59.

Không ai biết vì sao mà Juthapich lại muốn làm ầm ĩ lên như thế, nhưng tin đồn Krongkwan và Juthapich không hợp lại một lần nữa bị nhắc đến. Hơn nữa xét theo tình trạng hiện tại thì hai người không tới tình trạng như nước với lửa thế này, về phần tại sao như vậy thì ngoại giới cũng không rõ. Lúc Daonuea nhận phỏng vấn cũng bị hỏi chuyện này nhưng vẫn giữ kín như bưng, hiển nhiên là không muốn nhiều lời.

Thái độ của cậu càng làm cho mọi người không đoán ra được manh mối, chẳng lẽ Juthapich và Krongkwan không hợp nhau là có ẩn tình khác, không muốn người ta biết? Rất nhiều người bắt đầu bới móc các tin tức trước kia, muốn xem một chút hai vị nữ nghệ sĩ này rốt cuộc là từ lúc nào bắt đầu không hợp, vì cái sao mà không hợp.

Nhưng tra đến tra đi cũng không tìm ra tin tức gì có liên quan, bởi vì hai người bọn họ chưa từng hợp tác với nhau lần nào, chưa từng có sự kiện tranh giành tình nhân, kết luận cuối cùng chính là có lẽ do cùng cực nên bài xích, hai người chính là nhìn không vừa mắt lẫn nhau, cho nên liền chán ghét lẫn nhau.

Đương nhiên cách giải thích không thuyết phục này sẽ không có nhiều người tin, cho nên càng nhiều người suy đoán đủ loại lí do, sau khi Khabkluen thấy nội dung của một bài báo cảm thấy rất kinh ngạc, bởi vì không ngờ có người đoán đúng.

...

Hôm nay trong nhà Bhasidi Wattana-wattanachot vô cùng náo nhiệt, tụ họp lần trước bởi vì Esther Hoorne trên đường xảy ra chuyện cho nên không có hoàn thành, lần này mọi người rốt cục có thể tụ lại một chỗ, với lại lần này còn nhiều thêm một người, Natcha Janthapan.

Trước đó hắn và Esther Hoorne chỉ biết nhau mà thôi, hoặc là nói hắn có ý với Esther Hoorne, nhưng hai người không có làm rõ quan hệ, cho nên gia đình tụ họp tự nhiên không có phần của hắn. Nhưng lần này không giống với lúc trước, quan hệ giữa hắn và Esther Hoorne đã được xác định xong, Nhà Campen và Nhà Hoorne cũng đã chính thức gặp mặt, người hai nhà có ấn tượng khá tốt với hắn.

Đây là lần đầu tiên Bhasidi Wattana-wattanachot và Urassaya Sperbund nhìn thấy Natcha Janthapan, tuy rằng hai người trước đó đã nghe con trai nhắc đến người này, hơn nữa con trai đánh giá hắn rất tốt, bản thân sau khi nhìn thấy hai người bọn họ cảm thấy quả thật không tệ, Natcha Janthapan rất hòa hợp khi ở chung với mọi người.

Bhasidi Wattana-wattanachot đụng vào người Urassaya Sperbund nói: "Urassaya, chị cảm thấy Natcha Janthapan người này thế nào?"

Urassaya Sperbund mím môi thoáng cười nhẹ, "Trước mắt nhìn thấy cũng không tệ lắm, chị nghe Kluen nói người lớn bên Nhà Campen và Nhà Hoorne đánh giá anh ta không tồi."

"Vậy là tốt rồi, em còn sợ Esther cứ luôn không thoát được bóng ma ly hôn, đời sau sẽ sống cô độc một mình đó."

"Sẽ không, Esther không phải loại người nghĩ luẩn quẩn trong lòng."

"Điểm ấy chị nói đúng rồi, tại sao trong lòng phải luẩn quẩn, bản thân mình vui vẻ nhìn thứ đàn ông đó sống thê thảm thế mới thích."

