chương 39

Anh…

Pete co người lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn đỏ bừng lên, trốn tránh tay hắn. Có một loại xinh đẹp đến kiều mị.

Nhẹ một chút…. Đau quá!”

Cậu nhíu mi, tựa như thực sự bị làm đau.

Cúc áo sơ mi của Vegas đã cởi đến cái cuối cùng, lông mày tuyệt đẹp bị khiêu khích, cúi đầu đối diện với khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu.

Đau ở đâu?”

Hắn trầm giọng hỏi, giọng điệu tràn đầy sủng nịnh, bàn tay xấu xa cố ý nhẹ nhàng nhào nặn, đẩy bàn tay của cậu ra, men theo đường cong mà tiến về phía trước, xấu xa bao phủ lại, nhẹ nhàng mà nhào nặn.

Đâu, đau ở đâu?”

Khuôn mặt đỏ bừng như sắp bốc hỏa, Pete có phần chịu không nổi mà ngồi xuống chống đỡ, hai tay chống đỡ toàn bộ thân thể, nhìn thẳng hắn, ánh mắt trong veo có một tia xấu hổ cùng trốn tránh.

Cho tới bây giờ cậu cũng không biết Vegas lại như vậy, tác phong không đứng đắn lại thay đổi thất thường như vậy, cậu không có biện pháp nắm bắt được suy nghĩ của hắn, tựa như lúc đầu không biết vì sao hắn lại tức giận, đến bây giờ lại vì sao mà tà mị bức người như vậy, tay hắn rất càn rỡ.

Ngực cậu đã bị hắn nhào nặn rất căng nóng.

Anh… Tức giận sao?

Cậu cố gắng thay đổi đề tài, nói chuyện có chút lắp bắp.

Suy đoán như vậy không phải không có căn cứ, nhìn bộ dáng mới vào cửa ban nãy của hắn, thật sự rất dọa người.

Động tác trên tay Vegas cũng không dừng lại, chẳng qua là dục vọng mãnh liệt tựa như muốn đem cậu cắn nuốt có giảm đi một chút, ánh mắt thâm thúy mê ly dụ làm say lòng người, yêu thương mà ôm gọn thắt lưng của cậu, chậm rãi tăng thêm lực đạo âu yếm cậu:

Sợ sao?”

Cổ họng Pete nghẹn lại, không biết nên nói như thế nào, cũng may mắn là hắn không thực sự tức giận, cậu nhẹ nhàng cắn môi cam chịu một lúc, vẻ lãnh đạm của hắn thật sự sẽ làm cho người ta sợ hãi.

Làn môi tao nhã kia, đột nhiên nổi lên một nụ cười yếu ớt khiến người ta hồn xiêu phách lạc.

Những gì hôm nay em làm đều không sai, chỉ có một chút không đúng.

Hắn thu lại nụ cười, chậm rãi nói ra một câu. Trên mặt hắn hiện ra một tia nghi hoặc.

Loại vẻ mặt này gần đây cậu thường hay thấy, là mê hoặc, là suy tư, tựa như là mặt nước tĩnh lặng sau lại như đứa bé hướng hắn khát cầu cái gì, mà trên thực tế, hắn chỉ là đem suy nghĩ của cậu tìm tòi một chút mà thôi, cậu nhóc này, có sự kiên cường cùng dũng cảm của chính cậu.

Vegas nắm cằm của cậu, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng mà bình tĩnh:

Về sau không được đi một mình. Chuyện gì cũng không được.”

Pete bình tĩnh nhìn hắn, tất cả thanh âm đều bị chặn ở cổ họng.

Có lẽ là đầu óc bị choáng váng, có lẽ lại bắt đầu thất thần, ánh mắt hắn buông xuống, tại thời điểm cậu đang say mê cởi ra áo sơ mi của cậu, chậm rãi cúi xuống chống trên khuôn mặt nhỏ nhắn cùng chóp mũi của cậu, thanh âm có vẻ ám muội tự nhiên:

Nói … Được đi…

Mùi thuốc lá nhàn nhạt mang theo mùi hương bạc hà, Pete hoảng hốt hoàn hồn, khuôn mặt nhỏ nhắn mơ màng, theo lời hắn nói:

Được.

