Chap38
Sau khi vừa xem phim vừa nhâm nhi bữa tối, Jihoon thong thả ngồi vào bàn học. “Xem nào! Hôm nay có hóa với toán thôi!” Cũng sắp tới kì thi giữa kì rồi, cậu tự nhủ phải cố gắng chuyên tâm học tập hơn thôi. Cơ mà, chợt nhớ ra điều gì đó, Jihoon liền giở cuốn lịch trên bàn ra xem. Đúng là, bốn ngày nữa là đến ngày Valentine mất rồi. Mười bốn tháng hai à, sao mà trùng hợp thế này, cậu cũng chỉ vừa mới hẹn hò với anh tức thì. Nếu vậy thì, cậu cũng muốn làm gì đó, cho anh. Jihoon nằm ườn ra trên bàn thở dài “Trời ạ, rốt cuộc nên làm gì đâyyyy???”
“ Làm gì hả nhóc?” Tiếng Soonyoung nói vào tai Jihoon đột ngột khiến cậu giật bắn cả người lên “Ahhhh... Anh... anh ở đây từ khi nào vậy...?” “Anh mới về tức thì thôi. Sao vậy?” Soonyoung đứng thẳng người dậy, vác chiếc áo trên vai, để lộ phần bụng và ngực trần đầy nam tính và quyến rũ trước mặt Jihoon . “A...anh...anh mặc áo vào đi!!!” Cậu lấy tay che mặt lại nhưng vẫn không thể giấu đi cái bối rối của mình. Anh cố nhịn cười, chỉ nhoẻn miệng một chút thôi. Cái con người này, đâu phải lần đầu thấy anh thế này đâu mà còn bày đặt ngại. Cơ mà, hình như là thật chứ không phải giả vờ. Ghìm giọng lại, anh nói “Thì, giờ chuẩn bị tắm, mà bộ có gì à?” “Không...không có gì đâu ah... Anh...đi tắm đi!!!” “Rồi rồi” Sau đó, anh bước chân vào nhà tắm nhà cậu. Soonyoung đi rồi, cậu lại gục mặt xuống bàn “Cái đồ biến thái!!!” Cố lấy lại bình tĩnh, cậu tiếp tục bài tập của mình. Mà còn vụ Valentine sắp tới, không biết anh ấy thích gì nhỉ? Mà ngày đó, một người sẽ tặng quà cho người họ yêu, như một lời bày tỏ. Socola à, biết anh thích loại gì nhỉ, hay thích ăn kiểu socola nào nhỉ. Cậu vừa chống cằm vừa mơ màng suy nghĩ “Lại nghĩ gì nữa đây?” Lại là Soonyoung, anh lại xuất hiện đột ngột kế bên cậu như thế. Lần này thì Jihoon không giật mình nữa, cậu liếc đôi mắt sang nhìn anh cạnh bên “Không có g...” Anh ta, lại không mặc áo, như muốn khoe cơ thể săn chắc còn vương vài giọt nước chảy dọc theo chiều các đường gân và cơ. Cái gì thế này, nó quyến rũ quá. Hệt như mấy người mẫu ảnh bìa vậy, cậu ngơ ngác mà đỏ bừng mặt. “Em mới là người biến thái đó!” Bị gọi biến thái, Jihoon phản ứng lại ngay “Cái...cái gì!!?” “Chứ sao nữa, nãy giờ cứ nhìn chằm chằm vào anh.” Bị nói trúng tim đen rồi, cậu quay trở về với bài vở một cái rụp, không thèm để ý anh nữa. Soonyoung kéo ghế ngồi bên cạnh, ngắm nghía Jihoon mặt vẫn đỏ ửng ráng tập trung vào bài làm. “Xong rồi!” “Giỏi nhỉ” “Đó giờ!” “Ngoan!” Dứt lời, Soonyoung kéo ngay Jihoon vào người, rồi bế cậu lên đặt lên giường “Anh đợi nãy giờ!” Lần này, Jihoon không thể ép bản thân ngăn cản lại những cái hôn cũng như những cái sờ soạng của bàn tay anh. “Ah...” “Không chống lại à?” Soonyoung cười nhếch mép trong khi đang âu yếm cậu bé của Jihoon. Cậu không nói gì, ngại ngùng liếc mắt sang chỗ khác. Không chần chừ, Soonyoung kéo tuột chiếc quần nhỏ của cậu xuống, anh bắt đầu lướt xuống chỗ nhạy cảm đó. “Anh vào đây!” Đã lâu rồi, cảm giác sung sướng này lại quay về.