Urassaya Sperbund lắc đầu, "Sống thê thảm? Em không biết là Aun Kanawut đã bắt đầu xem mắt à."

Bhasidi Wattana-wattanachot kinh ngạc nói: "Anh ta mà còn xem mắt? Người như anh ta thì ai mà muốn chứ?"

Urassaya Sperbund cười cười nói: "Em đây là không hiểu rồi, Aun Kanawut mới hơn 40 tuổi, bình thường chăm sóc tốt, em không tin nói anh ta hơn 30 cũng có người tin tưởng đó. Đàn ông ba bốn mươi tuổi là thời điểm tốt nhất, bản thân anh ta diện mạo không tồi, cộng với địa vị của Nhà Wongthampanich ở thành phố S, người có thân phận bối cảnh như thế em cảm thấy có ai mà không muốn theo anh ta?"

Bhasidi Wattana-wattanachot nghĩ nghĩ cũng đúng thôi, thời đại này người tin vào tình yêu càng lúc càng ít, lập tức cười nhạo nói: "Đương nhiên sẽ có người bằng lòng gả cho anh ta, nhưng có giống như Natcha và Esther thực sự yêu nhau thì không chắc."

"Em cho rằng anh ta quan tâm yêu hay không yêu sao? Chỉ cần thân phận bối cảnh của đối phương không kém thì việc này đoán chừng có thể thành."

Bhasidi Wattana-wattanachot hiếu kỳ nói: "Anh ta bây giờ đang xem mắt ai?"

Urassaya Sperbund nhướng mày, "Chị nghe mẹ chồng nói đã gặp vài người rồi, hơn nữa đều là gia cảnh khá tốt, không biết cuối cùng anh ta sẽ chọn trúng nhà ai. Chị đoán rằng thế nào cũng không thể so với Nhà Wongthampanich quá kém, muốn tìm người vừa xinh đẹp vừa khí chất giống như Esther như thế dường như rất khó, chỉ cần không khó coi  thì đã là may rồi."

Bhasidi Wattana-wattanachot là một người ngàn vạn lần gai mắt Aun Kanawut, mà đúng hơn cô từ trước đến giờ nhìn gai mắt cái loại đàn ông phụ bạc này, không phải ai cũng đem giá trị và tình yêu y hệt nhau giống như Aun Kanawut.

Đối với một số người mà nói tình yêu là quan trọng nhất, bởi vì tình yêu mà bọn họ mới có thể kết hôn mới có con mới có thể luôn sống bên cạnh nhau, bất kể cuộc sống có bao nhiêu nghèo khó, chỉ cần có tình yêu của người bên cạnh bọn họ mà nói, tất cả mọi thứ không phải là khó khăn. Mà đối với một số người khác mà nói, tình yêu là thuốc bổ dùng cuộc sống, tình yêu và vật chất song song cùng tồn tại, nhưng khi tình yêu và vật chất xảy ra xung đột, bọn họ sẽ không chút do dự vứt bỏ tình yêu mà lựa chọn vật chất. Vì thế tình yêu đối với bọn họ mà nói, có thì là một loại hưởng thụ mà không có sẽ không ảnh hưởng quá lớn đối với cuộc sống của bọn họ. Còn có một loại người, khi đối mặt với tình yêu rất bình tĩnh, bởi vì bọn họ thấy tình yêu và bọn họ không có quan hệ nào, đối với loại người này mà nói ích lợi mới là sự tồn tại quan trọng nhất, chỉ cần có thể mang đến cho mình lợi ích, thậm chí là chung sống với người mà họ ghét cay ghét đắng cũng không có vấn đề gì.

Có lẽ bất kể là loại người nào thì tâm tình lúc đầu đều giống nhau, đều là hi vọng cùng lúc có được tình yêu và những thứ khác, nhất là khi còn trẻ, đối với tình yêu luôn có một cảm giác ảo tưởng tốt đẹp, nhưng cuộc sống thực tế lại nói cho chúng ta biết, tình yêu khiến cho chúng ta không bao giờ hiểu hết được. Theo tuổi lớn dần, kinh nghiệm sống của một người dần dần trở nên phong phú, đối với rất nhiều chuyện cũng thay đổi cách nhìn, mà một khi đem tình yêu, ích lợi, tiền tài và đủ loại vật chất khác để cùng một chỗ với nhau, tình yêu liền mất đi hương vị vốn có của nó, mà lúc này tình yêu đã không còn là tình yêu.

