chương 34 Kí kết hợp đồng
Pete suy nghĩ một chút, nhẹ giọng mở miệng:
“Thế nhưng... không dễ dàng như vậy, cổ phần của M&W tuy rằng phân tán, thế nhưng phần lớn nằm trong tay những người thân thích của tên Kew, bọn họ còn cân nhắc tới mối quan hệ trong nhà... giống như ngày hôm nay trên tòa án, có người đã thay Kew nhận tội. Gia đình và sự nghiệp của ông ta đều nằm trong tay Kew, tôi đoán hẳn là ông ta bị uy hiếp.”
Cậu ý thức được động tác của hai người có bao nhiêu thân thiết, cậu nằm gọn trên cần cổ hắn, dáng dấp thanh thuần động lòng người, rõ ràng nhìn thấy ý cười trên môi hắn đối với từng suy nghĩ của cậu, hắn rất khen ngợi.
“Nói không sai, đúng thật là khó khăn.”
Trong mắt Pete hiện lên một tia nghi hoặc.
“Vậy ngài còn muốn tiếp tục? Ngài cần... tôi làm gì?”
Cậu mơ hồ nghĩ, lý giải hành động của Kew, có lẽ cậu có một chút giá trị.
Vegas ôm chặt thắt lưng cậu, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu lên:
“Em nói đi?”
Cách một lớp áo choàng đơn bạc mềm mại, Pete có thể cảm nhận được thân thể nóng rực của hắn, lộ ra khí thế cướp đoạt bừng bừng.
Cánh tay hắn chặt như vậy, chặt đến mức không cho cậu mảy may một cơ hội trốn thoát, dường như hô hấp của cậu ngưng lại trong nháy mắt!
Ý đồ rõ ràng kia, rất nhiều nguy hiểm rình rập.
“Ngài Vegas... việc này.” - Pete vô ý thức hô lên.
Môi hắn trong nháy mắt đã hạ xuống hôn cậu, thâm nhâp thật sâu, từ từ hút lấy sự ngọt ngào trên môi cậu.
“Không nên lúc nào cũng gọi tôi như vậy, tôi không thích nghe!
Hơi thở của hắn và cậu nặng nề cùng một chỗ, một bên dây dưa cánh môi cậu, một bên trầm giọng nói.
Khác với những nụ hôn trước đây, hắn hiện tại như là đang dụ dỗ, làm giảm bớt đi sự khẩn trương của cậu, hắn hôn đến khi hai cánh môi phấn nộn hồng thuận đáng yêu lên, mới từ từ xâm nhập vào trong, cái lưỡi lửa nóng say mê dây dưa trong cái miệng nhỏ nhắn của cậu, thưởng thức sự ngọt ngào của cậu.
Cả người Pete run rẩy, cánh tay mảnh khảnh ôm cổ hắn tụt xuống, dừng ở ngực hắn.
Hôn càng ngày càng sâu, càng lúc càng mang tính cướp đoạt dọa đến cậu.
Ngoại trừ lần chiếm doạt hai năm trước, cậu chưa từng tiếp xúc qua chuyện nam nữ thân mật, cho dù là cùng Kew ở một chỗ, chỉ cần cậu không muốn, hắn cũng không miễn cưỡng cậu, mà người đàn ông trước mặt này lại như đang chờ sự thích ứng của cậu.
Đêm nay phải làm gì, cậu rất rõ ràng!
Vegas điên cuồng dụ dỗ cậu, cậu khó có thể tiếp nhận, động tác của hắn chậm lại, chờ cậu thích ứng, thậm chí như thể là thói quen.
Đầu lưỡi mẫn cảm bị chạm vào một lần, lại một lần, thẳng đến tận lúc gắt gao dây dưa, lại không buông tha.
Pete bị nụ hôn yêu thương cùng quyến luyến này làm mờ mịt ý nghĩ. Cậu bắt đầu thiếu tỉnh táo, khí lực trên thân thể bị mài mòn, tùy ý để bàn tay to lớn của hắn chế trụ vòng eo, đem hai người chặt chẽ kết hợp lại với nhau.
