chương 35 Sao mà giỏi thế
Trong đầu cậu ong ong rung động, Pete một trận run rẩy.
Những viên ngọc trai vây quanh viên kim cương đắt đỏ, dán trên da thịt cậu , giống như là ký hiệu của hắn.
Cậu sớm đã biết hắn sẽ không đồng ý, giống như chiếc khăn lụa kia cũng bị hắn cởi ra ném đi, dấu hôn nhàn nhạt vẫn còn lưu lại trên da thịt cậu , tuyên bố rõ ràng cậu đã từng bị hắn yêu thương.
Người đàn ông này, đến tột cùng là hắn muốn gì?
Pete hơi nhíu mày, nhìn khí phách ngang ngược của hắn không dám nói thêm nửa lời.
"Còn nữa"
Hắn ôm thắt lưng cậu , cùng cậu gần gũi đối diện.
"Tôi nói rồi, không được lại gọi tôi là Ngài Vegas, gọi là Vegas."
Pete gật đầu qua quýt, mong muống mau chóng thoát khỏi bầu không khí này.
Vegas dừng ở khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu , thanh âm hạ thấp ôn nhu:
"Gọi đi, tôi muốn nghe thử một chút."
Pete cả kinh, hiện tại sao? Ở chỗ này?
Lông mi khẽ rung động cho thấy sự nôn nóng của cậu , cánh tay mảnh khảnh nằm trong khuỷu tay tuấn nhã của hắn, không có lựa chọn, chỉ có thể gian nan mà thốt ra chữ:
"... Vegas."
Thanh âm mềm mại, như lông chim chạm nhẹ vào tim hắn.
Hắn ôm chặt tiểu nữ nhân trong lòng:
"Gọi một lần nữa."
Vài giây trôi qua, khuôn mặt Pete phiếm hồng, vẻ ôn nhu rõ ràng trong ánh mắt hắn, đã có chút mùi vị bức bách, cậu cắn môi, không muốn gọi lại lần nữa, may mà lúc này nhân viên cửa hàng cũng đi tới, lễ phép nói:
"Ngài, thẻ của ngài."
Bầu không khí bị phá hỏng, đôi mắt đen của Vegas chìm xuống, ưu nhã giơ tay cầm lấy, rõ ràng nhận thấy cậu nhóc trong lòng đang thở phào nhẹ nhõm.
"Tạm bỏ qua cho em."
Hắn rộng lượng nói một câu, ánh mắt thâm thúy nhìn ra tâm tình hắn rất tốt, bàn tay to lớn nắm chặt cánh tay nhỏ bé của cậu , bước ra ngoài.
Buổi dạ tiệc lớn như vậy, trước mắt là ánh đèn pha lê xa hoa, toàn bộ nhân vật nổi tiếng trong giới doanh nhân đều đến dự, ăn uống linh đình.
Dưới ánh đèn chói mắt, Pete vừa xuất hiện liền mang tới một sự kinh ngạc thú vị.
Có thể nói mấy vụ kiện của cậu đã làm chấn động toàn thành phố, cậu nhóc có liên quan đến M&W này tuy nhìn có vẻ yếu đuối nhưng lại toát lên vẻ gì đó rất kiên cường.
Trên người cậu toát lên sự trang nhã cao quý, tư thế trang nhã sánh vai cùng một người đàn ông, mà người đàn ông này diện mạo tuấn lãng kinh người, trong nháy mắt có thể cướp hết tâm trí người khác, trong lúc đôi mắt di chuyển, bị hớp hồn bởi cặp đôi này, khiến cho mọi người không khỏi ồ lên.
Pete cảm giác được mồ hôi toát ra trên lưng nhưng vẫn cố làm tốt những gì đã chuẩn bị, cũng đã có người tiến đến gần. Rõ ràng là hướng về phía Vegas, từng động tác giơ tay của hắn cũng tỏ rõ sự ưu nhã, cao quý lộ ra vài tia bức người, cùng người khác trò chuyện nhưng không hề buông lỏng thắt lưng cậu .
"Ngài Vegas, không hổ danh là bậc tinh anh trong thế giới tài chính, mấy phi vụ mua bán nổi tiếng ở New York vẫn thật đáng nể phục, nghĩ đến ngài có thể quay về điều hành B&B, sau này mong muốn có cơ hội hợp tác..."
