19.1: Đại mạo hiểm
19 · Đại Mạo Hiểm
◎ Sờ cơ bụng đối phương, hơn nữa còn phải miêu tả xúc cảm ◎
Hứa Mộng Du mở to hai mắt, lỗ tai bắt đầu nóng bừng, sao có thể không có cảm giác trải nghiệm nào? Cậu đều sắp bị luân hãm lần nữa rồi đây?
Cậu biết Hạ Tư Lê hỏi cậu như vậy, nhất định là bởi vì do lòng tự trọng của nam nhân quấy phá, làm sao anh có thể vứt bỏ mặt mũi trước mặt tình địch chứ?
Cậu lui về sau một bước: "Có a, cảm giác trải nghiệm chính là, lần sau ngàn vạn không cần lại thắng."
Hạ Tư Lê đôi mắt nheo lại.
Hứa Mộng Du chuẩn bị đổi đề tài, vì thế nghiêng đầu hỏi: "Vậy xin hỏi, anh gửi tin nhắn cho mấy vị nữ khách mời?"
Hạ Tư Lê chuyển ánh mắt, xoay người đi đến phòng vệ sinh: "Chờ cậu xoay tới tôi, rồi lại hỏi đi."
Hứa Mộng Du đuổi theo: "Chạy cái gì a? Anh sẽ không phải là cũng từng gửi cho cả ba vị nữ khách mời chứ?"
"Tôi sẽ không làm vậy."
"Anh chột dạ. Anh chờ đi, chờ lát nữa xoay tới anh, khẳng định sẽ hỏi anh vấn đề này."
Mười phút sau, trò chơi tiếp tục.
Một vòng này, là Hứa Mộng Du xoay chai, người cậu xoay tới là Thẩm Tinh Hoài.
Với Thẩm Tinh Hoài, cậu không có vấn đề gì muốn hỏi, hai người kỳ thật không giao thoa gì, ngoại trừ ngẫu nhiên gặp nhau ở Thẩm gia, ngày thường như hai người qua đường.
Thẩm Tinh Hoài nói: "Tôi chọn Đại Mạo Hiểm."
【 Rốt cuộc có người chọn Đại Mạo Hiểm! 】
【 Vẫn là Tinh Hoài ca ca có dũng khí, người khác cũng không dám chọn. 】
Đạo diễn: "Vậy hãy rút một tấm thẻ mạo hiểm."
Có nhân viên công tác đưa một tập thẻ lên.
Thẩm Tinh Hoài rút một tấm, mở ra triển lãm cho mọi người xem.
[ Hãy cùng người thứ nhất bên trái thâm tình đối diện hai mươi giây. ]
Bên trái hắn...... Là Hạ Tư Lê.
"Oa nga!!! Thâm tình đối diện a!" Lương Thành và Sa Sa tuyệt đối là tổ hợp tạo bầu không khí, lập tức ồn ào lên.
Thẩm Tinh Hoài khóe miệng mừng thầm, đây là đạo diễn đã sắp xếp tốt cho hắn từ trước, tấm thẻ này hắn đã nhớ thứ tự, mục đích chính là vì kéo gần quan hệ với Hạ Tư Lê.
Thẳng nam sao?
A, không có thẳng nam nào hắn bẻ không cong.
"Ca ca, có thể chứ?" Hắn quay đầu sợ hãi hỏi Hạ Tư Lê.
Thẩm Tinh Hoài thấy Hạ Tư Lê không nói gì, lại nói: "Ca ca, không hoàn thành, phải lưu đày cô đảo, anh giúp tôi một lần được không?"
【 A a a, một tiếng ca ca này giết tôi a! 】
【 Tinh Hoài ca ca yêu nhất vẫn là nam năm a! Ô ô ô! 】
【 Tinh Hoài ca ca của nhà chúng ta đáng yêu như vậy, nam năm anh nhanh đồng ý đi. 】
Hứa Mộng Du đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm hai người đối diện, miệng mím chặt, chỉ thấy Hạ Tư Lê xoay người sang hướng khác, nói: "Bắt đầu tính giờ đi."
Những người khác vì xem náo nhiệt, sôi nổi đi tới cạnh bọn họ, thậm chí lão sư camera cũng tới, chỉ vì chụp cảnh đặc tả.
