33.1: Tra nam
33 · Tra nam
◎ Hạ Tư Lê, vợ anh ở núi Vân Hoa, nhanh đi tìm cậu ấy! ◎
Đội hôm qua thắng lợi, hôm nay có đặc quyền là có thể ngồi máy bay trực thăng rời đảo, Hứa Mộng Du nhìn máy bay trực thăng ngừng trước mặt, trong nội tâm kích động mênh mông, cậu vẫn là lần đầu ngồi máy bay trực thăng.
Bên trong máy bay không gian không lớn, vừa vặn có thể ngồi bốn người.
Bốn người đi vào ngồi xuống, Hứa Mộng Du ngồi vị trí chính giữa, bên phải là Cố Diệc Nhiên, bên trái là Hạ Tư Lê, mà bên cạnh Hạ Tư Lê còn có nữ khách mời Lâm Thư Thấm.
"Từng ngồi máy bay trực thăng bao giờ chưa?" Cố Diệc Nhiên hỏi cậu .
"Chưa từng."
"Có sợ không? Nếu sợ, lát nữa có thể nắm lấy tay tôi."
Hứa Mộng Du lắc đầu: "Không sợ."
Máy bay trực thăng bay lên, bay về phía trời cao, Hứa Mộng Du hướng bên ngoài cửa sổ nhìn, từng tầng mây xẹt qua trước mắt, sau đó nhập vào tầm mắt chính là một mảnh bầu trời xanh thẳm.
Kỳ thật cậu có một chút sợ độ cao, ngón tay theo bản năng nắm chặt quần bên cạnh, đột nhiên, một bàn tay nắm lấy cổ tay trái của cậu, cậu giật mình nhìn về phía bên trái, là Hạ Tư Lê đang nắm lấy tay cậu.
Lâm Thư Thấm và Cố Diệc Nhiên đều đang nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, không ai chú ý tới, ngay cả cameras cũng quay không đến, trong cameras chỉ có thể quay nửa thân trên của mọi người, cho nên khi hai người bọn cậu đối diện, làn đạn lập tức nổ tung.
【 A a a a! Giao lưu ánh mắt rồi! 】
【 Hai người rốt cuộc đã nhìn đối phương! 】
【 Tôi thiếu chút nữa đã cho rằng các anh BE, xem ra là vẫn yêu. 】
Hứa Mộng Du hướng anh cong môi cười một chút, đêm qua anh ngủ rất sớm, hôm nay lại dậy sớm, hai người cũng chưa có cơ hội nói chuyện, đây vẫn là lần đầu bọn họ đối diện vào hôm nay.
Trên máy bay tiếng gió rất lớn, Hứa Mộng Du dùng môi ngữ nói chuyện với anh, nói: "Hẹn hò vui vẻ."
Hạ Tư Lê lộ ra thần sắc khó hiểu.
Hứa Mộng Du lại nói một lần nữa, nhưng Hạ Tư Lê vẫn lắc đầu.
Hứa Mộng Du tiếp tục lặp lại.
【 Phiên dịch ra, Du bảo nói chính là hẹn hò vui vẻ. 】
【 Ha ha ha ha cười chết tôi, đều nói vài lần, nam năm vẫn nghe không hiểu. 】
【 Hai người gác ở nơi này chơi anh nói tôi đoán à. 】
【 Chỉ có tôi cảm thấy là Lê ca đã hiểu sao? Anh ấy đang cố ý giả vờ không hiểu. Anh căn bản không nghĩ đi hẹn hò với nữ khách mời. 】
【 Tôi cũng cảm thấy vậy tôi cũng cảm thấy vậy, anh thông minh như vậy, lúc trước cậu hoạ tôi đoán còn được hạng nhất, sao có thể chúng ta đều xem hiểu, anh còn chưa xem hiểu? 】
Hứa Mộng Du liền nói bốn lần, đối phương vẫn biểu tình mờ mịt, cậu chỉ có thể nắm tay kia của anh lên, mở lòng bàn tay ra viết chữ lên trên.
Lần này, anh khẳng định là có thể đã hiểu đi.
Cậu viết thật sự nhẹ, khi mỗi một bút mỗi một nét lướt trên lòng bàn tay đều như có dòng điện chạy qua.