Ngay sau đó, cậu khẽ kêu lên một tiếng, bám trụ bờ vai của hắn.

Vegas…”

Cậu nhịn không được run giọng gọi tên của hắn, cảm giác đau xót trước ngực, một cỗ khoái cảm hư vô ập tới trong não, tay hắn đang làm cái gì?

Làm sao vậy?

Vegas cũng không để ý tới sự mất khống chế của cậu, tiếp tục áp sát khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, bắt buộc hô hấp của cậu và hắn giao hòa.

Ngón tay cũng không chịu buông lỏng ở trên bộ ngực tuyết trắng tàn sát bừa bãi cùng sủng nịnh yêu thương.

Trừ bỏ khuôn mặt hắn, cậu nhìn không được gì khác, chỉ có thể bám chặt vào bờ vai của hắn, mỗi một biến đổi cùng động tình đều lọt vào trong mắt hắn, mỗi một điểm phản ứng của thân thể đều bị hắn nắm vững.

Ngọn lửa dục vọng nhanh chóng kéo đến, động tác của hắn lại càng càn rỡ hơn, một chút một chút lại bắt được sự mất khống chế của cậu

Đêm nay hắn tựa như ma quỷ.

Động tác chậm nhất là tra tấn trí mạng nhất, Pete cảm nhận rõ ràng được sự chiếm giữ của hắn, cọ xát cực hạn khiến cho cậu run rẩy không ngừng, ngôn ngữ đều bị nuốt hết, thanh âm của cậu đều không thể phát ra được, chỉ có thể cho chiếc lưỡi mệt mỏi mà đau nhức được một thời khắc nghỉ ngơi ngắn ngủi giữa cái hôn của hắn, hô hấp của hắn ngày càng nặng nề, giống như lực đạo ngày càng tăng thêm.

Từng chút từng chút, tiết tấu của hắn từ từ thoát khỏi tra tấn cậu, trở thành dồn dập mà mang tính xâm lược, dần dần mãnh liệt hơn.

Vegas…

Cậu khó có thể chịu được mà gọi hắn, trong mắt dâng lên tầng hơi nước cùng chua xót, nhịn không được lùi về phía sau.

Chậm một chút…. Đừng nhanh như vậy… Đừng …. A…”

Hắn cắn cần cổ nhạy cảm của cậu, hôn thật mạnh, hoàn toàn không thể khống chế đươc lực đạo mạnh mẽ cùng xung động.

Trong đầu tràn đầy hình ảnh một cái chớp mắt lúc ban ngày kia, làn váy của cậu bị thổi bay, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh nhã trắng nõn như nước, đẹp đến nỗi khiến tim kẻ khác loạn nhịp.

Trong nháy mắt chiếc xe kia lao tới, trái tim hắn bỗng nhiên bị bóp nghẹt. Hắn hao phí rất nhiều tinh lực mới bình ổn được quyết tâm phẫn nộ cực điểm đến lạnh như băng kia, một khắc kia mềm mại mà thử nghe lời của cậu nhóc ngay tại dưới thân này, bàn tay hắn ngăn chặn vòng eo đang phập phồng của cậu, mãnh liệt mà xâm nhập đi vào, cúi đầu hôn lấy cổ cậu.

Dịu dàng mà dụ dỗ.

Cậu đã sớm mồ hôi đầm đìa, bị khoái cảm cực hạn kia xông lên duy trì không biết bao lâu, tiếng nói ngắt quãng, ngón tay trắng noãn mảnh mai đều run rẩy, ánh mắt chan chứa dục vọng của hắn hé mở, nghe được một thanh âm khát vọng từ yết hầu tràn ra, cúi đầu hôn lên mặt của cậu, cánh tay kéo cậu qua, đè lên bờ lưng nhỏ xinh non mềm của cậu, càng mạnh mẽ mà giữ lấy thân thể của cậu ….

***

Tiếng chuông di động vang lên.

Đi vào mộng đẹp cậu ngủ thật sâu, vòng eo bị người ta giữ lấy, không thể tỉnh lại.