Thẩm Tinh Hoài thẹn thùng cười, mắt sáng chớp chớp, đối diện với cặp mắt thâm thúy đào hoa của Hạ Tư Lê.
Làm một diễn viên, hắn biết làm thế nào để diễn dáng vẻ câu nhân, hắn tự tin tràn đầy, mình nhất định có thể khiến anh trong hai mươi giây này có cảm giác động tâm.
【 Hình ảnh thật đẹp a, đây mới là chương trình hẹn hò chính xác mở ra phương thức. 】
【 Hai người tại chỗ khóa chết cho tôi! 】
【《 Luận nam năm và mỗi một vị khách mời độ xứng đôi 》】
【 Nam năm anh bị bắt cóc sao? Vì sao một chút phản ứng cũng không có? 】
【 Lão công chỉ có phản ứng với Du bảo, nếu là Tinh Hoài ca ca mặc cái nữ trang thì sao. 】
【 Ha ha ha ha ha ha, kiểu cứng ngắc này khiến tôi buồn cười chết. 】
【 Nam năm ngày hôm qua đã từng nhìn Hứa Mộng Du nữ trang, chút tiểu đánh tiểu nháo này căn bản không ảnh hưởng được anh ấy. 】
Mười, chín, tám......
Thẩm Tinh Hoài phát hiện đôi mắt đối phương thâm thúy như đầm nước, một chút gợn sóng cũng không có, hắn có chút không tin, sao lại như vậy chứ?
Lúc trước khi đóng phim, hắn cùng người khác đối diện, đều không cần hai mươi giây, đối phương đã bại trận, nhưng sao anh một chút phản ứng cũng không có?
Không nên a.
Khó lay động vậy sao?
Đạo diễn: "Hai mươi giây đã hết. Chúc mừng hoàn thành thử thách."
Thẩm Tinh Hoài còn nhìn chằm chằm đôi mắt Hạ Tư Lê, nhưng anh lại dời ánh mắt đi, tuy rằng trong lòng không hài lòng, nhưng hắn ngoài miệng vẫn nói một câu: "Cảm ơn ca ca."
Trên mặt Hạ Tư Lê không biểu tình, mọi người đều không nhìn ra cái gì, Lương Thành trêu ghẹo nói: "Thể nghiệm thế nào? Hai người các cậu chia sẻ một chút a. Có loại cảm giác tim đập thình thịch không?"
Thẩm Tinh Hoài thẹn thùng đáp: "Ca ca đôi mắt thật xinh đẹp, như biết hút người."
"Còn cậu thì sao?" Lương Thành chọc chọc cánh tay Hạ Tư Lê.
Hạ Tư Lê cầm lấy bình uống một ngụm rượu: "Không có cảm giác gì."
"Thiết. Thẳng nam không thú vị."
Hạ Tư Lê: "......"
Anh phát hiện phía đối diện có một đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm mình, thật sự loá mắt, anh lười biếng nói tiếp: "Đúng vậy, thẳng nam không thú vị, cho nên đừng đem tâm tư phóng lên trên người tôi."
【 Diễn! Diễn tiếp cho tôi! Ngày hôm qua vì sao không dám nhìn Hứa Mộng Du? 】
【 Nam năm, anh dám nói ngày hôm qua anh nhìn thấy Hứa Mộng Du nữ trang chưa từng động tâm sao? 】
【 Người nào đó sẽ không phải là toàn thân trên dưới thì miệng là cứng nhất đi? 】
Tuyết Văn giúp Hạ Tư Lê nói chuyện: "Mọi người không cần luôn trêu chọc Savion, người ta chính là sắt thép thẳng nam."
"Nha, hộ phu?" Lương Thành nói.
"Lương đạo, đừng nói chuyện lung tung." Tuyết Văn khó có được lộ ra tư thái kiều mỵ.
"Chúng ta tiếp tục chơi trò chơi đi." Thẩm Tinh Hoài không tin tà, một lần không thành công, còn có cơ hội thứ hai.
Một vòng này, người hắn xoay tới là Hàn Dịch.
"Hàn lão sư, anh chọn lời nói thật sao?"
"Uh."
Hắn sờ sờ cằm, tự hỏi một lát, hỏi: "Lần đầu anh gặp gỡ vị khiến anh động tâm là ở đâu?"