Vegas dời nụ hôn, lan tới mắt, lông mi, vành tai rồi thẳng tới cần cổ của cậu.
Pete bị ép buộc nằm trong lòng hắn, đầu ngầng nên, cảm giác được hắn đang tàn sát bừa bãi trên cần cổ cậu, một trận một trận tê dại lan tới... chảy khắp toàn thân.
Cánh tay nhỏ bé của cậu để trên vai hắn, nhưng một chút tác dụng cũng không có.
“Đừng..”
Cậu bắt đầu không kiểm soát được thân thể của chính mình.
“A!...”
Pete khẽ kêu một tiếng, là do miệng hắn bỗng nhiên ngậm lấy cổ cậu truyền đến một tia đau nhức!
“Ngài Vegas...”
“Gọi là Vegas.”
Tiếng nói trầm thấp của hắn lọt vào tai cậu.
Sau đó, cả người Pete nhẹ bẫng, là do hắn vòng tay ôm lấy cả người cậu, hướng về phía phòng ngủ.
Giường lớn trắng noãn, hai thân thể dây dưa ở trên đó.
Đèn cũng không mở, chỉ có vài tia sáng yếu ớt từ phòng khách chiếu vào, Pete chỉ thấy cánh tay bị thu vào một vòng tay ôm ấp cực nóng của ai đó, cả người đều được vòng tay to lớn ôm ấp yêu thương khiến cậu không khỏi run lên.
Hai năm trước, cũng là như thế này, đen tối làm sao cũng không thể nhìn rõ căn phòng, cậu ngay cả tiếng nói cũng không thể phát ra được, chỉ nhớ rõ miệng bị liều mạng che lấp, chỉ cảm thấy hai chân bị tách ra xa nhau tàn nhẫn mà xuyên qua, đau đớn... vô cùng nhục nhã mà.. đau đớn.
“Đèn... Mở đèn! Van xin anh! Mở đèn!”
Cậu đột nhiên khóc rống lên.
Vegas áp sát thân thể gần như sắp đem cậu tiến nhập vào trong cơ thể chính mình, hầu như cảm nhận được thanh âm tắc nghẽn mà trầm thấp, mang theo mị hoặc mê người, làm theo yêu cầu của cậu, cúi đầu nói một tiếng:
“Được.”
Hắn ôm cậu ngồi xuống, vươn tay bật đèn trong phòng.
Cậu nhóc trong lòng một bên vai bị lộ ra, áp choàng bị xả ra nhăn nheo bọc lấy cậu, hiện ra da thịt tuyết trắng, trong ánh mắt kia tràn đầy lệ, bị đêm tối không một tia sáng dọa tới.
Vegas nhìn cậu, ngực bỗng nhiên tê rần. Sự việc hai năm trước đem đến cho cậu một bóng ma ám ảnh, thì ra lại lớn như vậy.
“Không thích tắt đèn sao?”
Hắn ôm hai bên hông cậu nhẹ giọng hỏi, sủng ái dáng dấp của cậu.
Pete thanh tỉnh lại, cậu biết chính mình phá hủy sự hứng thú của hắn, hẳn là đem mọi hành động tiếp theo sau của đàn ông chặn đứng lại.
Thế nhưng hắn lại chăm chú hỏi cậu nguyên nhân đòi bật đèn.
Cậu tùy tiện gật đầu, lau nước mắt trên mặt.
“Tôi... có chút sợ bóng tối.”
Cậu chỉ có thể giải thích như vậy.
Vegas vuốt tóc cậu, đem cậu ôm vào trong ngực.
Pete đột nhiên cảm thấy bản thân hẳn nên thỏa mãn, có những người nguyện ý ra tay giúp cậu, yêu cầu của hắn cũng không quá đáng, chỉ là cậu quá mức lo sợ.
Dù sao việc thu mua M&W lớn như vậy hắn đều dám làm, cậu còn có nguyên nhân gì không chấp nhận chứ?
Nghĩ tới đây, cậu chủ động tiến vào vòng ôm của Vegas, cắn cắn môi, hắn chăm chú nhìn cậu cởi dây lưng áo choàng.