Tiếng chuông tiếp tục vang lên, bám riết không tha.

Pete khẽ nhúc nhích một chút, lông mi thật dài hé mở, đẩy qua một chút lồng ngực cường tráng. Ý thức của cậu còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh.

Chỉ biết là tiếng chuông vẫn vang lên, nếu không thức dậy sẽ hỏng việc.

Cánh tay nhỏ bé vô lực chạm đến chiếc di động lạnh lẽo sau người.

Mở di động ra, cậu đè nén giọng nói khàn khàn, cố gắng nhẹ nhàng chậm chạp nói:

Xin chào, tôi là Pete.”

Cậu như bình thường nói tên, chẳng qua là hiện tại cậu không mở nổi đôi mắt buồn ngủ, chỉ có thể nhẹ giọng nói như vậy.

Một chiếc điện thoại ở chỗ khác, thanh âm vừa định phát ra nhất thời bị nghẹn lại.

Cậu là … ai?”

Thanh âm của đối phương lộ ra sự ngạc nhiên, tinh tế nhưng bén nhọn, giọng tuy nhỏ nhưng lộ ra run rẩy cùng lửa giận.

Rốt cục cậu không thể buồn ngủ được nữa, mở mắt ra, nhìn nhìn tình hình trước mắt.

Mặt cậu hơi đỏ, lúc này mới phát hiện ra người vẫn còn bị Vegas ôm lấy, thân thể nhỏ xinh vô cùng phù hợp bị hắn ôm thu tiến trong lồng ngực ngủ yên, cằm của hắn đặt trên đỉnh đầu cậu, chẳng qua là vừa mới nhấc đầu cậu mới phát hiện ra điều này.

Ai ui!

Đỉnh đầu đau nhức do đụng vào cằm của hắn. Cánh tay bên hông bỗng siết chặt hơn.

Vegas ngừng một giây, ánh mắt thâm thúy hé mở, rất nhanh liền gạt đi buồn ngủ lúc sáng sớm, ánh mắt trong sáng hơn vài phần, rõ ràng biết được cậu nhóc trong lồng ngực đang nghe điện thoại, chẳng qua là chiếc điện thoại trong tay cậu chính là điện thoại của hắn.

Pete?

Thanh âm của đối phương run rẩy, thậm chí nở một nụ cười tức giận .

Là cậu?

Lúc này cậu mới cảm giác được thanh âm này có chút quen tai.

Thân thể vẫn là những đau nhức quen thuộc, Pete hơi chút giật mình liền nhịn không được mà nhíu mi, chôn ở trong lồng ngực hắn, “ưm” một tiếng.

Khóe miệng Vegas nổi lên một nụ cười, cánh tay ôm thắt lưng cậu nâng lên, vuốt ve tóc của cậu.

A…. Cậu làm cái gì? Pete cậu đang làm cái gì? Cậu nói rõ ràng hiện tại cậu đang ở đâu, tại sao cậu lại cầm di động của Honey? Cậu nói đi, nói mau.” 

Một nơi khác tiếng rít gào vang lên, tiếng nói ủy khuất mà bén nhọn phá vỡ màng nhĩ của cậu.

Cả người Pete run lên.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu nhất thời tái nhợt hơn một chút, cuối cùng cũng lĩnh ngộ được đối phương chính là ….Lily.

Hồi lâu không thấy Lily, cư nhiên cô ấy lại gọi điện thoại lại đây.

Có lẽ là có gì đó không đúng, nghĩ vậy Pete cầm lấy di động nhìn nhìn, chiếc điện thoại màu đen đắt đỏ kia, cậu đột nhiên tỉnh ra, khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm tái nhợt, cố tình vùng ra khỏi người đàn ông bên cạnh ngồi dậy, Pete sợ tới mức buông thõng tay, di động rơi xuống giường.

Trong điện thoại thanh âm bén nhọn vẫn rít gào, Vegas đứng dậy, ánh mắt thâm thúy mang theo một tia ấm áp trìu mến dừng ở cậu nhóc trong lồng ngực, hai tay vây tại hai bên người cậu, tao nhã mà cầm lấy di động bị cậu đánh rơi.

Chuyện gì?

