Chương 29.1: Hát đôi
29 · Hát đôi
◎ Cậu vô pháp chống lại vận mệnh. ◎
Hứa Mộng Du đi về phía trước một bước, tới bên cạnh anh, vòng cà vạt màu đen một vòng quanh cổ anh, rồi giúp anh mở cổ áo sơmi lên.
Cúc áo trên cùng của anh chưa cài, để lộ hầu kết nhô lên, hiện ra một vẻ đẹp trai dã tính.
Cậu giúp anh cài lại cúc áo, sau đó buộc cà vạt thành một nút thắt, hầu kết bị bao phủ dưới áo sơmi màu trắng, nửa che nửa lộ, lập tức biến thành hương vị cấm dục.
Anh đeo cà vạt vào, cả người phảng phất trẻ thêm hai tuổi, thoạt nhìn như học sinh trung học(cấp 3).
"Được rồi." Cậu lui lại một bước.
"Cảm ơn." Hạ Tư Lê nói lời cảm tạ.
【 Quỷ kế đa đoan 1. Anh rõ ràng có thể đưa túi nhạc cụ cho Du bảo sau đó tự mình đeo cà vạt, nhưng anh lại lựa chọn để Du bảo hỗ trợ, a, nam nhân. 】
【 Sách, người nào đó thủ pháp truy thê thật bài bản. 】
【 Hai người đang mặc trang phục tình lữ phải không, cà vạt cũng giống nhau như đúc. 】
【 Tổ hợp nhà người ta đều ăn mặc trang điểm theo hướng trưởng thành, hai ngươi vốn dĩ đã nộn(trẻ), giờ lại còn giả vờ nộn cho tôi xem đúng không? Học sinh trung học nhà ai trộm trốn học ra đây để yêu sớm? 】
【 Đúng vậy nha, thật sự có loại cảm giác này, Lương đạo có thể đóng gói bọn họ đi đóng phim điện ảnh hay không a? 】
【 Nói chuyện cười, Hạ Tư Lê, thẳng nam. 】
Sa Sa quay đầu nhìn lại về phía này, ánh mắt kinh diễm: "Oa, hai người Hạ ca và Tiểu Du, hôm nay trang điểm thật trẻ trung a, như học sinh trung học từ vườn trường bước ra vậy."
Lương Thành đang lâm thời ôm chân Phật nhớ lời bài hát ngẩng đầu lên, đôi mắt đột nhiên sáng ngời, vọt tới trước mặt hai người, nhìn bọn cậu chằm chằm đánh giá toàn phương vị: "Giống! Quá giống!"
"Giống cái gì?" Hứa Mộng Du hỏi.
"Cực kỳ giống nam chính trong điện ảnh của tôi."
Hứa Mộng Du thấy hắn còn nhớ mãi hai nam chủ trong điện ảnh của hắn, chuyện này căn bản là không thể, Hạ Tư Lê tuyệt đối sẽ không có khả năng đáp ứng quay bộ phim đó, trừ phi anh nghèo đến cơm cũng ăn không nổi.
Không đúng, lấy tính cách của Hạ Tư Lê , dù đến loại tình trạng này, cũng sẽ không đồng ý.
Cậu liều mạng nháy mắt ra hiệu Lương Thành, muốn hắn đừng nhắc lại chuyện này.
Nhưng Lương Thành không dễ dàng từ bỏ, hắn nhìn về phía Hạ Tư Lê, cười nói: "Không phải thẳng nam sao? Thẳng nam các cậu còn mặc trang phục tình lữ với con trai sao?"
【 Ha ha ha ha, Lương đạo chính là cái miệng thay thế của tôi trên internet. 】
Hạ Tư Lê biểu tình vô ngữ, nói: "Vậy khi anh đi học, mặc đồng phục trường giống các bạn nam cùng lớp, cũng gọi là trang phục tình lữ à?"
"Này sao có thể giống nhau được?" Lương Thành tay choàng vai anh, cười đến vô sỉ hề hề, "Mặc chính là mặc, đừng không thừa nhận."
Hạ Tư Lê đẩy tay hắn ra, liếc hắn và Sa Sa: "Các người không phải cũng mặc như vậy sao?"
Sa Sa đỏ mặt giải thích: "Này...... Này...... Đây là tổ chương trình chuẩn bị."
Hứa Mộng Du kinh ngạc nói: "Sa Sa, tôi lần đầu tiên thấy cô đỏ mặt nha."
"Tôi đâu có đỏ mặt?!" Sa Sa thẹn thùng xoay người chạy đi, "Tôi muốn luyện tập thêm chốc lát, không nói chuyện với các cậu nữa."
Lương Thành thấy thế: "Vậy tôi cũng đi, không thể để đồng đội của tôi luyện tập một mình được đúng không."
"Nhưng mà hai người các cậu......" Hắn đưa ra kết luận nói, "Không thuần khiết."
"......"
"......"
Hứa Mộng Du nhìn chằm chằm bóng dáng hai người bọn họ đi xa, thấp thấp nở nụ cười: "Hai người bọn họ cảm giác có gian tình."
Hạ Tư Lê liếc mắt nhìn cậu một cái: "Cậu quan tâm người khác có gian tình hay không làm gì? Cậu quan tâm mình có hay không đi, khi nào mới có thể hiểu ra chút?"
"Tôi?"
Hạ Tư Lê nâng cằm lên, chỉ chỉ bóng hình xinh đẹp cách đó không xa: "Cậu chừng nào thì có thể chủ động một chút?"
Hứa Mộng Du nhìn theo tầm mắt anh, thấy thân ảnh Tuyết Văn.