Vegas nhìn động tác của cậu, ánh mắt khó hiểu, sau đó dần dần trở nên phức tạp.
Da thịt trắng ngần của cậu lộ ra, từng chút từng chút...
“Mong muốn tôi yêu em sao?” - Hắn lạnh lùng hỏi.Ngón tay Pete run lên, cậu ngừng mọi động tác.
Trên hàng lông mi cậu dính đầy nước mắt, không biết có nên tiếp tục hay không, cậu nghe được trong lời nói của hắn không chút hờn giận.
“Mặc y phục, quay về phòng của em, nghỉ ngơi đi.”
Hắn không thích nhìn bộ dạng như vậy của cậu, khuất phục như đang bán thân, hắn cảm thấy có hứng thú với cậu là sự thật, nhưng cũng không muốn cậu rơi lệ mà chiếm lấy thiện cảm của mình.
Lạnh lùng đứng dậy, Vegas lạnh nhạt buông xuống một câu.Trong ngực Pete một trận đau nhức!
Cậu chịu đựng ủy khuất trong ngực mà đau đớn kéo tay hắn, bỏ qua toàn bộ suy nghĩ, cầu xin nói:
“Vậy ngài vẫn muốn giúp tôi sao?”
Cậu sợ hãi, sợ chọc giận hắn, hắn sẽ đổi ý!
Cánh tay lạnh lẽo ôm lưng hắn, có chút run rẩy, Vegas có thể cảm nhận được sự khẩn trương của cậu, hé ra khuôn mặt tuấn tú có chút lạnh lùng nhưng không như trước đó, cầm lấy tay cậu, cúi người từ từ đến sát hai má cậu.
“Chỉ cần em nghe lời, tôi đã nói, thì nhất định giữ lời.”
Lời này như là uy hiếp lại như là cảnh cáo.
Hắn liếc qua bộ ngực tuyết trắng của cậu, bàn tay nhỏ bé của cậu hoàn toàn run rẩy cầm lấy vạt áo, hắn nhàn nhạt nói:
“Về phần tôi muốn gì, chờ cho em chuẩn bị tốt sẽ nói tiếp.”
Làn gió nhẹ thổi qua gương mặt, Pete không thay áo ngủ, cậu mở cửa sổ đón một chút gió buổi ban mai.
Điện thoại di động bên cạnh rung lên, cậu đi nhanh đến tiếp.
“Đến cổng nhà trọ chờ tôi.”
Giọng nói nam tính trầm thấp vang lên. Pete nhanh chóng lấy quần áo, nhẹ giọng nói:
“Được, tôi đến ngay.”
Gió buổi sáng thổi bay vạt áo sơ mi của cậu, chiếc xe Ferrari đen bóng đã chờ sẵn ở cửa.
Pete mở cửa xe ngồi vào ghế phụ, một phần bản kế hoạch cũng đưa tới, cậu chưa kịp thở dốc liền nhận lấy mở ra xem.
Chỉ là nhìn thoáng qua Vegas bên cạnh, trái tim bỗng dưng loạn nhịp.
Kế hoạch vừa mới được fax tới, nói về tình hình cổ phiếu bắt đầu phiên giao dịch ngày hôm nay của M&W, cậu xem không hiểu nhiều.
“Nhớ kỹ... những thứ này, bắt đầu học từ đầu.” - Vegas đảo tay lái, hờ hững nói.
Pete gật đầu, cắn cắn môi, nhìn toàn bộ những số liệu cùng thuật ngữ ký hiệu khó hiểu, từ từ bắt đầu quan sát.
Thoạt nhìn như hắn đã quên hết toàn bộ chuyện tối qua, nhưng cậu không thể quên được. Sáng nay cậu vẫn còn nhìn thấy những dấu hôn còn lưu lại trên cổ và vai, rất rõ ràng, rất thâm, làm cậu dù che giấu cách nào cũng vẫn thấy rõ.
Cuối cùng chỉ có thể quàng một chiếc khăn lụa tối màu, tạm thời che đi.
