Chap7

Soonyoung đứng bên ngoài cửa, biết rằng Jihoon đang ở bên trong cùng với 1 người nữa, còn là bạn trai cậu, hắn quay đầu ra về. Nhưng chỉ vừa nhấc chân lên, hắn nghe vang vảng bên tai tiếng cậu. "Anh...anh này, không được, không được đâu ah...". Chẳng hiểu sao, Soonyoung cảm thấy khá khó chịu trong lòng "Hừ, hai người chơi nhau rồi đấy à??". Rồi, đầu óc tinh quái nghĩ ra một ý tưởng xấu xa. Cậu bước lại cửa, dùng máy móc phá khóa của mình, mở cửa dõng dạc bước vào.

Nghe tiếng cửa, Jihoon và cậu bạn trai của cậu quay lại nhìn. "Ồ, hóa ra là chen ngang vào cuộc yêu của hai người rồi!", Soonyoung lên tiếng, đoạn cởi dép bước vào trong phòng khách. "Này, cậu là ai vậy?" Mingyu, bạn trai Jihoon chau mày thắc mắc hỏi trong khi, Jihoon_cậu tỏ ra khá hoảng hốt.

"Hai người không cần để ý tôi đâu, tôi vào bếp nấu tí đồ ăn rồi lên phòng ngay thôi" Mingyu tỏ ra khá khó chịu, rõ là cậu biết Jihoon làm gì có anh trai, tiếp tục dò hỏi "Mà mày rốt cuộc là thằng nào? Tại sao vào được đây" "Thì lâu tôi cũng hay vào đây mà!!". Sự dõng dạc của Soonyoung làm Jihoon sợ hãi.

Ngay lúc đó, Mingyu trở nên khá là tức tối, khi nghe chuyện một người con trai lạ hay ra vào nhà người yêu mình, Soonyoung lại châm thêm dầu vào lửa "Mà gu của mày lạ nhỉ, trai mất trinh cũng thèm chơi à?". Câu phát ngôn ấy khiến Mingyu bùng lên lửa giận dữ. Cậu trợn mắt, quay sang người Jihoon đang cố giải thích "Anh à! Chính hắn là người cưỡng hiếp em đấy ạ! Em...em!" "Câm mồm". Mingyu  cắt ngang lời nói của Jihoon "Hóa ra đó giờ cậu lén lút tôi đi ăn ở với tên này đấy à! Đồ dòng thứ chết tiệt! Đừng bao giờ tìm tôi nữa. Nói rồi Mingyu đứng phắc dậy, rầm rầm bước ra khỏi cửa.

"Hờ hờ, cái tên đó quả thật..." "ANH IM ĐI". Jihoon hét vào mặt Soonyoung, rồi ném thẳng gối lót sofa vào trúng ngay mặt cậu. ”Em này..." "Anh đã vừa lòng chưa hả!? Anh lấy đi cái quý nhất đời tôi rồi, giờ anh còn phá hủy luôn cuộc tình của tôi! Đó là điều anh muốn đúng không?". Soonyoung không phải là người nóng tính như tên Mingyu lúc nãy, anh gắng giọng nói "Này, hắn ta chỉ xem trọng cái trinh tiết của em thôi! Hắn ta còn chẳng thèm nghe em giải thích nữa mà!" "Anh im đi, không phải tất cả là do anh à...". Jihoon bất đầu khóc, cậu khóc trước bất lực này.
Rõ ràng cậu không báo cảnh sát là may cho anh lắm rồi, thế mà, cậu không ngờ mọi chuyện lại diễn ra như thế này. Còn Soonyoung, anh nghĩ là mình giúp được cậu thấy được chân tướng tên đó, hắn ta chỉ yêu cậu khi cậu còn trinh tiết, rõ ràng là hắn chỉ ham muốn tình dục mà thôi.Cậu tức khi bị hiểu lầm, liền đè Jihoon ra, mở toang chiếc áo sơ mi Jihoon đang mặc để lộ phần cơ thể nõn nà của cậu "Dừng lại đi, tại sao lại là tôi chứ...", cậu nức nở ôm mặt khóc làm cho Soonyoung có chút mềm lòng. Anh chẳng biết làm gì trong hoàn cảnh này, vừa tức, vừa có tí đau, Soonyoung đứng dậy, bỏ đi "Rầm".

Cả hai người họ, chẳng ai hiểu ai. Jihoon cảm thấy thật đáng thương làm sao, cậu cứ tự nhủ, liệu kiếp trước cậu đã làm gì có lỗi để giờ đây cậu phải nhận hậu quả đau đớn như thế này. Cậu bị anh ta cưỡng hiếp, cậu cũng không báo công an hay nhà trường là may cho anh lắm rồi. Thế mà bây giờ, anh ta khiến cậu mất đi người mà cậu yêu nữa. Cậu hận anh ta lắm, đến mức muốn giết anh ta luôn cho rồi. Còn Soonyoung, anh cứ ngỡ là anh vừa giúp cậu nhận ra được bộ mặt thật của tên bạn trai cậu thì thành ra cậu lại bị nghĩ như vậy. Cái tên công tử đào hoa đó không phải là anh không biết, tên đó đã cặp kè với biết bao nhiêu người. Anh tức giận và thấy xót trong lòng chẳng hiểu nguyên do.
...... 
#Rento

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top