Chương 11

Đột nhiên bị ôm lấy, thân thể Trương Nghệ Hưng thoáng chốc cứng đờ. Hắn không thích thân thể tiếp xúc với người khác, cũng không dể dàng để cho người ta lại gần. Cho dù là đối với Hạ Nguyệt, hắn cũng vẫn hết sức chú ý giữ một chút khoảng cách. Một lần duy nhất vượt qua khuôn khép, chính là lầ trước ở trên đường lôi kéo Hạ Nguyệt rời đi. Cho dù lần đó ngoài ý muốn, hắn cũng chỉ nhẹ nhàng lôi kéo cánh tay áo Hạ Nguyệt mà thôi, giây lát đã buông tAy. Từ đầu đến cuối, hắn cũng chưa từng đụng đến tay Hạ Nguyệt.
Nhưng là hôm nay, đối với nữ tử trong ngực này, hắn đã phá lệ quá nhiều lần. Đầu tiên là một mình cùng nữ tử này đi đến Bích Ba Đình, tiếp theo bởi vì nữ tử này thiếu chút ngã mà ôm lấy, sau lại đưa châu chấu cỏ, bây giờ lại mặc cho nữ tử này này dựa vào trong ngực mình....

Yên lặng một lúc lâu, Trương Nghệ Hưng lần nữa lên tiếng hỏi: " Bây giờ có tốt hơn chút nào hay không?"
Ai! Tiện nghi của phu quân cũng không phải dể chiếm. Địch Lệ Nhiệt Ba bĩu môi, không thể không mở miệng trả lời: " Tốt hơn một chút."
" Vậy... " Giai nhân trong ngực trên miệng đã nói xong, nhưng là không có dự định rời khỏi ngực hắn. Trương Nghệ Hưng không biết nên mở miệng như thế nào.
" Cảm ơn." Buông tay ôm lấy Trương Nghệ Hưng ra, từ trong ngực Trương Nghệ Hưng lui ra ngoài, Địch Lệ Nhiệt Ba cố ra vẻ ngượng ngùng nói. Hắn cũng đã ám chỉ rõ ràng như vậy, nếu nàng không buông tay nhất định sẽ bị ghét. Chỉ có điều, lúc nên ngượng ngùng thì phải ngượng ngùng. Nếu không phu quân nhà mình sẽ nghĩ nàng là nữ tử tùy tiện.

" Không khách khí. " Tuyệt thế mỹ nhân trước mắt đỏ mặt nói tạ ơn, Trương Nghệ Hưng cũng không được tự nhiên. Mặc dù hắn chưa từng có ý tưởng vượt qua khuôn phép, nhưng mà hành động của hắn xác thực đã mạo phạm giai nhân.
" Trương công tử, có phải ta rất đáng ghét hay không? Luôn xảy ra chuyện... " cắn cắn đôi môi, mặt Địch Lệ Nhiệt Ba càng đỏ hơn. Hai chử 'tiểu nử' vẫn treo ở ngoài miệng trực tiếp biến thành 'ta'.

" Không có. Nàng như vậy... Rất tốt." Ánh mắt mơ hồ nhìn qua phấn môi bị giai nhân cắn, Trương Nghệ Hưng có chút đau lòng. Cũng không biết có đau hay không...
" Trương công tử, huynh thật tốt. " Địch Lệ Nhiệt Ba đột nhiên tiến lên từng bước, nhón chân ở trên mặt Trương Nghệ Hưng in xuống một nụ hôn. Cũng không đợi Trương Nghệ Hưng phảm ứng, đã xoay người rời đi. Phu quân a, thiếp thân thật sự không phải cố ý phi lễ chang. Chẳng qua là phản ứng của chàng quá mức đáng yêu, làm cho thiếp thân muốn đùa đến nghiện.
Địch Lệ Nhiệt Ba đột nhiên hôn xuống, Trương Nghệ Hưng hoàn toàn ngây người. Hắn... Nàng.
Làm chuyện xấu Nhiệt Ba cũng không quay đầu lại chạy thẳng về phía trước.
Cho tới khi bóng dáng của Tư Nguyệt và Tề Phong xuất hiện trong tầm mắt của nàng, nàng mới dừng lại.
" Quận chúa, Tư Nguyệt rất xin lỗi người. Không phải Tư Nguyệt cố ý rời đi, đều do Tề Phong tên bại hoại này lôi kéo Tư Nguyệt rời đi. Tư Nguyệt lại để cho Quận chúa bị tên xấu xa kia phi lễ, Tư Nguyệt... "  Vừa thấy được Nhiệt Ba chạy như điên đến, Tư Nguyệt lập tức nhào tới khóc. Quận chúa nhà mình nhất định là bị ủy khuất, cho nên mới chạy nhanh như vậy. Đều là lỗi của Tề Phong....

