Chương 42. "Xóa đi dấu yêu,gọi em là yêu dấu " (H)








"Krist à, em có muốn phá sập nơi này không?"




Rất điềm tĩnh, không một chút run rẩy, lời nói của Singto nhẹ nhàng rơi vào tai cậu. Trọng lượng của lời nói có lẽ chỉ bằng 0 nhưng hiện tại tâm can Krist lại bị chính lời nói ấy của gã đè nén tới đau đớn, tới nghẹt thở.
Phá sập nơi này?

Singto muốn xóa đi những dấu tích yêu đương, những dấu vết của quá khứ, những vật chứng còn đẫm mùi yêu của gã và cậu sao? Singto thực sự muốn làm như vậy sao?
Nội tâm cậu bắt đầu thét gào, bắt đầu đấu tranh, cậu cảm thấy khó thở, cảm thấy choáng váng như không tin vào tai mình.

Krist đã từng nói, bản thân không còn yêu gã nữa, cũng chẳng còn vấn vương gì cái tên Singto, nhưng ngay tại đây, ngay chính giờ phút này, khi phải nghe gã nói rằng căn hộ này sẽ bị phá sập, Krist không can tâm.
Vì sao lại như vậy?

Đã hết yêu thương rồi thì có lí nào lại phải đau lòng trước câu nói ấy? Chỉ là một ngôi nhà, chỉ là những vật vô tri vô giác, có bị đập vỡ hay bị phá hỏng cũng là điều bình thường, nếu không phải gã tự tay hủy hoại, chúng cũng sẽ cũ nát rồi hỏng dần theo thời gian, nhưng tại sao tâm can cậu lại đau đớn thế này?

Cậu đang lưu luyến điều gì sao? Hay cậu sợ những dấu yêu của gã và cậu sẽ bị xóa sạch? Krist không biết nữa, chỉ biết cơ thể đã hoàn toàn mất đi khí lực rồi, không còn sức để làm thêm bất kì điều gì nữa, kể cả là hỏi chuyện gã.







"Nơi này...vốn dĩ không nên tồn tại nữa, có đúng không?"


Singto lại mở lời.

Krist càng thêm chết lặng, hai mắt rưng rưng nhìn vào khoảng không vô định.

"Sao phải hỏi ý kiến của tôi.."

Cố gắng điều chỉnh nhịp thở, Krist sau đó chỉ biết im lặng cúi mặt, hai tay run rẩy siết lấy hai bên quần, mồ hôi theo đó mà túa ra.

Singto ngắm nhìn tấm lưng nhỏ bé trước mặt, trong lòng cũng dâng lên một sự xót xa không hề nhỏ. Gã có thể cảm nhận rất rõ bóng lưng kia đang run rẩy đến mức nào, có lẽ cậu cũng bị gã làm cho bất ngờ rồi đi? Chính bản thân gã còn không thể hiểu tại sao chính mình lại làm như vậy, chỉ biết rằng để đi đến quyết định này gã cũng đã vô cùng đắn đo, đầu óc quay mòng mòng cùng trái tim ứa máu cứ liên tục hành hạ gã.

Cũng đúng mà, nơi chứa biết bao nhiêu dấu yêu của mình và người mình yêu bị phá đi, ai lại có thể không đau lòng?

Gã vẫn còn nhớ như in những kỉ niệm ngọt ngào của mình và cậu tại đây, những tiếng cười đến là hạnh phúc của cậu, những ánh mắt ngọt ngào đến là rụng tim mà cả hai đã trao cho nhau, gã nhớ rất rõ. Trong tâm trí gã nó thậm chí chỉ như những kí ức mới xảy ra từ hôm qua, rất mới mẻ, rất hạnh phúc.

"Dù sao cũng là nơi cả hai chúng ta từng sống, từng bên nhau, tôi không muốn 1 mình bản thân mình quyết định."

"Anh từ khi nào lại rộng lượng đến vậy hả Singto..."


Krist nói rất nhỏ nhưng sự im lặng của không khí xung quanh đã khiến câu nói ấy dễ dàng lọt vào tai gã, đâm chọc trái tim đang đập kia tới vỡ vụn.

"Thực sự sẽ nghe theo ý kiến của tôi? Tiếp thu nó..thật sao?"

"Krist..."



Singto nắm lấy cổ tay cậu, Krist cũng không có ý định giằng ra, gã lại bước thêm một bước, hai tay nắm bao trọn lấy bàn tay cậu.



