.
🔴Yêu là Đánh Đổi - Hi Sinh - Chấp Nhận - Rời Xa🔴
Lần đầu tiên em gặp anh là những ngày giáp tết, năm đấy em còn đag học lớp 11, e đi hát karaoke cùng với lớp, hôm đấy đi vui mà em còn ốm nữa chứ, đau đầu nên đi ra ngoài phòng chờ ngồi. Ngồi tầm 20' sau thì anh cũng đi ra, em lại bị cái tội chết vì zai đẹp, ấn tượng của em về anh là anh cao lắm tầm 1m8, nhìn men vch, tóc tai xịt keo vuốt các kiểu, áo da quần bò, giày thể thao, tay cầm điếu thuốc. E nhìn a từ lúc a đi vào đến lúc a ngồi xuống đối diện e, e cứ nhìn chằm chằm vậy ko chớp mắt, còn a thì biết e nhìn nhưng về sau lúc yêu a nói a quen rồi nên kệ :)) a ngồi đấy hết nghịch đt xong nhìn đồng hồ. Lúc lâu sau chắc thấy e cứ nhìn khó chịu quá nên trợn mắt lên với em xong chịp 1 cái rồi đứng lên đi vào phòng, e còn chày đến mức gọi với theo a bảo '' Anh ngồi đây đã, đã về đâu ". A cứ thế đi thẳng luôn. Sau đấy thì e ko gặp a nữa rồi cũng quên luôn haha. Mấy tháng sau, đợt đấy là 30/4-1/5 bọn lớp em lại rủ nhau đi hát ở đấy, đến lúc đi về thì em thấy a đi với mọi người từ trên tầng xuống, chả hiểu sao e lại đứng đợi rồi bảo quyết tâm xin được sđt của a. Con bạn em thì cứ đứng bên cạnh giục Thôi mày điên à, ngại vl ra. E vẫn cứ kệ bảo nó Ngại thì xuống dắt xe đợi t đi. Đến lúc a đi xuống thì e đi ra nói rất hồn nhiên " Anh ơi a cho e sđt nhé ", đhs cả lũ bạn anh lại cười ầm lên, e quê đéo chịu được nhưng vẫn cứ đứng lì ở đấy, a nhìn e rồi bảo Ko em ạ, về đi ko muộn rồi. Nói xong a đi thẳng luôn. E tức dã man, cứ đứng đấy, e quay ra thì thấy có bà bạn đi cùng a, e chạy ra bảo "Chị ơi e thích cái a kia lắm chị cho e sđt của a ấy được ko". Con mụ đấy chắc sợ zai đẹp rơi vào vòng tay kẻ lạ nên nói Ko có sđt 😑 May rủi thế nào em lại vớ ngay được cái ông đấy đi cuối cùng, ông đấy bảo "Thích thằng H à, lại đây a cho số, e mà yêu được nó a mời e đi ăn", thề là lúc đấy e sướng dã man. Sướng ko ngất đi được, xong cảm ơn rối rít rồi đi về. Thế đéo nào về e quên cmnđ các chị ạ 😑😑😑 Mãi đến mấy hsau con bạn em nó mới nhắc lại là có xin được sđt của anh ko thì em mới nhớ ra rồi bảo tối về nt. Đến tối tầm 10h e đi chơi về, đầu tiên e định nt nhưng nghĩ ông ấy người lớn rồi ko thích nt nên e gọi điện luôn. E gọi 1 lúc lâu sau anh mới nghe máy:
- Alo
- E chào a. E gặp a mấy lần ở quán karaoke ấy ạ. Htrc e xin được sđt của a nên hnay gọi điện. A cho e làm quen nhé. E tên là T ạ.
- Cháu gọi cho chú có việc gì. Muộn rồi ngủ đi.