" Dừng... Tư Nguyệt, Quận chúa nhà ngươi không có bị phi lễ, cũng không bị bất kỳ ủy khuất nào. Vừa rồi là do Quận chúa ta đột nhiên đứng dậy, có chút choáng váng. Trương công tử chỉ tốt bụng đỡ Quận chúa ta một cái mà thôi." Cắt đứt Tư Nguyệt khóc lóc kể lể, Nhiệt Ba tóm tắt đơn giản giải thích rõ ràng.
" Tư Nguyệt cũng thấy Quận chúa hôn mê. Tư Nguyệt vốn là muốn tiến lên đỡ Quận chúa, nhưng là Tề Phong không cho. Ô.... " Lúc Quận chúa nhà mình không thoải mái, nàng lại vứt bỏ Quận chúa mà đi. Tư Nguyệt cảm thấy mình quả thật là tội ác tày trời.

" Được rồi được rồi, không phải là bây giờ Quận chúa nhà ngươi đang khỏe mạnh đứng ở trước mặt ngươi sao? Bây giờ chúng ta lập tức trở về phủ, nếu không chờ ngươi chính là phụ vương cùng mẫu phi trách phạt nha!" Sợ Tư Nguyệt lại bắt đầu khóc, Nhiệt Ba vội vàng dời đi lực chú ý của Tư Nguyệt.
" Đúng rồi, trở về phủ. Quận chúa, chúng ta lập tức trở về phủ. Nếu không thật sự bị muộn." Quả nhiên, Tư Nguyệt nghe vậy lập tức dừng lại tiếng khóc, cái gì cũng không quan tâm lôi kéo Địch Lệ Nhiệt Ba đi về phía trong thành.
Mặc cho Tề Phong lôi kéo nàng đi về phía trước, Nhiệt Ba hướng về phía Tề Phong gửi đi ánh mắt tán thưởng.
Không hổ là bảo bối của ca ca, rất biết xem xét thời thế!
Nhận được ánh mắt tán thưởng của tiểu Quận chúa, Tề Phong bất động thanh sắc quay đầu đi chỗ khác. Ở chỗ Địch Lệ Nhiệt Ba không thấy được, bất đắc dĩ lật một cái liếc mắt. Có ai có thể nói cho hắn biết, vì sao hắn phải giúp tiểu Quận chúa làm chuyện xấu với Trương công tử hay không?  Sát thủ đệ nhất Tuyên Quốc lại trở thành tiểu người hầu giúp tiểu Quận chúa phi lễ người khác và loại bỏ chướng ngại vật? Thời vận đã kém đến loại trình độ này sao?

" Tỷ tỷ, ngươi rốt cuộc đã trở lại? Thân là Quận chúa cao quý, tại sao ngươi có thể len lén chuồn ra phu? Chẳng lẽ ngươi đã quên thân phận của mình? "
Khóe mắt thấy Địch Lệ Nhiệt Ba vào phủ, ôm cây đợi thỏ Địch Lệ Tâm Lan lập tức ngậm súng mang gậy nói.
" Bản Quận chúa đi đâu, hình như còn chưa tới lượt muội muội đến trông nom. Muội muội trông nom chính bản thân mình là được." Tất cả tâm tình tốt ở một khắc nhìn thấy Địch Lệ Tâm Lan đều biến mất hầu như không còn. Địch Lệ Nhiệt Ba cao ngạo nói xong liền không thèm để ý tới Địch Lệ Tâm Lan, trở về Quận chúa các của mình.

Hứ! Có gì đặc biệt hơn người? Buổi chiều Thái tử ca ca đến nói với ta, muốn đem ngươi Quận chúa cao quý gả đến Trương gia. Đến lúc đó xem ngươi còn kiêu ngạo thế nào? Hung tợn nhìn chằm chằm bóng lưng Địch Lệ Nhiệt Ba, Địch Lệ Tâm Lan ở trong lòng lặng yên nói.