Thanh âm buổi sáng của hắn thản nhiên mà đặc biệt có từ tính.

Vegas…

Lily vừa nghe được thanh âm này liền hoàn toàn sụp đổ, che miệng bắt đầu khóc, nước mắt như thế nào cũng ngừng không được.

Ngẫm lại cũng đủ biết, lúc này căn bản không phải là thời gian đi làm, vì sao bọn họ lại ở cùng nhau?

Ánh mắt Vegas thủy chung không dời khỏi Pete, khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu tái nhợt có vô thố cùng mờ mịt, đầy người là dấu vết bị yêu thương, im lặng nằm trong lồng ngực hắn. Ánh mắt hắn hiện lên một tia mềm mại, vuốt ve tóc trên trán cậu, lộ ra vầng trán nhu bạch của cậu, hắn nói một câu vào tai nghe:

Là tôi.” - lời nói vẫn thản nhiên như trước.

Vegas, hai người cùng một chỗ phải không? Anh cùng với cậu ta…. Các người phát sinh quan hệ có phải hay không? Vegas, em không nên rời khỏi anh, em không nên dỗi với anh, em quay lại được không? Em sẽ không bao giờ … rời khỏi anh nữa, anh đừng không cần em, van cầu anh…

Lily bắt đầu khóc, vạn phần đau thương quấy nhiễu lòng của cậu. Ánh mắt Vegas trầm một chút.

Không có việc quan trọng đừng làm phiền tôi lúc ngoài thời gian làm việc, điểm này tôi đã nói rồi.”

Thanh âm của hắn rõ ràng đạm bạc trong veo như nước. Khiến cho người nghe cảm thấy có vẻ lạnh như băng.

Về chuyện của Pete, có gì không hiểu đến hỏi Jeff.”

Hắn nói xong liền cắt đứt điện thoại, động tác vẫn tự nhiên tao nhã như trước.

Cậu nhóc trong ngực hắn nhìn thấy mỗi động tác này, lòng cả kinh nói không lên lời.

Cậu không thể không thừa nhận, thanh âm của Lily vừa nói ra khiến cho lòng cậu ê ẩm đau, cũng không phải thời gian đã lâu gì, cư nhiên cậu liền dễ dàng quên đi mối quan hệ giữa Vegas cùng Lily, mà hiện giờ, cậu lại đang nằm dưới thân người đàn ông này, hơi thở nóng ấm chậm rãi hít ra thở vào của hắn nhắc nhở cậu, khoảng cách giữa cậu và hắn gần biết bao nhiêu.

… Mấy giờ rồi?

Suy nghĩ hồi lâu, cậu cư nhiên khó khăn hỏi một câu.

“6 giờ.”

Vegas nhẹ giọng nói, ánh mắt thâm thúy có thâm ý cậu nhìn không hiểu, cúi đầu hôn lên khóe môi của cậu, thanh âm dễ nghe nói:

Mệt sao? Có muốn ngủ thêm một lát không?”

Có muốn ngủ thêm một lát hay không?

Một câu nói làm cho hốc mắt Pete nóng lên, sự quan tâm rõ ràng cùng thân thiết như vậy, thực sự giống như đối thoại của đôi vợ chồng yêu nhau, cậu hẳn là phải làm thế nào đây?

Nhắm mắt vùi vào trong ngực hắn, nghỉ ngơi, hưởng thụ vòng ôm cùng cái nhìn chăm chú của hắn, chẳng qua như là đang ngầm làm nũng với hắn, vô luận cậu chưa nói gì, bọn họ đều không cần.

Nụ hôn của hắn vẫn còn ở bên môi, mang theo hơi ấm, truyền đến nơi mẫn cảm tê dại. Pete dựa vào bờ vai của hắn, hít sâu một hơi, hồi lâu mới nghe được thanh âm mơ hồ của chính mình:

Em không mệt… Em muốn dậy.

Bàn tay nhu bạch nhỏ nhắn vịn lên vai hắn, ít nhiều khơi mào dục vọng của Vegas.