Nói xong tắt máy luôn mới cay chứ, e nghĩ bụng chả nhẽ gđ lại chửi vào mặt, mình chưa kịp nói cái gì cả. Nhưng khổ bản chất thích zai đẹp ko nỡ vùi hoa dập liễu nên em nt lại cho anh kiểu tiểu thư đài các cành vàng lá ngọc "Chắc a đag bận ạ. Thế anh đi ngủ sớm đi nhé. E đi ngủ mai còn đi học. E tên là T nhé" nhắn vậy xong em yên tâm đi ngủ. Hsau lại nhắn tiếp, nhắn hơn 1 tuần trời mà a cũng ko nhắn lại 1 câu nào luôn ( Nói sơ qua về e 1 tý là e vui tính lắm, hơi điên điên đợt đấy đi học em láo toét nhất trường luôn 😑 chs láo vậy, e cao có 1m52 thôi, nhỏ nhỏ người, ko có gì nổi bật nhưng cũng ko xấu lắm, ra đường vẫn có zai trêu. Ok fine 😆 bởi vì e nghịch nên e nghĩ ra nhiều mưu hèn kế bẩn lắm trong đầu lúc nào cũng có thủ đoạn tính kế hại người hahaa )
Đến hôm đấy ko đợi được nữa nên e giả vờ nt nhầm cho a là "Con buồn lắm. Con ko muốn về nhà đâu. Mai con về bme ko phải lo" 😂😂 Y như rằng a gđ lại hỏi em ls thế blaa bla. Gọi điện vậy nhưng giọng thờ ơ, coi thường phái nữ lắm =)) đấy thế là từ hđấy e nt thì a mới trả lời mà toàn kiểu e nhắn từ sáng thì đến chiều tối mới nhắn lại thôi. Chs làm sao lúc đấy e quyết tâm lắm, ko nản đâu, nhắn đều đều khoảng gần 1 tháng thì anh đồng ý đi uống cafe với e, e sướng nhảy cẫng lên xong gầm rú, làm thằng dạy Toán xuống gõ cho mấy cái xong ghi luôn vào sổ.
Tối hôm đấy a hẹn em 8h, e điều luôn bà chị đến trang điểm tóc tai, e bảo với bà ấy là "Chị trag điểm làm sao để e già đi ấy, đi với ông ấy cho nó hạp phong thuỷ". Công nhận trang điểm xong già thật các chị ạ 😅 Đợi mãi đến 8r a mới qua đón em, e phi vận tốc ánh sáng từ trên nhà xuống ngồi yên vị trong xe, nở nụ cười hoa hậu ko thể dễ dãi hơn. A nhìn e rồi bảo " E bôi cái gì lên mặt mà khiếp thế kia, đi vào rửa mặt đi". E trợn mắt lên " A sao vậy, cả tối của e đấy, xinh mà, thôi đi đi ko muộn". Anh vẫn nhất quyết là Nếu em ko vào rửa thì ko đi đâu nữa. E nghĩ bụng đúng là trời ko giúp ta, lóc cóc đi vào rửa mặt xong đi ra thì cũng hơn 9h mẹ nó rồi 😤 A đưa e đến quán cafe thấy a nói là a ngồi quen ở đây rồi. Đi vào ngồi nc thì mới biết là anh ấy hơn em 13t, may mà ghế có tựa ko thì ngã mẹ nó ngửa ra đằng sau =)) cả buổi ngồi chỉ có mỗi mình em nói, anh chỉ ngồi hưởng ứng Ừ, Thế à.. Nhưng tuyệt nhiên ko làm việc khác mà chỉ uống cafe rồi nghe em nói thôi. Xong a trở e về nhà, xuống xe rồi e vẫn còn với vào cửa xe bảo "Tý nữa e về nt a nhớ trả lời luôn nhé". A ngó ra nói "Đi vào nhà đi, em ko thấy trời mưa à". E vẫn nói với theo bảo "A nhớ đấy nhé". Nói xong thì a cũng phóng đi luôn. E vào nhà căn đúng nửa tiếng sau nt cho a, đợi mãi ko thấy a trả lời, e cầm đt ngủ luôn, đến 3h đêm a gđ lại, e bật dậy nghe máy luôn, chả kịp nghe a nói gì cả, e gầm lên;
- A đi đâu vậy. E đã bảo là e đợi tn của a rồi
- A phải làm việc. E nói bé thôi xem nào. Thôi ngủ đi mai a đón đi học.
Nói xong a tắt máy luôn, e mất cả tiếng lẫn hình 1 lúc mới tua lại xem a nói cgi. Thế là cả đêm thao thức mong đến sáng để a đón đi học. Từ đấy, a bắt đầu nc với e nhiều hơn, thi thoảng cũng đón đi ăn uống, đi học, nhiều lúc gọi điện hỏi han toàn cái vớ vẩn rồi tắt máy. E với a cứ duy trì ở mức độ nthe, 4-5 tháng gì đấy, hôm đi chơi về e quay sang hỏi :
- A ko thích e à? Hay a có ny rồi.
