Chương 5

Gần đến giờ ngọ,Vương Tuấn Khải cũng trở lại.đi vào trong Đông viện,lại không thấy thân ảnh Vương Nguyên,một hạ nhân hiểu ý liền báo "Hồi lâu chủ ,phu nhân đang ở Tây viện cùng nhạc mẫu của người."

Vương Tuấn Khải không nói không rằng,lại chuyển hướng đi Tây viện.Chưa đi đến nơi đã thấy Vương Nguyên từ bên trong đi ra.

"Tuấn Khải về rồi sao?Vừa kịp chính ngọ,chúng ta về Đông viện dùng bữa."

"Đi thôi."Những lời muốn nghẹn ở cổ ,Vương Tuấn Khải thật không muốn phá vỡ không khí ấm áp khó khăn mới có lúc này.

Nha hoàn nhanh nhen chạy về Đông viện trước chuẩn bị cho Ngọ thiện,đến lúc Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên trở về,bàn ăn đã chuẩn bị sẵn sàng,đủ sắc đủ vị ,vô cùng mê người.
Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên ngồi xuống bàn tròn đối diện nhau, Tuấn Khải nhấc đũa, muốn gắp thức ăn cho Vương Nguyên, vô ý làm lộ ra một góc màu đỏ trong tay áo.
"Tuấn Khải. Hỷ thiếp sao? " Vương Nguyên liếc mắt, đã nhìn thấy một góc của thiệp đỏ.
"Cũng không có gì quan trọng, chỉ là một người không mấy thân quen, Nguyên Nguyên không cần để ý. " Vương Tuấn Khải không muốn một bữa cơm  vốn đang vui vẻ, lại bị chuyện này phá hỏng.
"Cạch" một tiếng, Vương Nguyên đặt đôi đưa khảm bạc xuống bàn, ánh mắt càng thêm ảm đạm, nói "Tuấn Khải, chàng xưa cũng vậy, nay cũng vậy, chưa bao giờ nói dối được ta. "
"Nguyên Nguyên, đừng giận, ta nói thật. "Trong lòng Vương Tuấn Khải treo lên cao, Nguyên Nguyên tức giận hắn là lừa dối cậu, sẽ không để ý hắn nữa, vậy hắn phải làm sao bây giờ?
"Đây là thiếp mời, do người của Duệ Văn cung đưa đến. " Vương Tuấn Khải dè dặt nói, vừa nói vừa quan sát nét mặt của Vương Nguyên, thấy cậu vẫn thản nhiên như không, mới tiếp "Tứ hoàng tử và Hạ đại tiểu thư Hạ Tuyết Liên ba ngày nữa đại hôn. " Thực ra Tiêu Duệ và hắn cũng gọi là quen biết thoáng qua, bởi vì Tiêu Duệ thương xuyên bí mật gặp gỡ vây cánh của hắn ở Hồng Túy lâu.
Vương Nguyên nhíu cũng không nhíu mày một cái, bình tĩnh hỏi lại"Chàng muốn tới dự không?"
"Trong thiếp mời có nói mời lâu chủ và lâu chủ phu nhân cùng đi,ngươi có muốn đi dự hay không?"
Vương Nguyên nhếch môi, nhấc đũa lên tiếp tục ăn cơm "Ngày vui như vậy, đương nhiên là ta muốn tới chúc mừng. " Đến chúc tân hôn, mà tân lang một khắc trước còn là trượng phu của mình,không biết sẽ có tư vị gì?
Đan chiều, tin tức Tiêu Duệ được phong làm Tứ vương gia, chuyển ra khỏi hoàng cung sống ở Vương phủ, cùng với việc ba ngày sau hắn thú vương phi đã lan truyền khắp thành.Chuyện về Vương Nguyên vốn đã lắng xuống, nay lại bị kéo lên, khắp nơi trà dư tửu lầu đều xoay quanh ba người Vương Nguyên, Tiêu Duệ, Hạ Tuyết Liên.
"Các ngươi nói,tứ hoàng tử... À không, tứ vương gia và Vương công tử xứng đôi như vậy, tuy có hơi lạ kì khi nam nhân lai thành thân với nam nhân nhưng dù sao tôi thấy hai người họ vẫn rất là xứng đôi. Bái đường rồi còn xảy ra chuyện, thật đúng là hữu duyên vô phận. " một khách quan thoạt nhìn tuổi quá tứ tuần, thân mình gầy gò, ngồi ở lầu một của Hồng Túy lâu vừa uống rượu vừa nói, lại chậc chậc lưu vẻ tiếc nuối.
"Bởi vậy mới nói, thế sự vô thường, bây giờ Vương công tử bị lưu đầy, một thiếu gia như vậy, xuất thân cũng không nhỏ, nếu Vương công tử biết được sẽ đau lòng biết bao!" nói chuyên là một trung niên nam tử khác.
Lại nói, Hạ Tuyết Liên kia thua kém Vương Công Tử đủ mọi mặt.thế nhưng ai lại bảo nàng là lại là thiên kim tiểu thư của Hạ tể tướng đây? " Người cuối cùng này, là một tráng hán vóc dáng to lớn, nói xong liền uống một ngụm rượu lớn.
Đột nhiên, vị khách quan cao gầy hạ thấp giọng nói, ra hiệu cho hai vị bằng hữu của mình lại gần,nói " Này, Vương thừa tướng và Mẫn phu nhân luôn nhân từ bác ái, thương dân như con, làm gì có chuyện tạo phản, chắc chắn là có người vu oan. "
"Nếu thế, tại sao Tứ vương gia không minh oan cho họ? Chẳng phải là nhạc phụ nhạc mẫu của hắn sao..Không những thế, lúc đó người đến cướp pháp trường, Tứ vương gia chính là người giết chết Vương Thừa tướng!"