Người đàn ông trước mặt rõ ràng rất phấn khởi, nắm chặt tay Vegas.
"Không thành vấn đề." - Vegas nhàn nhạ nói.
"À... Vị này chính là... Cậu Pete sao? Không biết hai người là..."
Người đàn ông do dự mà không dám suy đoán mối quan hệ của hai người.
Lông mi Pete run rẩy, có chút khó xử, vai đột nhiên bị nắm chặt, người đàn ông bên cạnh đã cúi đầu xuống.
"Vợ tôi, Pete."
Trong lời nói của hắn mang đầy sủng nịnh, cúi đầu nhìn chăm chú cậu . Pete thở gấp.
Thanh âm của hắn không lớn không nhỏ. Vừa vặn khiến người xung quanh đều có thể nghe thấy câu này, vốn tiếng bàn luận đã sôi nổi nay đuợc dịp sôi động hơn nữa, mọi người kinh ngạc nhìn Pete, mấy ngày hôm trước trong ấn tượng của bọn họ, cậu là người bị chủ tịch M&W vứt bỏ, là người yêu cũ, dùng hết mọi biện pháp chửi bới Kew cùng danh dự của tập đoàn M&W, hiện tại lại cư nhiên rõ ràng, là thiếu phu nhân của B&B, điều này làm sao không khiến người ta sợ hãi được chứ?
Người đàn ông trước mặt cũng mở to hai mắt nhìn, không thể tưởng tượng nổi, hồi lâu thu lại ánh nhìn mới hỏi nói:
"Vậy... chuyện này bắt đầu từ khi nào?"
Xem ra họ đều rất ngạc nhiên. Pete cảm nhận đuợc ánh mắt của mọi người trong buổi tiệc, nhất là ánh mắt của phụ nữ, kinh ngạc lộ ra sự khinh thường, thậm chí còn dày đặc sự ghen ghét, từ vụ kiện của cậu với M&W, danh dự của cậu đã bị phá hủy không còn một mảnh, thế nhưng bằng cách gì?
Chính cậu cũng đang còn kinh ngạc, không biết vì sao Vegas lại đột nhiên tuyên bố như vậy, khiến tất cả mọi người đều biết.
"Cũng không lâu lắm." - Vegas vẫn thản nhiên như trước, liếc mắt nhìn đối phương.
"Em ấy đang mệt, tôi đưa em ấy đi nghỉ ngơi một chút. Xin lỗi không tiếp được, ngài Zim. ''
Bị nhắc nhở, ông Zim vội vàng tránh sang bên, thanh âm bàn tán xung quanh vẫn còn duy trì liên tục, hơn nữa càng lúc càng lớn.
Trên đầu ánh sáng đèn pha lê màu xanh ngọc chiếu rọi, Pete nằm trong vòng tay hắn an tĩnh mà ngây ngốc, đón nhận đủ loại ánh nhìn của kẻ khác, nghe thấy rõ ràng tiếng bàn luận phía sau.
"Cậu nói cái gì? Cậu ta là vợ của Vegas? Là chủ tịch B&B kia sao?"
"Đúng... Hừ, bất quá cũng là thằng hám của, quyến rũ Kew không xong lại chạy tới quyến rũ đàn ông khác, tôi cũng cảm thấy thực khó hiểu nha, vụ kiện chết người kia kết thúc cách đây không lâu, vậy mà thằng đó lại vênh mặt tới đây khoe khoang."
"Ôi, có cái gì mà không hiểu chứ? Ngay cả chuyện bạn tốt bị cưỡng bức sau đó bị giết cũng đem ra lợi dụng thì lo gì không chiếm được cảm tình của đàn ông, cậu ta còn có chuyện gì không làm được? Thật là mất mặt quá."
"Ha ha..."
Trên sofa rộng lớn, Pete ngồi xuống, bỏ ngoài tai những lời lăng mạ này.
Cũng không biết là ai mang rượu tới, cậu bừng tỉnh nhận lấy, đưa lên miệng uống hết, mùi vị cay độc trong chốc lát chạy đâu hết.
Rất cay.
Không sao, không có việc gì hết.
Pete ôm miệng cố nén ho khan, tự nhủ, những người này chỉ là không biết rõ chân tướng mà thôi, cậu không cần phải tính toán gì cả, chỉ là những từ ngữ ác độc này cậu phải tự mình hứng chịu mà thôi, dù sao cũng không phải không thể chịu đựng được.