" Người này không tốt. " Trở lại Quận chúa các Tề Phong bỏ lại bốn chữ, xoay người rời đi.
" A? Tư Nguyệt, Tề Phong nói là Tâm Lan? " Chưa kịp phản ứng Nhiệt Ba hỏi.
" Đúng vậy, Nhị tiểu thư vốn không phải là người tốt lành gì." Tư Nguyệt gật đầu một cái, chuyện đương nhiên nói.
" A? Không nghĩ tới Tư Nguyệt lại còn có trình độ này, không tệ không tệ. Xem ra Tề Phong có ảnh hưởng rất lớn đối với ngươi." Không có Địch Lệ Tâm Lan tìm đến làm phiền, Địch Lệ Nhiệt Ba tâm tình rất tốt cùng Tư Nguyệt nói đùa.
" Quận chúa, người nói bừa gì vậy? Tư Nguyệt nào có... " Dậm chân một cái, Tư Nguyệt đỏ mặt kháng nghị nói.
" Ừ, không có không có. Quận chúa ta nhìn lầm rồi, nhìn lầm rồi." Mặc dù là theo lời của Tư Nguyệt, nhưng là ánh mắt chế nhạo kia của Địch Lệ Nhiệt Ba một chút cũng không thay đổi.
" Không cùng Quận chúa nói, Tư Nguyệt đi xuống chuẩn bị cơm." Nói không lại Quận chúa nhà mình Tư Nguyệt tông cửa xông ra. Cô nương gia, mặt mỏng, làm sao có thể chống lại kiểu chế nhạo này? Hơn nữa, Tề Phong vẫn ở bên trong Quận chúa các....
" Quận chúa, cái đó... " Cũng không lâu lắm, Tư Nguyệt quay lại. Chỉ là vẻ mặt rất quái dị, giống như muốn nói gì.
" Tư Nguyệt, ngươi nên biết tính khí của Quận chúa ta. Có chuyện gì thì trực tiếp nói, đừng có dông dài." Ghét nhất người khác nói chuyện nói một nửa, Địch Lệ Nhiệt Ba nghiêm mặt khiển trách Tư Nguyệt.

" Quận chúa, là người để cho Tư Nguyệt nói a! Vậy Tư Nguyệt đã có thể nói thẳng." Cẩn thận nhìn sắc mặt càng ngày càng không nhịn được của Quận chúa nhà mình, Tư Nguyệt bất cứ giá nào cũng phải nói.
" Mới vừa rồi Tư Nguyệt đi phòng bếp, trên đường vị ma ma bên cạnh Vương phi gọi lại. Vương ma ma nói lúc xế chiều hôm nay, Thái tử điện hạ đến đây."
" Đến thì đến! Có cái gì không thể nói?" Địch Lệ Nhiệt Ba không đế ý nhìn Tư Nguyệt một cái, đúng là kinh sợ thật.

" Không phải không phải
Vương ma ma nói hôm nay Thái tử điện hạ là đặt biệt tới Vương phủ tìm Quận chúa. Sau khi biết Quận chúa len lén chuồn ra khỏi phu, Thái tử điện hạ ở Quận chúa các của chúng ta chờ Quận chúa thật lâu mới rời đi. Vương ma ma nói trước khi đi Thái tử điện hạ còn ở trước mặt Vương phi nói giúp cho Quận chúa rất nhiều lời hay, để cho Vương phi đừng trách phạt người. Cho nên Vương phi nói chuyện lần này chúng ta len lén chuồn ra khỏi phủ cứ tính như vậy. Cuối cùng Vương ma ma còn nói Thái tử điện hạ nói rõ ngày mai trở lại tìm Quận chúa."
Sau khi nói xong một chuỗi dài, Tư Nguyệt vẫn không dám thở mạnh nhìn Quận chúa nhà mình
Vừa rồi nàng nói đến Thái tử điện hạ rất nhiều lần, không biết Quận chúa có tức giận hay không.

