Chương 7(P2)

---------

Kí ức ùa về

Tại sân sau của một ngôi nhà lớn có 2 đứa nhóc đang chơi rượt bắt nhau

-Mau đứng lại ta sẽ bắt được ngươi- tiếng thằng nhóc hét to

Thằng nhóc đuổi theo con nhỏ, tiếng cười của 2 đứa trẻ vang vọng cả một bầu trời cho tới khi đứa bé gái bị té và trầy cả cái đầu gối

-Huhuhu, đau quá à- Momo khóc rân lên

-Momo có sao không vậy?- Thằng nhóc lo lắng

-Đau quá à, tại Taehyung  hết đó, Taehyung  rượt theo Momo nên Momo mới bị chảy máu nè, huhu

-Thôi Taehyung  xin lỗi, vào nhà kêu mẹ sức thuốc cho hết chảy máu- thằng nhóc Taehyung  cõng con nhỏ chạy vào nhà

Vào nhà thấy chân Momo thì mẹ Momo cũng suy ra được mọi chuyện bà mắng yêu chúng

-Lần sau mấy đứa không được chạy nhảy như vậy nữa biết chưa?

-Dạ biết rồi- Momo từ gương mặt đang thút thít chuyển qua cười tươi rói

-Momo hết đau chưa- Taehyung  cầm cái chân Momo lên nhìn qua nhìn lại

-Hết òi, hihi

Vậy là hai đứa nhỏ lại giỡn râm ran

-Taehyung  ơi, sau này Momo với Taehyung  mãi mãi là bạn tốt của nhau nha

-Ừ

Và tiếng cười của hai đứa nhỏ cứ vang vọng trời xanh

------------

-Đúng rồi, ánh mắt này, khuôn mặt này, con người này, đúng rồi- Momo nhận ra người bạn cũ mừng rỡ

Chỉ có Jimin  là im lặng từ nãy đến giờ

-Ê Jimin ! thấy bạn mày về không mừng hả? Sao im thin thít vậy?- Nam Joon  nhào lên

Nam Joon , Jimin , Seok Jin là bạn thân của nhau, nhưng vì gia đình bắt đi du học nên 3 năm trước Nam Joon với Seok Jin đã "chia tay" Jimin  để lên đường

Jimin  nhìn Momo với Taehyung  vui vẻ mà lòng khó chịu

-Các em im lặng, hôm nay chúng ta học bài mới- Cô hóa vừa vào lớp đã cầm thước gõ vào bảng rầm rầm và hét to vì cái lớp cứ nháo nhào lên thừ khi có 3 anh chàng vào lớp

Bây giờ thì Jimin  mới cử động, lấy cuốn tập quăng lên bàn Momo

-Chép đi- ra lệnh

-Sao cậu không tự chép!- Taehyung  bức xúc khi thấy Momo bị ăn hiếp 

-Thôi! Taehyung  đừng có quan tâm tới cái tên đáng ghét đó- Momo quay qua nói với Taehyung 

Thấy Momo bênh Taehyung , Jimin  gắt

-Cô kêu ai là tên đáng ghét???

-Vậy anh nghĩ anh có đáng yêu không?- Momo móc

-Cô!.... Cô quên hợp đồng rồi à?- Jimin  trợn mắt 

-Tạm thời không sử dụng hợp đồng trong 5"

-Hợp đồng ghi không thời hạn đó đồ con heo

-Anh mới là heo á!

-Cô là heo

-Anh á

-Cô á

.......

-MOMO- cô kêu... à không cô hét tên Momo

-Dạ!!!!...- Momo lúng túng đứng lên

-Đây là lớp học chứ có phải là cái chợ đâu mà em thích nói lúc nào thì nói như vậy!!- Đáng lẽ là bà cô sẽ bỏ qua, nhưng tại vì đụng đến Jimin , thần tượng của lòng bả nên mới như vậy

-Thưa cô..... tại....- Momo biện minh

-Không tại gì hết, nói chuyện có nghĩa là hiểu bài rồi, lên bảng làm bài cho tôi

Momo tức tối đi lên bảng

Cô rút trong cặp cuốn sách nâng cao mở ra một bài tập đưa cho Momo làm. Cũng may là Momo đã xem trước bài và làm thử mấy bài cơ bản rồi nên bài nâng cao không khó cho mấy, nhưng cũng làm cho Momo phải toát mồ hôi thì mới giải được.

-Ừm.... thiếu rồi. Xuống dưới lớp đứng hết tiết cho tôi

-Dạ??? Nhưng..... em giải được rồi mà

Thật là ức hết sức, Momo chỉ thiếu có dấu chấm hết bài thôi mà lại cho Momo xuống dưới lớp đứng, "ax, điên thật, Sao cô không bắt hắn chứ? Tức quá!"

-Lần đầu tiên tao thấy thằng Jimin  cãi nhau với người khác, lại là con gái nữa!- Nam Joon  nói nhỏ với Seok Jin

Seok Jin lấy tay vuốt cằm làm ra vẻ suy tư, rồi đưa ra một câu kết luận

-Ừ!- kết luận ngắn gọn

Nam Joon  cốc vào đầu Seok Jin 

-Làm nãy giờ tao tưởng mày nghĩ ra cái gì, cuối cùng lại "Ừ"- Nam Joon  nhại lại giọng nói của Jin 

Momo đứng nhìn mà nhăn mặt, đợi cô quay lên bảng Momo cúi xuống

-Hai anh là bạn Jimin  hả?

-Ừ, có gì hông

-Hèn chi, tình cách y như nhau, cứ như là vừa bước ra từ 3TK vậy 

-3TK là cái gì?- Nam Joon thắc mắc

Momo chuẩn bị sẵn tư thế rồi trả lời

-3TK là: Trung Tâm Thần Kinh đó. Hahaha- Nói xong Momo liền chạy đi

Hai tên ngồi ngớ mặt, lần đầu tiên có đứa con gái nói bọn hắn bị thần kinh

Cùng lúc đó

-Ê mày! anh chàng Nam Joon  dễ thương quá ha!!!- Mina nói với Sana

-Ừ, nhưng Jin dễ thương hơn

-Kệ, ai cũng dễ thương 

10".....20"....40"

-Mỏi chân quá, máu dồn hết xuống chân rồi, hixhix, chắc trên não mình hết máu rồi quá!!

Taehyung  thì cứ lo cho Momo, ngồi không yên. Một chút lại quay xuống hỏi Momo có mệt không, có mỏi không

Jimin  thì chỉ ngồi im khuôn mặt lạnh tanh, không nói gì

Momo thì lại thấy tức khi Jimin  cứ như vậy

-Bữa nay hắn uống lộn thuốc hay sao vậy trời- Momo lẩm bẩm

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top