- E lại nghĩ ra đấy, a mà có ny thì a ko đi với e
- Thế a có thích e ko ?
- E nói ít thôi mà quan sát cách ng khác đối xử với em đi
- A nói e chả hiểu gì cả. E thích a mà a chả nói gì cả. E khó chịu lắm
- Anh yêu em
- 😳😳😳
Thế là e vồ vào ôm a, lần đầu tiên e hôn 1 người đàn ông mà cảm thấy thật sự hạnh phúc như vậy các chị ạ.
Hsau e đến lớp mặt phấn khởi lắm 😂 e nc với con bạn thân là e với a yêu nhau rồi. Con bạn e nháy luôn sang thằng bạn, cno dồn e vào bàn xong hỏi :
- Mày có chắc là yêu được ko. Nó lại lừa thì chết mẹ mày
- Chúng mày điên à. Ngta đứng đắn tử tế đàng hoàng, người lớn rồi, ai đi lừa
- Thế trâu già ham gặm cỏ non là có thật à. Nhìn cao to vậy ko biết súng ống thế nào
- Vừa phải thôi. Bố mày yêu trong sáng. 😅😅
Từ lúc e yêu anh ấy là e ít đi chơi hẳn với bọn bạn. A thì cứ sáng đón e đi, trưa đón về, tối đón đi chơi, ko đi chơi thì đến nhà a ngồi trong phòng đợi a làm việc xong rồi a lại đưa e về. Lũ bạn em đợt đấy chửi em kinh lắm, vì e gần như quên hẳn cno luôn mà. Công nhận tình yêu có thể loại bỏ tất cả trở ngại trên hành tinh này 😁 A tình cảm lắm, lái xe cũng nắm tay em, xuống xe thì xuống trước đợi e rồi dắt tay sang đường, kể cả ngồi uống cafe hay đi ăn cũng ít khi dời tay khỏi tay em. Lúc nào cũng ngồi cạnh ko nắm tay thì khoác tay lên thành ghế xoa vai em. Hôm a dẫn e đến giới thiệu với bạn anh, bằng đấy ông còn nhân cơ hội a đi ra ngoài hỏi em bí kíp gì mà e yêu được a. E phát ngọng lên ko biết trả lời như nào, mấy ông ấy hỏi nhiều quá nên e nói luôn là " Tán a H thì chỉ cần mặt dày là anh ấy yêu ạ". Nói thế mà mấy ông ấy nhìn nhau gật đầu bảo Thế à =))))))) May mà em nhịn được cười ko thì đã cười vào mặt mấy ông ấy rồi.
E thấy a là người giỏi chịu đựng nhất hệ mặt trời này nên mới yêu được em. E hay nhõng nhẽo với ny lắm, lại còn hay bắt lỗi vớ vẩn, điên điên lên là giận dỗi đủ các kiểu, vui tính thì nhảy vào ôm hôn 😂 E nhớ hôm đấy nt cho anh hỏi "Anh đang lgi đấy", mãi ko thấy anh trả lời nên e chuyển sang gđ, a tắt máy đi nhắn lại :
- Anh đang họp. Đợi tý anh gọi lại nhé. Yêu em.
Hôm đấy em lại quá khích nên quay ra nhắn điên loạn cho anh 😂😂 :
- Huhu a chả để ý gì đến em cả. Lgi có ai ny nt ko thèm trả lời cơ chứ. A ko yêu em đúng ko. A đag ngồi với con nào. Em yêu anh thật lòng mà anh lại đối xử với e thế à. A lừa dối e .... Blablaablaa 😆😆😆
- Em có im đi ko. A bóp cổ e chết bây h.
- Đấy anh lại còn đòi giết e. Thôi giải tán ko yêu đương gì nữa.