"Em có muốn phá nơi này đi không?"


"..."



"Nếu em đã chán ghét tôi, đã hận tôi đến tận xương tủy, không muốn nhớ về những kí ức về tôi..tôi sẵn sàng đồng ý phá bỏ nơi này."



Singto chậm rãi nói, tay có chút run rẩy cố gắng nắm lấy tay cậu. Singto đương nhiên không can tâm, nhưng vì cậu, gã đều có thể làm được. Nếu những dấu yêu kia làm người gã yêu thương cảm thấy đau đớn, khó chịu, Singto sẵn sàng phá bỏ nó. Gã không thể ích kỉ thêm được nữa. Cậu đã vì gã mà chịu đau đớn cùng sỉ nhục biết bao nhiêu lần, biết bao tháng năm thanh xuân của cậu đã vì gã mà bị lãng phí, hiện tại có thể hi sinh cho cậu những gì, gã đều can tâm.


"Ý em thế nào?"


"Không muốn..."


Krist bật khóc.


Đúng, cậu đã rất ghét gã, cậu đã vô cùng hận gã, cậu cũng đã nói rằng gã hay cút ra khỏi cuộc đời cậu đi nhưng ngày hai đứa trẻ bị bắt cóc, giây phút gã sẵn sàng vì an nguy của cậu và hai đứa nhỏ mà đổi lấy sinh mạng của mình đã khiến sự chán ghét kia tan chảy. Thậm chí khi cậu phải rạch vết thương ra để gắp lấy vỏ đạn, gã cũng đã không ngần ngại đưa tay ra để cậu cắn chặt lấy, gã sợ cậu vì quá đau mà cắn phải lưỡi, gã thà để bản thân đau tới rỉ máu cũng không muốn để cậu phải bị thương. Singto cũng phải gắp đạn ra, cùng phải khâu sống vết thương nhưng gã chưa từng bỏ cậu ra, vẫn nhẫn nhịn bế cậu trong lòng, vững chãi làm chỗ dựa cho cậu ngủ say.





Krist cuối cùng cũng vì những chân thành ấy mà chẳng thế đuổi được Singto ra khỏi tim mình. Bóng hình ấy đã mờ nhạt dần nhưng những ôn nhu cùng bao bọc kia lại một lần nữa nhấn đậm lại tình cảm của cậu, nó không sâu đậm như những ngày mới yêu nhưng Krist không hề phủ nhận rằng mình đã lại một lần nữa tin tưởng và yêu gã.




Nước mắt lã chã rơi xuống, từng giọt mặn chát rơi xuống sàn nhà, vỡ tan ướt át, cậu khóc nấc lên, hai vai run run rung lên, Singto hốt hoảng ôm cậu vào lòng, một tay ôm chặt người nhỏ, một tay ấn nhẹ đầu cậu lên vai mình, vuốt ve mái tóc đen mềm.



"Ngoan, đừng khóc, tôi đau lòng lắm. Em muốn gì tôi cũng nghe, em đừng khóc."

Cậu khóc.

Khóc rất lâu.


Tới khi những tiếng nức nở vỡ ào trở thành những tiếng nấc vụt vặt, gã mới dám lên tiếng một lần nữa.


"Krist?..em ổn chưa?"


"Hôn tôi..."


Krist bẽn lẽn nói, gương mặt có chút đỏ ửng vì mới trải qua một trận khóc tới long trời lở đất.
Singto đối với lời đề nghị này có chút ngẩn ngơ, gã không dám tin vào tai mình. Cậu đang đòi hỏi một nụ hôn từ gã sao?


"Krist..."

"Singto...hôn tôi đi..."


Cậu ngẩng lên nhìn gã, ánh mắt đầy yêu mị cùng mềm mại.
Singto đương nhiên không thể từ chối loại câu dẫn này. Gã nâng mặt cậu lên, dịu dàng áp môi lên môi cậu, nhẹ nhàng mút mát đôi môi mềm mại của cậu. Gã ôn nhu hôn lên cặp môi mềm một lúc rồi mới dùng lưỡi xâm nhập vào bên trong, không hề thô bạo hay mạnh mẽ, gã rất từ từ, nhấp nháp mật ngọt trong khoang miệng ẩm ướt của cậu.




