Chương 2: Án tự sát (2)

"Da mặt người chết rõ ràng kém hơn so với da trên người, cho thấy cô ta có thói quen trang điểm. Quần áo cô ta dù có chất lượng bình thường nhưng kiểu dáng lại hiện đại phóng khoáng, móng tay cũng được làm rất đẹp, nói rõ cô ta là một người thích chưng diện và có mắt thẩm mỹ." Dừng một chút, Bible lại hỏi, "Đối với một người như vậy, mọi người có ý kiến gì không?"

"Một người thích chưng diện thường rất biết hưởng thụ cuộc sống, thì sẽ... không tự sát?" Job châm chước trả lời.

"Lẽ nào không phải tự sát?" Bas ngồi bật dậy, "Sếp, ý anh nói đây là án mưu sát?"

"Giờ vẫn chưa thể nói được." Bible lắc đầu, "Người chết thích chưng diện, nhưng quần áo cô ta mặc lại không quý giá, có thể thấy được cô ta không phải người có tiền. Mà hôm nay cô ta không trang điểm, móng tay được làm cũng đã lâu rồi, có thể là gần đây gặp chuyện gì đó phiền lòng, nên mới nảy sinh ý nghĩ coi thường mạng sống."

Dừng một chút, Bible lại nói: "Tôi nhắc nhở mọi người là muốn cho mọi người biết, trong quá trình tra án không được bỏ qua bất kỳ một chi tiết nhỏ nào, đó có thể là điểm đáng ngờ và phương hướng phá án. Nhưng cũng không cần vì thế mà hạn chế suy nghĩ của mình. Khi phá án thì quan trọng nhất vẫn là chứng cứ, tất cả suy luận đều phải có đầy đủ bằng chứng để chứng minh."

Bởi vì có áp lực từ phía trên, kết quả của Pháp y được đưa ra rất nhanh.

Đợi đến khi mấy người Bible về đến cục thì báo cáo khám nghiệm thi thể cũng đã được đưa tới.

"Nguyên nhân tử vong là ngã lầu bỏ mình, cơ bản có thể xác định là tự sát. Bên Pháp y còn phát hiện người chết bị ung thư gan thời kỳ cuối, có lẽ không thể sống qua ba tháng." Yia đưa kết quả cho Bible xem.

"Vậy thì còn nói được, người chết biết mình không sống được bao lâu nên mới đi tự sát, phù hợp với suy đoán trước đó của Sếp." Job đặt mông ngồi lên bàn, lắc đầu, "Một vụ án tự sát rất đơn giản, không có âm mưu gì."

Job gật đầu, theo báo cáo kiểm tra thi thể thì đúng là không có bất kỳ vấn đề gì.

Nhìn lướt qua văn phòng, Bible hỏi: "Đầu Gỗ còn chưa về sao? Thân phận người chết đã được xác định chưa?"

"Đã phát thông báo tìm thi thể rồi, khi nãy Đầu Gỗ có gọi điện về, cậu ấy nói người chết không phải người của khu Lucce."

"Hiện tại chỉ cần xác định thân phận người chết nữa thôi, đợi đến khi có người đến nhận thi thể là có thể kết án được rồi." Job vỗ tay rồi nhảy từ trên bàn xuống, "Kết thúc công việc! Sếp, anh có thể nói một tiếng với cục trưởng Kin được không? Sau này đừng có đẩy cho Tổ trọng án mấy cái loại án nhỏ như này nữa. Chúng ta cũng đâu có rảnh?"

"Sao cậu không tự nói đi?" Bible cười đánh hắn một cái, cầm chìa khóa xe trên bàn rồi quay người đi ra ngoài.

"Này! Sếp, anh đi đâu vậy? Gần trưa rồi đó..." Yia ở phía sau hỏi.

"Tôi đi ra ngoài một chút, mọi người không cần chờ cơm... Nếu có người đến nhận thi thể thì lập tức báo cho tôi biết."

Sau khi chạy một vòng quanh cổng cục thành phố, Bible vẫn lái xe đến đường Frieden.

Hắn không biết có phải do mình quá cả nghĩ hay không, dù sao tới giờ bọn họ vẫn chưa tìm được bất kỳ điểm nào khả nghi cả. Nhưng không quay lại xem thì Bible sẽ luôn cảm thấy không được yên lòng. Tay của người phụ nữ kia, và cả dáng vẻ hoảng hốt của ông cụ khi gặp hắn.