Bhasidi Wattana-wattanachot cảm thấy Aun Kanawut tuyệt đối là loại người thứ ba, ích lợi là quan trọng nhất, mà Esther Hoorne chắc chắn là loại người thứ nhất, xem tình yêu là quan trong nhất, khi chọn gả cho Aun Kanawut thì em ấy nhất định là người như vậy, nhưng trải qua phản bội, lừa gạt em ấy còn có thể tiếp tục tin vào tình yêu sao? Một người đã bị tình yêu làm tổn thương... Bhasidi Wattana-wattanachot đối với việc Esther Hoorne lựa chọn Natcha Janthapan thì không chắc chắn lắm.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, Esther Hoorne còn có thể giữ được tâm trạng lúc ban đầu sao, còn có thể yêu một người như đã từng yêu thì cô không dám nói, nhưng ngay cả như vậy, cô vẫn tin tưởng Esther Hoorne có lẽ sẽ trở thành loại người thứ hai, nhưng em ấy chắc chắn sẽ không giống như Aun Kanawut trở thành loại người thứ ba. Nhưng trong lòng cô vẫn hi vọng là Esther Hoorne có thể trở thành loại người thứ nhất, bởi vì người như vậy sẽ sống khá hạnh phúc, làm bạn thân của Esther Hoorne, đương nhiên cô hi vọng em ấy sống thật tốt.

Mà Natcha Janthapan, mặc dù tuổi tác đã không còn nhỏ, song Bhasidi Wattana-wattanachot phát hiện người đàn ông này tuyệt đối là loại người thứ nhất, chuyện Nhà Janthapan năm đó cô ít nhiều gì cũng nghe nói qua một ít, nhất định Natcha Janthapan từng bị tổn thương, tuy rằng không biết năm xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ nhìn thấy Natcha Janthapan cô cảm thấy được người này chắc không phải là cái loại người bội tình bạc nghĩa.

Bhasidi Wattana-wattanachot không biết mấy năm nay hắn trải qua như thế nào, nhưng xem ra trước mắt hẳn là khá tốt, ánh mắt của hắn nhìn Esther Hoorne mang theo tình yêu say đắm, là cảm giác của người trẻ tuổi mới có, điều này làm cho Bhasidi Wattana-wattanachot cảm thấy rất tốt, có lẽ có một người như thế ở bên cạnh Esther Hoorne, cuộc sống sau này của em ấy sẽ rất hạnh phúc.

"Bhasidi, chị nghĩ gì thế? Mất hồn như vậy."

Bhasidi Wattana-wattanachot vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Esther Hoorne, cô cười cười nói: "Không có việc gì, không cần ở cùng Natcha sao?"

"Anh ấy với mấy người Pepper nói chuyện rất vui vẻ, không cần em ở bên cạnh, em tới nhìn xem buổi trưa ăn gì."

"Chị nói em đừng xem mình là khách, tay nghề của em so ra không kém chị một chút nào, mau lại đây thể hiện tay nghề đi."

"Biết rồi." Esther Hoorne vừa nói vừa cầm tạp dề quấn lên.

Trong phòng khách mấy người đàn ông trung niên nói chuyện rất hợp nhau, Nawat Campen và Natcha Janthapan biết nhau đã nhiều năm, cho nên nhóm ông chú trung niên nói chuyện rất vui vẻ, những người trẻ tuổi tự nhiên nói chuyện cũng không tồi, nhưng mà Khabkluen lại không ở đây, bởi vì anh phải đến phim trường đón vợ về.