Ba tháng dịu dàng lại muốn làm một lần nữa sao? Địch Lệ Nhiệt Ba cười châm biếm. Nhưng là Trương Bân Bân, đời này đừng nói ba tháng, chính là ba năm, ba mươi năm, ta Địch Lệ Nhiệt Ba sẽ không chút nào cảm động!

" Quận chúa, không phải là người tức giận chứ? " Thấy Quận chúa không nói lời nào, Tư Nguyệt bât đầu nghĩ lung tung.

" Không có. Tư Nguyệt, ngày mai Thái tử điện hạ đến, không cần đối xử đặt biệt. Nên làm như thế nào thì làm như vậy biết không?" Địch Lệ Nhiệt Ba không yêu thích gì ba tháng dịu dàng này của Trương Bân Bân, nhưng là nàng lại rất yêu thích mục đích ba tháng dịu dàng này của Trương Bân Bân. Nàng nhất định phải gả đến Trương gia một lần nữa, tiếp tục làm chính thê của Trương Nghệ Hưng một lần nữa!

" Nhưng là Quận chúa, không phải là người?" Tư Nguyệt có chút nghi ngờ quyết định của Quận chúa nhà mình. Không phải Quận chúa không còn thích Thái tử điện hạ sao? Vì sao còn để cho Thái tử đến Quận chúa các?

" Tư Nguyệt, theo như ta phân phó đi làm là được rồi. Ngươi chỉ cần nhớ lời buổi sáng tỏ nói cho ngươi tuyệt không thay đổi là được." Biết nghi vấn trong lòng Tư Nguyệt, nhưng là chuyện này nàng không có cách nào giải thích cho Tư Nguyệt.

" Da, Tư Nguyệt hiểu. Thái tử điện hạ dù sao cũng là Thái tử điện hạ, thân phận cao quý. Hắn muốn đến Quận chúa các của chúng ta, chúng ta muốn ngăn cản cũng không ngăn cảm được. Quận chúa, người chịu ủy khuất." Tư Nguyệt vẻ mặt đau lòng nhìn Nhiệt Ba nói. Quận chúa nói những lời buổi sáng người đã nói tuyệt sẽ không thay đổi. Nói cách khác Quận chúa thật sự buông tha cho Thái tử điện hạ rồi. Nhưng là Thái tử điện hạ hết lần này tới lần khác lại muốn đến Quận chúa các....

" Tốt lắm, đừng nghĩ linh tinh. Chúng ta binh tới tướng chặn, nước đến đất ngăn là được." Địch Lệ Nhiệt Ba buồn cười nhìn vẻ mặt một hồi đau lòng, một hồi căm hận  của Tư Nguyệt. Nếu như nàng không muốn gặp, cho dù là Thái tử điện hạ thì như thế nào? Nàng Địch Lệ Nhiệt Ba còn sợ hắn hay sao? Cùng lắm thì đế tai Hoàng Thuơngj, xem đến lúc đó ai đuối lý?
Đem Trương Bân Bân đặt xuống một bên, Địch Lệ Nhiệt Ba yên lặng tính toán trong ba tháng làm thế nào mới có thể tìm thêm cơ hội cùng phu quân gặp mặt. Hạ Nguyệt đó rốt cuộc là ở vị trí nào trong lòng phu quân? Cái vấn đề này trước hết phải biết rõ. Chỉ có biết rõ vị trí của Hạ Nguyệt ở trong lòng phu quân, nàng mới có thể nghĩ biện pháp phản ứng với biến cố đột nhiên nảy ra.

Ban đêm, bên trong thư phòng Trương gia, hoàn toàn không biết mình đã trở thành con mồi của Địch Lệ Nhiệt Ba, Trương Nghệ Hưng nhìn về phía một chòng sổ sách lại không có một chút ý định xem xét. Địch Lệ Nhiệt Ba, nàng rốt cuộc là nử tử như thế nào? Nói nàng đơn thuần, nhưng lại không dấu vết làm cho hắn nghe theo ý tưởng của nàng. Nói nàng thông minh, nhưng là nàng lại mơ hồ vừa ngã vừa choáng váng. Còn có.... hành động cuối cùng đó... Hôn, chỉ là vì cảm kích hắn ra tay giúp đỡ sao? Vươn tay sờ mặt chổ hôm nay bị Nhiệt Ba hôn qua, tâm trạng của Trương Nghệ Hưng cực kì phức tạp.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top