"Cậu Pete, xin chào, có thể ngồi cùng cậu chứ?" - một giọng nữ truyền đến.
Pete không liếc mắt, cậu chỉ khẽ gật đầu.
Đối phương cười cười, cánh tay nhỏ nhắn kéo váy nói vài tiếng rồi ngồi xuống phía đối diện, thẳng tới khi ngồi vào chỗ, Pete mới nhìn ra người trước mắt là ai.
Hé ra khuôn mặt rất quen thuộc, thanh lịch, ánh mắt trong trẻo cao nhã nhưng lạnh lùng.
Cherry..
Không nghĩ tới sẽ gặp Cherry ở chỗ này.
"Đã lâu không gặp, Pete" - Cherry liếc mắt nhìn cậu một cái, châm một điếu thuốc.
"Không nghĩ tới, cậu giấu kỹ một chỗ dựa vững chắc như vậy. Là do thái độ của Kew đả kích cậu sao? Anh ta một mực cho rằng, người bị nhơ nhuốc như cậu, sẽ không có người đàn ông nào muốn nữa."
Ánh mắt mơ màng rút đi, Pete cố gắng thanh tỉnh một chút, ánh mắt trong veo nhìn người đàn bà trước mặt.
Cậu cúi người buông ly rượu, tiếng nói mềm mại nói:
"Bộ dạng gì? Bất quá là thua hai vụ kiện, hậu quả cùng nguyên nhân đều do người ngoài suy đoán. Thực sự thân phận của cô Cherry mới không đơn giản."
Cô ta đương nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của Pete, thân phận của Cherry, bất quá chính là tình nhân của Kew, hay là nói cách khác, cô ta chỉ mang thân phận là thư ký của Kew, cũng chỉ là công cụ làm ấm giường.
Lồng ngực Cherry toát ra một cỗ tức giận.
Trước đây khi Pete vẫn còn yêu Kew, thân phận của cô ta đích thực là "bạn giường" - hai từ này có khả năng đả kích cô ta ghê gớm thực nhục nhã, khó mà chịu nổi.
Cô ta nhớ kỹ lần đầu tiên Pete biết Kew đã sớm phản bội cậu , trên mặt hắn vô cùng xấu hổ cùng đau lòng, thế nhưng cậu nhóc trước mặt này, nay đã sớm lột xác.
Cậu mỹ lệ, nhã nhặn lịch sự mà quyến rũ mị hoặc, làm cho người ta muốn ngừng mà không được.
Huống chi trong buổi tiệc tối hôm nay, thân phận của cậu chính là vợ của chủ tịch B&B - Vegas, "vợ" - cái thân phận này, đối với Cherry mà nói dù có cố gắng thế nào với Kew cũng không bao giờ có đuợc.
Trong đôi mắt Cherry nổi lên hận ý, không hề che giấu.
"Chúng ta coi như là người quen biết cũ, không bằng cạn một ly."
Đè xuống cỗ hận ý trong lòng, Cherry cười cười, cô ta không tin người này không thể uy hiếp.
"Chúc cậu sau này có một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc"
" chỉ cần là đàn ông... không thể không bị cậu hớp hồn, Pete lần sau gặp phải một người đàn ông ngoại tình, hy vọng cậu không nên kinh ngạc như vậy, dù sao thân thể cậu cũng không sạch sẽ gì"
" đàn ông bên ngoài có người khác cũng là bình thường, có thể cho cậu một danh phận đã là quá lắm, cậu tự bảo vệ cho tốt thân phận của mình là được, tôi nói có đúng không?"
Khói thuốc cô ta tỏa ra từ trong tay, bộ dáng tươi cười ác độc, khói thuốc bay lượn lờ.
Một cỗ cảm giác nhục nhã dâng trào mãnh liệt, Pete nhìn người đàn bà trước mặt, tay có chút run rẩy, nắm chặt ly rượu.
Cậu xem như chưa phải là người của Vegas, cậu nhớ rõ tình cảnh Lily nằm trong lòng hắn trằn trọc rên rỉ tình cảm mãnh liệt trước kia, biết đâu lúc đó cậu còn chưa thương hắn, đối với hắn mong ngóng cùng khát vọng, thế nhưng hiện tại....