Daonuea đã sớm nói trước với đoàn phim, cậu sẽ luôn không vì chuyện riêng của mình mà làm chậm trễ đoàn làm phim, người vừa khiêm tốn lại lễ phép, nhân duyên của cậu tại đoàn phim rất tốt, cho nên vừa mới mở lời xin nghỉ thì đoàn phim không nói hai lời liền đồng ý.

Nhưng mà có một số người luôn thích bới móc, chẳng hạn như Krongkwan và Pawin Thanik, hai người này thuộc dạng không có việc gì làm thì kiếm chuyện với người khác, đã thế lại là chuyện không đâu vào đâu.

Vừa nghe Daonuea có việc cần xin nghỉ, kế hoạch quay phim buổi chiều hôm nay có khả năng sẽ đổi, Krongkwan nói: "Tiến độ của bộ phim này vốn đã bị kéo dài, bây giờ diễn viên chính lại còn xin nghỉ, không biết đến khi nào mới có thể quay xong."

Lúc này Pawin Thanik đến nhưng không đối nghịch với cô ta, ngược lại còn theo phụ hoạ, "Chứ còn gì nữa, không biết thời gian của mọi người rất quý báu sao." tuy rằng Pawin Thanik chua vài câu, nhưng hắn cũng không nói cái gì quá mức. Nhưng mà lúc Daonuea đối mặt với hai người cũng không khách khí, khi lời Pawin Thanik vừa mới nói ra thì Tin liền bắn lại.

"Tiến độ quay phim kéo dài bởi vì sao cô không biết à?" Tin cầm quần áo đi tới, "Nếu không phải tại cô nổi điên đá trúng chân bàn té như chụp ếch, khiến mình phải vào bệnh viện làm quay phim chậm trễ nhiều ngày, thì tiến độ có thể kéo dài sao? Rõ ràng vấn đề là ở cô mà bây giờ lại đổ lên người P' Daonuea, sao lại chưa thấy qua ai mặt dày giống cô vậy?" Tin mồm mép lưu loát, nói một lèo làm cho Krongkwan tức giận quá chừng, nhưng mà lại không thể phản bác được, bởi vì Tin nói đều là sự thật.

Sau đó Tin quay sang phía Pawin Thanik, " khun Pawin, anh còn thật sự cho mình là idol cao cao tại thượng sao? Thời gian của anh có bao nhiêu quý giá, trừ vai diễn nam thứ ba ở đoàn phim này thì anh còn có quay bộ phim khác sao? Còn phải đi quay quảng cáo nào sao? Còn có công việc khác sao? Muốn nói thời gian quý giá thì thời gian của P' Daonuea so với anh quý hơn không biết bao nhiêu lần, anh có cái gì để phàn nàn chứ?"

Tin đưa mắt nhìn Pawin Thanik, từ lúc Dunk Natachai sắp xếp người tới thì cậu nhóc đã nghe được tin tức, nam thứ ba vì sao lại bị thương, tất cả nguyên nhân đều do người trước mắt này tạo thành, cậu ngoài là trợ lý của Daonuea còn là tâm phúc của Dunk Natachai, đối với loại người dối trá như Pawin Thanik thì cậu luôn luôn thận trọng đề phòng, chỉ sợ bất cẩn một giây, Pawin Thanik sẽ làm gì đó hại tới P' Daonuea.

Nghe hai người bọn họ mở miệng bới móc thì cậu đương nhiên không im lặng, dù thế nào đi nữa cậu cũng không sợ đắc tội hai người kia, hơn nữa lúc này cậu không nói chẳng lẽ muốn để cho P' Daonuea tự mình nói? Vậy thì tâm phúc như cậu đây giữ làm gì.

Krongkwan và Pawin Thanik bị Tin nói cho một tràng, tức giận, khó chịu đến nỗi thẹn quá hoá giận, Tin không chỉ đánh ngược bọn họ mà còn đem chuyện hai người đã làm không muốn để người ta biết nói ra hết.