Nhớ tới tối hôm qua cậu ở trong mộng bị hắn giữ lấy, mệt đến mức nơi mềm mại tận cùng của cơ thể đang còn co rút nhanh, nhíu mi tiếp nhận hắn ra vào, khoái cảm nhanh như vậy đã bao phủ cả đầu óc….

Nụ hôn của hắn mạnh thêm một chút, ôm chặt vòng eo của cậu.

Vegas.”

Pete nhịn không được kêu lên một tiếng, có chút thống khổ mà nhắm mắt lại.

" Ai lúc tức giận đều giống như em bây giờ sao?

Thanh âm của hắn đã khôi phục thanh tỉnh, ánh mắt thâm thúy có một tia dò xét, ngồi thẳng người, dừng ở cậu.

Pete không rõ ý nên cũng ngồi dậy, cố gắng che phủ thân thể nhỏ xinh, ánh mắt trong veo nhìn hắn.

Cái loại cảm giác đau đớn trong lòng này, là tức giận sao?

Cậu không hiểu.

Nhưng mà có điều cậu rất rõ ràng, mối quan hệ của bọn họ lúc này cũng chỉ là hiệp nghị mà thôi, qua đoạn thời gian này bất kỳ quan hệ gì cũng không có, hắn cũng đủ thỏa mãn, nhưng chỉ có loại chăm sóc này làm cho cậu hiểu lầm hắn cũng như cậu đã rơi vào tay giặc, mỗi một ánh mắt, một động tác, cậu tưởng hắn là đang yêu, chẳng qua là ngây ngốc mà tỉnh mộng, hết thảy có phải đều không tồn tại hay không?

Cậu nhẹ nhàng lắc đầu, cố gắng không cho phép chính mình lùi bước, ôn nhu nói:

Em không có ý kia.

Con mắt thâm thúy của Vegas đã sớm bắt giữ được sự giả bộ kiên cường của cậu, thản nhiên nhìn xuống cậu, cúi đầu hôn thật mạnh lên cánh môi của cậu, cậu bất ngờ không kịp phòng bị, hô hấp đều trở nên đứt quãng, nụ hôn của hắn lại mạnh bạo cùng điên cuồng như vậy, sắp đem cậu hoàn toàn phá hủy mất.

Cậu buồn bực ngâm ra tiếng, cảm giác ra giường trong tay bị ngăn lại, bị bàn tay to lớn của hắn bao trùm, cậu một lần nữa ở trong lồng ngực hắn.

Không mệt thì làm lại lần nữa, em cũng muốn mà, đúng không?”

Tiếng nói trầm thấp của Vegas áp sát bên tai cậu, bàn tay tách hai chân của cậu ra, chạm vào nơi hoa viên mẫn cảm cùng mềm mại nhất của cậu, hơi hơi dùng lực chế trụ eo nhỏ của cậu.

Không!

Cậu sợ tới mức hét lên, cần cổ ngửa về phía sau, lại không thoát khỏi lực đạo nóng rực hung mãnh của hắn, rưng rưng nói.

Không cần….đừng mà…”

Cậu mệt mỏi quá, cũng có chút đau, theo bản năng mà bài xích. Chẳng qua là tay hắn đang du ngoạn lên những điểm nhạy cảm trên cơ thể cậu, gáy tràn đầy hơi thở nóng bỏng đến tê dại, cậu không muốn động tình, chẳng qua là thân thể đã phản bội cậu, những khiêu khích thành thạo của hắn vĩnh viễn đều có tác dụng đối với cậu.

Đừng mà...... A......

Cậu ngân lên, vô lực mà chống cự, cảm giác được thứ nóng bỏng kia đã muốn đâm tiến vào. Cậu không biết, kháng cự của mình, đến tột cùng là kháng cự hắn giữ lấy, hay vẫn là không muốn bản thân mình bị rơi vào tay giặc.

Yêu anh rồi sao?

Tiếng nói trầm thấp lộ ra từ tính nồng đậm, như là mộng ảo ma quỷ bao trùm ý thức của cậu. Vegas chăm chú quan sát cậu nhóc ý thức mơ màng đang bị hắn không ngừng giữ lấy, dụ dỗ cậu, nhẹ giọng hỏi.