Một cỗ chua xót trong lồng ngực dâng lên, Pete không muốn tiếp tục nghe cô ta nói thêm gì nữa, cụp mi, cậu nhẹ nhàng chạm cốc.
Cherry nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt chợt cười rộ lên, tỏa ra vẻ đẹp mỹ lệ.
Ly rượu chạm vào cánh môi, cậu ta xem cậu uống rượu, rồi chậm rãi nói một câu:
"Kỳ thật ai cũng vậy cả mà thôi, tựa như Rin, cậu ta vẫn ái mộ Kew, nói không chừng lúc bị cưỡng bức còn hài lòng mà..."
"A..."
Bỗng nhiên Cherry hét lên một tiếng, đầu và cổ bị tạt đầy rượu.
Một tiếng kêu sợ hãi, thu hút ánh mắt mọi người xung quanh.
Hai tròng mắt Pete long lanh đầy lệ, hung hăng buông ly rượu, nhìn chằm chằm khuôn mặt Cherry, ánh mắt lộ ra vẻ khiến người ta hít thở không thông mà băng lãnh:
"Cherry, tôi nói cho cô biết, cô nói tôi như thế nào cũng không sao, nhưng không nên độc ác chửi bới một người đã mất, không phải ai cũng muốn bị cưỡng bức, đây là tiệc rượu của B&B, mời cô đem những ý nghĩ dơ bẩn trong đầu cô cút ra ngoài."
Thanh âm của cậu trong veo mà run run, nhưng lạnh lẽo không gì sánh kịp, mọi người xung quanh đều nín thở.
Không ai biết cậu nhóc nhu nhược này trong người lại chất chứa sự kiên cường như vậy, giây phút này trong đôi mắt toát ra ánh sáng khiến người khác câm miệng nín thở, thế nhưng ai cũng có thể nhìn ra cậu có bao nhiêu đau đớn.
Lồng ngực đau nhức, không cam lòng khi bị chạm tới nơi sâu kín trong lòng, cậu cố nén không cho nước mắt rơi xuống.
Bộ dạng Cherry vô cùng chật vật, một ly rượu triệt để thức tỉnh cô ta, ánh mắt cô ta không che dấu sự độc ác nhìn về phía cậu .
"Pete cậu dám tạt rượu tôi?"- cô ta quát to đứng dậy.
"Tôi phải tạt cô."
Ngữ điệu của Pete ngừng lại một chút, nhưng vẫn lãnh liệt kiên định như trước.
"Không nên trước mặt tôi khinh thường Rin, tôi sẽ khiến cho Kew phải hối hận với những gì hắn đã làm."
"Mày... Tiện nhân."
Toàn bộ lớp trang điểm của Cherry bị lộ ra, sửa sang khuôn mặt nhăn nhó đứng lên, xấu hổ và giận dữ vung tay tát vào mặt cậu , lại không nghĩ rằng cậu ra tay lại bị ai đó cầm lấy tay thật chặt.
Một lực đạo mạnh mẽ, khiến cổ tay cô ta tay đau nhức.
"Buông tay tôi ra, ngày hôm nay tôi nhất định phải dạy dỗ cậu ta!"
Cherry cực lực giãy dụa, sắc bén hét một tiếng nhìn về phía người đàn ông đang bóp cổ tay mình.
Đang nhìn bỗng nhiên đập vào mắt cô ta là một dáng vẻ uy nghi khiến cho mọi kiêu ngạo của cô ta đều chùn xuống, trừng lớn mắt dẫn theo một tia hoảng loạn.
Vegas lạnh lùng nhìn cậu ta, đem cổ tay cậu ta xốc lên, ánh mắt lợi hại lộ ra sự lạnh lùng tàn nhẫn:
"Tại buổi tiệc của tôi lại muốn dạy dỗ vợ của tôi, việc này... Cô Cherry, khẩu khí thật lớn."
Toàn thân Cherry không yên, lảo đảo dựa vào sofa.
Vegas hơi cúi người, đem Pete kéo tới, một cánh tay đem cả người cậu ôm vào trong lòng.
Vẻ lạnh lùng trong nháy mắt có vẻ dịu xuống một chút, cậu nhóc trong lòng ngoại trừ tâm tình kích động ngoài ra không có gì là không ổn, thân thể cậu càng lúc càng run, cánh tay hắn lại cành xiết chặt hơn.
"Cô ta có làm gì em không?"