Krist cũng theo đó mà vụng về đáp trả lại, hai tay cậu vô thức đưa lên quàng qua cổ gã, thân mật kéo sát gã lại, cơ thể mảnh mai nép vào lòng gã, cọ sát. Cậu không muốn trốn tránh hay phủ nhận nữa, cậu cũng không muốn lừa dối cảm xúc của mình. Krist đã một lần nữa yêu Singto rồi, cậu muốn được cùng gã yêu đương, cậu muốn được cùng gã chăm sóc cho Krito và Siris, cùng gã xây dựng một gia đình nhỏ hạnh phúc, cậu không muốn phải trốn tránh hay ghét bỏ người đàn ông này nữa, gã chính là bến đỗ của đời cậu.


Sẽ chẳng ai yêu gã như cậu. Và cũng chẳng ai có thể ôn nhu, yêu chiều, chân thành đối xử với cậu được như Singto. Không một ai có thể thay thế đối phương trong lòng người còn lại.
Singto bế cậu lên tay, môi vẫn dịu dàng dây dưa với môi cậu, kéo cả hai chìm đắm trong ngọt ngào.



"Ưm...Sing..."

"Tôi đây..."

Krist đẩy nhẹ gã ra, Singto cũng lưu luyến rời khỏi môi cậu.
Đôi mắt ươn ướt kia lại nhìn gã, nhìn thẳng vào gã, đào khoét sâu vào trái tim Singto khiến tâm tư gã hỗn loạn một mảng.

"Em đẹp lắm.."



Gã vuốt ve má cậu.
Krist khẽ mỉm cười, bàn tay nhỏ đưa lên áp trên tay gã, má mềm mềm dụi lên lòng bàn tay có chút chai sạn.



"Anh không có gì muốn nói với tôi sao?"


Singto thấy người thương trước mặt mềm mại như vậy thì vô cùng sung sướng, yêu thương cùng ngọt ngào trong lòng trào lên như nham thạch đang phun ra khỏi lòng núi lửa.







"Quay về bên anh được không, Krist?"




Cậu cười, một nụ cười hạnh phúc, cười tươi, rất ngọt ngào như muốn thay cho lời đồng ý. Singto ngây người nhìn cậu, cuối cùng cũng lấy lại được ý thức mà cụng trán lên trán cậu, dịu dàng hôn lên khắp mặt cậu.











***












"Chậm...aaa...aa chậm thôi...hức.."

"Krist..bên trong em thực sự rất ấm đấy."

"Đừng nói..a...ưm...chậm lại mà..."

Krist vùi mặt lên vai gã rên rỉ, hai chân vắt lên cổ gã liên tục đong đưa theo từng nhịp thúc của người đàn ông ở bên trên. Miệng nhỏ bên dưới của cậu đang không ngừng đón nhận những cú thúc mạnh mẽ của gã, khoái cảm lan ra toàn thân, thấm vào từng tế bào, kéo cậu vào nhục dục nguyên thủy đầy đê mê, lúc này Krist chỉ có thể cật lực rên rỉ, toàn bộ cơ thể mềm mại đều ngoan ngoãn để gã làm chủ.


"Krist..nói yêu anh đi...Krist à..."


Singto vừa thúc vị huynh đệ nóng rực của mình vào trong cậu vừa thì thầm bên vành tai đỏ hồng xinh đẹp. Mồ hôi trên người cậu và gã túa ra, hòa vào nhau, giúp gã trơn tru nhấp hông đầy mạnh mẽ, đem sự sung sướng vùi sâu vào người cậu. Gã nhe răng cắn lên khắp vùng cổ và hõm vai cậu, để lại trên đó những dấu hôn cùng vết cắn đỏ thẫm đầy ám muội, bàn tay to lớn không ngừng trêu đùa hai nụ hoa xinh xinh trước ngực cậu.

"Em..aaa...hức...yêu aaa...aaaa Sing...á..chậm..ưm ưm..."

"Sai rồi..nói lại nào tình yêu..."

"Á á...không...đừng mà...chỗ á .....chỗ đó..."


Singto vừa xấu xa nhấp mạnh vào điểm mẫn cảm của cậu vừa bắt người dưới thân phải rên rỉ lời yêu, Krist nếu có chút thanh tỉnh chắc chắn sẽ cho gã một tràng rồi, nhưng bây giờ đầu óc cậu chỉ quay cuồng trong dục vọng của gã, lửa dục của Singto đang xỏ xuyên cậu, đốt cháy cậu, khiến Krist rơi vào đê mê không lối thoát.
Bàn tay to lớn của gã bắt đầu di chuyển xuống dưới, tìm lấy vật nhỏ của cậu mà trêu đùa. Khi thì gã tuốt lộng mạnh mẽ, khi lại dùng đầu ngón tay ấn chặt vào đỉnh phân thân đang rỉ nước, bức Krist nghẹn tới phát khóc.


