26 +27+28+29+30
Thông báo nha từ nay sẽ đăng từ 3-5 chương nha
Chap 26.:
-Thiên Tỉ…em nhớ anh quá.
Sài Úy chạy lại ôm cổ hắn, thúc thích. Hắn cử tưởng mình đang nằm mơgiữa ban ngày, ngay cả mơ mà Sài Úy cũng ám hắn thế này chắc chết sớm.
-Nhớ anh quá à?
-Bỏ ra
Hắn giờ mới thức tỉnh, con người trước mặt thận sự không phải mơ,cô ta thật sự đã trở về. Nếu lúc trước thì hắn rất vui nhưng giờ thì không còn chút cảm giác.
-Tôi kêu cô bỏ ra.Hắn quát.
-Xin lỗi mà… không phải em đã về rồi sau.Hắn đẩy ả ra, tay nắm chặc tay cô ta,như muốn bóp chết cô
-Đau em..
-Cô biến khỏi nhà tôi ngay.
-Không em sẽ ở lại đây.
-Cô…. Mặt…
-Anh tính bảo em mặt dày ư? Không phải lúc trước anh nói rất thích mặt dày như em à..
Sài Úy cười trừ nhìn hắn.Hắn bỏ tay ả ra, đùn đùn đi lên lầu,đóng cửa cái Rầmkhông thèm để ý đến nó, Nó nãy giờ đứng phía sau mà đau lòng, không phải người trước mặt nó là Sài Úy mà hắn từng nhắc đến đấy chứ? Cô ta không phải đã bỏ hắn mà đi sau? Sao giờ còn quay lại? Cô ta tính lối lại tình xưa lại vớihắn ư?
-Chuyện gì vui vậy?Nhỏ và anh cũng từ trên lầu đi xuống khi thấy hắn giận giữ đóng cửa.Vừa bước xuống anh đã nhìn thấy Sài Úy,làm anh cũng như hắn không tin nỗii người trước mặt là ả.
-Sài Úy..
Câu nói của anh làm nó và nhỏ mở to mắt nhìn nhau, không ngờ ngay lúc nó và hắn đang rất hạnh phúc thì cô ta lại trở về. Nó rất hoang mang, cô đãtrở về, nó có phải đã trở thành kẻ thứ bachăng? Nó phải thật sự buông tay hắn,trả hắn lại cho cô ta?
-Anh Khải…. Lâu quá không gặp…..Ả chạy lại ôm anh
-Ừ… sao em lại về đây
-Tại sao em không thể về đây chứ? Dù gì đây cũng từng là nhà em và Thiên Tỉ mà?
-Ờ…em hai năm qua sống như thế nào, tại sao......Anh là đang đề cặp đến việc tại sao năm xưa không dưng ả lại bỏ rơi hắn.
-Vẫn tốt… em sẽ ở lại đây,,,,còn chuyện đó…………Ả đứng dậy,than thở rồi bỏ lên lầu, mọi thứ với cô nơi này quá quen thuộc,vì cô từng sống ở đây những ngày hạnh phúc nhất với hắn mà.
-Em ở đây ư?Anh ngạc nhiên , không biết ả về đây là có ý gì? không phải đã đi rồi sau,khi không lại quay lại ngay vào lúc thằng bạn thân của anh chịu bỏ đi quá khứ,mà làm lại từ đầu.
-Đương nhiên.Trong khi hai người này nói chuyện với nhau thì nó và nhỏ đã lặng lẽ lên lầu,nhỏ kể hết cho nó nghe mọi chuyện củahắn. Nó lo lắng không biết phải làm sao? Có khi nào hắn chọn làm lại với ả, còn nó……….
Nó nghĩ đến đâythì không còn dám nghĩ nữa. Nó sẽ tin hắn,tin vào tình yêu của hắn dành cho nó, tin vào bản thân mình.Hôm nay là đầu tuần,tụi nó phải đến trường như mọi khi. Hắn sáng sớm đã không có mặt ở nhà rồi. Làm ả điên hết sức, thức dậy muốn cùng hắn lại trường không ngờ hắn đi mất tiêu. Những người làm trong nhà khi thấy cô đều hoảng hồn, lâu lắm không thấy cô hiện diện trong nhà, nên có chút ngạc nhiên. Mọi người trong nhà bắt đầu bàn tán, nhiều người nghĩ có lẽ cậu chủ và Cô Sài đã trở lại như xưa rồi, họ cũng cóchút mừng cho cậu chủ của mình.………..
