Chap 4: Người của anh
Jaehyun lục đục khóa cửa vội vàng chạy ra cửa, chui vào xe của Taeyong khẽ nhíu mày:
_ Anh bị điên sao? Mới sáng ra đã bấm còi inh ỏi. Anh muốn hàng xóm giết tôi sao?
_ Sớm sủa gì giờ này nữa? - Taeyong nổ máy bắt đầu lái. _ Cậu không tính ăn sáng sao mà dậy trễ vậy? Còn nữa sao không mặc đồ tôi mua?
_ Tôi không quen. - Jaehyun lủng củng, dựa lưng vào ghế. Cậu vẫn còn hậm hực.
Dừng xe trước một nhà hàng lớn, Taeyong thong thả bước vào. Jaehyun khó hiểu chạy theo sau.
_ Anh có biết mấy giờ rồi không hả? Sẽ muộn học đó.
_ Đừng lải nhải nữa. Tôi có bao giờ đi học đúng giờ đâu. Taeyong nắm tay Jaehyun kéo vào.
_ Sao không ăn? - Taeyong ngẩng lên nhìn Jaehyun khi thấy đĩa thức ăn trước mặt cậu không vơi đi chút nào.
_ Tôi không có thói quen ăn sáng - Jaehyun vẫn tỏ vẻ bất mãn, quay mặt đi.
_ Ăn đi, bảo sao gầy vậy. - Taeyong đẩy đĩa thịt bò bít tết đã cắt đến trước mặt cậu _ Bao giờ ăn xong tôi đưa cậu đến trường.
Jaehyun lờ đi câu nói của Taeyong, tiếp tục ngồi nhìn anh ăn. Taeyong ăn xong, thư thả lấy khăn giấy lau miệng, tựa lưng vào ghế.
_ Xong rồi phải không? - Jaehyun đứng dậy _ Vậy đến trường thôi.
_ Cậu coi lời tôi nói là không khí sao? Tôi đã nói chừng nào cậu ăn xong thì về trường mà.
Jaehyun quay lại nhìn anh, đồ đáng ghét. Anh ép cậu à?
_ Tùy anh thôi. Tôi về trường một mình.
_ Được - Taeyong gật đầu đồng ý không ý kiến.
Đi được hai bước Jaehyun đứng lại khóc thầm trong bụng. Cậu không mang tiền, nơi này là đâu? Cách trường bao xa chứ. Nắm chặt lấy tay, Jaehyun cố nuốt cục tức xuống. Cậu quay người, ngồi xuống bàn cúi đầu cặm cụi ăn. Taeyong khẽ nhếch miệng, rất bướng bỉnh, sau này sẽ khó bảo đây.
_ Đem bộ đẹp nhất ra đây. - Taeyong kéo Jaehyun vào một cửa tiệm thời trang, oang oang nói lớn.
_ Lee thiếu gia, hoan nghênh cậu lại đến! - Nhân viên nhận ra vị khách quen thuộc vội chạy ra niềm nở _ Có hàng mới nhất cho cậu rồi đây.
_ Không phải tôi, lấy size của cậu ấy. - Taeyong hất cằm về phía Jaehyun.
_ Tôi - Jaehyun chỉ tay vào ngực _ Sao lại là tôi?
_ Đi cạnh tôi không cho phép cậu xấu xí.
Jaehyun thay đồ bước ra thật khiến người khác ngỡ ngàng. Quần jean đen ôm lấy cặp chân dài, áo sơ mi cách điệu bó sát. Quả thật người đẹp vì lụa mà. Taeyong gật gù:
_ Rất đẹp.
Một chiếc Cadillac đen phi thẳng vào giữa sân trường SM. Đỗ xe kiểu này ngoài Lee Taeyong ra thì còn ai nữa.
Xuống khỏi xe, anh kéo Jaehyun ra khỏi khu nhà phụ của trường, anh đi đến đâu mọi người đều dạt ra ngoái lại nhìn. Vốn dĩ hào quang của anh tỏa sáng, hôm nay mọi người lại càng vì con người đi cùng anh mà chăm chú nhìn.
