Tập 2 (Phần 4)

Sau khi rong ruổi suốt cả ngày dài và dùng xong bữa tối do tổ chương trình cung cấp, các cặp khách mời nhận được thông báo có thể trở về biệt thự.

Kim Khuê Bân Lưu Thiên Dược chạm mặt Kim Địa Hùng Thẩm Tuyền Duệ ở trước cửa lớn. Kim Khuê Bân vô cùng tò mò với cái túi đen sì mà Kim Địa Hùng xách theo, vừa định hỏi trong đó đựng thứ gì thì đã nghe thấy tiếng Kim Thái Lai vang lên từ phía sau.

"Ngon quá đi, khoai lang nướng quả là cực phẩm!"

Thành Hàn Bân bên cạnh đắc ý nâng cằm "Còn phải nói sao? Khoai lang nướng chính là món khoái khẩu của tớ, tớ có kinh nghiệm nên chọn được cho cậu mấy củ ngon nhất đó."

Kim Thái Lai ngoạm nốt miếng cuối cùng, vứt túi giấy vào thùng rác rồi giơ tay chào hỏi một lượt.

Khi quét mắt đến Kendama trên tay Thẩm Tuyền Duệ, anh vô cùng háo hức hỏi: "Cho tôi mượn thử được không?"

Thẩm Tuyền Duệ rộng rãi gật đầu.

Đúng lúc này, cặp đôi cuối cùng là Lý Chính Huyền và Chương Hạo cũng đã trở về.

Thành Hàn Bân nhìn chiếc mũ gấu trúc đỏ rõ ràng sau này mới có trên đầu Chương Hạo, trong lòng hơi hụt hẫng.

Tại sao người tìm thấy Chương Hạo không phải anh?

Thành Hàn Bân tạm thời áp cảm giác này xuống, chạy nhanh tới trước mặt Chương Hạo, cười tươi rói giơ bó hoa lên "Tặng cậu!"

Chương Hạo nhìn chín bông hồng đỏ được tạo hình trái tim, nhất thời sững sờ không biết nên phản ứng như thế nào.

Thành Hàn Bân cũng không thúc giục anh, chỉ mỉm cười chờ đợi.

Bên kia, Kim Thái Lai vừa chơi duy nhất một lần và thành công luôn. Anh vui sướng nhảy lên vài cái, lại không ngờ bất cẩn vấp phải cục đá nhỏ dưới chân.

Vào khoảnh khắc tưởng chừng như sắp tiếp xúc thân thương với đất mẹ, Kim Thái Lai chợt cảm thấy mình rơi vào một vòng ôm quen thuộc và vững chãi.

Đó là Thành Hàn Bân với vẻ mặt lo lắng tột độ, đã dùng hết khả năng của mình để lao tới kịp đỡ anh.

"Cậu không sao chứ? Lần sau đừng tùy ý như vậy. Nếu không có tớ thì bây giờ cậu đã cắm mặt xuống đất rồi."

Thành Hàn Bân đỡ Kim Thái Lai đứng vững, bất mãn cằn nhằn vài câu.

"Biết rồi biết rồi, đừng niệm kinh nữa mà sư phụ."

Thành Hàn Bân chưa kịp thở ra một hơi nhẹ nhõm thì đã bất chợt nhớ tới điều gì, cơn lạnh buốt xộc thẳng từ mũi chân lên đỉnh đầu.

Anh cứng đờ quay lưng lại, nhìn thấy Chương Hạo ôm hoa với vẻ mặt lạnh nhạt, bên cạnh là Lưu Thiên Dược đang lườm mình bằng ánh mắt phun lửa, chưa kể một số người khác cũng đang khó chịu nhìn sang.

Ban nãy Thành Hàn Bân quá vội vàng, theo bản năng đẩy mạnh bó hoa vào lòng Chương Hạo khiến anh loạng choạng xuýt ngã, may mà được Lý Chính Huyền kịp thời đỡ lấy.

Lúc này nhớ lại, Thành Hàn Bân chỉ muốn tự tát mình mấy cái.

"Thật xin lỗi..."

"Không sao đâu." Chương Hạo nhàn nhạt lắc đầu, nhét hoa vào tay Thành Hàn Bân "Trả lại cậu, nó không phù hợp với tôi."

"Chương..."

Thành Hàn Bân há miệng muốn giải thích, lại không biết nên nói gì, cổ họng nghẹn ứ.

"Anh Hạo, chúng ta về phòng thôi."

Lưu Thiên Dược kéo tay Chương Hạo rời đi, chỉ để lại cho Thành Hàn Bân một bóng lưng chẳng hề lưu luyến.

Ngay sau đó, Kim Địa Hùng cũng lặng yên không một tiếng động đi vào nhà.

Thẩm Tuyền Duệ trầm mặc siết chặt Kendama trong tay, ánh mắt lập lòe không rõ cảm xúc.

Kim Khuê Bân đảo mắt nhìn quanh một vòng rồi túm tay Thẩm Tuyền Duệ rời khỏi.

