Chương 3
Nó bước đến cửa lớp và bước vô.
- " Chào nhé mình là Trần Khởi My có thể gọi là My là được rồi ''. Nó vừa nói vừa cười tươi, cả lớp đứng mất 3s.
- " My em xuống ngồi sau bàn Khánh ''. Cô giáo vui vẻ nhìn nó nói.
Nó tự tin bước xuống ngồi sau hắn vì nghĩ rằng hắn đã quên mình. Hắn thì nghĩ thầm trong đầu " Mèo nhỏ giám bơ anh, để xem anh trừng trị thế nào''. Hắn nở 1 nụ cười ranh mãnh trên môi.
Nó do buồn ngủ lên gục bàn xuống đầu ngủ. Đang trong tiết toán, ông thầy dậy thấy vậy liền bước xuống bàn nó hỏi.
- '' Em kia, giờ tôi mà em còn giám ngủ sao''. Nó mơ màng nghe có người gọi mở mắt ra thấy ngay ông thầy đứng trước mặt.
- " A!!! Người đâu, sao lại để khỉ chạy lung tung thế này chết toiii ". Nó vừa nói vừa giả bộ quấn quýt lên.
Ông thầy tức giận bước lên bàn xách đồ ra khỏi lớp. Vì bị nó nói là khỉ.
Thầy vừa bước ra, cả lớp được đà cười ầm lên. Nó cũng cười cười rồi lại tiếp tục mộng xanh.
Hắn thì cười cười nhìn nó lúc nó gục xuống bàn. " Tiểu quỷ của hắn vẫn thế, vẫn phá như ngày nào''.
-------------------
Tối đến trên đường cao tốc, một chiếc oto lao với vận tốc chết người. Nó dừng lại ở 1 con hẻm bên trong con hẻm có tiếng cãi vã.
Nó bước vô xem thì thấy cảnh tượng 1 người đàn ông đang chỉ súng bắn vào người phụ nữa. Và đang ôm đứa con trên tay chuẩn bị chạy.
Nó nhìn thấy và bỗng nhớ lại quá khứ năm đó. Nó bất lực ngồi xuống và nước mắt nó lại rơi. Một bàn tay ôm lấy nó từ sau.
- '' My My ngoan không khóc, anh ở đây ''. Hắn ôm nó vào lòng và nói.
Nó khóc nhiều quá mệt mà ngủ mất đi. Hắn gọi người đưa xe nó về và để nó trên xe mình rồi lái xe chở nó về nhà nó.
Sáng sớm nó mở mắt ra và thấy một vòng tay để ngang eo mình. Nhìn sang thấy khuôn mặt đẹp trai của hắn đang ngủ. Nó nhịn không được đưa tay khẽ chạm lên mặt hắn, tay chưa kịp đến thì đã bị một bàn tay khác bắt lại.
Nó sững sờ nhìn hắn, do bị hắn bắt được mặt nó đỏ lên và cúi xuống. Hắn thấy nó quá dễ thương liền ôm chặt nó vào lòng.
- " My My , anh xin lỗi. Là do anh sai, quay về bên anh ". Hắn vừa nói vừa cúi xuống nhìn nó.
Nó không nói gì chỉ vòng tay ôm thật chặt hắn.
Hắn cũng ôm lấy nó. 15 phút sau hắn gỡ tay nó ra và đi vscn rồi quay lại nhìn nó âu yếm nói.
- " Đợi anh về lấy đồ rồi quay lại làm đồ ăn sáng, Quỳnh Anh và Phạm Hoa đã trở về nhà rồi. Quỳnh Anh có nhờ anh chăm sóc cho mèo nhỏ ''. Hắn vừa nói vừa âu yếm lấy nó.
- '' Được rồi, được rồi mà. Anh về đi lẹ lên em đói chết mất ''. Nó giả vờ cau mặt nhìn hắn nói.
- " Em ở nhà ngoan không được quậy, chờ anh ''. Hắn ôm lấy nó nói.
- '' Biết rồi, biết rồi mà anh đi lẹ đi ". Nó vừa nó vừa đẩy hắn ra và vô phòng vscn.
Một lúc sau hắn quay lại thấy nó đã thay bộ đồ khác. Hình con gấu nha, tay còn đang ôm 1 con gấu nằm trên ghế sofa coi hoạt hình. Nhìn nó thật đáng yêu.
- " Văn Khánh, anh về rồi ". Nó vừa thấy hắn nhảy xuống ghế chạy tới ôm hắn nũng nịu nói.
- " Ngoan ra ghế kia xem tiếp. Anh đi nấu đồ ăn ". Hắn xoa đầu nó nói.
Nó ngoan ngoãn ra ghế ngồi, Một lúc sau.
- " My My ra ăn sáng ". Nó nghe thấy hắn gọi tức tốc chạy vô.
- " Anh nấu đó sao, trông thật ngon a! Nhưng không biết có ăn được không đây ". Nó nhìn hắn cười gian gian.
- " Em không ăn thì để đó ". Hắn vừa nói vừa quay mặt đi không nhìn nó.
- " Hihihihi em xin lỗi mà ". nó chạy đến nhào vào lòng hắn. Ngồi trên đùi ôm lấy cổ hắn và nói.
- " Được rồi, em mau ăn đi " Hắn cười cười đút cho nó ăn. Có ai sướng như nó đến cả ăn mà hắn cũng đút cho.
Ăn xong hắn rửa chén rồi ra ghế salong ngồi chơi với nó. Nó thì nằm trên đùi hắn vừa chơi game vừa cười khanh khách. Hắn vừa vuốt tóc nó vừa đọc báo.
Trông thật hạnh phúc, chỉ có ở bên nó hắn mới thấy bình yên vui vẻ và ấm áp đến thế. Hắn cố gắng làm mọi thứ tốt nhất cho nó để nó được vui. Mỗi ngày trông thấy nó như thế hắn cảm thấy thật ấm lòng. Nụ cười của nó xóa tan mọi ưu phiền trong mắt hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top