Lần này, Bible dừng xe tại nơi đối diện với khu vực đã xảy ra vụ án.

Đối diện với tòa lầu mà người chết đã nhảy là một quán cà phê trang nhã.

Bible đẩy cửa bước vào, định hỏi thăm nhân viên cửa hàng một chút, xem có thể tìm thấy đầu mối gì hay không.

Nào ngờ, vừa mới bước chân vào đã nghe thấy có người đang gọi hắn: "P'Bible."

Bible vừa ngẩng đầu lên đã trông thấy một cô gái tóc dài mắt to đang đứng ở phía trước, vẫy tay mỉm cười với hắn.

Bible cũng cười rồi đi tới trước vài bước, vui vẻ ôm cô gái một cái: "Niana, sao em lại ở đây?"

"Hôm nay anh đẹp trai quá nha, xém chút không nhận ra anh luôn." Niana cười, đánh nhẹ Bible một cái mới trả lời câu hỏi của hắn, "Em tới tìm Build giúp em sửa lại luận văn."

Lúc này Bible mới để ý có một cậu trai đang ngồi đối diện với Niana.

Cậu trai này nhìn qua còn rất trẻ, cũng chỉ cỡ hai mươi tuổi, làn da lại vô cùng trắng, thậm chí còn có cảm giác hơi tái nhợt.

Hình dáng lông mày rất chỉnh tề, còn có một đôi mắt đào hoa tiêu chuẩn, vô cùng đẹp. Chỉ tiếc là cậu lại đeo một chiếc kính không gọng, chặn hết thần thái nơi đáy mắt, nhìn qua tạo cho người ta cảm giác xa cách.

Sống mũi cậu khá thẳng, so với da dẻ quá tái nhợt thì đôi môi lại hồng hào hơn mấy phần so với người khác. Mới nhìn qua một lần đã khiến cho Bible có cảm giác kinh diễm.

Là một người đàn ông có ham muốn đối với phái nam, Bible rất dễ có hảo cảm đối với các cậu trai trẻ đẹp, hắn chủ động đưa tay ra: "Xin chào, cậu Build."

Build ngước đôi mắt đẹp đẽ lên, cậu chỉ nhìn lướt qua Bible một cái, chưa tới một phần mười giây đã lập tức dời đi. Sau đó, cậu vươn tay ra cầm lại tay Bible: "Xin chào, cảnh sát Bible."

Tay của Build rất dễ nhìn, ngón tay lại đặc biệt thon dài. Điều đầu tiên Build nghĩ đến chính là, đôi tay này nên là tay của một nghệ thuật gia. Xúc cảm của bàn tay kia không thô cuồng như đàn ông, cũng không mềm mại mịn màng như phụ nữ, mà mang đến một cảm giác mát mẻ đạm bạc.

Cho đến khi ngồi xuống, Bible mới sực nhớ ra: "Cậu Build biết tôi à?"

Build lắc đầu, không trả lời.

"Vậy tại sao vừa rồi cậu lại gọi tôi là cảnh sát Bible?" Bible rất hứng thú nhìn cậu.

Build giao Notebook đang cầm trên tay cho Niana, nhẹ giọng nói: "Nói chung cũng không có vấn đề gì lớn, em có thể sửa lại mấy ký hiệu địa phương đó. Còn những tư liệu văn kiện tương ứng, anh cũng đã đánh dấu sẵn rồi... Em xem lại đi, nếu còn vấn đề gì cứ gọi cho anh, cũng có thể trực tiếp đến tìm anh."

Khác với vẻ ngoài đẹp trai, giọng nói của Build không phải giọng nam trầm mà đặc biệt có từ tính, dễ nghe vô cùng.

Bible thầm nghĩ người này đúng là cực phẩm. Thế nên, đối với việc cậu bỏ quên mình Bible cũng không giận.

Build nói rõ với Niana rồi mới trả lời câu hỏi của Bible: "Sáng sớm nay, ở đối diện đã xảy ra một vụ tự sát. Tôi thấy anh lấy chứng cứ ở nơi xảy ra án mạng, hiển nhiên anh là cảnh sát. Vừa rồi nghe Niana gọi anh, tôi mới biết anh tên là Bible ."

Cách nói chuyện y như cảnh sát.

Bile bèn hỏi: "Cậu Build đây làm công việc gì? Không phải còn đang đi học đấy chứ?"

