Chương 1: Du lịch

Giới thiệu nhân vật

Lee Seung Ri(17t) bang chủ đời thứ 13 của bang Cửu Long( bang Cửu Long là tổ chức mafia lớn nhất trong thế giới ngầm). Trong thế giới ngầm ai cũng gọi cậu là V.I, giỏi mọi thứ tiếng...

  Kwon Ji-Yong (17t) con trai ông chủ tập đoàn S.A lớn nhất thế giới( tập đoàn S.A chuyên về mọi lĩnh vực). Ngoại hình điển trai có nụ cười tỏa nắng khiến bao cô gái ăn không ngon ngủ không yên vì anh. Thần tượng của tất cả học sinh trong trường. Tính tình thất thường( lúc nóng lúc  lạnh). Đại ca của một băng nhóm.

Kang Daesung(17t) bạn thân từ nhỏ của Seung RI. Phó bang chủ bang Cửu Long. Ngoại hình dễ thương, đáng yêu. Tính tình hoạt bát, háu ăn, vui vẻ nhưng đừng vậy mà chọc giận nó, nhẹ thì nằm viện dài dài, nặng thì...

  Choi Seung Hyun(17t) bạn thân củaJi-Yong. Đại thiếu gia tập đoàn Hưng Thịnh là đối tác của tập đoàn S.A. Ngoại hình không thua gì Ji-Yong nhưng vô cùng băng giá, chỉ nói chuyện với bạn thân...

Kiko Mizuhara(16t) rất thích Ji-Yong. Ngoại hình xinh đẹp nhưng tính tình lại đanh đá, vô cùng ghét người con gái nào lại gần Ji-Yong, con gái độc của chủ tịch công ty Hoàng Kim( chuyên về bất động sản) đang du học ở Mỹ với Eunna.

Jang Eunna(16t) vị hôn thê của Seung Hyun, tiểu thư nhà giàu. Ngoại hình sắc sảo là thần tượng của bao nam sinh. Tính tình vô cùng độc ác luôn giả bộ ngoan hiền trước mặt Seung Hyun. Người con gái nào cố tiếp cận Seung Hyun thì y như rằng không thấy ngày mai.

Và một số nhân vật khác...

 Chương 1

[Trụ sở chính của bang Cửu Long tahi Nhật.]
Gió thổi nhẹ bên khung cửa sổ, những tia nắng ấm áp đùa nghịch trên mái tóc bồng bềnh tựa như bông. "Soạt" tiếng mở cửa làm những tia nắng kia giật mình bỏ chạy. Một cậu trai bước vào trong bộ kimono màu xám tro. Khẽ cúi đầu chào người con trai đang suy tư kia. Cậu vẫn không để ý tới người con trai đang hành lễ mà vẫn châm châm vào cuốn sách. Người con trai đó bực bội đứng dậy giựt cuốn sách ra.
- Cậu làm gì thế Daesung trả cuốn sách cho tớ_ Cậu bực mình vì đang đoạn hấp dẫn mà bị nó giựt mất cuốn sách.
- Tớ vào từ nãy giờ mà cậu không xem tớ ra gì là sao?_ Daesung bất mãn trừng cậu.
- Biết rồi có gì không?_ Giựt lại cuốn sách.
- Là chuyện của băng Sói xám..._ Daesung nhíu mày ngồi xuống
- Tớ biết rồi chuyện này tớ sẽ tự giải quyết, ngày mai cậu với tớ sẽ đi Seoul một chuyến...
- Thật không? Tớ được đi với cậu à?_ Daesung nghe Seungri nói mừng rỡ nắm tay Ri nhảy cẩn lên
- Ừ..._ Seungri khóe miệng giật giật nhìn nó, tình hình gì đây đương đương là phó bang chủ, vì được đi chơi thôi mà nhảy cẩn lên như thế thật là quá mất mặt.
- Year... tớ về chuẩn bị đây... thịt bò nướng ơi, cơm trộn ơi em chờ anh nhé anh tới với em đây_ Daesung tạm biệt Seungri rồi tung tăng vừa nói vừa chạy về phòng.

¤¤¤

Hôm sau

[ Sân bay Seoul]