Xe cũng không chạy tới công ty ngay, mà đi vào một con đường xa lạ, Pete cũng không phát hiện, cậu xem rất chăm chú, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ xe soi sáng trên mặt cậu, nổi lên một chút ửng hồng, xinh đẹp dễ thương.
“Xuống xe.” - Vegas nhàn nhạt ra lệnh.
Pete bước xuống mới nhận ra nơi này hoàn toàn xa lạ, là một văn phòng luật sư tư nhân, cậu còn đang nghi hoặc, tay đã bị một người cầm chặt, kéo vào bên trong.
Vừa đi vào liền cảm giác được điều hòa mát lạnh, lòng bàn tay Vegas cũng rất nóng bỏng.
Pete cẩn thận bước vào theo hắn, nhìn qua thân ảnh cao ngất của hắn, có chút ngây người, cậu không biết vì sao bọn họ lại tới đây.
Đi tới trước một cánh cửa thủy tinh, bên hông cậu căng thẳng, bị hắn ôm đi vào.
Đón tiếp bọn họ là một luật sư còn trẻ tuổi, đôi mắt người này có màu xanh dương nhạt, như là người lai.
“Đã lâu không gặp, Vegas, nói vậy vị này là cậu Pete sao? Hân hạnh, tôi là Jeff.” - Người đàn ông cười đến sáng lạng, vươn tay về phía trước.
Pete cũng nhẹ nói một câu:
“Xin chào.” - cùng hắn bắt tay rồi ngồi xuống.
Cậu vừa ngồi xuống chợt nghe có tiếng báo tin nhắn, cậu nhớ kỹ đó không phải là tiếng điện thoại của cậu, mà là chiếc điện thoại xanh dương của Vegas, cậu nghiêng mặt nhìn một chút, quả nhiên là hắn có việc.
Đơn giản xem qua nội dung tin nhắn, Vegas cúi người chống vào thành ghế của cậu, ánh mắt tuấn tú ngưng mắt nhìn mặt cậu:
“Công ty còn có việc, em ở chỗ này, xong việc tôi sẽ tới đón em.”
Xong việc?
Xong việc gì?
Pete ngay lập tức gật đầu một cái, thế nhưng nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn, trong chớp mắt có một chút hoảng hốt, hắn sở dĩ cùng cậu thực hiện giao dịch này, là bởi vì một chút yêu thích, chứ không phải thực sự muốn mua bán với cậu sao?
Ý nghĩ này khiến cậu càng hoảng sợ, đối với chính mình cũng có chút trào phúng.
Cậu thực sự thiếu tình yêu sao?
Cho nên mới bắt đầu hi vọng xa vời sự chân thành của người đàn ông này?
Rõ ràng trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên một tia mất mát cùng khổ sở, cậu gật đầu:
“Tôi đã biết.”
Vegas nhìn cậu, ánh mắt cũng có chút phức tạp, mặc kệ Jeff đang ở đó hay không, cúi đầu hôn lên khuôn mặt cậu, tiếng nói trầm thấp:
“Tôi sẽ trở lại ngay lập tức.”
Một cái chớp mắt kia, chóp mũi Pete có chút chua xót, đây rõ ràng không phải tình yêu, vì sao cậu có thể lại có chút cảm động.
Thấy vậy Jeff sửng sốt, hồi lâu cười lớn tiếng, trêu chọc nói:
“Tôi sẽ không làm gì cậu Pete đâu, Vegas, có việc thì cậu cứ đi đi, tôi đảm bảo bà xã của cậu sẽ không tổn hao gì, chỉ có cậu ấy có thể khinh dễ tôi thôi, được rồi chứ?”
Trong ngực Pete cả kinh, bị người đàn ông ngả ngớn này dùng từ ngữ kích thích trêu chọc, mặt bỗng dưng đỏ lên.
Ánh mắt Vegas không rời đi Pete, hồi lâu mới ngẩng đầu liếc Jeff, ưu nhã nói:
“Biết vậy là tốt, cũng không cần mình phải nhắc nhở cậu.”