Tuyết Văn hôm nay mặc một chiếc váy dài quốc phong màu xanh lục, tóc dài búi lên bằng một cây trâm cài, tai đeo hoa tai màu bạc, sợi chỉ bạc trên hoa tai thật sự rất dài, cả người toát lên vẻ cực kỳ dịu dàng cao quý.
Hứa Mộng Du xấu hổ: "Tôi không phải loại hình người ta thích đâu."
"Cậu cũng chưa từng thử, thì làm sao biết được?"
"Tôi biết, tôi hiểu rõ lắm."
【 Gì? Làm nửa ngày hai người vẫn còn ở giai đoạn tình địch a. 】
【 Không không không, tôi đã nhìn ra, là đang thử. Nam năm chọc nơi này để thử Du bảo đấy. Ghen đâu. 】
【 Hứa Mộng Du: Điều này là cục diện nâng cấp. 】
6 giờ tối, buổi tiệc tối âm nhạc bắt đầu rồi.
Đối diện sân khấu, bày mấy cái bàn và sô pha, trên bàn là bữa tối tổ chương trình chuẩn bị cho mọi người.
Sau khi mọi người ngồi xuống, đạo diễn Vương Hạo cầm microphone đi lên sân khấu, đối diện với màn ảnh nói: "Chào mọi người, chúc một buổi tối tốt lành, hoan nghênh mọi người tham dự hội âm nhạc tại bãi biển của chương trình 《 Yêu 5》 chúng tôi, đêm nay hội âm nhạc không chỉ có thể xem các tiết mục biểu diễn xuất sắc, mà còn có đông đảo phúc lợi, hy vọng mọi người tham dự tương tác nhiều hơn. Không nói nhiều nữa, hội âm nhạc hiện tại bắt đầu."
"Nhóm thứ nhất lên sân khấu, là một đôi tuấn nam mỹ nhân, mọi người đã đoán được là ai rồi đúng không? Vậy chúng ta hãy nhiệt liệt hoan nghênh Lương đạo và quý cô Sa Sa mang đến ca khúc 《 Nhật bất lạc 》."
【 Oa! Bọn họ mở màn thật sung sướng a! 】
【 Ha ha ha kỳ thật tôi không nghĩ tới bọn họ cuối cùng sẽ chọn một bài hát như vậy, nhưng cũng rất thích hợp với bọn họ. 】
Hai người không chọn biểu diễn bất luận nhạc cụ nào, chỉ là hát đơn thuần, bọn họ vừa lên đài, Hứa Mộng Du liền đi đầu hét lên lên: "Lương đạo thật ngầu a!"
Lúc mới bắt đầu, Sa Sa có hơi khẩn trương, có một đoạn còn hát sai lời, về sau, trạng thái càng ngày càng tốt, hai người thậm chí còn tương tác với khán giả, kêu mọi người cùng nhau hát.
【 Ai nói Lương đạo không biết ca hát, rõ ràng hát rất êm tai, tuy rằng rất nhiều lần lạc nhịp, nhưng không ảnh hưởng đến cảm thụ khi nghe. 】
【 Ai có thể nghĩ đến một đạo diễn lớn lại chạy tới chương trình hẹn hẹn hò ca hát cho chúng ta nghe a, các người không thích Lương đạo thì tặng cho tôi đi. 】
【 Tôi cũng thích loại hình như Lương đạo, cơ bắp quá có lực dụ hoặc. 】
Hai người hát xong, phía dưới vỗ tay như sấm dậy.
"Hát thật trầm bổng!"
"Lương đạo, ra mắt tại chỗ đi."
"Sa Sa, cô hát rất hay nha."
Đạo diễn đi tới, giới thiệu nhóm thứ hai lên sân khấu, kế tiếp là hai vị nữ sinh biểu diễn, bọn họ mang đến chính là một ca khúc quốc phong, 《 Sứ Thanh Hoa 》.
Nhân viên công tác bê đàn tranh lên, chờ sau khi tất cả chuẩn bị sẵn sàng, hai vị mỹ nhân mới chậm rãi đi lên sân khấu.
Giai điệu quen thuộc vang lên, hai người một người gảy đàn tranh, một người đàn tỳ bà, thật giống như khiến người rơi vào một bức tranh sơn thủy mặc.
Hứa Mộng Du quay đầu nhìn Hạ Tư Lê bên cạnh, thầm nghĩ: Không chọn Tuyết Văn, hối hận rồi đi?
【 Quả nhiên mỹ nữ tỷ tỷ cách xa nam nhân chính là mị lực vô hạn a, nói chuyện yêu đương làm gì a, theo đuổi sự nghiệp không thơm sao? 】
【 Tuyết Văn cũng vào giới giải trí trải nghiệm đi, cảm giác thực thích hợp diễn vai đại nữ chủ nha. 】
【 Tôi vẫn luôn cảm thấy Tuyết Văn lấy kịch bản thợ săn, tôi không cảm thấy cô ấy sẽ thích bất kỳ một nam sinh nào. 】
【 Đâu có? Ngày hôm qua lúc nam năm không chọn cô ấy, trong mắt cô ấy đầy mất mát chẳng lẽ các người không thấy sao? 】
【 Sợ nhất chính là thợ săn động tâm, tôi thật sự rất tò mò, nam năm cuối cùng phát hiện mình yêu người như này, sẽ lựa chọn thế nào? 】
【 Hy vọng nam năm là thiệt tình với Du bảo, không cần tổn thương tâm của lão bà a. 】
【 Trên làn đạn những fan CP này, hình như không phải xem cùng một chương trình với chúng ta. 】
【 Fan não tàn sống trong thế giới của mình, bọn họ gặm cp sợ là đều do tự bọn họ não bổ ra đi. 】
.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top