Pete run rẩy như bị điện giật, một cái chớp mắt sau đã thanh tỉnh, ra sức lắc đầu:

Không phải...... Tôi không có!”

Khóe môi Vegas gợi lên một nụ cười, cúi người càng tiến vào sâu hơn, cảm thấy thân thể non mềm của cậu mang đến cho hắn khoái cảm chưa bao giờ có, thanh âm lãnh đạm nói:

Không thương sẽ không cảm thấy vui thích…. Em có biết em rất không ngoan không? Pete, ở trong lồng ngực anh, nói dối anh, anh cũng chỉ có thể dùng thân thể để trừng phạt em… Vừa khéo em luôn làm cho anh cảm thấy ăn không đủ….”

Hắn nói là làm, không chút kiêng nể gì, một chút một chút lại gia tăng lực đạo khiến cho cậu ngửa đầu ngâm nga, sắp không chịu được nữa.

Sáng sớm, trong phòng ngủ của khu nhà trọ cao cấp, người đàn ông tuấn lãng bức người khống chế cậu nhóc mơ màng dưới thân, hung ác mà giữ lấy cậu, biểu tình trên mặt vừa phức tạp lại ôn nhu, ở bên tai cậu mềm nhẹ khuyên giải và an ủi gì đó, chan chứa yêu thương.

Yêu lâu một chút….

Ở thời khắc cuối cùng kia, hắn hôn lên cánh môi của cậu, thanh âm vỡ vụn có chứa đựng bí mật sâu kín nhất trong đáy lòng.

Đừng hận anh…”

Trên màn hình máy vi tính, Jeff nhíu nhíu mày, sắc mặt nặng nề.

Vegas, nghĩ một biện pháp tốt một chút, đừng để cho Lily ngày nào cũng náo loạn ở chỗ của mình, may mà mình là luật sư, tại lúc cô ấy không khống chế được mới có thể cùng cô ấy cân nhắc thiệt hơn lợi hại của mối quan hệ này, nói cho cô ấy biết ở Thái cố ý đả thương người khác là sẽ phạm tội, bị pháp luật truy cứu, lúc này cô ấy mới không đi tìm vợ của cậu để tính sổ, nhưng mình không thể đảm bảo với cậu là chuyện ấy sẽ không xảy ra.” - Anh thở dài.

Dù sao cũng là người của cậu, mình cũng không thể giam giữ hay cấm đoán cô ấy … Cậu nói đúng không?”

Xử lý xong tập văn kiện cuối cùng, ánh mắt thâm thúy của Vegas mới đảo liếc qua màn hình.

Còn chuyện gì khác không?

Hắn nhàn nhạt hỏi, không quan tâm lắm, lực chú ý đều ngưng tại thời gian dưới màn hình bên phải của máy tính.

Không có.” - Jeff trả lời rất quyết đoán.

Cũng coi là có một việc, nước Anh bên kia điện thoại giục cậu về, cậu không có ở đó, sự tranh chấp của bọn họ cũng không có nhiều hứng thú lắm.”

Thời gian đã không còn sớm, Vegas đứng dậy, ánh mắt tuấn tú nhìn anh ta một lần cuối cùng.

Giúp mình từ chối. Nhường cho bọn họ nháo loạn.”

Nói xong ngón tay thon dài khẽ nhích, hình ảnh trên màn hình trong nháy mắt đã biến mất.

Hắn đi ra khỏi phòng làm việc, ở một phòng làm việc bên cạnh, thấy được cậu nhóc nhỏ mà hắn tâm niệm trong lòng.

Thân ảnh mảnh khảnh của Pete ngồi thẳng tắp, ánh mắt trong veo rất nhu hòa, như là nhận được một cuộc điện thoại tương đối quan trọng, điện thoại màu trắng dán bên tai, cả người hoảng hốt, để ý thấy Vegas đã đi đến trước mặt cậu.

Tư liệu mà cậu cần tôi đã chuẩn bị xong, buổi chiều 6 giờ ở chỗ cũ, cậu tới lấy đi.”

Thanh âm của Cherry vẫn lạnh băng như trước.