Jeff tiếp tục cười, sắc mặt rất khó coi.
Quả nhiên dạo trước Lily chạy đến đây uống rượu đều không phải không có lý do, lâu lắm chưa từng thấy Vegas sủng ái một cậu nhóc như thế này.
Cảnh tượng trước mắt này, Pete rốt cục là thần thánh phương nào?
Rốt cục Vegas cũng rời đi, ánh mắt trong veo của Pete vẫn dõi theo bóng dáng khuất dần sau cánh cửa của hắn.
Jeff ho khan vài tiếng, gợi lực chú ý của cậu quay về.
“Cậu Pete”
Hắn bắt đầu bày ra tư thế làm việc ngồi đối diện với cậu, dáng tươi cười, lịch sự nói:
“Chúng ta có thể bàn bạc một chút sự việc ngày hôm nay, Vegas đưa cậu tới đây, là cần ký tên vào một phần hợp đồng, tôi là người ủy quyền, nói cách khác đưa giao dịch lời nói của hai người trong lúc đó thành hợp đồng văn bản, đưa vào một số quy định pháp luật, đây là nội dung chính thức của hợp đồng.”
Hắn vừa nói vừa đưa tới trước mặt cậu một phần tài liệu.
Pete giật mình, trong lòng dấy lên một cỗ cảm giác phức tạp nhộn nhạo.
Cậu cẩn thận xem hợp đồng, bên trong nội dung từ ngữ rất độc đoán, không có chút mềm mỏng nào, cậu xem xong hơi nhíu mày.
Cảm giác bất an trong lòng càng lúc càng lớn, càng ngày cậu càng không thể lý giải, khi đó vì sao hắn lại nói như vậy. Nếu như hắn ra tay giúp cậu, chỉ có duy nhất một điều kiện cần trao đổi, cho dù đó là cả đời cậu.
Cả đời. Cụm từ này, khiến cậu có chút ấm áp, cũng có chút tàn nhẫn.
Thời gian dài như vậy, hắn xác định hắn muốn cậu sao?
Là bạn đời cùng người yêu, hắn cứ như vậy quyết định sao?
Hồi lâu Pete không nói lời nào, hàng lông mi thật dài trong lúc xem xét hợp đồng có chút run rẩy.
“Tôi có thể hỏi rõ một chút chứ? Đây chỉ là hợp đồng, đợi chuyện này kết thúc, hợp đồng sẽ mất đi hiệu lực sao?” - Cậu nâng mắt, chăm chú hỏi.
Jeff cười nhẹ gật đầu.
“Đúng vậy.”
Như thế, như thế thì sao?
Pete không nghĩ ra, hắn muốn cùng cậu trong lúc đó có một đoạn hôn nhân, muốn thân thể cùng toàn bộ con người cậu, chỉ là cần một người trong một khoảng thời gian sao?
Hay là...
Không có ai duy trì sự hứng thú mãi mãi, đợi cho sự việc của Kew kết thúc, khi đó hợp đồng của hai người cũng chấm dứt, như vậy, hắn không cần gánh vác bất kỳ thứ gì, mà cậu cũng chỉ phải thêm một giai đoạn hôn nhân vào hồ sơ lý lịch.
A... Một thời gian hôn nhân.
Pete âm thầm châm biếm chính mình, đời này, cậu đã định trước không động tới tình yêu, không quan hệ tới hạnh phúc không phải sao?
Thân thể của cậu từng bị chiếm giữ hai lần, một lần là tàn nhẫn, một lần là sai lầm.
Bản hợp đồng này thực sự rất sai lầm.
Chóp mũi Pete dâng lên một lỗi chua xót, nhưng lại cầm lấy bút, tại góc cuối tờ giấy hạ bút ký tên. Hắn cũng đã ký rồi, đường nét chữ ký mạnh mẽ mà kiêu ngạo không thể kháng cự, cậu chỉ liếc mắt qua, ngực liền dâng lên cỗ khó chịu.
Cậu nên cảm ơn hắn, hắn khiến cậu trở thành người đàn bà của hắn, cũng cấp cho cậu một danh phận thỏa đáng.