Tại Trường..
Đám người ăn không ngồi rồi lại xúm nhau nhiều chuyện. Tụi nó trong lớp cũng không mấy quan tâm cho lắm, hắn và nó từ hôm qua đã không ai nói với ai câu nào,mỗi người theo đuổi những suy nghĩ riêng.Nó buồn quá nên đi vòng vòng trường cho đỡ buồn thì….
-Á…đi đường kiểu gì vậy trời?
-Em có sao không?Nó té cái rõ đau,khi nghe thấy tiếng nói ngọt ngào của ai đó, nó liền ngẩn lên, ôikhông anh chàng này đẹp trai quá đi mất.
-Em có bị làm sao không?
-Thử té đi rồi biết? hỏi dư thừa.Nó lấy lại bản chất nghịch ngợm của mình, với suy nghĩ đẹp trai bề ngoài chưa hẳn đã tốt, giống cái bản mặt của hắn vậy đó? Mới gặp lại bạn gái cũ đã không thèm điếm xỉa đến nó,thật tức quá đi mất.
-Xinh đẹp thế mà hung dữ, coi trừng”ế” chồng nha em
-Tôi có “ế” hay không kệ tôi, Đúng rõ nhiều chuyện.
-Em rất thú vị... anh thích em rồi nha.
-Điên chết được..khi không gặp thằng khùngNó mặt kệ cái thằng cha khùng đó,mà đi lên lớp luôn, thật mất hứng mà.--Keng…..keng…keng…
Tới giờ vào lớp,bà phù thủy lớp nó lại ỏng a ỏng ẹo bước lên lớp.
-Chào các em..hôm nay lớp ta lại có thêm 2 bạn mới.
-Ai vậy cô.-Hs1
-Nam hả cô,… đẹp trai không cô....
-Mấy đứa nữ trong lớp mắt long lanh nhìn bà phù thủy
-Mê trai gớm.Mấy đứa nam trong lớp trề môi.
-Tụi mày muốn chết à.Mấy đứa nữ xắn tay áo lên làm mấy thằng nam lép dế.
-Gái hả cô…xinh bằng cô không côNói là vậy chứ, thấy gái là tụi con trai trông lớp cứ như mèo thấy mỡ. Còn dám nói móc bà phù thủy nữa chớ.
Chap 27:
Bà cô sợ cái lớp luôn, quậy không chịu nổi,bỏ dép chạy lấy người không cần nghe mấy đứa trong lớp réo in ỏi hỏi này nọ về hai học sinh mới.Bà Cô đi không lâu thì Sài Úy đi vào,cả lớp được phen mê người.Cô không nói gì với ai một tiếng, chỉ nhìn nó cười đểu rồi đi xuống bàn nó và hắn.Ả không ngờ người hôm qua cô gặp ở nhà hắn là Vương Nguyên người yêu mới của hắn, cũng tốt thôi gặp mặt sớmthì cô càng đỡ tốn công sức
-Anh Thiên Tỉ em ngồi với anh nha.
-……………..Không một câu trả lời. hắn vẫn tiếp tục nghe nhạc, xem cô như không tồn tại.
- Này…..Có thể đi chỗ khác không? Ả nhìn nó chán ngấy. Nó vẫn imlặng không nói gì. Làm cả lớp hồi hộp chờ đợi xem chuyện gì sẽ sảy ra, (coi phim miễn phí sướng quá rồi còn gì?)
- có nghe tôi nói gì không đó.
- Cô nói chuyện với tôi à? Xin lỗi…tôi có tên..
-Cô……. Cô biến ra chỗ khác cho tôi. Ả tức giận ra mặt quát lớn, Hắn thì không nói một câu nào.
-Tại sao? Không gì tôi phải nghe lời cô.
-Gì tôi là bạn gái ảnh. Cô có thấy mình quá vô duyên khi ngồi đây không hả?Cả lớp “Ồ” lên, chuyện tình tay ba lại bắtđầu rồi, mấy đứa nữ sinh mừng hết lớn, hai người này cứ đi mà tranh giành ,họ ởngoài hưởng lộc..