【 Ha ha ha ha, các người đêm nay thật sự luôn tóm quả dưa này tiếp tục bạo đúng không? 】
Hàn Dịch trả lời: "Lần đầu gặp gỡ, là ở trong nhà cậu ấy."
Thẩm Tinh Hoài đồng tử khiếp sợ, hắn nhớ rõ lần đầu nhìn thấy Hàn Dịch, chính là ở trong nhà mình.
Cho nên, hắn thật sự thích mình?
Chẳng lẽ hắn tham gia chương trình này, cũng là vì mình?
Mà Hứa Mộng Du nghe thấy câu trả lời này, sắc mặt lại rất khó coi, chiếu theo tốc độ này bạo đi xuống, sợ là mình cũng không giấu được.
Hàn Dịch nói đến người kia, rốt cuộc là mình, hay là Thẩm Tinh Hoài đây?
Nếu không phải mình, vậy vì sao hắn luôn nhìn về phía mình chứ?
【 Tôi đi, ảnh đế đều đã đến nhà người ta rồi? Vậy xác định vững chắc chính là Tinh Hoài ca ca nha. 】
【 Tinh Hoài ca ca phản ứng thật chấn kinh, hẳn là cũng không nghĩ tới ảnh đế sẽ thích mình. 】
Kế tiếp, là Hàn Dịch xoay chai, người bị hắn xoay tới là Lương Thành.
"Vậy tôi hỏi Lương đạo một câu, từng có mấy mối tình?"
Lương Thành vươn ba ngón tay: "Ba mối tình."
Sa Sa nói: "Đây là câu trả lời tiêu chuẩn của mấy nam nhân các người đi."
Lương Thành: "......"
Hắn nói: "Vậy cô chờ tiếp theo hỏi Savion, hỏi cậu ta từng có mấy mối tình đi. Mà thôi, dứt khoát trực tiếp đoán một chút, xem ai đoán tiếp cận nhất."
Lương Thành dẫn đầu đoán một con số: "Mười mối tình."
Bạch Thanh Hoan nói: "Tôi cảm thấy mười hơi ít đi, thế nào cũng phải hơn mười mấy mối tình."
Sa Sa nghi ngờ nói: "Tôi cảm thấy các người đều đoán quá bảo thủ, tôi đoán 30."
Hứa Mộng Du đang uống đồ uống, cả kinh sặc một ngụm: "30?"
Này có cần nhiều vậy không a?
Thẩm Tinh Hoài nói: "Nào có nhiều như vậy, phỏng chừng cũng chỉ có mấy mối tình thôi."
Lương Thành đi hỏi Hạ Tư Lê: "Cho nên, ai đoán gần đúng nhất?"
Hạ Tư Lê đầy mặt vô ngữ: "Các người nhàm chán quá sao?"
"Liền một mối tình."
Hơn nữa, còn chỉ có ba ngày.
Anh một chút cũng không muốn nhắc tới đoạn chuyện cũ kia.
"Một mối tình???"
Toàn trường đều kinh ngạc.
Hạ Tư Lê thấy biểu tình của mọi người: "......"
Đặc biệt chính là Hứa Mộng Du phía đối diện, cằm cậu đều sắp rớt xuống đất.
Khó tin vậy sao?
Lương Thành cả kinh nói: "Ngọa tào, cậu làm thuần ái a."
Sa Sa kéo kéo hắn cổ tay áo: "Chú ý lời nói, đang quay chương trình đó."
【 Cái gì?! Lớn lên đẹp trai như vậy mà mới chỉ từng yêu đương một lần? 】
【 Bạn gái anh đời trước đã cứu vớt hệ Ngân Hà sao? 】
【 Nam 5 nhất định là người rất thâm tình, cô gái ấy với anh, nhất định chiếm vị trí rất quan trọng trong lòng. 】
【 Tôi cảm thấy là nam năm yêu cầu quá cao, người bình thường rất khó nhập vào mắt anh. 】
【 Trời ạ, không biết cuối cùng ai sẽ đem nam năm ôm đi đây. 】
【 Du bảo, Du bảo, tôi đánh call (cổ vũ nhiệt tình) cho cậu, đem nam năm ôm về nhà đi, cầu xin. 】
Hứa Mộng Du kinh ngạc thật lâu, trộm liếc mắt nhìn Hạ Tư Lê, tuy rằng cậu cảm thấy 30 lần thì có chút khoa trương, nhưng tổng bảy tám lần vẫn nên có.