Xác nhận Pete không có việc gì, ánh mắt thâm thúy của Vegas mới liếc qua Cherry, một tay ưu nhã đút túi quần, tư thế ngạo nghễ.
"Tôi mặc kệ Pete trước kia từng có quan hệ gì với Kew, từ giờ phút này, cậu ấy là vợ của tôi, không phải kẻ nào cũng có thể tùy tiện động vào."
Nói xong, hắn ôm chặt cậu nhóc trong lòng, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người rời đi.
Bên ngoài khách sạn gió lạnh bất ngờ ập tới.
Chính là vừa uống một ly rượu, rất mạnh, mạnh đến bây giờ đầu óc đều mơ màng, Pete hứng gió thổi vẫn có chút mơ hồ, bàn tay giơ lên bóp bóp trán, một bờ vai của ai đó tiến đến gần.
Vegas nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu , vẻ băng lãnh trên mặt từ từ tan rã, ánh mắt cũng nhu hòa dần lên.
"Uống rượu sao?" - Hắn nắm cằm cậu .Pete vô thức tựa vào vai hắn, rốt cục cũng dễ chịu hơn một chút.
"Ừm" - Cậu gật đầu, ngoan ngoãn nói.
"Có uống một ly."
Vegas khẽ nở nụ cười, lại nhớ đến sự dũng cảm ban nãy của cậu , cúi đầu dán sát vào môi cậu , ngửi một chút.
"Rượu whisky?"
Pete tất nhiên không biết đây là loại rượu gì, chỉ thấy hắn gần như vậy, rõ ràng ngửi đuợc mùi vị trong miệng cậu .
Cậu lắc đầu, ánh mắt có chút mê man, có lẽ là do say rượu, đêm nay cậu có chút yếu đuối, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn tiến sát vào trong lồng ngực hắn, thậm chí tham luyến một chút lồng ngực hắn, tìm một vị trí thoải mái rồi dựa vào.
Lông mi Vegas dựng lên một chút, trong ngực cũng khẽ rung động.
"Anh vì sao muốn dẫn tôi tới tham dự buổi tiệc này?" - Pete khẽ cắn môi, nhịn không được hỏi tới.
Đây toàn bộ là nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh, đối với chuyện của cậu cũng rõ không ít, thời gian trước đây cùng với Kew ở một chỗ, cho tới bây giờ cũng chưa từng tham gia những buổi tiệc có nhiều người nổi tiếng như vậy, Kew cũng không muốn ai biết sự tồn tại của cậu , mà hiện tại, cậu rốt cục cũng lộ ra trước mặt mọi người, thế nhưng trong mắt mỗi người, ánh nhìn Pete đều không giống nhau.
Hiếu kỳ, hèn mọn, đáng khinh, đố kị, còn có những thứ khác nữa.
Ánh mắt này khiến người ta hít thở không thông, nếu không phải Vegas ở đó, chính cậu cũng không biết phải giải quyết thế nào cho ổn.
Cậu say.
Tửu lượng thật kém, Vegas cúi đầu ở trong lòng hít một hơi, ôm lấy thân thể của cậu thu vào trong lòng, nhẹ nhàng nói:
"Lên xe rồi nói."
Chiếc xe Ferrari màu đen hạ cửa sổ xuống rồi lao vút trong đêm tối. Trong xe không hề mở nhạc.
Rốt cục Pete cũng có chút tỉnh táo, cựa người, lễ phục màu tím mặc trên người, phối hợp với màu sắc thanh nhã trong xe, nhìn có vẻ ôn nhu chói mắt, cậu nhìn mặt Vegas khẽ nói:
"Anh còn chưa trả lời, vì sao muốn dẫn tôi đi gặp nhiều người như vậy? Lẽ nào chỉ là vì muốn tuyên bố... Tuyên bố tôi là vợ anh sao?"
Đảo tay lái, bánh xe đảo một vòng, khóe miệng Vegas cũng theo đó cong lên, thảnh thơi dựa vào ghế ngồi, thảm nhiên nói:
"Có lẽ vậy!"
Quả nhiên trước mặt mọi người có thể tuyên bố cậu là của mình, có một tia cảm thấy thỏa mãn, hắn rất hài lòng cùng thỏa mãn.
Cái gì? Pete có chút run sợ, không nghĩ tới câu trả lời lại đơn giản như vậy.