-Thật tội nghiệp cho mấy người hoang tưởng.. haizzzzzzzz
-Cô ảm chỉ gì hả?
-Ai nhột tự hiểu..
-Mầy….ả tính đánh nó thì bị hắn đẩy ra,rồi đập bàn cái "Rầm" như cảnh cáo cô, làm ai cũng đứng tim trước cơn giận của hắn, hắn mặc kệ Ả mà lôi nó đi.Nó vùng vẫy mãi mà hắn vẫn xiếc chặt tay nó.
-Buông em ra… đau,,,,Nó và hắn đi đến cầu thang thì nó bị một bàn tay khác của ai đó nắm lấy . Khi quay qua thì nó mới biết người vô duyên đó là cái tên khùng hồi nãy làm té nó.
-Cô em… mình lại gặp nhau.
-TRời ạ? Hôm nay là ngày gì mà toàn gặp kẻ điên không vậy trời?Nó nói nhỏ đến nổi đủ để người khác nghe thấy đấy chứ.-Buông cô ấy raHắn nhìn người trước mặt thì mặt ngày càng lạnh lùng, nó phát sợ.
-Cô ấy đã không chịu, hà tất gì anh hai phải đối xử với người đẹp như thế.Hai từ “anh hai” lọt vào tai nó. ‘’’Hả? chưa gì hắn đã nhận thằng cha điên nàylà em trai rồi á? ‘’ Nó thắc mắc tròn xoe mắt nhìn hai người
Tôi không phải anh hai cậu. đừng nói kiểu ngọt ngào thế.Hắn khinh bỉ nhìn Trọng Thiên
-vậy ư? Nhưng sự thật là vậy mà anh hai.Trọng Thiên cố tình thách thức hắn, nó thì nuốt nước miếng ừng ực, không biết thằng cha không được bình thường này bị cái quái gì? đã nói nhận nhầm người mà cứ gọi người ta là “ anh hai”, nếu hắn thật sự nổi cơn điên chắc nó…..haizzzz..
-Câm mồm lại… anh không có tư cách làm em trai tôi đâu.Hắn bắt đầu điên lên, ngay cả cái nắm tay nó còn chặc hơn vừa rồi.
-HAHAHAH… chúng ta sẽ lại gặp nhau sớm thồi anh hai yêu dấu……………. cô em anh yêu em rồi đấy.Trọng Thiên nói nhỏ vào tay nó mấy chữ,:” cô em anh yêu em rồi đấy” làm nómuốn ói hết cơm mới ăn hồi sáng,. Trọng Thiên bước trên hành lang với tiếng cười lớn. nó chỉ biết lắc đầu thông cảm cho Trọng Thiên.
-Rõ khùng.Nó nhìn theo Trọng Thiên mà bó tay, vớisuy nghĩ hết sức gê gớm” mình bình thường trên cả bình thường thế mà lại học trong cái trường toàn kẻ thần kinh…haizzzzz rõ khổ”
-Em quen hắn ta ?Hắn nhìn nó dò xét.
-À…. Không.. …. Chỉ gặp một lần hồi sáng.
-Tránh xa hắn ra.Hắn nắm lấy tay nó đi lôi đi với nhiều sựlo lắng, hắn sợ Trọng Thiên sẽ dở trò đểthách thức anh.
-Tại sao?Nó không hiểu nhìn hắn.
-Không tại sao cả.. tốt nhất em không nên có bất cứ quan hệ gì với hắn ta.
-Nhưng… ờ biết rồi?Nó tính hỏi gì đó nhưng thôi, nó lại cảm thấy có gì đó buồn buồn, mọi chuyện của hắn nó không hề biết bất cứ thứ gì, hắn cũng không hề nói với nó, nó khôngbiết mình có phải là bạn gái hắn không nữa.
-Bắt đầu từ ngày mai em sẽ ở nhà anh.
-Hã? Ơ…sao …sao…lại phải…phải..ở nhà anh.
-Thế em muốn mất chồng à?Hắn trêu nó, hắn sắp xếp cho nó ở cùngnhà với hắn cũng là có dụng ý, để ả Sài Úy biết đường mà ra khỏi nhà hắn. Và hắn cũng không muốn nó phải lo nghĩ chuyện của hắn và ả nữa.