- Tý nữa đừng có trách 😒
Thế là em câm nín luôn, nghĩ lại thấy mình hèn vcđ =)) đến tối a đón đi chơi a quay sang hỏi "Sao ko nói như lúc chiều đi, thấy nói nhiều lắm cơ mà. Giờ tính sao đây", e nghe vậy rén lắm rồi quay ra cười nịnh nịnh xong thơm vào má anh bảo là "Tại em yêu anh quá ấy mà, anh xem lgi có con nào yêu anh bằng em". Em nói vậy xong quay ra giả vờ nhìn mây nhìn chó bên ngoài xe :))) thế là anh cười. Mà anh ít khi cười lắm anh bảo cứ đi với e là a thấy thoải mái, đi với em thì a thấy vui vẻ nên em hay trêu cho anh cười lắm, nhiều lúc trêu cho tức khói bốc lên đầu =))
Anh ko có cho em đi ăn ngoài vỉa hè với bọn bạn đâu, thích ăn gì anh mua về nhà làm cho ăn. E tức lắm, cãi nhau với anh mấy lần, nhưng sau anh nói rồi làm cho ăn suốt thành ra quen nên chả bao h có ý định đi ăn ngoài đường nữa. Đợt đó mới ra ip4 đang mốt kiểu chụp ảnh in hình vào cốc rồi treo ảnh vào cái dây dài để trong phòng ấy, anh mua hẳn cho em cái máy chụp rồi in hình được luôn ý, em thích lắm đi đâu cũng chụp, cứ ở cạnh anh là lôi ra chụp. Treo đầy phòng của anh, trong ô tô cũng có, mãi về sau e mới biết anh để ảnh của e trong ví nữa. Anh biết em hay ghen nên hạn chế nc với con gái lắm, nhiều con thấy em với anh ngồi với nhau nhưng vẫn ra bắt chuyện làm quen ấy, e tức nổ đom đóm mắt, còn anh thì chỉ ôm em rồi bảo Anh có ny đây rồi. Em hạnh phúc lắm luôn ấy. E thì kiểu hay thể hiện tình cảm nên thấy ko có ai để ý là em quay ra hôn anh. Đầu tiên anh còn ngại, sau em ko làm thế nữa thì lại chủ động hôn em.
Yêu được 1 thời gian thì bme em biết chuyện e yêu anh hơn nhiều tuổi như vậy nên bố em cấm lắm. E kệ vẫn cứ yêu, e ngang quá mà bố e nói ko được vứt hết sách vở với quần áo ra trước cửa hoá vàng luôn 😑😑 Có 1 đợt còn đưa đi đón về, mà đến tối em vẫn trốn ra ngoài đi với anh cho đỡ nhớ. Đúng vào đợt đấy anh hay phải đi công tác nữa chứ, tính em thì cứ ko đúng ý là em chửi loạn lên, hôm đấy ko nhớ tại sao em với anh cãi nhau, mấy ngày liền ko nc. Đến sáng hđấy e ngủ dậy thấy a nt bảo "Anh đi Lào Cai công tác đây. E đi học ngoan, mặc ấm vào nhé. A đi mấy hôm về mua quà cho. Yêu em". Em tức ném đt vào góc ko thèm nt lại luôn. Đến hsau lên Zalo thì thấy anh chụp ảnh với mọi người trong cơ quan, còn thấy có con khoác tay dựa đầu vào anh chụp ảnh chứ. Lđấy em tức lắm, ngồi khóc bảo cãi nhau có mấy ngày mà đã có con khác rồi, từ hôm a đi cũng ko nt gì cho em cơ nên em càng tức. Chiều hđấy em đag đi ngoài đường với thằng bạn, e với nó nc với nhau mà nó đi nhanh nên em ngồi sát vào nghe cho rõ, đag đi thì anh gọi điện, e còn tắt đi ko nghe, gọi mấy lần e mới nghe, anh hỏi :
- Em đang ở đâu
- Em đang ở nhà
- Có thật e đang ở nhà ko ?
- E nói dối a làm gì. Anh cứ hỏi em lgi.
- Tại sao ở nhà lại có tiếng xe ?
- Nhà e mặt đường thì lại chả có tiếng xe.
E nói vậy xong anh tắt máy luôn. E đang lẩm bẩm chửi thì thấy có xe phi lên chặn đầu bọn em tý ngã cơ mà. E ngẩng lên thì thấy quả biển xe ko lẫn vào đâu được, anh đi xuống xe, thằng bạn em còn quay lại bảo:
- Ai vây??
- Vl rồi ông H
- Thế giờ sao ?