"Tuyên bố này là đương nhiên và quan trọng hơn em cần một thân phận, một thân phận đủ để chống lại M&W."
Thanh âm du dương của hắn tiếp tục vang lên, mang theo chút mê người.
"Tựa như vừa rồi, đối với thân phận của em, dù ở nơi nào cũng không có người dám đối địch, hơn nữa cho dù đối phương dám ra tay thì em cũng không cần phải lo lắng quá nhiều mà chống lại."
Trong bóng tối, đôi mắt hắn tản ra ánh sáng long lanh:
"Ở bên cạnh tôi, không có ai dám động thủ với em."
Gió đêm rất lạnh, Pete nhìn đường nét góc cạnh rõ ràng trên mặt hắn, có một chút mê say.
"Ở bên cạnh tôi, không có ai dám động thủ với em." - Câu nói này có bao nhiêu động lòng người?
Trong ngực Pete có một dòng ấm áp chảy qua, tại bầu không khí an tĩnh trầm mặc này để cho cậu có thể yên tĩnh một chút.
"Có thu hoạch chưa?" - Vegas hỏi,
"Về bản kế hoạch thu mua M&W, nói một chút suy nghĩ của em xem."
Pete cẩn thận suy nghĩ một chút, bỏ qua do dự, sắp xếp lại suy nghĩ từ bản kế hoạch hắn đưa, cho tới tình hình cổ phiếu hôm nay của M&W, cho tới buổi tiệc tối hôm nay... Ánh mắt trong veo ngày càng tỉnh táo:
"... Có"
Qua kính chiếu hậu, Vegas nhìn cậu một cái, trên khuôn mặt mê man của cậu nhóc, ánh mắt có chút chăm chú. Tâm tình hắn mềm mại một chút, môi kẽ mở:
"Nói thử xem."
Pete từ từ mở miệng:
"Thu mua M&W, căn bản phải thăm dò được tình hình phân bố cổ đông của họ như thế nào, còn có ai là người nắm quyền thực sự. Thị trường chứng khoán không cần nghiên cứu nhiều cũng có thể rõ ràng, nhưng để có thể nếu khống chế thực sự, như vậy coi như là đã khống chế phần lớn cổ phần trong công ty"
"Tuy là số lượng nhỏ, nhưng cũng có thể khiến M&W rơi vào khủng hoảng. Tiếp nữa là phần lớn cổ phần đều nằm trong tay người nhà tên Kew"
" Trên tòa án, người gánh tội thay Kew rõ ràng không phải cam tâm tình nguyện, đại gia tộc cốt nhục tình thân vốn là lạnh nhạt. Vụ kiện đó càng khiến mối quan hệ này càng thêm rạn nứt, gần đây tình hình phát triển của M&W cũng thực không tốt"
"sở dĩ suy đoán vô căn cứ về sự bất hòa càng thêm khẳng định, bọn họ càng thêm lo lắng đó là M&W khó có thể quay về quỹ đạo cũ, chính là cổ phần ném vào đầu tư khó nắm chắc khả năng thu hồi, chúng ta có thể lợi dụng cơ hội này để ra tay."
Không khí an tĩnh trong xe, Vegas lẳng lặng nghe cậu phân tích, khóe miệng vô thức mà cong lên.
Pete có chút bừng tỉnh sau suy nghĩ của mình, nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn hỏi hắn:
"Tôi nói đúng không?"
Vegas một tay nắm chặt tay lái, tay kia vươn qua nhẹ nhàng vuốt cằm cậu , thấp giọng nói:
"Đúng."
Nhiệt độ ấm áp bao vây lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu , Pete khẽ run lên, lông mi cánh bướm đảo qua chỗ ngồi cùng bàn tay của hắn, mặt hơi hồng, an tĩnh ngồi về vị trí.
"Dựa theo những phân tích của em từng bước mà ra tay, cái gì cũng không cần lo lắng."
Vegas nhẹ nhàng nói, nhìn quang cảnh ngoài cửa sổ, khoảng cách tới nhà trọ ngày càng gần vì thế hắn hỏi lại cậu cho thêm chắc chắn:
"Muốn đánh từ điểm này sao?"
Pete trầm ngâm một lúc rồi gật đầu.