Hô hấp của Pete có chút ngưng trệ, có chút không biết làm sao bây giờ, không thể làm gì khác là che điện thoại di động, ngưng mắt nhìn hắn.

Sau một đêm triền miên, trong mắt cậu có chút phức tạp, nhưng ý tứ xin giúp đỡ lại nồng đậm hơn.

Chuyện xảy ra ngày hôm qua, không phải cậu không sợ.

Hay là cậu không biết, ánh mắt chăm chú như vậy luôn luôn khiến trái tim hắn không thể buông xuống, làm cho ánh mắt không có khả năng dời khỏi cậu dù chỉ một chút.

Vegas đi qua đó, ánh mắt thâm thúy hiện lên tia mềm mại, hai tay ôm lấy vai cậu, cúi đầu nhẹ nhàng hít mùi hương thơm ngát trên tóc cậu, cũng đang đợi cậu mở lời.

Cô ta đồng ý đưa tài liệu, 6 giờ, vẫn ở quán café đó.” - Pete nhỏ giọng nói cho hắn biết.

Tiếng nói mềm nhẹ của cậu sượt qua trong đầu hắn một lần, nhớ lại hình ảnh cuối cùng ngày hôm qua của Cherry, khuôn mặt tuấn lãng hiện lên một chút trong trẻo nhưng mang mùi vị lạnh lùng, ánh mắt u tĩnh xoay quanh khoảng không một lượt, nhàn nhạt mở miệng.

Bảo cô ta chờ, thời gian địa điểm do em an bài.”

Động tác của Pete cứng đờ, có chút khó hiểu vì sao lại phải làm như vậy.

Đem di động lạnh lẽo lần nữa áp bên tai, tiếng nói của cậu mềm nhẹ nhưng mang theo sắc thái không thể kháng cự.

Sáu giờ tôi không rảnh, buổi tối thì có thể, địa điểm đến lúc đó tôi sẽ báo lại cho cô”

Nói xong cậu cắt đứt điện thoại, cũng không cho Cherry thời gian kịp phản kháng.

Trong một cái chớp mắt kia, mắt Pete rõ ràng nhận thấy hào quang trong mắt Vegas, tựa như là khen ngợi, tựa như là mê luyến.

Chẳng qua là ánh sáng đó chỉ xẹt qua chớp nhoáng.

Làm rất tốt.” - Hắn hoãn thanh mở miệng, vuốt ve tóc cậu.

Chúng ta…. Vì sao phải cự tuyệt cô ta an bài?”

Điểm này Pete trước sau đều không hiểu được. Theo lý thuyết, một lần kia Cherry đã bị ép buộc đến nông nỗi này, nếu cô ta đã đồng ý, còn có khả năng gì xảy ra chứ. 

Biểu tình trên mặt Vegas vụt biến mất, chỉ là ánh mắt nhìn cậu phức tạp một chút.

Đi chuẩn bị một chút, buổi tối định xong địa điểm nói cho anh biết.”

Hắn một mực không trả lời, chỉ là nhẹ nhàng vuốt vuốt mái tóc của cậu, nghênh đón sự nghi hoặc trong mắt cậu.

Lực đạo vừa phải của cánh tay sau gáy, trong chớp mắt Pete có chút say mê, không chú ý tới vòng eo nhỏ nhắn đã tiến vào trong lòng hắn từ lúc nào, hắn cúi đầu xuống, tiếp cận khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, ý tứ hàm xúc không rõ ràng.

Khuôn mặt tuấn tú kề sát như vậy, luôn luôn có thể khiến người khác chìm vào mộng đẹp, lông mi Pete run rẩy, ý thức hoảng hốt như không phải là chính mình. Vốn Vegas muốn hỏi cậu.

Có sợ không?

Dù sao sự việc ngày hôm qua cũng đả kích cậu rất lớn, thậm chí ngày hôm nay lúc đi đến công ty cậu còn không dám đi qua dòng xe cộ.

Trải qua một sự việc đáng sợ như vậy là ai trong lòng cũng còn sợ hãi, huống chi là một cậu nhóc nhu nhược như cậu.

Thế nhưng còn chưa kịp chờ hắn mở miệng, một cánh môi mềm mại đã rơi trên môi hắn.