Anh đi đến chỗ em bảo:
- Lạnh thế này mà ăn mặc như này à. Xuống đi lên xe anh đưa về.
- E đang đi với bạn em. A về trước đi.
- Xuống đi anh đưa về
- A hay nhờ e đang đi với bạn em.
Thằng bạn em sống chó với bạn vl, cứ đuổi em thôi xuống đi. E nhất định ko cứ ôm lấy thằng bạn em bắt nó đi. Nói qua nói lại 1 lúc anh lại bảo "Xuống anh đưa về", em nghe run vcđ luôn, quả giọng kiên nhẫn nhất cmn Vịnh hạ long xinh đẹp 😰 E quay ra bảo "Ko đi. Đm nói nhiều". E vừa dứt câu 1 cái anh dơ tay tát thẳng vào mặt, tát mà em đập đầu vào lưng thằng bạn em cơ mà. Tát xong lôi e xuống xong bắt vào xe ngồi. Bn người đi ngoài đường nhìn, bách nhục dã man. Ngồi trên xe ko đứa nào nói câu gì, e khóc chán chuyển sang nấc, nấc xong quay chảy nước mũi, bẩn vl, trên xe ko có giấy mà lau. Về đến nhà em cái, e nhảy xuống luôn, còn lấy chân đạp cửa xe nữa chứ, anh chỉ nhìn thôi xong lái xe đi luôn.
Thế là giận dỗi nhau thêm 2 ngày nữa, trưa hôm đấy anh nt cho em :
- Tý nữa đi học về a qua đón đi mua quần áo rồi đi đám cưới với anh nhé.
Đhs lúc đấy em lại ko nhắn là ko đi mà e lại nhắn là:
- Ko đi mua quần áo. Về nhà thay.
Đến mãi sau anh mới bảo với e là ngta dỗi thì ngta phải ko gặp, em dỗi thì lại ko đi mua quần áo =)))))) nghĩ lại thấy ngu vl. Lúc sau đi học về sợ muộn nên vẫn đi mua quần áo, ngồi trong xe a nắm tay e nhưng e tức cứ giằng ra ko cho nắm. Đến nơi tại có nhiều người nên e cứ để kệ cho anh cầm, a thấy e vẫn dỗi nên nhờ bạn chụp ảnh e với a đứng với nhau, a bế e lên rồi hôn, mọi người ở đấy đều nhìn, e ngại dã man ấy. Cứ cấu a thì a cười rồi lại hôn e. E vẫn nhớ mãi câu nói của c bạn làm cùng anh nói với e "Chị ko hiểu sao H lại yêu em, chị chưa thấy H yêu ai như vậy, kể cả nyc nó chị cũng ko bao h thấy nó thể hiện tình cảm trước mặt nhiều người, chắc nó yêu em thật đấy". Đi đám cưới xong ra xe về, đag chuẩn bị lên xe thì a bảo e từ từ đã, e tưởng có chuyện gì, thì thấy a đi vòng sang ôm em "Anh xl vì hđấy a ko kiềm chế được đánh em đau đúng ko. Anh xl. Tại anh yêu em quá". A ôm e chặt lắm, đến bây h nhắc lại e vẫn nhớ được cảm giác lúc anh ấy ôm e. Mùi nước hoa, mùi tóc, mùi áo da, cả mùi lúc anh hôn em nữa.
Từ khi yêu anh mới nhận ra rằng, bản thân khi yêu lại có thể cảm nhận được đối phương yêu mình nhiều ntn. Cảm nhận được từ cái nắm tay thật chặt thỉnh thoảng đưa lên mũi hít vào, từ cách anh sẵn sàng đút cho ăn khi em mải chơi điện tử trên điện thoại, anh kiên nhẫn dỗ e lúc e giận dỗi, anh ôm em rồi nói nhớ em, anh hôn em rồi nói yêu em. Ngta nói Người đàn ông yêu bạn năm bạn 17 tuổi sẽ là người đi cùng bạn đến hết cuộc đời. Lúc em yêu anh ko hề có hứa hẹn gì, chỉ đơn giản là chưa bao h có suy nghĩ rời xa. Anh ko đi cùng em đến hết cuộc đời nhưng anh luôn ở trong em, e và a yêu nhau nhiều nthe, ko thể nói quên là quên ngay được, e nặng tình, e ko làm được.