"Thời gian qua mọi công việc trong công ty đều do Cherry giúp hắn để ý, nhất là một số thủ đoạn mua bán mờ ám của họ"
" còn có nguồn vốn liên tục rót vào thị trường, đều cần che dấu và tiêu hủy chứng cớ, đơn giản mà nói, chúng ta nắm được những chứng cứ này sẽ có thể khống chế Cherry, tôi có khả năng thăm dò mọi động thái của công ty bọn họ mà không kinh động tới Kew."
Nói xong câu này, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thấu đã tràn đầy tự tin.
Xe từ từ dừng lại, bốn phía một mảnh đen tối, Vegas bật đèn trong xe.
Lúc này Pete mới nhìn ánh mắt hắn, ánh mắt thâm thúy chưa bao giờ ôn nhu như vậy, chỉ là cũng không nhìn cậu .
"Thật không?" - Tiếng nói trầm thấp, tràn đầy sự sủng nịnh.
"Em có biện pháp luôn à, sao mà giỏi thế"
Pete thoáng đỏ mặt, nhẹ nhàng "Ưm" một tiếng theo động tác của hắn cởi dây an toàn ra, xuống xe.
Hắn vẫn ưu nhã đẹp mắt như trước, khóa cửa xe, tự dưng ôm chầm thắt lưng của cậu .
Như vậy thực như người yêu đưa nhau trở về, ngực có chút hưng phấn cùng vui vẻ.
Trong thang máy, Vegas áp thân thể của cậu vào thành thang máy, hơi thở nóng rực phun thẳng trên đầu cậu .
"Đã nắm chắc, chuyện này giao cho em đi làm, về tin tức thu mua M&W tôi sẽ từ từ tung ra."
Vegas ngừng một chút.
"Lấy danh nghĩa của em."
Pete không khỏi chấn động, trợn to ánh mắt trong veo nhìn hắn.
"Lấy... danh nghĩa của tôi?" - Cậu có chút khó tin.
Mặt Vegas không chút biến sắc, thở hắt ra, cậu nghi hoặc, nhẹ giọng hỏi:
"Thế nhưng, vì sao?"
Người đàn ông cao ngất rất hưởng thụ cảm giác này, tất cả lực chú ý của cậu , thực sự chưa từng thoát khỏi tầm mắt hắn.
"Mục đích của em là muốn tôi giúp em trả thù, em ngốc thật, chính là theo ý muốn chính em ra tay, đạt được kết quả, không phải sao?"
Ý nghĩ sâu xa trong mắt hắn khiến người ta khó hiểu, nhìn cậu , cậu tự dưng thấy mình thật ngốc nghếch.
Pete từ từ lý giải, rút cục cũng lĩnh ngộ được ý tứ của hắn.
Cậu xác thực muốn đích thân làm việc này, bởi vì cậu đã thất bại thê thảm, đồng thời bị đẩy ngã đã rất lâu rồi, đau đớn cùng không can lòng, cho nên, không phải hắn chỉ đơn giản giúp cậu trả thù, mà cho cậu một lực lượng để chống đỡ, để chính cậu có thể đi làm, một cỗ cảm động khác thường trong lòng nhộn nhạo, cậu đón nhận ánh mắt hắn nói:
"Tôi muốn tự mình làm."
Vegas nhìn cậu , ánh mắt khẽ động đậy.
Lúc này cửa thang máy mở ra, một tia vui sướng trong mắt hắn chợt mất đi, trở về vẻ bình tĩnh nguyên bản, bước ra khỏi thang máy hướng về phía cửa phòng, một mạch dặn cậu phải nghỉ ngơi thật tốt. Pete nhẹ giọng đáp lại, có một chút bừng tỉnh.
Thứ nhất hắn cũng không yêu cầu cậu qua đêm trong phòng của hắn.
Hắn từng nói qua, đợi cho cậu chuẩn bị thật tốt, chứ không ép buộc.
Cửa phòng mình ngay trước mắt, trong lòng Pete nghĩ ngợi một chút, kề cà không mở cửa, Vegas đứng sát phía sau cậu , tiếng nói du dương:
"Lại quên mang chìa khóa sao?"
Mặt Pete đỏ lên, biết hắn đang trêu chọc mình.
Nhưng mà động tác tiếp theo của cậu khiến Vegas có chút cứng dờ, bởi vì cậu nhóc trong lòng do dự xoay người, nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng hắn, thân thể tinh tế khẽ nhích lại nhón chân hôn một cái trên mặt hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top