Krongkwan bị thương, tình trạng bây giờ của Pawin Thanik, tuy rằng mọi người ở phim trường biết nguyên nhân, nhưng chỉ cần không ai làm rõ thì không ai đem lời này nói ra, hai người bọn họ là có thể làm bộ như không biết, bây giờ Tin nói trắng ra như vậy, hai người đều có cảm giác bị người ta lột sạch trước mặt mọi người để người ta thưởng thức sự xấu hổ của mình.

Cho dù người mặt dày thì cũng có chút nhịn không được xấu hổ, nhưng mà không đợi hai người bọn họ mở miệng chợt nghe Daonuea nói: "Tin, đi thôi, mọi người chờ sốt ruột."

Tin là ai? Trợ lý riêng của Daonuea, là người Daonuea đặc biệt tín nhiệm, người xưa có câu "chủ nào tớ nấy", bây giờ chắc gọi là loại lãnh đạo gì thì có loại nhân viên ấy, cho nên tất cả mọi người hiểu Tin dám nói như vậy đó là bởi vì Daonuea cho phép, thậm chí rất có thể là Daonuea gợi ý cho cậu nói như vậy.

Mặc dù Tin châm chọc nói móc Krongkwan và Pawin Thanik như vậy, Daonuea một câu trách cứ đều không có, chưa kể lời này của Tin nói chính là điều Daonuea muốn nói, dù sao cậu cảm thấy nếu mình nói có thể sẽ không nói được giống như Tin, tất cả mọi người ở giới giải trí trôi nỗi chung quy vẫn phải chừa cho người khác một chút đường sống, nhưng Tin không có băn khoăn như vậy, cho nên nói chuyện có chút độc miệng, nhưng Daonuea lại cảm thấy lời này nói nghe thật đã,

Mà Krongkwan và Pawin Thanik chỉ có thể trơ mắt nhìn Daonuea mang theo Tin rời đi, đợi người ta đi rồi hai người bọn họ mới bùng nổ lửa giận, không biết lửa này là để cho ai xem.

Sau khi Daonuea lên xe của Khabkluen, Tin và vệ sĩ cũng rời đi, Daonuea hỏi Khabkluen có cần mua chút thêm đồ ăn gì đó về không, Khabkluen nói không cần, trong nhà cái gì cũng đều chuẩn bị xong rồi, đoán chừng bây giờ chỉ chờ hai người bọn họ trở về thôi.

Quả nhiên hai người vừa về đến nhà đồ ăn đã dọn trên bàn, thấy hai người trở về Bhasidi Wattana-wattanachot lập tức ra đón, "Nhanh lên, đi rửa tay đi, mọi người đang chờ các con."

Hai người đi rửa tay xong lập tức bước ra, lần tụ họp này thế hệ trước có tham gia, ngay cả cha mẹ của Esther Hoorne cũng đến, đồng lứa là cha mẹ của bọn họ, rồi thêm vài người trẻ tuổi là bọn họ.

Bếp chính hôm nay là Esther Hoorne và Bhasidi Wattana-wattanachot, Urassaya Sperbund và mẹ của Tanapon Campen là Nachcha thì phụ giúp, đáng nhắc tới chính là Natcha Janthapan cũng xuống bếp làm vài món thức ăn, đương nhiên hắn làm đều là món Esther Hoorne thích ăn, nhưng mà ai cũng thích mấy món này, bởi đồ ăn quả thật làm khá chuẩn, điều này làm cho mấy người đàn ông ngồi ở bên ngoài chờ đợi triệt để bị xem thường một phen.

Thấy không, đều cùng là đàn ông sao lại chênh lệch lớn như vậy hả?

Khabkluen vừa ăn vừa không quên săn sóc vợ mình, lúc thì kẹp miếng thịt cá, khi thì gắp miếng thịt gà, làm cho những người khác đều nhìn về phía hai người bọn họ, thế nhưng Khabkluen hết lần này đến lần khác không tự ý thức được, mặt Daonuea đã đỏ rần mà Khabkluen vẫn như cũ không thay đổi, Daonuea ở dưới mặt bàn đá anh hai cái thì anh mới phản ứng lại, sau đó thấy mấy ánh mắt giễu cợt thì anh mới giật mình biết là chuyện gì xảy ra.