Hạ Tư Lê đầu ngón tay rung động, cảm giác ngứa râm ran len lỏi toàn thân.
"Oa, mọi người mau nhìn, đám mây kia thật đẹp." Lâm Thư Thấm la lớn, dùng tay chỉ một phương hướng.
Hai người bị đánh gãy, Hạ Tư Lê rút tay về, hướng bên ngoài cửa sổ nhìn lại.
Hứa Mộng Du cũng nhìn qua, thật đúng là thấy một mảnh mây màu ửng đỏ.
Tốc độ của máy bay trực thăng rất nhanh, không mất bao lâu, bọn họ đã hạ xuống một chỗ.
Nhân viên công tác theo sát phía sau, hai nhóm bọn họ tách ra tại đây, Hứa Mộng Du và Cố Diệc Nhiên đứng trên đường phố, nhất thời không biết nên đi chỗ nào.
"Cố tiền bối, anh có muốn đi chơi ở đâu không?"
Cố Diệc Nhiên đeo một cái kính râm, nói: "Có thể đừng gọi tôi là tiền bối không, cảm giác tôi già đi mấy chục tuổi?"
"A? Có sao? Gọi tiền bối là vì tôn kính anh."
"Đây là chương trình hẹn hò, tôi là đối tượng hẹn hò của cậu, lại không phải là đạo sư của cậu, gọi tên của tôi, đã biết chưa?"
"Được rồi."
Hứa Mộng Du lấy ra điện thoại tìm tòi bản đồ: "Chúng ta đi đến xem gần đây có chỗ nào thú vị."
Cố Diệc Nhiên nói: "Cậu quyết định là được."
Hứa Mộng Du lướt màn hình di động, thấy được một một điểm tham quan nổi tiếng, nói: "Chúng ta đi nơi này được không? Thoạt nhìn hẳn là rất lớn, có thể dạo một ngày, hơn nữa trên núi còn có chùa miếu, chúng ta còn có thể đi thắp hương, dưới chân núi chính là một cổ trấn, buổi tối chúng ta có thể ngủ ở cổ trấn, thế nào?"
"Cậu thích loại địa phương này?" Cố Diệc Nhiên lộ ra biểu tình kinh ngạc, "Vậy đi thôi."
Kỳ thật Hứa Mộng Du cũng không phải thích đi, chỉ là thấy nơi đó có miếu thờ, khu bình luận nói cầu nhân duyên tương đối linh nghiệm, cậu muốn thuận tiện đi cầu một tấm bùa nhân duyên cho Hạ Tư Lê.
Hy vọng có thể khiến anh rời xa danh hiệu vật cách điện tình yêu này.
"Chúng ta gọi xe đi đến đó? Dù sao cũng không tính xa."
Cố Diệc Nhiên là nhân vật công chúng nổi tiếng như vậy, nếu ngồi xe điện ngầm và giao thông công cộng, liếc mắt một cái đã bị nhận ra, đến lúc đó đoán chắc rằng sẽ thực phiền toái.
Hai người gọi một chiếc xe, đi tới chân núi Vân Hoa sơn, chân núi là một tòa cổ trấn, hôm nay là thời gian làm việc, người đến du lịch không tính là nhiều.
Hứa Mộng Du đi trước mua hai tấm vé vào cửa, sau đó cùng Cố Diệc Nhiên lên núi.
Lên núi có hai loại phương thức, một loại là đi bộ, một loại là ngồi xe cáp treo, ngọn núi này không tính cao, bọn họ vì tiết kiệm tiền, chọn chính là đi bộ.
【 Ha ha ha ha ha cười chết tôi, Cố Diệc Nhiên bị Du bảo kéo đi leo núi. 】
【 Không đúng, hẳn là kéo đi cầu nhân duyên. Nghe nói miếu Quan Âm nơi đó cầu nhân duyên thực linh. 】
【 Trong chương trình hẹn hò cầu nhân duyên, bao linh. 】
Trong núi thực mát mẻ, đường đi bộ đều ở núi rừng, là nơi tốt để tránh nóng vào mùa hạ.
Trong rừng còn có không ít động vật nhỏ, Hứa Mộng Du chỉ vào một chỗ, hạ giọng nói: "Chỗ đó có một con gấu trúc nhỏ."