"Build là tác giả tiểu thuyết trinh thám, sách của anh ấy bán rất chạy... Anh ấy là thần tượng mà em sùng bái nhất, quả thật cứ như thuật đọc tâm vậy, đẹp trai ngây ngất luôn." Niana vẻ mặt hoa si tâng bốc.

Bible ăn phải giấm chua. Cao thủ phá án chân chính như hắn ở ngay trước mặt mà nó không sùng bái, lại đi sùng bái một người viết tiểu thuyết. Nhìn lại giá trị xã hội này đi, thật là khiến cho người ta thương tâm mà.

"Nói như vậy, cậu Build đây đối với phá án cũng có quan điểm độc đáo? Vậy có thể mời cậu Build nói một chút về cách nhìn của cậu đối với vụ án tự sát sáng nay hay không?"

Nghe câu hỏi này của Bible, Build lại nhìn lướt qua hắn một cái, vẫn chưa đến nửa giây đã dời mắt đi nhìn qua chỗ khác.

Lúc Bible cho rằng cậu sẽ không trả lời thì Build mới chậm chạp lên tiếng, ngón tay thon dài cũng chậm rãi gõ máy tính: "Theo như tình huống thông thường thì tự sát tự nguyện chỉ có hai trường hợp. Một là không thiết sống, hai là dùng mạng sống để uy hiếp người khác."

"Nói rất hay." Niana vỗ tay.

Bible lấy tay đỡ trán, đây đều là đạo lý rất đơn giản có được không? "Rất hay" ở chỗ nào?

Chẳng qua, đội trưởng Wichapas không phải người không có phong độ như vậy. Hắn chỉ hỏi một câu: "Vậy cậu Build cho rằng, người chết kia thuộc loại tình huống nào?"

Build không trả lời ngay mà chậm rãi phân tích: "Sáng nay tôi đến rất sớm, đúng lúc đó tôi cũng nhìn thấy người chết đến tiểu khu đối diện. Từ lúc cô ta vào tòa lầu kia cho đến khi nhảy lầu, chỉ mất khoảng năm, sáu phút. Tòa lầu kia cao bảy tầng, lại không có thang máy, cho nên cô ta sẽ đi thang bộ. Mấy phút, chỉ đủ để hoàn thành toàn bộ quá trình lên lầu và nhảy lầu. Điều này cho thấy cô ta kiên quyết muốn chết, không chút do dự, trên đường đi chắc hẳn cũng không liên lạc với ai. Nếu muốn dùng mạng sống để uy hiếp người khác, thì không thể có trạng thái như vậy được."

"Cho nên theo ý cậu, cô ta là dạng không thiết sống?" Nghe phân tích vừa rồi của Build, ấn tượng của Bible đối với cậu đã có chút đổi mới, lần này hắn hỏi rất nghiêm túc.

Build vẫn không đưa ra kết luận: "Nếu không còn thiết sống thì theo lẽ thường, người tự sát khi chọn địa điểm chỉ có hai phương hướng. Thứ nhất là phải gần, dù sao thì cũng chết, không ai lại muốn tự gây thêm phiền phức. Thứ hai là phải yên tĩnh, không muốn cho người ta biết. Mà người phụ nữ nhảy lầu sáng nay hiển nhiên không thuộc bất kỳ loại nào trong hai loại này."

"Nơi này là phố xá sầm uất, không được yên tĩnh, phù hợp với điều thứ hai mà cậu nói. Thế nhưng với điều thứ nhất, cậu làm sao nhìn ra nó không phù hợp?"

"Đầu tiên, sáng sớm nay tôi thấy người phụ nữ đó đón xe đến, cô ta chắc chắn không sống gần đây. Nếu nhà cô ta ở tòa lầu đó, không lý nào tới cửa không vào nhà mà lại vội vã chạy thẳng lên tầng chót để tự sát. Thứ hai, hồi sáng này tôi nhìn thấy nhóm đồng nghiệp của anh dò hỏi cư dân phụ cận, nét mặt bọn họ có chút ủ rũ. Là một vụ án tự sát, nếu không có điểm đáng ngờ thì chỉ có thể là do không tìm được thân phận người chết mới khiến cho cảnh sát ủ rũ. Nơi này là khu phố cũ, có rất nhiều người đã ở đây suốt mấy chục năm, nếu người chết là người ở gần đây thì nhất định sẽ có người nhận ra. Cho nên nói tóm lại, người chết không phải người ở đây."