Tiếp là hoá thân thành con ngoan gắp cho mẹ một cái ba một cái, lúc sau lại bắt đầu gắp thêm đồ ăn tới chén của vợ yêu.

Lúc ăn cơm Urassaya Sperbund còn ý cố ý hỏi thăm Tawin Lertr một chút về tình hình của Kanyarat Lertr, Tawin Lertr biết Nhà Wongthampanich cho Kanyarat Lertr một khoản tiền, nhưng số tiền cụ thể thì cậu ta không rõ, Tawin Lertr do nghe mẹ cậu nói mới biết tình hình của Kanyarat Lertr.

Nghe nói sau khi Kanyarat Lertr ra viện cả người dường như đều thay đổi, tuy rằng cô ta không chuyển về nhà ở, nhưng bây giờ lại thường xuyên về nhà thăm hỏi cha mẹ, còn thường xuyên mua cho cha mẹ vài thứ, ngay cả mẹ cậu ta cũng cảm thấy rằng Kanyarat Lertr trở nên thay đổi rất nhiều, với lại nghe nói cô ta dùng tiền Nhà Wongthampanich cho mở một cửa hàng quần áo cao cấp, có vẻ như làm ăn không tệ lắm, tóm lại, hiện tại cô ta chắc là sống cũng khá tốt.

Urassaya Sperbund nghe xong cười gật gật đầu, làm người đều thích để ý đến chuyện vụn vặt, thế nhưng bản thân chỉ cần không luẩn quẩn thì tốt rồi.

Metawin Wongthampanich và Pepper Phanuroj nói lần trước lúc ở tiệc đính hôn, có vài người bởi vì không có tranh mà mấy ngày nay đều chạy tới hai bên nhà, còn muốn chạy tới cửa sau là Ông nội, làm cho Ông nội dở khóc dở cười, Pepper Phanuroj nói vừa lúc gần đây ngứa tay vẽ vài bức tranh, lúc nữa cho ông lấy về, để cho Ông nội tặng người ta.

Urassaya Sperbund nghe xong nói: "Tranh này nếu tới tay ba chồng, bảo đảm ông ấy sẽ không tặng cho người ta, chắc chắn giữ lại cho mình."

Khabkluen và Metawin Wongthampanich gật đầu, Ông nội nhất định sẽ làm như thế.

Lần trước tụ họp còn không có Nawat Campen, lúc này thế nhưng hắn lại chủ động đến tham dự, một mặt là bởi do có Natcha Janthapan, mặt khác giao tình giữa hắn và Metawin Wongthampanich không tồi, với lại hắn muốn nhìn xem em gái bình thường qua lại với những người nào, kết quả liền phát hiện Urassaya Sperbund, Bhasidi Wattana-wattanachot và Esther Hoorne đã thân thiết tuy ba mà một, lúc này vợ của hắn cũng chụm lại cùng, mấy người ngồi cùng một chỗ đúng thật nói chuyện rất sôi nổi.

Từ quần áo đến mua sắp, từ du lịch đến đồ ăn, từ làm đẹp đến đàn ông, cứ như vậy nói tới từ nam chí bắc, ném một đám đàn ông quăng qua một bên, hơn nữa lúc nói đến đàn ông, lại càng không đem đám đàn ông già trẻ này để vào mắt, cái gì đàn ông không thể nuông chiều, lúc nên xuống tay dứt khoát thì tuyệt không thể mềm lòng, cái gì trong túi quần đàn ông không thể có tiền, một tháng hai ngàn tiền sinh hoạt phí là đủ rồi, cái gì nữ thư ký bên cạnh đàn ông là người cần đề phòng nhầt, mấy người vợ lại cùng nhau trao đổi kinh nghiệm quản chồng, mấy ông đàn ông ngồi một bên nghe được muốn há hốc mồm, mọi người nhất trí cho rằng tụ họp thế này về sau vẫn nên ít một chút thì tốt hơn.