Đó chính là Hạ Tư Lê nha, giáo thảo nam thần trong trường học bọn họ, sao có thể chỉ mới yêu một lần đâu?
Anh nói nụ hôn đầu tiên là ở cao nhất (lớp 10), như vậy là từ cao trung (THPT) vẫn luôn yêu đương thật lâu sao?
Cô gái kia, là người trong trường bọn họ sao?
Chờ khi cái chai khống chế vận mệnh lại đến trong tay cậu, cậu nắm lấy thân bình hơi lạnh, trong lòng cầu nguyện: để tôi xoay đến Hạ Tư Lê đi.
Có thể là trời cao rốt cuộc nghe được lời cầu nguyện của cậu, khi cái chai dừng xoay, miệng bình vừa lúc chỉ hướng chính là đối diện Hạ Tư Lê.
Hạ Tư Lê ngồi dựa trên sô pha, ngón tay trắng nõn mảnh dài cầm bình rượu, ánh mắt sâu kín nhìn cậu, tựa hồ đã làm tốt chuẩn bị trả lời vấn đề lúc trước cậu từng nói kia.
Nhưng mà, Hứa Mộng Du lại hỏi một vấn đề mà anh không tưởng được.
"Lúc cao trung (THPT), anh vì nguyên nhân gì mà xuất ngoại?"
Hạ Tư Lê trong mắt hiện lên kinh ngạc, ánh mắt u tối, tiếng nói trầm thấp: "Bởi vì trong nhà sắp xếp."
Cho nên, không phải bởi vì mình sao?
Không phải như các bạn học nói, không phải bởi vì bị mình dọa tới mức sợ đồng tính, cho nên mới rời đi sao?
Cậu thấy biểu tình Hạ Tư Lê trở nên khó coi, vội vàng kiểm điểm: "Thực xin lỗi. Khiến anh nhớ tới chuyện không vui sao?"
Hạ Tư Lê lắc lắc đầu: "Không có."
Lương Thành nói chuyện giúp: "Tiểu Du vốn dĩ muốn hỏi anh có phải bởi vì cùng bạn gái chia tay nên mới xuất ngoại không, kết quả không nghĩ tới là trong nhà nguyên nhân, đây không phải là vác đá nện vào chân mình đi."
"Đúng đúng đúng, tôi tự phạt một ly. Thật sự thực xin lỗi." Hứa Mộng Du bưng lên chén rượu ở một bên, ngửa đầu uống hết.
Hạ Tư Lê nói: "Không có, cùng những người khác không có quan hệ, chính là trong nhà nguyên nhân, rất sớm đã quyết định muốn xuất ngoại."
Hứa Mộng Du nghe xong câu trả lời của Hạ Tư Lê, cục đá lớn đè nặng trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.
Lúc này, đạo diễn nói: "Xét thấy mọi người đều không chọn Đại Mạo Hiểm, các võng hữu lại rất muốn xem mọi người Đại Mạo Hiểm, cho nên kế tiếp chúng ta không thể chọn lời thật lòng, tất cả đều là Đại Mạo Hiểm."
"A? Đều là Đại Mạo Hiểm?"
"Đúng vậy, bởi vì trọng yếu phải quyết định ra người bị trừng phạt đêm nay."
Hứa Mộng Du trong lòng lộp bộp một tiếng, luôn cảm giác kế tiếp thực không ổn.
Mọi người không chọn Đại Mạo Hiểm, cũng đều là bởi vì Đại Mạo Hiểm quá khó hoàn thành.
Hạ Tư Lê xoay chuyển bình thủy tinh, trò chơi tiếp tục, người anh xoay tới là Tuyết Văn.
Nhân viên công tác đưa tập thẻ nhiệm vụ, Tuyết Văn rút ra một tấm, lật lên vừa thấy, là cùng vị thứ nhất bên phải nắm tay một phút.
Bên phải cô là Sa Sa, nhiệm vụ này thực dễ hoàn thành.
Ngay sau đó, người tiếp theo bị xoay tới là Lương Thành.
Lương Thành rút đến nhiệm vụ là từ trong những khách mời ở đây chọn một người đưa lưng về phía sau ôm.
Lương Thành nhìn về phía Sa Sa: "Vừa rồi không phải nói, chỉ cần tôi dám chọn, cô sẽ đáp ứng sao?"