-Kệ.. mất anh em kiếm thằng khác.
-Em dám ……..thật là……..con heo ngu ngốc mà.
- Chồng vừa mới bảo gì hả?
-Không… gì? anh bảo vợ yêu của anh xinh đẹp nhất
- Chúa nịnh….Coi trừng em đấy nháHắn đưa nó về nhà lấy đồ, rồi về nhà hắn luôn, bỏ cả một buổi học lo cho tổ ấm của mình.
Chap 28
----------------------------
Hắn lại nhớ đến lúc gặp Trọng Thiên ở trường, quá khứ đau lòng hiện về !...
Trọng Thiên thật sự là em trai hắn, hắn và Trọng Thiên chỉ hơn kém nhau một tuổi, Trọng Thiên từ nhỏ đã được mẹ đưa đi xa sinh sống nên hầu như không ai biết đến chuyện hai người là anh em trừ những người làm lâu năm trong nhà.Hắn không thể quên cái tai nạn. Lúc nhỏ mình gây ra cho Trọng Thiên vì nô đùa và sự sơ ý của hắn đã làm Trọng Thiên ngã vào miểng chai bị vỡ, từ đó Trọng Thiên thường bị hen suyển. Hắn rất ân hận, muốn bù đắp cho đứa em trai đáng thương của mình nhưng lại rất ghét Trọng Thiên vì anh ta mà hắn bị chính mẹ mình bỏ rơi và lúc nào trong mắt mẹ hắn Trọng Thiên cũng là nhất..
Hắn coi như đã thiếu đi tình thường yêu của người mẹ, người cha trong 12 năm qua.---------------
-12 năm về trước______
Vào cái đêm định mệnh mà hắn bị chính người mẹ ruột mình bỏ rơi, mất đi một gia đình ấm áp.Hắn và Trọng Thiên nép mình trong cảnh cửa, chờ mẹ về.Còn cha hắn thì ở ngoài phòng khách với bao nhiêu là rượu
- Đi vào phòng ngủ.Ông quát to, làm hai đứa nhỏ giật mình, mẹ hắn từ ngoài đẩy cửa đi vào.
-Cô đi đâu giờ này mới về?Người đàn ông kia nửa tỉnh nữa say quát lên.
-Đi đâu thì mặc kệ tôi.
- Cô đi gặp người tình của cô đúng không?
-tôi làm sao chứ? Ông có thể đi chơi với mấy con đàn bà kia, sao tôi lại không thể chứ?
-Cô nói thế mà nghe được à? Cô là người đã có gia đình rồi đấy. Tôi vì công việc chớ không phải lăng nhăng như cô.
-Công việc ư? Thật nực cười.
“Chát” Một bàn tay khẻ rung rung khi chạm vào da thịt người trước mặt. Mẹ hắn ôm mặc khóc.
-Khóc gì? Thiên Tỉ và Trọng Thiên là con tôi hay là con của người đàn ông đó. Bà nói đi chứ?Ông Trọng không còn ý thức quát ầm lên.
-Ông… ông nói vậy mà nghe được hả? Nếu đã không sống được với nhau thì ly dị đi.
-Được....ly dị thì ly lị đễ cô dể chung sống với người đàn ông đó.Bà Trọng nước mắt đàm đìa trong cơn giận và oan ức, lôi Trọng Thiên đi mà quên mất sự hiện diện của hắn, một đứa trẻ với gương mặt lạnh lùng tay nắm chặc đứng nép mình giữa không gian lạnh lẽo. Hắn hận bà hận cả Trọng Thiên tại sao bà không đưa hắn cùng đi,tại sao chỉ nhớ đến mỗi Trọng Thiên ? tại sao lại lỡ phá hủy cái gia đình ấm áp này, tại sao Trọng Thiên lại cướp đi hạnh phúc của hắn,cái hạnh phúc đáng lẻ ra hắn được nhận. Và cũng chính cái đêm đã cướp mất người cha, cướp mất tình thương còn lại của hắn, ông Trọng gặp tai nạn giao thông và qua đời. Hắn được bão mẫu nuôi dưỡng và chắm sóc đến lớn, mẹ hắn thì từ đêm đó đã không còn tung tích gì nữa.