Còn đám thanh niên lại là ở một bên xem trò cười, loại chuyện này đúng là hiếm thấy, nhìn mấy vị đàn ông kia bình thường ở bên ngoài xã hội bộ dáng tinh anh thành đạt, bây giờ thì thế nào? Ở trước mặt vợ mình còn không ngoan ngoãn giống như con cừu non nho nhỏ sao.

Thế nhưng mấy cậu chàng vui vẻ cũng không bao lâu, bởi vì rất nhanh các bà mẹ giảng đạo tới bọn hắn, lúc này đến phiên mấy lão đàn ông xem trò cười của đám thanh niên.

Sau khi ăn cơm xong ngoài nhà Tanapon Campen và Pirapat Watthanasetsiri, Tawin Lertr là phải về, những người khác thì ở tại chỗ không động, chọc cho mấy người bọn họ muốn đến mua nhà ở gần đây, nhưng mà khu khai phá North Mountain bây giờ thật sự không còn nhà nào có thể mua.

Duy nhất khu nhà hiện nay đang xây dựng là công trình Mint quốc tế, Khabkluen nói dự định sẽ để lại cho người nhà mình mấy căn, những người khác vừa nghe thì sôi nổi muốn để phần một nhà, Khabkluen nói không thành vấn đề, đến lúc đó bảo John liên lạc với bọn họ, giữ cho mỗi người một căn.

Buổi tối lúc trở lại lầu trên Daonuea hỏi Khabkluen có phải chuyển nhà một lần nữa hay không, Khabkluen cười cười nói: "Chắc chắn phải chuyển nhà một lần nữa, nhưng là một lần cuối."

Daonuea gật gật đầu nói: "Vừa nghe anh nói giữ lại nhà là biết cần phải chuyển nhà, vậy còn bao lâu nữa thì mới có thể xây xong?"

"Công trình khu một đã gần làm xong, công trình khu hai và ba đồng thời khởi công, trễ nhất hai năm sau là chúng ta có thể chuyển vào ở."

"Bây giờ cũng nên chuẩn bị phòng cho trẻ con luôn, Pond và Dunk muốn chuẩn bị chuyện mang thai hộ, chúng ta cùng hai người bọn họ làm cùng nhau."

"Được, nghe lời em."

"Đúng rồi, chuyện P' Juthapich và Krongkwan anh định làm như thế nào?"

Khabkluen cười nhạo nói: "Dao biết kẻ đứng sau lưng Krongkwan là ai không?" Daonuea lắc lắc đầu, có chút đoán không ra, Khabkluen tiếp tục nói: "Pawin và người kia cũng có tiếp xúc."

Daonuea kinh ngạc nói: "Không thể nào?"

Khabkluen cấu, véo véo hai má vợ mình, "Bây giờ biết vì sao anh không vội xử lý Krongkwan rồi chứ? Hơn nữa Juthapich muốn tự mình xử lý, chúng ta tạm thời đừng nhúng tay."

"Được rồi!"

...

Trước khi bộ phim này của Daonuea sắp đóng máy, rốt cuộc Khabkluen nghe được Chayakorn Wongthampanich báo cáo với mình, Pawin Thanik và Mean Suppasit tái hợp!

Tuy rằng Mean Suppasit quay lại với Pawin Thanik, nhưng hai người lần này tái hợp không giống như trước, theo cách nói của Chayakorn Wongthampanich thì chính là chuyện tình bí mật, chuyện đã xảy ra như thế này, ngày nào đó Pawin Thanik đi một quán bar, đương nhiên hắn biết tối muộn Mean Suppasit sẽ đến, bởi vì trước đó hắn đã theo dõi Mean Suppasit vài ngày, sau bởi hắn ở quán bar uống nhiều, tiếp đó đến toilet thì tình cờ gặp được Mean Suppasit.