Vì Barcode đã đến đồn công an điều tra nên Bible mới biết rõ người chết không phải người của khu Lucce ở đường Frieden. Nhưng Build không biết gì về người chết cả, chỉ dựa vào quan sát và suy đoán đã có thể đưa ra được kết luận như vậy. Bible không thể không nhìn chàng trai đẹp đẽ này với cặp mắt khác.

Lúc này Niana mới hồi hồn lại, cô mở to mắt: "Quá đặc sắc... Mà không đúng, hai trường hợp tự sát anh vừa nói đều bị anh loại bỏ rồi. Vậy người phụ nữ đó không phải tự sát phải không, là bị giết à?"

Build lắc đầu, đối với Niana lại là hỏi gì đáp nấy: "Anh cho rằng, đó là tình huống tự sát không tự nguyện."

Niana sững sờ: "Cho nên, còn có tự sát không tự nguyện sao?"

"Đương nhiên là có, tỷ như bị người khác uy hiếp."

"Bị người khác uy hiếp?" Niana vẫn chưa hiểu, "Một người ngay cả mạng sống của mình còn không cần, thì còn sợ uy hiếp gì nữa?"

"Thật ra có rất nhiều..." Build cúi đầu nhìn ngón tay mình, không biết đang nhớ tới điều gì mà than nhẹ một tiếng, "Tỷ như người yêu, cha mẹ, con cái... Nhưng dựa theo tuổi tác của người chết mà suy đoán, thì người có khả năng uy hiếp cô ta nhất chính là con cái."

Không hiểu tại sao khi nhìn thấy hành động này của cậu, Bible liền cảm thấy cậu hẳn là có một nỗi đau khắc cốt ghi tâm. Hắn bỗng thấy không đành lòng, vội đổi đề tài: "Mấy đứa mới sáng sớm đã đến đây à? Vậy là chưa ăn cơm trưa phải không? Anh mời mấy đứa ăn cơm nha."

"Được đó, được đó, em nghe tập trung quá mà quên luôn cơn đói..." Niana vui vẻ vỗ tay, nói với Build, "Build, anh không cần phải khách sáo đâu, anh của em là phú nhị đại đó, có cơ hội cứ ăn chết ảnh đi."

Nghe thấy cô nói đùa, Build cũng cười lên: "Vậy thì cảm ơn rất nhiều."

"Không cần khách sáo, anh đã giúp em sửa luận văn mà, em vốn nên mời anh ăn cơm mới phải. Nhưng đã có anh của em ở đây rồi, tất nhiên là phải thịt ảnh chứ."

Niana vừa nói vừa gọi phục vụ đến.

A Từ ăn uống rất nhã nhặn tao nhã, lại hết sức chăm chú, khi nhìn cậu ăn liền có cảm giác "món này thật ngon".

Bible phát hiện ngoại trừ những lúc cần phân tích vụ án thì cậu vô cùng ít nói, lúc nào không thể không trả lời thì luôn tận dụng lời ít ý nhiều. Rõ ràng là còn rất trẻ, thế mà hành động cử chỉ lại sặc mùi của cán bộ già.

Bữa cơm còn chưa ăn xong, Bible đã nhận được điện thoại của Hướng Dương: "Sếp, đã xác định được thân phận người chết, chị gái cô ta đến nhận thi thể... Còn nữa, người chết có để lại một bức di thư, vì biết mình bị ung thư gan nên mới quyết định tự sát, anh có muốn về xem một chút không?"

"Tôi lập tức về ngay."

Bible cúp điện thoại, cười với Build: "Đã tìm được di thư của người chết, cô ta vì mắc bệnh nan y nên mới tự sát."

"Bệnh nan y à? Thật đáng thương..." Niana cảm thán một câu, bỗng nhớ tới phân tích vừa rồi của Build, vội nói: "Build, anh giỏi quá, anh còn không biết cô ấy mắc bệnh nan y."

"Đúng, phân tích của cậu rất đặc sắc." Bible cũng tán thành.

Build tao nhã ăn hết miếng bò bít tết cuối cùng trên dĩa, không nói năng gì.

Nhưng Bible lại nhìn thấy Build khẽ mỉm cười, cũng không biết vì sao hắn lại hiểu được hàm nghĩa của nụ cười ấy. Build đang muốn nói sự tình vẫn chưa kết thúc, lúc này kết luận còn quá sớm.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #biblebuild