Ma xui quỷ khiến thế nào, cậu hơi nhếch chân, chạm tới cánh môi hắn, nhắm mắt lại, lông mi nhè nhẹ run.

Chẳng qua là chỉ một cái chớp mắt, toàn thân Pete bỗng cứng đờ.

Ánh mắt Vegas hiện lên tia phức tạp, khiến cho Pete một trận quẫn bách, cậu ý thức được hàng động của mình thực ngốc nghếch, vội vàng vùng khỏi lòng hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thấu đột nhiên xấu hổ đỏ ửng lên, có chút khổ sở lắc đầu:

Xin lỗi, em …’’

“Em lập tức đi chuẩn bị.

Cậu nóng ruột bứt ra, thân ảnh mảnh khảnh đi tới bên cánh cửa, ngón tay áp lên chốt cửa.

Một bàn tay to lớn nhu hòa bao trùm tay cậu, ngón tay thon dài đẩy ra, chỉ vài động tác đơn giản đã đem cánh cửa khóa lại, phòng làm việc bỗng nhiên tĩnh lặng, Pete cả kinh, ngay sau đó đã lạc vào trong lòng hắn.

Vegas ….” - Cậu kinh ngạc hô lên.

Ngày hôm nay anh vốn đã cảm thấy thỏa mãn rồi, em nhất định phải khiêu khích anh như vậy sao?

Thanh âm mang theo nồng đậm trêu chọc, dán tại vành tai của cậu, mang theo hơi thở ấm nóng vây quanh toàn thân cậu.

Pete vội vàng lắc đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng như bị thiêu đốt.

Không phải, em chỉ là ….

Hành động kia chỉ là vô thức mà thôi, không phải là cậu cố ý.

Đừng lên tiếng,”

Hắn nhàn nhạt cảnh cáo, cuốn chặt thân thể của cậu, hôn lên cánh môi của cậu.

Cách âm ở đây không được tốt lắm, nếu em ngốc nghếch muốn để cho người khác nghe thấy thì em cứ tiếp tục nói….”

Ánh mắt của cậu trong veo như nước, nhưng chìm trong nụ hôn ôn nhu cùng âu yếm của hắn, lại càng mơ màng, mê ly.

Áp chế không ngâm ra tiếng. Cậu không nghĩ đến ngay tại phòng làm việc mà hắn cư nhiên lại bá đạo như vậy…

Ngoan, … Đừng giãy dụa….”

Cánh lớp vải vóc đơn bạc hắn tiếp tục âu yếm cậu, chế trụ cổ tay mảnh khảnh của cậu đặt ở bên sườn, khiến cho toàn bộ ý thức của cậu đều bị lấy đi, khiến cậu ở trong lòng hắn triệt để mất phương hướng, mặc hắn đòi lấy.

Thực sự đã yêu hắn rồi sao?

Cũng tốt.

Về sự kiện kia, hắn sẽ vĩnh viễn không bao giờ để cho cậu nhóc dưới thân này biết được.

***

Sáu giờ chiều, hoàng hôn buông xuống.

Off lái xe chậm rãi dừng lại, nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, cái trán anh tuấn cũng có chút nghi hoặc.

Thế nào, hiện tại lại nghĩ muốn đến quán café?” - Hắn mở miệng, hỏi Vegas ở bên cạnh.

Ánh mắt thâm thúy ngẩng lên, nhìn lướt qua ánh đèn bên cửa sổ của quán café, gấp lại văn kiện trong tay, Vegas nhàn nhạt mở miệng:

Chờ một chút mà xem.”

Off biết điều mà im miệng lại, buông tay lái, tay đặt lên cửa sổ, cũng ngưng mắt nhìn.

Sáu giờ, thời gian và địa điểm mà Cherry định ra.

Ngồi phía sau, ngực Pete cũng có tia ngưng trọng lo lắng, tay mảnh khảnh của cậu đặt lên cái nút, chậm rãi hạ xuống kính cửa sổ xe, gió thổi tung bay tóc của cậu, cậu không nhìn thấy thân ảnh Cherry ở bên trong.

Trái lại.... lại nhìn thấy Kew.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top