“Jihoonnnnnnnnnnnn!!!” Tiếng của thằng cùng bạn Jihoon kêu lên thất thanh. “Sao?” Cậu vẫn thản nhiên bước vào chỗ ngồi. “Bộ mày với anh Soonyoung quen nhau hả?” Jihoon khựng lại khi nghe cậu bạn hỏi thế, không lẽ, bị mọi người để ý rồi sao. Nhưng mà, chuyện này, cậu vẫn thấy ngại lắm. Anh đường đường nổi tiếng với mọi người thế kia, nếu chuyện này là lộ ra, hẳn sẽ là chủ đề nóng hổi ở trường, rồi cậu sẽ bị mọi người tẩy chay chẳng hạn. Jihoon tìm cách chối “Hồi nào cơ chứ?” “Chứ sao lúc nào cũng thấy hai người đi học chung, rồi về với nhau nữa.” “Không có đâu! Tại cùng đường thôi!” “Ra về nào anh ấy chả đợi mày cùng về. Không thể hiện thôi chứ tao thấy người ta nhìn mày suốt thôi, rồi khi tao đi rồi thì ngay lập tức hai người nói chuyện thân mật với nhau liền.” “Chuyện này...” “Không giấu nổi tao đâu!” “Đừng...nói ai nha...” “Biết rồi! Mà không ngờ nha! Sao sao sao thế!” “Thì...lại đây tao kể nhỏ cho!” Hai con người ấy ngồi tâm sự chuyện yêu đương của bản thân cho nhau. “Ấy thế mày có dự định gì cho Valentine không? Ba ngày nữa ấy!” “Tao...cũng chưa biết!” “Tao mới tìm được chỗ này nhận dạy làm Socola nè! Đi chung không?” “Được ấy! Vậy khi nào mày rãnh?” Thế là, họ hẹn nhau bí mật làm quà tình yêu cho người họ thương.
Tối hôm đó, nhân lúc Soonyoung cất bước đi làm thêm, Jihoon cũng tranh thủ chạy đến chỗ học làm Socola. Bước vào lớp học, anh chàng chăm chú làm theo hướng dẫn của giáo viên. Do từ nhỏ đã được dạy nấu ăn nên đối với Jihoon chuyện này cũng khá dễ dàng.Nguyên liệu đã có sẵn ở tiệm, cậu chỉ việc bỏ tiền ra mua, cũng không đắt lắm.Cắt socola thành từng lát mỏng thật mỏng, rồi đun cho đến khi chảy ra, sau đó thêm tí sữa cùng kem vào khuấy đều. Cậu đổ socola lỏng đã trộn với đậu phồng cùng hạt cốm vào từng khuôn trái tim nhỏ nhỏ, thêm vào đó hạt hạnh nhân vào bên trong, rồi để vào tủ lạnh. Thế là xong. “Mày giỏi thật nha!” “Mày cũng giỏi mà” “Chắc anh Soonyoung của mày sẽ hạnh phúc lắm đây!” Jihoon cười, quả thật, cậu cảm thấy rất hồi hộp, chả biết liệu nó có ngon như cậu nghĩ không, và, điều quan trọng là không biết anh có thích hay không. Buổi đầu chỉ thế này thôi, giờ chỉ còn chờ đến mai, socola đông lại là được. Hai người dọn dẹp thu dọn đồ đạc, ra về. Jihoon hì hộc chạy về nhanh kẻo Soonyoung về trước thì khó giữ bí mật chuyện này lắm. “Ah!” Cậu va vào một người đi đường trong khi chăm chú chạy mà không để ý. May mắn người đó kịp kéo tay cậu đỡ dậy. “Tôi xin lỗi!” “Em trai không sao chứ?” Ơ, Jihoon ngước đầu lên nhìn, là Hansol đây mà. “Ý chào anh!” “Chào em trai, lâu rồi không gặp nhớ em quá!!!!” Tỏ ra mừng rỡ, Hansol dang rộng vòng tay ôm lấy Jihoon vào khiến cậu khó xử đỏ mặt. “Nah... gặp anh trùng hợp quá...mà anh...” Hansol như nhận thức ra được sự thân mật hơi lố của mình, liền bối rối xin lỗi “Ây da sorry em nhiều nha!... Hehe Soonyoung mà nhìn thấy chắc anh chết mất!” Anh gãi gãi đầu chẳng biết nên giải thích thế nào. Không hiểu sao lần nào thấy Jihoon anh cũng muốn được chạm vào cậu, nhưng mà bản thân hôm nay bỗng dưng thiếu kiểm soát quá. Đang tự trách bản thân thì Jihoon đã hối hả kết thúc cuộc tình cờ này “Xin lỗi anh em đang gấp! Gặp lại anh sau nhé!” Nối rồi, Jihoon chạy đi về nhà nhanh để lại Hansol vẫn còn chưa kịp vẫy tay chào cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top