Taeyong đạp cửa bước vào, đây là phòng nghỉ của Taeyong và đám bạn nhà giàu, ở đó còn có cả đám đàn em của họ nữa. Mọi người đồng loạt quay ra nhìn, Yuta nhăn mặt:
_ Cậu không còn cách nào mở cửa lịch sự hơn à? Lần nào cũng vậy, thật là...
_ Quen rồi. - Taeyong kéo tay Jaehyun dẫn vào, đẩy lên phía trước _ Hansol!
_ Hở - Cả Yuta và Johnny đều trợn mắt há miệng _ Đây sao?
Thế rồi hai cái con người đệ nhất vô duyên cứ trợn mắt lên nhìn Jaehyun, cậu hơi ngượng vòng ra sau lưng Taeyong đứng để tránh cái nhìn của họ.
Hansol cũng đứng lên đi đến lại gần Jaehyun
_ Woa không ngờ đó. Taeyong
Jaehyun giật giật tay áo Taeyong
_ Này họ làm sao thế?
_ Không sao đâu! - Anh quay lại cười với cậu.
Johnny tự động ném chùm chìa khóa cho Taeyong, đi lại gần Jaehyun hắn nở nụ cười háo sắc:
_ Hết giờ học hôm nay em đi chơi với anh được không, Jaehyunie!
Cái gì mà Jaehyunie? Taeyong chau mày gạt tay Johnny ra, kéo Jaehyun lại gần anh, một tay choàng qua vai cậu ghì chặt.
_ Yah, Lee Taeyong. Cậu định độc chiếm hết người đẹp sao? Jaehyun là người của cậu từ bao giờ chứ? - Johnny bất mãn.
_ Kể từ bây giờ, Jung Jaehyun là người của tôi.
Yuta và Hansol nhìn nhau phì cười. Lee Taeyong là con người bá đạo nhất thế gian, Johnny suy cho cùng vẫn chọn nhầm đối thủ.
_ Thằng khốn - Johnny khổ tâm đấm nhẹ vào vai Taeyong. Hắn quay sang Jaehyun với bộ mặt nghiêm trọng dặn dò:
_ Jaehyunie, em phải cẩn thận đấy, Lee Taeyong là một thằng vừa háo sắc vừa khốn nạn. Để em bên cạnh hắn anh không an tâm chút nào.
Jaehyun nhíu mày lùi lại giữ khoảng cách với cái khuôn mặt đang ngày càng tiến gần mặt cậu của Johnny.
_ Tôi thấy anh với cả anh ta cũng chẳng khác gì nhau.
Johnny cười khổ, mọi người lại rộ lên cười lớn. Taeyong nhìn Jaehyun cũng khẽ cười. Xem ra cái miệng nhỏ này cũng lợi hại lắm.
Jung Jaehyun là người của Lee Taeyong - Tin tức hot nhất trong ngày nhanh chóng lan rộng ra toàn trường SM. Jaehyun đi đến đâu cũng có người liếc nhìn chỉ trỏ, cậu nhìn quanh cau mày hơi khó chịu. Thế này có khác gì với trước kia. Chỉ là trước kia họ công khai chỉ trỏ lớn tiếng đùa cợt cậu còn bây giờ chỉ dám chỉ trỏ thì thầm to nhỏ với nhau. Ai mà chả biết đụng vào người của Lee Taeyong thì sẽ có hậu quả thế nào.
Chiều Jaehyun trốn học. Đứng một mình trước hồ nước ở khuôn viên phía sau trường. Cậu thở dài ném mấy viên sỏi xuống mặt hồ.
_ Lee Taeyong chết tiệt!
Cậu ném thêm vài viên sỏi nữa rồi đứng thở. Đôi lông mày nhíu lại tỏ rõ vẻ bực bội.
