Chap 11: Đi chơi
Quốc Phòng chở nó đi, trên đường hai người chẳng nói gì, vì thứ nhất nó đang trong trạng thái ôm chặt Phong (anh này chạy xe nhanh lắm), thứ hai nó lo ngắm nhìn mọi thứ bên đường nên không để ý người phía trước đang có tâm trạng cực kì vui vẻ. Nơi Phong đưa nó đến là quán cà phê mang tên "Tâm hồn", cách bày biện của quán rất đơn giản không cầu kì như các quán khác. Bên trong nổi bật nhất là màu tím huyền bí của hoa ly ly. Nó bước vào bên trong, những âm thanh du dương phát ra từ chiếc đàn violin cuốn hút nó. Phong đưa nó đến một chỗ ngồi, người chủ quán bước ra nhìn rất vui mừng khi gặp anh xem chừng anh là khách quen của nơi này. Thấy anh trở về chỗ ngồi, nó quay sang hỏi:
- Hình như sư huynh là khách quen của nơi này à?
- Ừm
- Ở đây đẹp quá ha - Nó tiếp tục hỏi
- Ừm
- Người đánh đàn cũng rất hay nhỉ - Nó nói
- Ừm
- Này, sư huynh đừng có ừm hoài được không? Mà lí do sư huynh đưa em đến đây để làm gì thế? - Nó bực mình hỏi
- Thích thì rủ cô đi thôi - Phong thản nhiên đáp
- Trời, sư huynh có biết thời gian của em rất quý báu không? Em còn chưa ăn uống gì cả, mà phải theo anh tưởng có việc gì quan trọng ai ngờ sư huynh rủ em ra đây chỉ ngồi nghe nhạc. Đúng là số khổ mà huhu- Nó nhăn nhó nói
Phong không nói gì chỉ biết lắc đầu thán phục cái tài than thở của nó.
- Đợi tôi một chút - Nói rồi Phong bước đi
Còn nó thì ngồi đấy nhâm nhi ly ca cao nóng, bỗng phía sau vang lên tiếng nói
- Không ngờ heo mà cũng biết uống nước.
Nó quay lại đập vào mắt nó là cái tên hôm vừa rồi tông nó, làm nó bị trễ học. Nó chống nạnh nói:
- Anh vừa nói cái gì?
- Cô nghe không rõ hay bị lãng tai vậy tôi nói heo mà cũng biết uống nước nữa - Hắn móc nó
- Haiz tôi mà bị lãng tai thì anh cũng bị cận thị hà, tôi rõ ràng là đang uống ca cao rõ ràng mà nói là uống nước - Nó móc lại hắn
- Cô dám nói lại lần nữa không đồ heo ngốc - Hắn tức giận nói
- Sao không đồ rùa rụt cổ - Nó thản nhiên đáp
- Cô....cô - Hắn giận đến mức nói không nên lời
- Chậc chậc đẹp trai như vậy mà bị cà.....cà....lăm - Nó khẽ thở dài nói - Thôi cưng về nhà luyện thêm mấy ngàn năm nữa đi, đến lúc đó hả gặp chị để tỷ thí tiếp nha - Nó lè lưỡi rồi tặng cho hắn một phát giẫm vào chân.
- Au....cô ....dám - hắn tức đến mức mặt đỏ tía
- Có chuyện gì thế ? - Lúc này vị cứu tinh của nó đến không ai khác chính là anh Phong nhà ta
- Sư huynh tên đó định bắt nạt em kìa - Nó chạy đến nấp sau lưng Phong nói
- Hoàng Quân sao cậu lại ở đây? - Phong nhàn nhạt hỏi
- Quán này mở để cho mọi người mà sao tôi không được ở đây. Mà xem ra quả thật đúng như tôi nghĩ cậu với con heo ngốc này quen nhau - Hắn lạnh lùng nói
- Thì sao không được ? - Phong nói
- Được chứ. Chỉ là không ngờ Hotboy Quốc Phong rất ghét con gái giờ lại đứng ra bảo vệ cho một con heo ngốc chứ - Hắn nói khẽ liếc nó
- Cậu cẩn thận trong lời nói đấy - Phong có một chút bực bội nói
- Này, này rốt cục là sao tui không hiểu gì hết vậy? Sư huynh anh có quen với con rùa này à? - Nó nãy giờ nghe cuộc đối thoại giữa hai người chẳng hiểu gì hết mới lên tiếng hỏi
- Không có gì thì tôi về trước nha, tôi về đây heo ngốc - Hắn nói không quên đâm nó một vố
- Anh nói ai là heo ngốc - Nó nói
- Em biết Hoàng Quân à? - Phong quay sang nhìn nó
- Ừm, lúc trước hắn cho xe chạy làm sao mà đụng e nhưng cũng may là không sao, nhưng bù lại em bị trễ học thật là bực bội mà - Nó nói giọng không khỏi mang một chút tức giận
- Thôi mình đi ăn thôi anh đói rồi - Nói rồi anh kéo nó đi
Đoạn này tua nha, chuyến đi chơi của nó và Phong là đầu tiên đi ăn, sau đó đi xem phim và cuối cùng là về nhà. Nó thì lúc về bị mấy người hầu lo lắng bu quanh hỏi thăm đủ điều nó phải trình bày hết sự việc mọi người mới tha cho nó. Còn về Phong sau khi đưa nó về thì phóng xe thẳng đến quán bar Queen Mary, quán bar lớn nhất Sài Gòn để gặp hắn.
T/g: The end, để lại ý kiến nha mọi người
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top