Chương 4

Mộtngày mùa đông nọ, có người gõ cửa và, như thườnglệ, Mix chạy ra phía cửa để được là người đầutiên chào đón vị khách tới thăm nhà. Max nhìn thấy Mixđi ra hành lang, cậu cũng nhìn thấy trên sàn nhà có thùngsách cậu định đem trả thư viện, một thùng sách vốnchưa bao giờ được đặt ở đó, và cậu cảm thấy đauđớn tột cùng khi thấy Mix đâm sầm vào đó.

Ngàyhôm đó Max chẳng ngó ngàng gì tới vị khách. Cậu ômMix vào lòng rồi chạy một mạch tới nhà bác sĩ thú y.Chẩn đoán đưa ra thật đau đớn, nghiệt ngã và bấtngờ. Mix bị mù.

Kểtừ ngày hôm đó, không đồ đạc nào trong nhà thay đổivị trí nữa. Nếu có người xê dịch một chiếc ghế,người đó sẽ phải trả nó về chỗ cũ ngay sau đó vàcác cửa phòng luôn để mở giúp Mix đi lại cho dễ dàng.Những người bạn thật sự thì luôn để tâm tới nhau.

Mix, con mèo mù cógương mặt nhìn nghiêng kiểu Hy Lạp, thôi không còn trèothang lên ô cửa trập trổ trên mái nhà nữa và, mặc dùchậm chạp đi rất nhiều do bị mù, nó vẫn đi loanhquanh khắp căn hộ. Nhờ tài đánh hơi và trí nhớ siêuviệt của loài mèo, nó chẳng gặp vấn đề gì trong việctìm đường về chuồng hay tới chỗ đặt bát pa tê yêuthích của mình.

Nằmsát bên chân Max, nó nghe tiếng ngón tay loạt soạt lậtgiở trang sách, chăm chú lắng nghe cậu bạn miệt mài đọcđi đọc lại các bài khoá cho đến khi cậu thuộc lòngchúng, thính giác nó nhạy bén và nó biết phân biệt giữaâm thanh từ một ngòi bút máy đang viết với tiếng độngphát ra từ một ngòi bút chì.

Trongcăn hộ kề bên có một nữ sinh trường nhạc sinh sốngvà Mix tỏ ra hạnh phúc vô cùng khi nghe tiếng cô gái khẽthì thầm "nào xem xem mình xoay sở ra sao với Bach đây"vì tiếng đàn dương cầm ru nó vào giấc ngủ và khi ấymàn sương mù che phủ đôi mắt nó mang sắc màu hạnhphúc.

Thínhgiác nó trở nên nhạy bén đến mức nó nghe được cảtiếng những người thuê nhà tầng dưới, một trong sốhọ không thích bơ đậu phộng, còn một bà đáp lờirằng bơ đắt quá, một người khác thì dám chắc lưỡidao cạo đã cứa vào da mình vào đúng cái hôm một ônghàng xóm dưới lầu ba cằn nhằn về sự chểnh mảng củalũ trẻ trong nhà, rồi nói thêm rằng cả đàn chuộtMexico đã sổng hết ra ngoài.

Mộtcon chuột Mexico thì trông ra sao nhỉ? Mix tự hỏi, nhưngnó không bận tâm tới chủ đề ấy lắm vì tiếng pa têđang được đổ vào bát ăn chính là lời mời khôn cưỡngdụ bước chân nó đi về phía bếp.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top