Cậu không biết bọn họ có phải là tình cảm yêu mến hay không, đoạn hôn nhân kia có thể duy trì trong bao lâu.
“Cậu Pete” - Jeff nhẹ giọng gọi cậu,
“Cậu Pete?”
Pete hoàn hồn, đem tập văn kiện đã ký đưa lại cho hắn:
“Như vậy được rồi chứ?”
Jeff nhìn thật kỹ, không nghĩ tới việc này lại dễ dàng như vậy, gấp lại văn kiện, hắn lộ ra một nụ cười tươi rói mà lịch sự.
“Sự việc của cậu trước đây tôi đã nghe nói qua, có dũng khí đối mặt với gia đình tên Kew giàu có cùng quyền thế như vậy trên tòa án, Cậu Pete, tôi quả là bội phục cậu.” - Hắn từ đấy lòng tán thưởng cậu.
Nhớ tới bộ dạng chật vật khi đó, Pete lắc đầu.
“Không cần bội phục tôi, sự chống cự đó chỉ cho tôi hiểu rõ mình là trứng chọi đá, rất ngu ngốc, cuối cùng ngoại trừ tự tôn sắt đá thì cái gì cũng đều mất hết, thua sạch một chút cũng không còn.”
Cậu liếc mắt nhìn hợp đồng, ánh mắt trong veo ngước nhìn, hiện lên một nụ cười chua xót yếu ớt:
“Mọi tự tôn của tôi đều thất bại trước người đàn ông này, anh còn bội phục tôi cái gì?”
Jeff nhìn cậu nhóc thanh thuần động lòng người trước mặt, có một chút hoảng hốt cùng trầm luân.
Tiếng nói của cậu thực mát lạnh êm tai, như tiếng suối chảy, ánh mắt vừa nhìn qua đã thấy sự đơn thuần, khả năng trái tim cậu cũng chứa đầy thương tích.
Mỗi người có một loại đau thương. Đau lâu dài. Jeff cười cười, không tự giác mà chậm lại tiếng nói:
“Cậu Pete, nếu là tôi đứng ở góc độ của cậu, biết đâu tôi cũng sẽ giống như cậu không ngừng tìm cách"
"chỉ là.... tôi muốn nói, căn cứ vào những hiểu biết của tôi về Vegas, thái độ của cậu ấy với cậu, đều không đơn giản như nói trong hợp đồng.”
Đôi mắt hắn lộ ra một tia suy nghĩ thú vị, cười nhạt dựa lưng vào ghế ngồi:
“Cậu sẽ không biết được những người muốn gả cho cậu ấy nhiều bao nhiêu đâu, chỉ là từ đầu đến cuối cậu ấy chỉ chọn cậu, mong muốn cậu tin tưởng, cậu ấy là người đàn ông tốt, đối xử với vợ mình là tốt nhất.”
Câu nói cuối cùng quả là trêu chọc thú vị, hắn vô thức muốn nhìn cậu cười.
Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh toát của Pete có chút mơ màng, có một chút ửng hồng, nhưng những lo lắng của cậu không hề giảm bớt.
Cậu khẽ hạ lông mi, không buồn nhắc lại.
Jeff nhìn biểu tình che giấu xấu hổ, nhìn cậu nói:
“Cậu trước tiên cứ ngồi ở đây một lát, tôi nhắn tin cho Vegas nói mọi việc đã hoàn tất, cậu ấy nói muốn tự mình tới đón cô.”
Pete nhẹ nhàng lắc đầu:
“Không cần như vậy, nơi này của anh cách B&B chừng bao xa? Hay là tôi tự mình trở về đi.”
“No No No”
Jeff đứng lên, vẻ mặt tràn đầy khẩn trương, cười cười ngăn cản cậu mà nói đùa, trên trán vẻ khẩn trương có thể dễ dàng nhận thấy.
“Người cậu đang ở đây, có chuyện gì xảy ra Vegas sẽ tìm tôi tính sổ, trước mắt cậu cứ ngồi đây đi được chứ?”