" Nói minh oan thì có thể minh oan sao?  Tứ vương gia ra tay như vậy, có lẽ không muốn vì chuyện Vương gia mà luyên lụy tới mình. "
"Thôi thôi đừng nói nữa, mất đầu như chơi đấy! "
Người của Hồng Túy lâu nghe được, không khỏi khinh bỉ cái tên Tứ vương gia kia. Loại nam nhân hèn hạ bỉ ổi như vậy làm sao xứng với lâu chủ phu nhân?  Cũng may lâu chủ kịp thời xuất hiện, đem phu nhân đi, nếu không đã trở thành cái gì Tứ Vương phi, lâu chủ chẳng phải sẽ đau lòng muốn chết? "
Còn nhớ lúc hôn kỳ của Vương Nguyên và Tiêu Duệ đan gần, lâu chủ luôn luôn âm tình bất định, vui giận bất thường, khiến cho hạ nhân bọn họ một phen sông dở chết dở. Giờ thì tốt rồi, ra sáng đến giờ, trên mặt lâu chủ luôn luôn sáng lạn, tùy lúc cai hứng còn thưởng bạc cho họ, trong lòng người của Hồng Túy lâu liền đem Vương Nguyên tôn làm thành thần tiên tái thế.
Sáng ngày hôm sau, lễ vật mừng hôn lễ cho Tứ Vương gia Tiêu Duệ đã được chuẩn bị đây đủ, tốc độ như vậy chỉ có Hồng Túy lâu mới có được. Những thứ được chuyển tới, đều là vật phẩm quý giá, trong đó có một viên dạ minh châu giá trị liên thành, không phải có tiền là mua được. Số lễ vật còn lại là vải vóc thương hạng đủ chủng loại, đều do Vãn Tuyết phường nổi danh thiên hạ về may y phục và chế tác trang sức. Đây cũng là tài sản dưới tay Mỵ Nguyệt Tiên tử, cho nên việc chuẩn bị số lễ vật này đối với Vương Tuấn Khải mà nói, chẳng qua là nhấc tay chi lao mà thôi.
Hôn điển cuối cùng cũng đến. Tứ vương phủ trên dưới đều là không khí vui mừng động tân vương phu tiến nhập vương phủ, khách quan uống rượu chúc tụng khắp nơi, Tiêu Duệ vẫn luôn giữ thái độ hòa nhã lịch thiệp, khiến cho người ta tìm không được nữa điểm chê trách.
"Hồng Túy lâu chủ, lâu chủ phu nhân đến."
Không chỉ Tiêu Duệ mà tất cả khách quan đều ngạc nhiên. Hôn lễ của các vị hoàng tử tổ chức trước đây, cùng với quý tộc kinh ở kinh thành, luôn luôn có thiếp mời gửi đến Hồng Túy lâu, nhưng lâu chủ trước là người mắt cao hơn đầu, thế lực của Mỵ Nguyệt không giao thiệp với triều đình, nên chưa từng để mắt tới, nên dần dần, việc đưa thiếp chỉ có lệ, không ai cho là hắn sẽ xuất hiện. Hôm nay vị tân nhậm lâu chủ đại danh đỉnh đỉnh này phá lệ, lại đưa theo phu nhân cùng đến, quả thật là cấp cho Tứ vương gia không ít mặt mũi, nhưng đồng thời cũng đẩy Tứ vương gia lên đầu sóng ngọn gió, bởi trong số các hoàng tử tranh giành ngôi báu, như Đại Vương gia, Tứ vương gia, và ngũ hoàng tử, ai cũng muốn có thế lực của Hồng Túy lâu làm hậu thuẫn.Hồng Túy lâu mặt ngoài là tửu lâu bình thương, nhưng thực chất cao thủ nhiều như mây, điều nay những ai có chút hiểu biết trong gian hồ đều biết, nên thường ngày cũng chẳng dám ôm mà gây sự vơi Hồng Túy Lâu.
"Vương lâu chủ, Vương phu nhân! " Tiêu Duệ khẽ cười, gọi một tiếng xem như chào hỏi.
Vương Tuấn Khải vẫn như cũ là mặt nạ ngân bạch, nhưng Vương Nguyên đã dịch dung rồi, dung mạo thanh tú, không có gì nổi bật.
"Tứ vương gia, Hồng Túy lâu có chuẩn bị chút lễ vật, chúc vương gia cùng vương phi tương kính như tấn, bách niên giai lão!"
Tiêu Duệ hơi giật mình, giọng nói vô cùng quen thuộc kia khiến hắn hoảng hốt, nhưng nhanh chóng che giấu đi.
Thay đổi trên mặt Tiêu Duệ không qua được mắt Vương Nguyên, trong mắt cậu gợi lên tia giễu cợt, Tiêu Duệ, ngươi hóa ra vẫn còn nhớ tới sự tồn tại của ta, Vương Tuấn Khải khẩn trương nắm chặt lấy bàn tay Vương Nguyên, nam nhân này cần gì lo lắng đây?  không ngờ hắn cũng có lúc ngốc như vậy, cậu với Tiêu Duệ vĩnh viễn không con khả năng.
" Kiệu hoa đến rồi! "
"Vương phi đến! "
Suốt quá trình diễn ra hôn lễ Vương Tuấn Khải luôn quan sát thần sắt của Vương Nguyên thấy cậu không có gì bất thường, tảng đá đè nặng trong lòng cũng rơi xuống.
---------------------
7/6/2017
Hoàn chương 5

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #thythykarry