Mean Suppasit liếc mắt cũng không để ý đến Pawin Thanik, Pawin Thanik một mực chờ cơ hội này đâu dễ dàng để cho anh ta rời đi, hắn cố ý mượn rượu giả điên đùa giỡn kéo lấy người ta hỏi, tại sao anh giống như Mean Suppasit vậy? Lúc sau thì nói với người ta đủ thứ nào là Mean Suppasit đối với hắn tốt ra sao, như thế nào cưng chìu hắn, thương hắn ra sao, mà hắn vì có thể xứng với Mean Suppasit, cho nên muốn nâng cao địa vị ở giới giải trí mới có thể đi nước ngoài, mới có thể ngủ với người khác.

Lúc sau hắn vừa khóc, vừa nói Mean Suppasit sao có thể ra tay ác như vậy, sao có thể đánh hắn như vậy, hai người bọn họ từng yêu nhau biết bao, hắn tố cáo Mean Suppasit không phải nhằm vào anh ta, mà bởi vì Aun Kanawut uy hiếp hắn, hắn giận nên mới tố cáo Mean Suppasit.

Cuối cùng, tiếp tục biểu đạt một chút rằng trong lòng của mình luôn luôn có Mean Suppasit, người duy nhất hắn yêu chính là Mean Suppasit, lúc thấy Mean Suppasit và Kanyarat Lertr đính hôn ngay cả ý định chết hắn cũng có, cuối cùng còn hết sức vô tội hỏi người ta, "Anh nói nếu Mean biết tôi chết đi thì có buồn hay không, anh ta sẽ tới thăm mộ của tôi chứ." Sau thì hắn liền ghé vào lòng người ta ngủ.

Pawin Thanik thực sự say sao? Tất nhiên là không, nhưng hắn đúng là uống rất nhiều, hơn nữa luôn trong trạng thái ngà ngà say, hắn không dám làm cho mình tỉnh táo, nếu thực sự gạt Mean Suppasit thì hắn sẽ không có cơ hội tái hợp với anh ta, cho nên hắn làm cho mình uống thật nhiều, tuy rằng say nhưng trong lòng lại hiểu rất rõ, uống rất nhiều người say đều có cảm giác như thế, đi đường lung lay nhưng trong lòng vẫn biết chuyện gì xảy ra.

Còn về những câu hắn nói rốt cuộc có xuất phát từ chân tâm, hay vì để cho Mean Suppasit tin mà nói, hắn đại khái mình cũng không rõ ràng lắm, hắn không rõ ràng lắm cũng không sao, Mean Suppasit tin mới là quan trọng nhất. Nhìn người ghé vào trước ngực mình, nghe trong miệng hắn không ngừng nhắc tới Mean Mean, Mean Suppasit cuối cùng thở dài, đưa tay vòng qua eo Pawin Thanik.

Mà lúc này Pawin Thanik tuy rằng đau đầu tuy vẫn say, nhưng trong lòng đã sớm vui như hoa nở, đây là Mean Suppasit tha thứ hắn, sau đó hắn thật sự ghé tới trên người Mean Suppasit ngủ.

Theo Chayakorn Wongthampanich nói đêm đó Mean Suppasit đem Pawin Thanik tới chỗ của mình, hai người không thể thiếu mây mưa một phen, nhưng vào lúc đó khẳng định còn xảy ra chuyện gì mà anh không biết, có lẽ là hai người bọn họ đạt tới thỏa thuận nào đó.

Bởi vì lúc sau Mean Suppasit và Pawin Thanik gặp mặt đều lén lút, hơn nữa hai người bọn họ đặc biệt cẩn thận, hình như hai người rất sợ người khác biết chuyện, dù sao ngẫm lại cũng đúng, Pawin Thanik đã thối không thể ngửi được mà Mean Suppasit lại tiếp tục dính vào, không nói tới Ông nội mà ngay cả Aun Kanawut chắc chắn sẽ không để yên.

Sau khi Khabkluen nghe đến mấy cái này cười dị thường vui vẻ, nghĩ thầm phen này phải thật náo nhiệt!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top