"Chỗ nào a?"
"Chỗ đó."
Cậu lôi kéo Cố Diệc Nhiên đến gần hơn một chút, đứng cạnh lan can, dùng di động chụp ảnh.
Trong rừng cách đó không xa, có một con gấu trúc nhỏ màu nâu đỏ, đang leo cây, cái đuôi dương đến cực cao, tự chơi tự vui.
【 Bên này chơi đến thật vui vẻ a, cách vách Lê ca và nữ khách mời còn đang ở quán cà phê giết thời gian đâu. 】
【 Ha ha ha ha ha ha, cười chết, từ giết thời gian này dùng đến diệu. 】
【 Hạ Tư Lê anh đừng diễn, tôi biết anh thân tại Tào doanh tâm tại Hán. 】
【 Kiến nghị đi xem hai nhóm khác, một nhóm so với một nhóm còn buồn cười hơn. 】
【 Nhóm của Tinh Hoài ca ca đã trực tiếp khai bày, muốn để ba người bọn họ đi hẹn hò, kết quả bọn họ tìm cái công viên uống trà, uống trà thì thôi, bọn họ còn dùng điện thoại chơi đấu địa chủ, tôi thiếu chút nữa cho rằng mình tiến vào sai kênh. 】
【 Nhóm của ảnh đế kia mới buồn cười, bọn họ chạy tới tương thân phát triển đối tác mới! 】
【 Ha ha ha ha ha ha, nhóm người này có thể bình thường chút được không? 】
Trong quán cà phê, Hạ Tư Lê và Lâm Thư Thấm ngồi mặt đối mặt, Lâm Thư Thấm hỏi anh: "Nói, sao anh đột nhiên về nước?"
Hạ Tư Lê trả lời: "Cô không phải đã thấy rồi sao? Tới tham gia chương trình thực tế."
Lâm Thư Thấm nụ cười tươi đẹp, đôi mắt cong cong: "Hạ đại giáo thảo về nước làm chuyện thứ nhất thế mà lại tới tham gia chương trình hẹn hò, thật sự là khiến người không thể tưởng tượng nổi ."
Hạ Tư Lê uống một ngụm cà phê, nhìn về phía ngoài cửa sổ, nói: "Không có gì là không thể tưởng tượng nổi, vào chương trình cũng là một loại phương thức kết giao bạn bè."
Lâm Thư Thấm hỏi: "Vậy anh có kết giao được bạn bè ái mộ sao?"
Hạ Tư Lê thấp thấp cười: "Có a."
"Anh không tò mò tôi tới chương trình này vì cái gì sao?"
"Không tò mò."
Lâm Thư Thấm một tay chống cằm, môi đỏ gợi lên một nụ cười rất thú vị: "Nếu tôi nói, là vì anh thì sao?"
Hạ Tư Lê biểu tình vẫn thực nhạt như cũ, không hề dao động với câu trả lời này. Trước khi anh mở miệng, Lâm Thư Thấm đã giành nói trước.
"Chúng ta sẽ không ngồi trong quán cà phê này nguyên một ngày đi?"
"Cô muốn đi chỗ nào?" Hạ Tư Lê hỏi.
"Tôi đều được a, tôi nghe anh sắp xếp."
Hạ Tư Lê thong dong mà thưởng thức cà phê: "Tôi không quen thuộc với tình hình trong nước."
【 Ha ha ha ha ha, tôi thật sự sẽ bị cuộc đối thoại của bọn họ làm buồn cười chết. 】
【 Nữ khách mời thật thẳng cầu, liền thích cô gái thẳng cầu kiểu này. 】
【 Nhưng nam năm không tiếp chiêu, ha ha ha ha ha, cô đuổi anh trốn, anh chắp cánh khó thoát. 】
【 Lê ca kỳ thật muốn chạy trốn đến chỗ Du bảo đi, làm sao mới có thể để cho bọn họ đi qua đó đâu? 】
【 Tôi biết, cô đuổi tới quán cà phê kia trước, sau đó nói cho anh biết Hứa Mộng Du ở Vân Hoa sơn. 】
【 Bọn tỷ muội, tôi tới rồi. 】
【????????? 】
【????????? 】
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top