"Muốn...muốn bắn...huhu..cho em..bắn...ưng.."

"Ngoan..nói yêu anh.., anh liền cho em bắn."



Singto liếm láp lên vành tai mẫn cảm của cậu, hông cũng từ từ nhấp chậm lại, rút ra gần hết nhưng chỉ đưa vào gần một nửa, châm chọc người đang nằm dưới thân.



"Em...em yêu...aaaa...em yêu anh..hu...ưm ưm...Singto... ....."

Gã nghe thấy vậy thì thỏa mãn vô cùng.

Hóa ra cái tên Singto của gã qua miệng lưỡi của rùa nhỏ này lại trở nên dễ nghe tới vậy.


"Á á...không được...haaa...aaaa aaaa ư...Sing...nhanh...không mà... ưm.."

Tốc độ gì đây? Lực đạo gì đây?
Krist trợn tròn mắt. Cơ thể cậu trong tíc tắc đã bị gã xoay lại, lật úp xuống giường, eo bị gã nắm lấy kéo cao lên, lưng mềm mại cong xuống, mông trắng xinh lại vểnh lên, hoàn hảo tạo ra một đường cong mê người. Tiếp đó là những cú thúc kinh người của gã, bảo đao nóng rực của Singto không ngừng xỏ xuyên vào bên trong mật huyệt của cậu, âm thanh va chạm vang lên mỗi lúc một to hơn, dâm đãng vô cùng. Dịch thể ướt át nhiễu ra từ nơi hai người giao hợp, trong suốt chảy xuống đùi non của cậu, Krist tuy không thể nhìn thấy nhưng cũng có thể cảm nhận rất rõ.

Singto vỗ mạnh lên mông cậu một cái rồi lại nhấp mạnh một cái, cứ liên tục như vậy suốt gần 20 phút, thành công bức người dưới thân bắn ra những hai lần, mê mê man man gục đầu xuống đệm rên rỉ tới mất kiểm soát.

"Không...không nổi nữa...ưng...ưm...không nổi nữa..."

"Ngoan, anh chưa bắn.."

Gã tiếp tục nhấp hông đẩy sâu phân thân vào trong cậu, vừa thì thầm vừa gặm cắn những tấc da mềm mại trên bả vai cùng tấm lưng trần trắng trẻo.

"Em..aaaa..không nổi nữa rồi...aaa...haaaa...em không chịu được...ư...Sing...tha...tha áaa.."

Singto quỳ cao lên rồi mạnh mẽ túm lấy hai tay cậu, kéo ra đằng sau, ép cả cơ thể trắng hồng kia cũng phải quỳ lên, cặp mông đầy đặn theo đó mà càng ép chặt lên người gã, miệng huyệt chặt chẽ mút lấy cự vật thô to.
Những thanh âm va chạm của xác thịt vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, tiếng rên rỉ của Krist cũng ngày một dâm đãng hơn, Singto như mãnh thú không biết mệt, hung hăng thao loạn trong cậu suốt một thời gian dài, mãi cho tới gần chiều tối gã mới chịu buông tha cho con rùa mềm mềm kia.


"Ưm..."

Singto dịu dàng hôn lên má cậu, hai tay cưng chiều ôm người trong lòng. Nước ấm xung quanh mềm mại bao bọc lấy hai cơ thể trần trụi, hơi nước bốc lên nghi ngút trong căn phòng tắm, lẫn vào tiếng nước róc rách chảy còn có tiếng thở đều đều của cậu.


"Ngoan."


Gã ôn nhu hôn lên tóc cậu.
Singto ôm người trong lòng, bàn tay nghịch ngợm vuốt ve khắp cơ thể mềm mềm, lau trôi đi những dịch thể nhớp nháp sau cuộc hoan ái kịch liệt của cả hai. Đã bao lâu rồi gã mới cùng cậu triền miên trong khoái cảm cùng nhau như vậy? Singto không nhớ rõ nữa, chỉ biết trong tim mình đang tràn ra một thứ xúc cảm hạnh phúc ngọt ngào.