Quả thật hắn có vài tia cầu xin, Pete do dự một chút nhưng vẫn ngồi xuống.
Văn phòng luật sư luôn luôn bận rộn, Jeff để cậu ngồi trong phòng làm việc rồi đi ra ngoài, để một mình Pete ngồi trên sofa rộng lớn, có chút buồn chán, thuận tay lấy tập tài liệu sáng nay Vegas đưa cho cậu xem qua.
Những số liệu này, nếu như để ý nghiên cứu, cũng không phải rất khó hiểu.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cậu có chút khó hiểu, hôm qua cậu tới khuya mới ngủ được, thân thể rất mệt mỏi nhưng hết lần này đến lần khác đều không ngủ được, nhắm mắt lại hiện ra những hình ảnh, thoáng qua là hai năm trước trong cái đêm đau khổ đáng sợ đó, thoáng qua lại là hình ảnh Vegas ôn nhu vuốt ve, cậu ngủ không được, phảng phất như vòng tay hắn đang lưu lại trên người cậu.
Đêm qua cậu chỉ có thể ôm chăn ngồi đó, chạm đến những nơi vẫn còn bỏng rát dấu hôn trên cơ thể, nửa mộng nửa tỉnh mơ màng ngủ.
Lúc Vegas tới, nhìn thấy cậu dựa vào sofa, khuôn mặt nhỏ nhắn điềm tĩnh, ngủ rất say.
Trên bàn bày ra một phần hợp đồng.
Thật lâu hắn mới thu hồi ánh mắt nhìn cậu, ngón tay thon dài lật xem qua tập tài liệu, tưởng tượng ra lúc cậu đặt bút ký.
Pete ngủ thật lâu mới tỉnh lại.
Lọt vào tầm mắt là cổ áo sọc đen trắng, anh tuấn tuấn lãng, lộ ra mùi vị người mặc, nhìn bên trái cổ áo, Pete cả kinh.
Vô thức biết được chính mình đang nằm trong lòng ai, thế nhưng cậu quên mất thời gian, hiện tại là buổi sáng hay buổi chiều?
“Tôi ngủ đã bao lâu rồi?”
Cậu nằm trong lòng hắn ngẩng đầu lên, ngạc nhiên hỏi.
Vegas một tay đem cậu ôm vào trong ngực, tay kia nhìn tài liệu, nghe được thanh âm của cậu, ánh mắt dời tới.
“Khoảng 4 tiếng.” - Hắn gấp lại tài liệu, trầm giọng nói.
Trời ạ!!!!
Trong lòng Pete thở dài một tiếng, cậu cư nhiên ngủ lâu như vậy sao?
“Xin lỗi, tôi cảm thấy hơi mệt, ngài thế nào... không đánh thức tôi dậy?”
Cậu dùng tay vuốt tóc, xấu hổ không sao tả hết.
“Vì em ngủ rất say...”
Vegas buông mái đầu nhỏ nhắn xinh xắn của cậu ra, để cậu dựa vào trên tay vịn của sofa, chăm chú nhìn bao quát cậu.
“Em sau này có rất nhiều việc phải làm, có rất ít thời gian nghỉ ngơi.”
Pete có chút run rẩy.
Cậu nhìn vào đôi mắt đen láy của hắn, thấy vẻ ôn nhu cùng thương tiếc của hắn, không biết là có mấy phần chân thực, thế nhưng giờ khắc này, cậu không muốn dời mắt đi.
“Đi ăn, buổi chiều chọn vài bộ quần áo, buổi tối theo tôi đi dự một buổi tiệc.”
Vegas nhẹ giọng nói, chậm rãi cúi xuống hôn gáy cậu.
Cách một tầng mỏng khăn lụa, môi hắn vẫn nóng hổi như trước, Pete hơi co rúm lại, nhưng tránh không thoát khỏi khoái cảm này.
Trên cần cổ cậu hơi thở nóng hổi của hắn hít vào thở ra, Pete lâu lắm mới cất được giọng nói:
“Là... dạ tiệc gì thế?”
“Cổ phiếu mới của B&B tung ra thị trường, là buổi tiệc rượu bình thường... Tôi muốn em đi cùng.”