Trong vườn chỉ còn lại nhóm bạn thân.

Kim Thái Lai lo lắng vỗ vai an ủi Thành Hàn Bân rồi đưa mắt ra hiệu cho Lý Chính Huyền cùng đưa anh về phòng.

Lý Chính Huyền thở dài, cuối cùng cũng chẳng thể làm gì khác ngoài việc chiều theo ý người kia.

[Phụ đề: Sự cố bất ngờ này sẽ thay đổi không khí nhà chung như thế nào đây?]

Sau một ngày dài liên tục di chuyển, các khách mời đều đã mệt mỏi rã rời, tắm xong liền leo lên giường nghỉ ngơi, đồng thời chờ đợi thông báo gửi tin nhắn rung động từ tổ chương trình.

Nhưng cũng có ngoại lệ.

Kim Thái Lai đứng trước cửa phòng 301, do dự giơ tay lên rồi lại hạ xuống, vẻ mặt hết sức rối rắm.

Thẩm Tuyền Duệ đang trên đường xuống bếp lấy sữa dâu, nhìn thấy cảnh đó liền rẽ sang hỏi: "Cậu muốn tìm Chương Hạo à?"

Kim Thái Lai giật mình quay sang, sau đó gật đầu.

"Tôi muốn thay Hàn Bân xin lỗi chuyện ban nãy."

Thẩm Tuyền Duệ không nhịn nổi, bật cười "Cậu dùng danh nghĩa gì để thay cậu ta xin lỗi, nguyên nhân của hành động thô lỗ mà cậu ta đã làm hả? Lời nói của cậu có trọng lượng sao? Đây là vấn đề của cậu ta, tất nhiên phải để cậu ta tự mình giải quyết, nếu không chính là không tôn trọng Chương Hạo."

Thẩm Tuyền Duệ rời đi từ lúc nào, Kim Thái Lai không biết.

Tâm trí anh lúc này đang nổ tung với nhận thức mới mẻ.

Dù bọn họ có là bạn thân nhất đi chăng nữa, anh cũng không có tư cách gánh vác trách nhiệm cho cảm xúc và hành vi của Thành Hàn Bân.

Bọn họ, đã không thể đặt đối phương lên vị trí hàng đầu như trước.

[Phụ đề: Kết thúc ngày thứ hai, hãy gửi tin nhắn đến đối tượng khiến bạn rung động. Tin nhắn sẽ được gửi dưới hình thức ẩn danh]

Kim Địa Hùng không nhận được tin nhắn

Thành Hàn Bân nhận được hai tin nhắn

"Đừng bao giờ tới phòng 301 nữa."

"Thói quen đã đến lúc phải thay đổi rồi, đặt tôi xuống dưới đi."

X không chọn bạn.

Chương Hạo nhận được ba tin nhắn

"Thực sự rất xin lỗi!"

"Không cần từ bỏ niềm yêu thích của mình vì bất kỳ ai."

"Tôi thực sự muốn đánh cậu ta."

X đã chọn bạn.

Lưu Thiên Dược nhận được một tin nhắn

"Đừng tức giận, sẽ xấu đó."

X không chọn bạn.

Kim Thái Lai nhận được một tin nhắn

"Có lẽ tôi đã phát hiện ra một bí mật lớn rồi."

X không chọn bạn.

Lý Chính Huyền nhận được một tin nhắn

"Cảm ơn, ngày hôm nay vui lắm!"

X không chọn bạn.

Thẩm Tuyền Duệ không nhận được tin nhắn

Kim Khuê Bân không nhận được tin nhắn

[Phỏng vấn cá nhân]

Q: Suy nghĩ của bạn về sự việc ngoài vườn lúc tối?

Kim Địa Hùng: Thành Hàn Bân thay đổi trạng thái cũng thật nhanh, còn có thiên phú làm diễn viên hơn tôi.

Thành Hàn Bân: Tôi biết mình rất tồi tệ, tôi nhất định sẽ chuộc tội với cậu ấy.

Chương Hạo: Tôi cũng không chịu tổn thương thực chất nào, không sao hết.

Lưu Thiên Dược: Tôi muốn đánh người!

Kim Thái Lai: Xin lỗi Chương Hạo, tôi cũng có lỗi trong chuyện này. Tôi không thể thay Hàn Bân quyết định, nhưng sẽ ở bên cạnh chống đỡ cậu ấy.

Lý Chính Huyền: Dù Thành Hàn Bân có là bạn thân của tôi thì cậu ấy cũng đáng ăn đạp.

Thẩm Tuyền Duệ: Thấy cậu ta chọn gì không? Khoai lang nướng và hoa hồng.

Kim Khuê Bân: Có thể là thói quen nhiều năm đã biến thành bản năng rồi.

[Phụ đề: Ngày mai, có một bất ngờ lớn xuất hiện. Sẽ là chuyện gì đây?]

[Phụ đề: Hãy cùng đón chờ tập 3 nhé!]

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top