#10

Sáng hôm sau tại trường kingdom vang lên một chuỗi âm thanh lảnh lót đều khiến mọi người rùng rời rả rời chân tay
-"TÔI XIN THÔNG BÁO CHO TOÀN THỂ HỌC SINH TRƯỜNG WANG TAEK MỘT TIN MỚI VỪA ĐƯỢC ĐƯA XUỐNG TỪ CẤP TRÊN... NGÀY HÔM NAY CHÚNG TA SẼ TỔ CHỨC KÌ THI SÁT HẠCH ĐỂ ĐƯỢC Ở LẠI TRƯỜNG VÀ... CÁC MÔN THI SẼ LÀ TOÁN, LÝ , HÓA, TIẾNG ANH VÀ QUẢN TRỊ KINH DOANH..AI KHÔNG VƯỢT QUA KÌ THI PHẢI NGAY LẬP TỨC RỜI KHỎI TRƯỜNG...Tít..tít.." - Giọng nói của hiệu trưởng vừa dứt lời đã có những tiếng gào thét vang lên
Tại phòng lớp 10vip
-"Osin, cô ở phòng 102...hay tôi đổi phòng qua bên đó thi với cô nhé?" - Hắn lo lắng nhìn nó, tuy hắn rất có thế lực ở trường nhưng cũng không dám làm gì, chỉ có thể đổi phòng vào thi cùng nó
Nhưng nó lại lắc đầu rồi bước vào phòng 102 còn hắn thì đứng lầu bầu 1 mình
-"Lần này cô mà qua tôi nhất định sẽ đổi tên cho cô thành Phương" - Hắn nhìn nó lần cuối rồi bước nhanh đi nhưng trong lòng vẫn lo lắng không yên. Không phải hắn lo không vượt qua, đối với IQ 250/250 như hắn thì nhắm mắt cũng có thể làm được. Cái mà hắn lo là nó, hắn lo nó không vượt qua, hắn lo không được gặp nó, hắn lo, lo rất nhiều nhưng nhìn thấy thái độ thờ ơ của nó hắn lại đau lòng
Tờ giấy thi dài hơn 6 trang được phát ra có in chữ TOÁN, LÝ, HOÁ, ANH và QUẢN TRỊ KINH DOANH to khủng hoảng làm toàn bộ học sinh trong phòng 102 đều phải choáng váng lắc đầu, cái đề với những câu hỏi hắc búa và logic dài ngoằn nghèo làm người ta cảm thấy như sắp nghẹt thở căn mắt ra mà làm, còn nó nhìn vào xấp giấy thi mà đầu óc trở nên trống rỗng ,đối với nó cái thứ trước mặt ấy chả khác nào đống giấy bỏ đi.
Nhưng bỗng trong đầu nó hiện lên nhưng hình ảnh rất lạ, càng chạm vào đống giấy đó nó lại có một cảm giác rất là thân quen giống như việc lật từng trang giấy, từng xấp tài liệu là việc thường ngày nó phải làm. Rồi một đoạn kí ức lại hiện lên trên đầu nó
"Cố gắn đi sister, em sắp làm được rồi..." - Một cậu bé đáng yêu khoảng chừng 7-8 tuổi cười vỗ vai một cô bé đang ngồi nhìn chăm chú vào một xấp tài liệu lớn toàn những câu chữ logic khó hiểu
"Con gái, còn 5trang nữa thôi cố gắng đi...." - tiếp theo là một người đàn ông đứng tựa vào một người phụ nữ xinh đẹp, cả 2 cùng nhìn cô bé....
...........................
"2799 điểm...đỗ" - ..,bla....những đoạn kí ức thay phiên nhau hiện diện trong đầu nó rồi lại một lần nữa khiến đầu nó như muốn nổ tung, hai tay bợ lấy đầu lắc thật mạnh rồi bỗng lại ngước mặt lên khuôn mặt lạnh lùng vô cảm, ánh mắt vô hồn nhìn thẳng phía trước cứ như thế... 10phút... 30phút... 60phút... rồi 2 tiếng đồng hồ trôi qua nó vẫn ngồi như thế, nhìn thẳng khoảng không trước mặt đối diện với hơn 15 con người đang ngồi bất động trong suy nghĩ, nhưng đối với nó bọn họ như không còn tồn tại trong thế giới của nó..