Chap 29
Hắn ánh mắt lạnh lùng nhìn xa xăm ngoài của sổ, với nỗi hận chính người đã sinh mình ra. Hắn biết Trọng Thiên tự nhiên xuất hiện trong trường chắc là không có gì tốt, Trọng Thiên vẫn mang nỗi hận hắn, tại hắn mà cậu mất căn bệnh hen xuyển trị mãi không dứt.
-Thiên Tỉ? anh sao vậy?
Nó bước vào thì thấy hắn mất hồn nhìn về nơi bóng tối, khóe mặt có chút đỏ. nó bất chợt vòng tay ôm hắn từ phía sao.
-Không gì đâu? Em về phòng ngủ đi?
-Không? Em biết là anh đang có chuyện mà? Có thể nói em biết được không?
-……………
Hắn chỉ im lặng quay lại ôm lấy nó .
-Đừng bao giờ rời xa anh?
-… Em sẽ mãi bên anh.
Nó ôm chặt lấy anh, hai trái tim thay phiên nhau hòa chung nhịp đập.
Buổi sáng tại trường, nó và hắn vẫn như vậy, xem Sài Úy như người tàn hình không thèm đá động đến. Trọng Thiên cũng học chung với nó nữa, vừa vào thì cũng như hắn làm mấy em nữ sinh chết lên chết xuống về vẻ bề ngoài đẹp trai của họ.Nó đang ngồi gục trên bàn thì nghe thấy tiếng hét nhức nhối của lũ sâu bọ ăn không ngồi rồi,tối ngày thấy trai là hét um sùm.Nó ngước mặt nhìn lên khi thấy tiếng hét ngày càng rõ.
-Gì vậy trời?Biết bao nhiêu là sâu bọ đang bao lấy nó, nó đảo mắt tìm kiếm hắn””không lẽ hắn tính bầy trò cầu hôn mình công khai thế này à, …ngại chết được””
-Bảo bối anh yêu em.
Giờ người đứng trước mặt nó, ôm bó hoa trà bá ,không phải là hắn mà là cái thằng cha điên tên Trọng Thiên gì gì đó? Làm nó từ mấy chục tầng mây té cái ê hết cả mông.
-Anh điên à? Uống thuốc chưa?
-Thật mà? Làm bạn gái anh nha?
Nó sắp điên với thằng cha này rồi, khùng không chịu nổi, nó cứ tìm kiếm hắn cứu giúp nhưng chả thấy ma nào, kể cả anh hai và nhỏ cũng trốn đâu mất tâm.
-Hề..hề.. xin lỗi nha. Tôi có chồng rồi?
Nó nói một câu nhẹ ngàng đến nỗi mọi người phải té xỉu. Nó cũng đâu có ý định “bá đạo” nói mình có chồng đâu, chỉ vì biết cái thằng cha này khùng mà nếu nó nói có bạn trai thì chưa chắc gì anh ta chịu tha cho nó, nên đành liều vậy.
-Ai mà có phước quá vậy?
-Nói anh cũng không biết? thế nói làm gì?
-Là Thiên Tỉ phải không?-Ờ….Ờờ….. ừ .
-Không sao, anh sẽ đợi em.
“ẶC” nó muốn nhào vào bóp chết cái thằng cha này lắm lắm luôn đó. Người đâu mà mặt dày thấy ớn, đã bảo có chồng rồi mà cứ theo. “Bởi vậy người ta bảo, đẹp quá cũng khổ”.
-Mình bất chấp hết yêu nhau đi em.
Trọng Thiên nắm lấy tay nó, trước bàn dân thiên hạ, cũng là lúc hắn,nhỏ và anh hai nó bước vào lớp.
-Được rồi đó.
Hắn đi lại chỗ nó, kéo nó vào lòng hắn, và dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn Trọng Thiên.Trọng Thiên nãy giờ chỉ đợi có nhiêu đó, Trọng Thiên là đang cố tình trọc tức hắn đấy mà.
-Anh hai…mình lại gặp nhau rồi?Trời ạ! Học cùng lớp đấy nhá!
-Tôi cảnh cáo cậu không được đụng vào cô ấy?