Sa Sa đứng lên: "Ai sợ ai, tới liền tới."
Hai người đi tới bên cạnh đống lửa, lưng đối lưng, phía sau lưng dán nhau, đôi tay vòng ra ôm lấy người phía sau, hai người thân cao chênh lệch quá lớn, ở trước mặt Lương Thành, Sa Sa tựa như một bạn nhỏ xinh xắn.
【 Oa, thật xứng. Đây là nhất manh thân cao kém sao? 】
【 Chỉ có tôi cảm thấy hai người bọn họ kỳ thật cũng thực hảo khái sao? 】
【 Mọi người không cảm thấy bọn họ kỳ thật rất xứng đôi sao? Tính cách phương diện, tựa như hoan hỉ oan gia vậy. 】
【 Đúng đúng đúng, Lương đạo đừng thích Bạch trà xanh, Sa Sa tiểu khả ái không hương sao? 】
Khi nhiệm vụ hoàn thành, hai người đều nhanh chóng thối lui, ai cũng không dám nhìn vào mắt đối phương.
Kế tiếp trò chơi tiếp tục, Lương Thành xoay chuyển chai, người bị chuyển tới là Hạ Tư Lê.
"Ha ha ha, lại là cậu. Đến đây đi."
Hạ Tư Lê rút một tấm thẻ, khi nhìn thấy nội dung bên trên, mày anh nhíu lại.
Lương Thành lớn tiếng đọc diễn cảm ra: "Hãy cùng một vị nữ khách mời ở đây, hoàn thành nhiệm vụ kề trán mười giây."
Trán kề trán?
Đó có phải quá thân mật rồi không?
Hứa Mộng Du nhớ lại nhiệm vụ ngày đó cùng Hạ Tư Lê ăn bánh donut với nhau, tuy rằng trán không kề cận, nhưng khoảng cách đã cực kỳ gần.
Nếu là cùng nữ sinh trán kề trán, vậy......
Vài vị nữ khách mời đều sôi nổi ngồi ngay ngắn, đôi mắt nhìn về phía Hạ Tư Lê, chờ mong lựa chọn của anh.
Bạch Thanh Hoan là thật sự rất muốn cùng anh thân mật tiếp xúc, mà Tuyết Văn còn lại là tự tin tràn đầy mà cảm thấy anh nhất định sẽ chọn mình, còn Sa Sa chỉ là xem náo nhiệt, có thể được chọn cùng soái ca dán trán đương nhiên là tốt nhất, không được chọn cũng không thương tâm.
Hạ Tư Lê lại không cho các cô bất kỳ ai một ánh mắt, mà cầm bình rượu trên bàn lên, nói: "Tôi từ bỏ hoàn thành."
Lương Thành kinh ngạc: "A? Cậu không chọn sao? Phải bị lưu đày cô đảo đó, cậu thật sự không hoàn thành?"
Tuyết Văn nghe vậy, đáy mắt thất vọng rõ ràng.
Hạ Tư Lê đối với đạo diễn nói: "Đưa tôi thẻ trừng phạt đi."
【 Lão công sao không chọn Tuyết Văn a? Anh ấy không phải thích Tuyết Văn sao? 】
【 Hiện tại nói thích còn quá sớm đi, chỉ là từng chọn lẫn nhau một lần mà thôi, hơn nữa ngày đó hai người bọn họ hẹn hò căn bản không có ma sát ra hỏa hoa. 】
【 Sách, nam năm dao động, vẫn là Du bảo của tôi mị lực lớn. 】
【 Nam năm là không muốn cùng nữ sinh thân mật tiếp xúc mà thôi, đây là tôn trọng phụ nữ. 】
Đạo diễn: "Một khi đã như vậy, vậy chơi vòng tiếp theo đi."
Hạ Tư Lê lần này xoay tới người là Hàn Dịch.
Vòng này là bội số năm, từ người xem ra đề mục.
Bạch Thanh Hoan nói: "Hàn lão sư, liền hỏi anh có sợ không?"
Hàn Dịch vẻ mặt thản nhiên, không sợ.
Màn hình lớn nhanh chóng hoạt động, cuối cùng như ngừng lại một bình luận trong hình.
【 Cùng vị thứ ba bên phải hoàn thành nhiệm vụ chụp ảnh cận mặt đút cho nhau ăn. 】
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top