CHƯƠNG 5 : Cố Tình
Thứ bảy , trời nóng hơn ba mươi sáu độ , đường phố thưa thớt người , lâu lâu lại có vài chiếc xe chầm chậm chạy qua . Trong phòng , máy điều hoà chạy hết công suất , Vương Nguyên ngắm nhìn một đôi tình nhân đang cãi nhau dưới lầu quá cửa kính . Người con trai nọ nghĩ cách dỗ dành cô gái , nhưng cô gái không để ý tới , ôm mặt khóc nức nở .
"Chí Hoành , hôm nay không được , mình có việc bận." , Cậu vừa nói chuyện điện thoại , vừa thở dài sườn sượt , đáy mắt chứa đầy ước ao nhìn hai gương mặt ngây ngô bên dưới.
"Sao lại bận ? Vương Nguyên , gần đây cậu kỳ lạ lắm biết không ? Cả năm nay cậu bị gì vậy , cứ cuối tuần là có việc bận ! Cậu tăng ca sao ?" , Giọng nói Lưu Chí Hoành có chút bất mãn .
"Cậu Vương..."
Vương Nguyên vừa muốn mở miệng giải thích , một giọng nói truyền đến từ sau lưng , nhân viên bán hàng giơ một chiếc váy dạ hội lên cho cậu xem , cậu vội nói vớu Chí Hoành ," Xin lỗi cậu . Ngày mai mình gặp nha ? Đêm nay mình bận thật ."
"Có phải anh chàng đẹp trai tối qua hẹn cậu không hả ?"
"Cậu đừng nói linh tinh , mình có việc bận thật mà . Mình cúp máy trước đây , mai hẹn gặp cậu ." , Vương Nguyên sợ Chí Hoành lại tiếp tục lải nhải , nhanh chóng cúp máy.
Nhân viên bán hàng thấy vậy , nở nụ cười , đi lại gần cậu ," Cậu Vương , cậu xem cái váy dạ hội này được không ? Da cậu trắng như vậy , mặc vào chắc chắn rất đẹp."
Một chiếc váy dạ hội màu hồng nude , dài tới mắt cá chân , Vương Nguyên cầm lấy , dùng ngón tay sờ chầm chậm trên lớp vải , chất liệu mềm mịn như cát , cậu cảm thấg thích vô cùng , gật đầu ," Vậy để tôi thử cái này "
Vài phút Sau , Vương Nguyên từ phòng thay đồ bước ra , nhân viên thấy vậy đột ngột tiến đến xúyt xoa ," Cậu Vương , bộ đồ này ngoài cậu ra không ai có thể mặc đẹp như vậy "
Cậu mỉm cười , đi chân đến trước gương , nhìn ngắm bản thân , Vương Nguyên trong gương lại có chút xa lạ .
Người con trai trai trong gương , tuy không trang điểm , nhưng làn da trắng mịn như sữa , hàng mi cong vút , mái tóc đen dài xoã ngang vai . Khi cậu xoay người , lộ ra xương quai xanh gợi cảm . Chiếc váy dạ hội cậu đang mặc là dáng váy dài không dây , voan nhiều lớp , cổ áo khoét sâu tôn lên vòng ngực căng tròn , chân váy xẻ cao đung đưa theo từng bước đi . Chiếc váy này càng làm cậu giống nữ thần mặt trăng , cao quý sáng trọng nhưng vẫn tao nhã , trong sáng . Đôi chân trắng ngần nổi bật trên thảm sàn đen đầy cám dỗ .
Cậu xoa xoa má , suốt một năm qua cậu ngắm nhìn mình không biết bao lần dáng dấp xinh xắn của bản thân , nhất thời , trông thấy mặt mộc , cậuu cảm thấy không quen .
"Tiếc là không có nhà thiết kế ở đây . Nếu có chắc chắn sẽ khen không ngớt lời . ", Nhân viên bán hàng nói
Vương Nguyên bình thản , cất giọng nhẹ nhàng ," Tôi lấy cái này , cứ theo lẽ cũ , thành toán bằng thẻ ." Nói xong , cậu lấy từ trong bóp một chiếc thẻ tín dụng vàng ra .
"Vâng ạ . Cậu Vương vui lòng đợi một chút ", nhân viên bán hàng nhận thẻ , hâm mộ tính tình hào phóng của Vương Nguyên cực kỳ . Lần nào , Vương Nguyên đến mua váy dạ hội đều rất hào phóng , không xem giá cả mà trực tiếp thành toán luôn . Nhân viên bán hàng luôn thắc mắc không biết cậu làm nghề gì .
Bước ra khỏi cửa hàng , Vương Nguyên xem giờ . Lúc này đã là buổi chiều , cậu còn phải đến thẫm mỹ viện trang điểm nên không kịp giờ để ăn . Vì vậy , cậu bắt ngay xe taxi đang chạy tới.
Nhìn hộp đồ tinh tế bên cạnh , Vương Nguyên mới sực nhớ tin nhắn nhận được , yêu cầu cậu phải mặc váy dạ hội màu tươi sáng . Cậu cắn môi trầm tư , màu hồng nude ... Hình như cũng được coi là màu tươi sáng ? Mà thôi , đã mua rồi chẳng lẽ còn muốn chọn cái khác ? Mặc gì chẳng được , dù gì đối phương cũng đâu quan tâm cậu mặc ra sao .
_________________________
Chương này siêu ngắn luôn nè =)))
LIKE - COMMENT & FOLOW
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top