"TRẦN KHỞI MY, NHÂN VIÊN THU NGÂN, QUÁN CÀ PHÊ T-ARA"
Sáng hôm sau, tại sảnh công ty JM.
Nhanh lên, nhanh lên~~~Chủ tịch gần đến rồi, cô lau dọn chỗ này, cô cài cút áo lại cho đàng hoàng coi, anh mang cà vạt như thế đó hả, và cô...cô...- Giọng của phó TGĐ Tố Nghiên ngày càng gấp rút.
Kétttttttttttt~~~
Tiếng thắng xe vang lên làm hàng trăm con người bừng tỉnh, ai ai cũng đều cuối gập cả đầu mỗi khi nó đi ngang qua.
Tại phòng chủ tịch (CT), Cốc~cốc~cốc. Mời vào!!!
Nè, Huy Khánh đây là bao bìa mới chủ đạo cho sản phẩm lần này của chúng ta mà Cư Lệ mới vẽ xong đó – Có lẽ chỉ có mình phó TGĐ Tố Nghiên là người duy nhất dám kêu tên hắn như vậy ở công ty.
Cầm bản vẽ lên ngẫm nghĩ một hồi lâu, ngước mặt lên nhìn cánh tay đắt lực của mình, hắn nhẹ nhàng nói: Nè, sao chị gọi là Cư Lệ nghe xa lạ quá cứ gọi là vợ của chị là được rồi
Câu nói đùa của hắn với Tố Nghiên làm cô đỏ cả mặt nhưng cô lại cảm thấy may mắn vì mình là 1 trong 2 người được hắn nói chuyện nhẹ nhàng và nở nụ cười.
Tối hôm nay em sẽ ghé qua 1 khách sạn nào đó của MY – Hắn nói
Ồ vậy được rồi, để chị nói lại với thư ký Ji Eun chuẩn bị xe cho em. Mà sao hôm nay em bỗng chốc có nhã hứng với 1 trong những khách sạn mà nhà em đang sở hữu vậy? – Tố Nghiên hơi ngơ người, hỏi hắn
Hắn không trả lời chỉ cười trừ một cái.
17h00. Bíp~~Phòng thư ký xin nghe
Đã chuẩn bị xe xong chưa?
Dạ thưa chủ tịch rồi ạ!
Tốt, hôm nay cô đi với tôi đến khách sạn Q của tập đoàn MY.
Dạ tôi hiểu rồi thưa chủ tịch!
Đúng 17h30 trước cổng khách sạn Q nhân viên từ trong ra ngoài ai ai cũng đều bất ngờ vì sự xuất hiện của hắn. Hắn mang danh là giám đốc của cái khách sạn này mà có bao giờ thấy hắn xuất hiện đâu. Chỉ toàn là thấy chủ tịch Phác điều hành tất cả thôi, còn hắn chỉ đứng tên do điều khoản của di chúc mà cha hắn đã soạn xong từ lúc nào mặc dù ông chưa chết.
Dạ, dạ chào giám đốc ạ, sao hôm nay giám đốc lại có nhã hứng ghé thăm khách sạn Q ạ!
Khách sạn U,EE,N nghe nói đang hoạt động rất tốt chỉ có khách sạn này là thua 3 khách sạn kia 100 triệu won, nên tôi đến xem tình hình.
Hắn nói xong ai nấy cũng đều bất ngờ. Chẳng phải hắn không bao giờ xuất hiện ở đây hay sao mà sao lại nắm rõ đến như vậy!!!
Đi dọc hết cái khách sạn cũng mất khoảng 1 tiếng của hắn.
Được rồi! Ngày mai thư ký của tôi sẽ gửi cho ngài những điều ngài cần làm để tăng doanh thu của cái khách sạn này lên – Hắn nói mà như thể ra lệnh cho hàng chục cái đầu đang cúi xuống không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
Trong thâm tâm hắn biết rằng, dù hắn hận cha hắn đến tận xương tủy nhưng công việc vẫn là công việc, huống chi cái khách sạn này lại đứng tên của hắn chứ. Người ta sẽ nghĩ Nguyễn Huy Khánh này là người như thế nào nếu biết được đồ vật của hắn không hoàn hảo
Trên đường đi ra khỏi khách sạn để quay về căn biệt thự lạnh lẽo
Rầm!!!Đau quá!!!Thôi chết rồi cà phê của mình, cà phê mua cho mẹ mình đổ hết rồi!!!
Một gương mặt đã biến sắc tự lúc nào cúi xuống cùng một vài giọt cà phê còn chảy từ từ xuống từ gương mặt kiều diễm kia, nâng gương mặt của cái cô gái đang ngồi bệch xuống cái sảnh lạnh băng của khách sạn mà buông lời:
"TRẦN KHỞI MY, NHÂN VIÊN THU NGÂN, QUÁN CÀ PHÊ T-ARA"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top