...Reng...Reng...reng... - Tiếng chuông báo hiệu thời gian còn 120 phút vang lên như thức tỉnh nó, bàn tay trắng trẻo cầm cây bút máy trong tay, đôi mắt lướt nhanh qua từng trang giấy rồi bộ óc trống rỗng của nó cũng hoạt động không ngừng, từng nết chữ xinh đẹp thon dài từ từ hiện ra trên tờ giấy trắng rồi rất nhanh phủ kín hết trang giấy này đến trang giấy khác, đôi mắt linh hoạt cũng đảo nhanh đọc lại từng dòng chữ
Cứ thế chưa đầy 60 phút nó đã làm xong 6 trang đề thi nhưng chẳng biết là đúng hay sai. Nhưng nó cũng chẳng buồn nhìn lại lần hai, rất nhanh đứng dậy nạp bài trước sự kinh ngạc của học sinh và cả 5 giám thị trong phòng. Vừa bước ra khỏi phòng đã thấy hắn đứng tựa vào vách tường, đôi mắt khẽ khép lại
-"Ra rồi à" - Hắn nở nụ cười hiền rồi từ từ mở mắt ra nhìn nó nhưng nó không nói gì, chỉ khẽ gục đầu bước đi
-"Haiz..đi về thôi Osin..tôi đói lắm rồi.." - Hắn thở dài nhìn đệu bộ thờ ơ của nó sau đó nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của nó kéo đi
Còn nó bỗng có một câu hỏi lạ lẫm hiện lên trong đầu nó...."Tôi Là Ai...?", nhưng rất nhanh đã vụt biến khỏi đầu nó
Sáng hôm sau tại trường Wang Taek
-"Anh Taehyung...em nhớ anh quá đi" - Sera từ xa chạy tới định ôm lấy cánh tay hắn nhưng hắn rất nhanh đã né sang một bên làm cô ta ngã nhào vào người nó làm cả hai cùng ngã lăn dưới đất
-"Ha...mày không có mắt à" - Sera đẩy tay vào bụng nó rồi làm càn đứng dậy ôm cánh tay hắn nũng nịu nhưng lại bị hắn đẩy ra ngã sang một bên, lần này lại ngã vào người SeungGi đang chạy đến, còn mình thì chạy lại chổ nó hỏi thăm đủ đều
-"Hừ..ngu ngốc" - Từ xa, một tiếng hừ lạnh vang lên rất khẽ rất nhanh nhưng cũng có thể thấy vài phần uất hận hiện lên trên khuôn mặt ai đó, nhưng rất nhanh đã biến mất, thay vào đó là một nụ cười tươi tắn
-"Helloo" - Jimin cười nhìn nó và hắn
-"Biết kết qủa chưa mấy cưng.." - Nari cười nhí nhảnh khoác vai hắn cười
-"Chưa" - Hắn nhíu mày còn nó thì rất nhanh liếc nhìn ánh mắt của ai kia sau đó bước nhanh đi
-"Osin..Nari..mày sao vậy?" - Hắn định đuổi theo nó nhìn bỗng nhiên Nari choáng váng ngã vào người hắn làm động tác của hắn khựng lại
-"Không" - Nari cười trả lời
-"Con kia sao mày giám động vào anh Taehyung của tao hả?" - Sera quát ầm lên đẩy Nari ra làm cô ngã vào người Jimin
-"Bớt gây chuyện đi" - SeungGi lạnh lùng nói rồi bước nhanh đi sau là hắn, Jimin và cuối cùng là Nari

-"Ngu ngốc" - Nari cười lạnh khinh bỉ nhìn lại Sera rồicũng bước đi cùng hắn
-"Ơ..Anh Taehyung" - Sera hậm hực nhìn theo bónglưng hắn xa dần rồi cũng chạy theo
............Tại lớp 10vip.............
-"Lớp chúng ta là lớp có nhiều học sinh ưu tú nhấttrường..theo thống kê thì có tới 10 em bị loại ra khỏi lớp xuống khu B, số cònlại đã qua kì thi sát hạch với điểm số rất cao..giờ các em ra khu A1 xem kếtquả đi" - Bà cô già khẽ cười hiền nói rồi bước đi, nhưng chưa ra hết cửa đã bịdòng người lớp 10vip lấn đẩy không thấy đâu..
............................