Nó mĩm cười nhìn hắn, có phải là hắn đang bảo vệ nó không? Sợ mất nó không? Nó thấy mình thật hạnh phúc biết bao.
-Anh đang ghen đấy à.
-Không gì tôi phải ghen? tôi không thích người khác đụng vào đồ của tôi?
-Nhưng tôi yêu cô ta. anh là anh hai có nên nhường cô ấy cho tôi không? Bù đắp lại quá khứ anh gây ra cho tôi.
Trọng Thiên nhắc lại quá khứ, hai bàn tay nắm chặc, sự hận thù giữa hai ngườinổi lên. Hắn thì hận Trọng Thiên cướp đihạnh phúc của hắn trong quá khứ. Còn Trọng Thiên thì luôn để bụng chuyện hắn làm mình mang cắn bệnh hen suyển.
-Xin lỗi… tôi không hề có đứa em trai như cậu bao giờ?
-À……. Không sao? Nhưng cô ấy sẽ là của tôi.
Trọng Thiên cười khinh hắn rồi, chen qua đám đông đi ra khỏi lớp.
-Biến hết?Nhỏ và anh ở phía sau cái lớp sâu bọ, bực bội hét lớn. Nhờ song kiếm hợp bích của cặp đó mà đã làm cho không khí trở lại như cũ.
-Hắn là em trai mày.Anh chồm lên bàn hắn hỏi tới tấp.
-Tao không có em trai.
-mày cứ ở đó mà xạo đi?
- mày nhiều chuyện quá.Hắn trừng mắt nhìn anh, anh hiểu ý nên căm miệng lại không nói nữa. Anh biết dù gì hắn cũng nói mình nghe nên từ từ biết cũng được.
-Haizzzz……. Mày sướng nha? Có người tỏ tình luônNhỏ nói lớn tiếng, cố ý cho hắn nghe thấy.
-Sướng cái đầu mày? Hắn ta điên mà nói chi?
-Phải không? Mày nói có chồng……… rồi mà hắn vẫn nói... “không sao, anh sẽ đợi em”….Nó bịch miệng nhỏ lại nhìn hắn nuốt nước bọt.
-Mày căm lại giùm tao cái con quỷ.
-há há…. Anh yêu em…làm bạn gái anh nha… há há..Nhỏ ôm bụng cười sặc sụa.
-Con này…
-Không…không nói nữa… há há…Nó ngồi kế hắn mà nhớ lại chuyện lúc nãy hắn kéo nó vào lòng thì miệng cứ cười liên hồi.
-Yêu hắn ta lắm à?Hắn thấy nó cười thì làm mặt lạnh hỏi nó.
-Gì? ….không có.
-Cười hớn hở thế mà.
-Anh đang ghen đấy à.
-Không.
-Nói đi… anh ghen hả?
-Đã bảo không mà.
-Ha há…anh đang ghen
-Không có nha.
@@@@##$%%&&$$******$%$^^&**(&&&&……….Sài Úy ngồi cách đó không xa, mím môi nhìn nó. “ Tao không tin anh ấy quên được tao…. Mày chỉ là kẻ thay thế thôi Vương Nguyên à?
Chap 30
Một buổi học ngột ngạt rồi cũng trôi qua nhanh chóng, Nó và nhỏ cùng nhau mua bánh,trái,nước ngọt…… để tối nay đón xem phim ma tại nhà hắn.Vừa ra tới cửa trường đã thấy một đám con gái bao vây ai đó, với những lời nói hết sức đáng ghét.
-… con chó, mày dám dụ dỗ chồng tao à?
-Tao nói rồi, tao không có?
-Không có, còn dám chối, đánh nó cho tao.Nó và nhỏ định bỏ đi vì chuyện này không liên quan gì đến tụi nó nhưng chợt nhận ra người đang bị đánh đó là HMK. dù lúc trước HMK có làm những chuyện hơi quá đáng với nó nhưng mà cũng nhờ sự giúp đỡ âm thầm của HMK mà nó mới còn sống đến bây giờ.
-Mẹ nó…Nếu mày có bản lĩnh thì đi mà cướp về.Nó bước lại gần chỗ MK
-Đừng chơi hèn như vậy
Nhỏ cũng tiếp lời.