Vụ cá cược giữa Taeyong và Johnny cậu biết cả rồi. Hóa ra là vậy, còn tưởng anh có lòng tốt giúp cậu, ai ngờ cũng chỉ là một tên khốn đem cậu ra làm trò tiêu khiển. Jaehyun nhặt thêm vài viên sỏi nữa rồi tiếp tục ném xuống nước, hận không thể biến cái mặt hồ này thành mặt Lee Taeyong.
_ Còn tưởng em ngoan lắm, hóa ra lại trốn học ra đây chơi sao?
Taeyong đi lại gần đứng cạnh Jaehyun, ánh mắt anh nheo lại nhìn ra xa trên mặt hồ. Jaehyun quay ra nhìn anh, không, ánh mắt đó chính xác là lườm.
_ Vụ cá cược, tôi biết hết rồi!
_ Ờ! - Anh lơ đễnh trả lời, mắt vẫn nhìn ra xa.
_ Xong việc rồi, từ bây giờ tôi không muốn tiếp xúc nhiều với anh nữa, chúng ta tốt nhất gặp nhau cũng không cần phải bắt chuyện.
Taeyong quay sang nhìn cậu, gương mặt tỏ vẻ hơi khó hiểu:
_ Sao lại không? Em là người của tôi cơ mà?
_ Người của anh? - Jaehyun nhăn mặt, ý muốn là câu trả lời của anh rất khó nghe _ Tôi là người của anh bao giờ?
Taeyong quay hẳn người đối diện Jaehyun, cúi xuống tiến sát vào khuôn mặt cậu, anh nở một nụ cười bá đạo.
_ Jung Jaehyun nếu tôi nói em là người của tôi thì em không có quyền lựa chọn.
Tan học.
Jaehyun ngồi đợi ở bến đợi xe bus. Chiếc xe Cadillac đỗ xịch trước mặt cậu bấm vài tiếng còi. Xe của Lee Taeyong, cậu quay mặt đi vờ như không biết.
Kính cửa xe hạ xuống, Taeyong thò đầu ra.
_ Còn không mau vào xe?
_ Tôi về bằng xe bus - Jaehyun đáp gọn
_ Đừng để tôi xuống lôi em lên.
_ Sao tôi phải lên xe anh? - Jaehyun còn cố gắng giương cổ lên cãi.
Taeyong mở cửa xuống xe, cậu hơn giật mình khi anh tiến lại gần cậu. Taeyong gạt mọi lời đe dọa của cậu sang một bên, nắm lấy cánh tay của Jaehyun, trực tiếp nhét cậu vào xe.
_ Bới người ta! Lưu manh! Bắt cóc! - Jaehyun hét lớn, hai tay vung loạn xạ. Taeyong túm lấy cổ tay cậu, mặt anh đưa sát lại gần mặt cậu, môi cũng gần chạm nhau.
_ Có tin tôi xé cái mỏ của em ra không?
Jaehyun bị dọa cho giật mình cũng ngậm miệng ngồi im. Taeyong đóng cửa, sang bên kia ngồi vào vị trí lái của mình.
_ Đi đâu? - Jaehyun lấy lại được bình tĩnh hỏi.
_ Đi rồi biết! - Taeyong đáp gọn rồi bắt đầu lái, chiếc xe di chuyển chầm chậm rồi hòa vào dòng xe cộ nhộn nhịp trên đường.
Xe chạy được một lúc thì dừng tại trước một dinh thự. Jaehyun đưa mắt ra ngoài nhìn, cậu quay sang nhìn Taeyong.
_ Đây là đâu?
_ Nhà tôi.
_________________________________________
I'm back
Có ai nhớ tui hem? Tui lặn hơi lâu nhỉ. Ai nhớ tui hãy vote và cmt nhận xét và ủng hộ tui nhé!!😘😘
Để chuộc lỗi vì sự xuất hiện muộn này tui tặng m.n ảnh của Renjun nè. Kì này ổng ý come back mà đẹp zai quá trời
Xin đừng đọc chùa😭😭
1592 từ của tui đấy!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top