-"Tổng cộng trường ta sẽ có 354 học sinh bịtrục xuất khỏi trường, 245 học sinh chuyển lớp, còn lạ là 520 học sinh đạt điểmsát hạch loại khá, 498 học loại tốt và có 10 em đạt loạt xuất sắc" - Ôngthầy hiệu trưởng từ tốn nói, khuôn mặt già nua vẽ lên một ý cười, học sinh phíadưới thì toát cả mồ hôi lạnh, thi nhau chạy chen lấn nhau tới bản thôngbáo
-"TRẬT TỰ" - ông thầy hiệu trưởngquát lớn làm học sinh thôi chen lấn, quay lại vị trí cũ
-"Tôi xin thông báo danh sách 10 học sinhcó điểm số xuất sắc của trường sẽ được đặc cách vào lớp Kvip đó là...với số điểm46,68 em Lee Eun Ji lớp 12Vip và em Jung HoKyun lớp 11a... 46,76 em Sera lớp10vip... 46,89 em Han Nari lớp 10vip,... 47,39 em Hwang DongGyu lớp 10vip,... 47,85em Won Myung Chi lớp 11bvip và 48,67 em Park Jimin lớp 10vip ..48,88 em Kang SeungGilớp 10vip và..." - Nói đến đây ôm thầy bỗng dưng dụi mắt không không thôi,hết nhìn tờ giấy lại nhìn học sinh phía dưới
-"Woa...tụi bây học giỏi thật" - Nari cười khoáichí nhìn SeungGi và Jimin
-"Hì..thường thôi mà" - SeungGi cũng cười tươitrả lời
-"Chắc lần này Taehyung coolboy lại đứng nhất nữarồi, nhưng không biết ai lại vượt mặt tụi này đứng 2 nhỉ?" - Jimin xoa cái cằmtrơn bóng của mình nói
-"Bộ Taehyung học giỏi lắm à?" - Nari nghi hoặcnhìn hắn
-"Tất nhiên. Hỏi ai trong trường này mà không biếttới Taehyung coolboy với cái biệt danh là thiên tài của các thiên tài?" - Jimincười nói cho Nari và SungGi nghe, còn hắn thì chẳng buồn để ý, mắt vẫn nhăm chúnhìn nó, lòng lo lắng không yên
-"Ừm..,À...và người có số điểm 49,99 và50,00 là.." - Ông thầy lại làm ra vẻ kì bí làm học sinh phía dưới hồi hộpmuốn rớt tim ra
-"Và người có điểm số 49,99 là học sinh KimTaehyung lớp 10vip" - Ông thầy chưa nói hết câu học sinh đã ồ lên tiếp lục bàntán, bọn họ không thể tin ở trường này lại có người đánh bại được hắn, thiêntài của những thiên tài
-"Sao lại có thể?" - Jimin thốt lên, Nari và SeungGicũng chăm chú nhìn hắn, còn hắn thì khuôn mặt lạnh chỉ khẽ nhíu lại, nó cũngchẳn thèm để ý, khuôn mặt chẳng mang 1 tia ấm áp
-"Và người có số điểm cao nhất 50,00 đólà..," - Ông thầy cứ ấp a ấp úng làm học sinh phía dưới cứ đứng ngồi khôngyên hét ầm lên - "và người đólà..là..là..là...em WON YOUNG KYEONG LỚP 10VIP" - Thời khắc tên nó được đọclên cả trường như rơi vào trạng thái chết lâm sàn, Nari, Jimin, SeungGi và hắncũng nhìn nó không chớp mắt, đầu óc thông minh lại bắt đầu suy nghĩ, đầu tiênlà vẽ tranh, sau là piano, giờ lại đánh bại hắn...rất nhiều sự việc xảy ra làmbọn họ không khỏi suy nghĩ và kết quả cuối cùng là.." Cô ta là ai? Làthiên tài ..đúng là thiên tài"
"Đúng là osin của thiên tài cũng là thiêntài của các thiên tài"
Còn nó thì chẳng quan tâm, có đứng đầu trườnghay cuối trường đều như nhau, cứ thong thả bước đi nhưng đi đến đâu là nơi đóliếc nhìn nó đến 360° không chớp mẳt, hắn sau khi lấy lại tinh thần cũng khếchmôi chạy theo nó. Nhưng nhìn bóng lưng của hai người đi xa lại có hai đôi mắt căm giận nhìn theo, bàn tay khẽ nắm chặclại "Ngu ngốc... nhất định ta sẽ làm người phải hối hận..".....
Và một câu hỏi sẽ sớm được giải đáp thôi đó là.....nólà ai?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top