-Tụi mày là ai? Không liên quan thì biến.Con nhỏ đầu xỏ, tỏ ra mình là du côn, dùng lời nói để hù tụi nó.
-Tao thích xen vào làm gì được nhau nào?Nó cười khẩy nhìn con nhỏ không biết điều đó. Cứ tỏ vẻ mình đây hay lắm
-Mày.. tao không tranh cải với tụi mày….Là do con đó dụ giỗ chồng người khác, nên tao không thể tha, đã không phải chuyện của tụi mày thì đừng xía vào.
-Kêu người ta là vậy thì nhìn lại mình đi đã, hạng gái bao như mày mà cũng đòi lên mặt ở đây à.Nó bức xức cười đểu.
-Có giỏi thì về mà giữ chồng mình. Không khéo làm ai có bầu thì mệt. Nhỏ chen vô.
- Tụi mày được lắm………….Lần sao mày không may mắn vậy đâu MK….Con nhỏ đó nhìn MK đe dọa rồi kêu tụi đàn em về, Nhỏ đó biết tụi nó chắc không tầm thường, nên cũng đành thôi.(sợ rồi chứ gì) Với lại để hai anh hotboy trường AM nhìn thấy nhỏ làm mưa làm gió ở đây thì không khéo………….Nó và Nhỏ dìu MK vào quán bên đường, băng bó vết thương. Nó đã không biết băng rồi mà cứ đòi làm, còn dám mắng nhỏ là “ngu” nữa chứ? Làm nhỏ tức tối với con nhỏ bạ của mình.
-Ây da…. Đau…nhẹ nhẹ tay thôi.Cô nhăn mặt mày lại, nó không biết làm cái quái gì với khuôn mặt xinh đẹp của cô,mà cô cứ thấy đau đau.
- Ngồi yên ……. Mày Cũng biết đau à?
-Nó là người chứ có phải heo như mày đâu mà không biết đau.Nhỏ trỉa mũi vào nói sóc nó
-Con này , không kiếm chuyện j với tao mày chết à?
-“chẹp chẹp” có lẻ vậy?
-Xong xui… đẹp lại rồi đó.Nó đứng lên nhìn kiệt tác do mình làm ra trên mặt và người của MK mà tự khen ngợi mình. Người ta bị thương có tí mà nó dán đầy hết cả mặt mài, cứ như xác ướp chứ không còn là MK nữa
-Cảm ơn hai người.MK hổ thẹn nhìn tụi nó.
-Đâu có gì đâu chuyện nhỏ ấy mà.nhỏ nhìn MK cười hiền.
-Ừ.. dù gì mày cũng đã từng giúp tao, coi như huề vậy?Nó vỗ vai MK ra vẻ hiểu chuyện lắm.
-Giúp gi cơ?Cô tròn xoe mắt nhìn nó và nhỏ
-Con này? Mới đó mày đã quên.NHỏ cốc nhẹ vào đầu cô.
-Thì chuyện Âu Na đó đó.Nó chen vào.
-Ừ… mà sao biết tao giúp
-Thiên tài mà.Nó và nhỏ đồng thanh, rồi lại nhìn nhau cười.
-Chúng mình làm bạn nha?Nó đề nghị
-Ừ.. đúng rồi đó? Làm bộ ba siêu quậy đê. Nhỏ vỗ tay đồng tình với nó.
-Có thể.Nó và nhỏ gật đầu, chờ câu trả lời của MK.
-Ừ… Bộ ba siêu quậy.“ÔI! Vui quá! Bộ ba siêu quậy” Tụi nó ômnhau la hét, mấy người trong quán tưởng tụi nó khùng nên cứ nhìn rồi lắc đầu. Thế là cả ba người tụi nó cùng nhau đi quậy, ăn mừng “bộ ba siêu quậytái suất giang hồ” làm quán bar chỗ hắnvà Khải thành cái nơi rác thải, lúc đầu hắn và Khải thấy MK thì hơi ngạc nhiên, tỏ vẻ không thích MK cho mấy, lo cô dở trò nhưng dần dần nghe bài ca con heo của Nó và Nhỏ làm hai anh hotboy nhà tađành phải rút cờ đầu hàng.
Xin ending ạ....
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top