Sân bay tấp nập người qua lại, ồn ào náo nhiệt, từ xa có bóng dáng hai người con trai, người đi trước kẻ chạy theo sau.
- Ri ơi... chờ tớ với..._ Daesung vừa chạy vừa réo, cậu không màn liếc nó một cái đi một mạch ra đường bắt xe
- hơ...hơ...sao...mà...cậu hơ...hơ...đi nhanh thê...mệt chết được..._ nó chạy lại thở hổn hển.
- Ai kêu cậu vừa đi vừa ngắm cái tờ quảng cáo món ăn làm chi rồi trách tớ._ Seungri bất mãn chỉ vào tờ quảng cáo Daesung cầm trên tay.
- Tại nhìn chúng ngon quá mà, có trách thì trách bọn chúng á sao trách tớ_ Daesung phản bát.
Seungri giơ tay đón một chiếc taxi hai người bước lên xe. Seungri thì ngấm phong cảnh của Seoul còn Daesung thì đang có một giất mộng đẹp về những món ăn.
Taxi dừng lại tại khách sạn Hoàng Kim một khách sạn lớn nhất Seoul. Với một sảnh lớn, hai phòng ăn, ba hồ bơi, 3000 phòng và một công viên rộng 20 'hécta'( chém đó 0.0). Seungri đi vào sảnh lấy phòng bỏ lại Daesung trên xe đang yên giấc. Tài xế sau khi đem hành lí vào khách sạn thì quay lại xe kêu nó.
- Nè cậu gì ơi.!..dậy đi tới nơi rồi!_ tài xế nhẹ lay Daesung.
- Hả hả... tới giờ ăn rồi hả?_ Daesung giật mình ngái ngủ
- Hì tới nơi rồi cậu ơi!_ tài xế nghe nó bảo thì khẻ cười. Nó ngại ngùng nhìn sang chỗ Seungri:"Người lúc nãy đi với tôi đâu?".
- Cậu ta vào lấy phòng nãy giờ rồi.
- Thế à, chào anh_ nói rồi noa chạy như bay vào khách sạn-" Ông Thiên ơi, có cái lỗ nào cho con chui xuống không, xấu hổ quá" Daesung pov'. Nó vừa đi vừa nghĩ nên đụng phải một người:" A xin lỗi" nó cúi đầu xin lỗi, người đó không nói gì mà bỏ đi. Daesung tức điên
- Hứ, đáng ghét, ngươi xem phó bang chủ ta là gì! Là rác à_ nó bực tức bước vào thang máy. Bực vì xấu hổ với tài xế, giờ gặp cái tên đáng ghét nó càng bực thêm. Vừa bước ra nó đụng một người nữa, lần này nó không nói gì mà bỏ đi luôn.
- Người gì mà không biết lịch sự đụng người ta mà không xin lỗi
- Thôi bỏ đi, bọn trẻ giờ là thế, không xem người lớn ra gì_ người đi cùng vỗ vai ông kêu bỏ qua, ông khẽ hừ rồi hai người bước vào thang máy

¤¤¤

*RẦM* nó đạp cửa phòng 506, cậu đang đọc tài liệu khẽ giật mình.
- Cậu bị sao thế? Cái cửa đắc tội gì cậu à?( Cửa: huhuhu...oan lắm...em coa làm gì đâu...mà đạp em...huhuhu)
- Tớ đang bực_ Daesung mặt đầy hắc tuyền khoanh tay nhìn cậu
- Ai làm cậu bực?_ cậu khó hiểu nhìn nó, lại vụ gì đây.
- Cậu chứ ai_ nó giơ tay chỉ cậu
- Tớ, tớ làm gì?_ nó đem mọi chuyện kể lai cho cậu nghe. Seungri nhìn nó khẽ cười, giận cá chém thớt đây mà:" Thôi thôi được rồi để tớ dẫn cậu đi ăn coi như chuộc lỗi nha."
- Thiệt không? Đi liền!_ Nghe tới đồ ăn là hai mắt nó sáng rỡ lên.( sao mà dễ dụ thế Dae)
Seungri và Daesung bước ra khỏi khách sạn, Daesung tính kêu xe mà cậu không cho. Cậu muốn đi bộ để cạm nhận không khí của Seoul. Cơn gió nhè nhẹ lướt qua mái tóc của cậu, cứ níu lại như không muốn rời xa mái tóc tuyệt đẹp đó. Những chiếc lá vàng rơi như hát ru theo gió tạo cho ta một cảm giác thật thanh bình, khác với cảm giác đầy sát khí, đầy chết chóc ở thế giới ngầm.
Mãi mê thả hồn theo gió mà cậu đã quên mất nó, quay lại đã không thấy nó đâu. Cậu quay lại đường cũ tìm nó, vẫn không thấy, cậu bắt đầu sợ, Daesung đụng ai thì tội cho những người đó...Bất giác cậu thấy Daesung đang ngồi trong quán mì bên đường, câu đen mặt bước qua chỗ nó:" Cậu hay quá, đi mà không nói tớ một tiếng làm tớ chạy đi tìm cậu."
- À xin lỗi tớ thấy đói mà cậu cứ lo thả hồn trên mây nên tớ vào đây ăn luôn_ nó cười gải đầu_ mà cậu cũng ăn đi mì ở đây ngon lắm. Ông chủ cho thêm 1 tô mì...!
- Mì của cậu đây. Chúc cậu ăn ngon miệng._ Ông chủ bưng ra tô mì to thơm lừng. Daesung đưa đũ cho Seungri kéo cậu ngồi xuống:" Ăn đi rồi có sức chữi tớ tiếp."
- Ngon wá!_ Cậu cầm đũa ăn thử
- Thấy chưa tớ nói mà._ Nó mừng rỡ vì cậu thích, thế là nó sẽ không bị đánh nữa rồi.
Thế là hai người tranh nhau làm thêm vài tô nữa.....

----------------------------------

M.n cho mình xin ý kiến nha :)

Lần đầu edit nên có gì sai m.n bỏ qua nhá🤗🤗 Mình viết bằng điện thoại nên chương tiếp theo sẽ hơi lâu nhưng mình sẽ cố gắng ra sớm nhất có thể

M.n ủng hộ cho mình nha😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #renhana