Vegas thì thầm nói, rất không nguyện ý giải thích cho cậu.
Thân thể cậu thơm mát mê người, nhiều lần có được cậu trong lòng, hắn lúc đó đều nghiêm túc tự hỏi làm thế nào mới có khả năng không bị hấp dẫn, chỉ là hôn, thế nào cũng không đủ.
Hắn có chút tự giễu, chẳng lẽ là chưa có đủ hay là muốn ngừng mà không được?
Hắn không nhìn thấy, cậu nhóc trong lòng nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai rộng lớn của hắn, vẻ ưu thương trong mắt cũng bắt đầu tan biến.
Sự chăm sóc ôn tồn như vậy... Là yêu sao?
***
Buổi tiệc rượu tối được tổ chức trong đại sảnh.
Đại sảnh được trang trí lộng lẫy, có tiếng nhạc du dương êm tai vang lên, ánh sáng lấp lánh trông thật đẹp mắt.
Buổi chiều, Vegas đưa cậu đến trung tâm mua sắm chọn lễ phục, Pete thay đổi mấy lần, tận tới khi thay một bộ lễ phục màu tím thanh lịch ánh mắt hắn mới khẽ động đậy, màu sắc quả nhiên là hài lòng.
Ngay lúc nhân viên cửa hàng kinh ngạc kêu lên, Pete cũng bị tên nhóc trong gương làm cho hoảng sợ.
Sợi dây truyện ngọc trai có đính viên kim cương ở giữ cũng là do hắn chọn, kiểu dáng tinh xảo do chuyên gia làm ra, làm nổi bật chiếc cổ mảnh khảnh của cậu, Pete nhìn qua, trong mắt có chút run rẩy.
Nhẹ nhàng cắn môi, không nghĩ tới vòng cổ như vậy cũng có giá lên tới sáu trăm triệu Baht. Cậu vô thức muốn tháo xuống lại bị ánh mắt hắn ngăn cản.
“Ngài Vegas, cái vòng cổ này tôi e là chỉ dùng trong lúc này, nhất định phải mua sao?”
Cậu vẫn dè dặt từng ly từng tý, trong mắt rõ ràng hiện lên vẻ ảm đạm cùng mất mát.
“Những thứ này tôi cũng không cần, đến khi hợp đồng kết thúc, chỉ sợ rằng ngay cả giá gốc tôi cũng không thể trả lại cho ngài... Thật sự quá quý giá.”
Tròn một ngày đêm tâm trạng Vegas có vẻ ôn tồn lãnh đạm, trong giây phút này bỗng dưng xúc động.
Hắn vô thức xiết chặt bàn tay bé nhỏ của cậu.
“Vừa mới bắt đầu em đã nghĩ tới kết thúc sao?” - Ánh mắt hắn dời đến, như là muốn nhìn thấu cậu. Pete hoảng hốt vội vàng lắc đầu:
“Đều không phải... tôi.... Tôi chỉ suy nghĩ rất thực tế, tôi không hợp với những đồ xa xỉ như vậy, thực sự là thế.”
Khuôn mặt thanh thấu nhỏ nhắn lại ảm đạm một lần nữa, cậu nhẹ nhàng cắn môi, thanh âm như rền rĩ:
“Ngài Vegas, chúng ta mặc đơn giản một chút không được sao?”
Đơn giản một chút, đừng cho cậu nhiều thứ xa hoa như giấc mộng không có thực, sau khi tỉnh mộng, cũng sẽ không phải đau đớn..
U buồn của cậu khiến ánh mắt hắn dịu dàng đi nhiều, Vegas khẽ xoay người, làn môi mang theo khí thế bá đạo áp vào bên tai cậu:
“Đeo nó, không được tháo xuống, sau khi hợp đồng kết thúc vẫn phải mang nó, chứng minh em đã từng là người của Vegas tôi, em – Pete trên người sau đó vẫn còn lại dấu vết của tôi, em cho là hợp đồng kết thúc là có thể thoát khỏi tất cả có phải không?”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top