Krist trái lại chỉ nằm yên trong lòng gã, tận lực tận hưởng sự ấm áp của nước đem lại, không những vậy còn được bàn tay to lớn của người đàn ông mình yêu cẩn thận tẩy rửa cho, có lẽ nói Krist sướng số hai không ai số một là đúng rồi.

"Sing...không phải chỗ đó..."


Nhận ra tay người kia bắt đầu làm loạn thay vì tẩy rửa cho mình, cậu thều thào nhỏ trong họng như mèo con, thành công gãi cho dục vọng của Singto phát ngứa. Gã bắt đầu vuốt ve đùi non cậu nhiều hơn, môi cứ dán lên cổ, gáy, rồi vai, lưng mềm mại của cậu khiến những tiếng hôn vụn vặt ám muội bắt đầu vang lên trong phòng tắm.



Krist của gã rất thơm, rất mềm, không những thế còn trắng trắng hồng hồng nữa, trong làn hơi nước mờ ảo, thân hình dù chỉ là từ phía sau của cậu lại càng trở nên yêu mị, quyến rũ hơn, bảo sao Prachaya tổng tài không thể nào kìm bản thân xuống.



Đừng trách gã hoang dâm vô độ, nếu là người ta nhìn vào, liệu họ có kìm nổi lòng không? Bảo bối của gã quá xinh đẹp, quá hấp dẫn người, Singto chỉ là làm theo bản năng của một người đàn ông mà thôi.



"Krist, em thơm quá.."

"Sing..đừng mà..ưm.."

"Một lần nữa nhé? Anh hứa sẽ nhanh thôi."




Vừa hôn lên vành tai cậu, gã vừa dụ dỗ đầy ngọt ngào. Krist dù có muốn cũng chẳng thể kháng cự được, sự phản ứng thật thà của thân thể cậu đã nói lên tất cả. Vậy là miệng nhỏ dù đang trong nước vẫn phải tiếp nhận cự vật của tổng tài, Krist dù mệt lả người nhưng vẫn vì sung sướng mà không kìm nổi những tiếng rên rỉ câu nhân.




"Đừng mà...aaaaa...aaa ...ưm...không được đâm...á vào... đó... haaaa...Sing...chậm..."





***







"Ngoan để anh lau tóc cho em."




Singto vừa bế người trong lòng vừa dùng khăn mềm lau khô mái tóc ướt, sự ôn như từ đáy mắt đều rơi hết lên người đang nằm trong tay. Krist sau khi bị gã yêu thương từ giường tới bồn tắm thì liền mềm mại vô cùng, mơ mơ màng màng chỉ muốn thiếp đi, như thỏ con ngoan ngoãn để gã muốn gì làm nấy.

Cậu chẳng cần biết gã sẽ làm gì, chỉ cần ngửi thấy mùi hương quen thuộc của gã, nhận được những nụ hôn vụn vặt dịu dàng của gã, những lời ngọt ngào trầm ổn của gã, vậy là cậu thỏa mãn rồi. Bên Singto cậu thấy rất an tâm bởi sau ngần ấy năm, từng ấy biến cố, cậu cuối cùng cũng nhận thấy gã yêu cậu tới nhường nào, gã sẵn sàng vì cậu mà ôn nhu và hi sinh ra sao.


"Anh còn muốn phá nơi này đi không?"


Sau khi được lau khô tóc, cậu mơ hồ chui vào lồng ngực gã, nhỏ nhẹ hỏi gã, trong lòng thổn thức chờ đợi câu trả lời.


"Xóa đi dấu yêu, gọi em là yêu dấu, Krist có hiểu là gì không?"

"Ưm.."



Cậu lắc đầu.



"Nếu em muốn, thì dù nơi này có chứa nhiều dấu yêu của chúng ta đến mấy, anh cũng sẽ phá nó đi. Còn gọi em là yêu dấu, chắc không cần giải thích rồi chứ?"




Singto ôn nhu hôn lên mắt cậu, khóe miệng dịu dàng kéo lên một nụ cười.



"Chả hiểu gì cả..."



Krist khẽ lầm bầm một câu rồi lơ mơ chìm vào giấc ngủ, tiếng thở đều đều phả lên ngực gã, cả cơ thể cuộn tròn trong lồng ngực người đàn ông vững chắc.



"Krist của anh, ngủ ngon. Anh yêu em."


End chương 42.



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top