Ngày đấy em chỉ nghĩ đơn giản là anh yêu em, anh sẽ mãi ở đây với em. Nên khi anh nói a phải gây dựng sự nghiệp riêng của a, a đi vào Sài Gòn 2 năm nhưng hàng tháng a vẫn sẽ về với e. Thật sự lúc đấy e ko thể nghĩ sâu được, e chỉ thấy cái bề nổi là anh có công việc, anh có ô tô, mọi thứ ở đây anh đều có, a phải ở đây với e. E ko nghĩ được là a có tham vọng, e ko hiểu được suy nghĩ ấy của anh. Anh giải thích mọi thứ có thể cho em hiểu, nhưng lúc đấy e lại ko chấp nhận, e quá cố chấp, e chưa từng thấy a kiên nhẫn như vậy, chưa từng thấy a khó khăn thuyết phục ng khác như vậy. Còn e vẫn cứ là ko chấp nhận, vẫn cứ là nếu anh đi em và anh sẽ chia tay, e sẽ đi yêu người khác. E bắt anh phải chọn giữa em và sự nghiệp. E vẫn cứ tự tin rằng anh sẽ chọn em và ở lại. Nhưng đến cuối cùng khi nghe anh nói anh quyết định đi. E chỉ im lặng ko nói gì. Ko nt ko gđ ko gì cả. Em nhớ trước ngày anh đi anh biết e sẽ tránh anh nên anh nhờ bạn em lừa e ra để gặp anh. Em ko nhớ được là anh ôm hôn em bn lâu, a chỉ xin e chờ nhưng e vẫn cố chấp ko chờ, e lại suy diễn rằng anh có ng khác nên bỏ lại e, thế nên e cũng sẽ yêu ng khác. Hsau anh đi anh nt hỏi em có muốn gặp anh trước khi anh đi ko, e nói là Ko.
Tính em cố chấp mà bất cần lắm. Anh đi rồi nhớ anh lắm nhưng đánh chết cũng ko bao h chịu nhận là nhớ anh. Giữ lại 2 cái áo của anh đêm đi ngủ vừa ôm vừa khóc. Thời gian đó e suy sụp lắm, có hôm khóc quá sáng ko mở được mắt ko thèm đi học nữa ở nhà luôn, ăn cũng khóc, đi vệ sinh cũng khóc, động cái gì cũng khóc, bme em còn sợ em tự tử cứ thỉnh thoảng phải chạy lên phòng xem sao. E cố chấp lắm nên ko bao h chấp nhận là bị ny bỏ đâu, vài tháng sau quay ra yêu luôn thằng anh của con bạn. Nói yêu thì ko yêu đâu, chỉ làm màu vậy thôi vì tính e ngang mà. Yêu hơn 1 năm thì em có bầu, e quyết tâm giữ con lại vì chỉ nghĩ đơn giản đứa con là động lực quý nhất bây h của mình. Em kệ muốn đứa nào nói gì thì nói, bme em cũng nói đủ các kiểu trên trời dưới biển em cũng kệ. E nghỉ học ở nhà luôn. E cãi nhau với thằng kia mãi đến đợt chuẩn bị đẻ mới làm lành, nghĩ con phải có bố rồi nghĩ cố gắng có 1 gia đình để bù đắp tình cảm. Con bé nhà em đẻ được gần 1 năm thì em phát hiện ra thằng chồng em ngủ luôn với con bạn ngay gần nhà em. Đi đến nhà nó chắc đéo đến 5' 😂😂 nghĩ nó hận đời lắm các chị ạ. E tiễn vong nó đi luôn, cái lúc đéo cho nó đi thì nó cứ đi, lúc cho đi thoải mái thì quay lại cầu xin sám hối. E cho cút hết, e làm giấy khai sinh con em họ em luôn, nhập hộ khẩu nhà em. Ở vậy đi làm nuôi con cho nó nhàn, đỡ nặng đũng quần. Các chị đừng nói em mạnh mẽ nhé, em ko mạnh tý nào đâu, yếu đuối vcđ ra ý. E được cái mồm to át đi cảm xúc nên giỏi lừa người dối mình lắm, nhưng đêm về nằm mới suy nghĩ khóc như con điên 😞😞
Con em được hơn 1 tuổi thì ông anh em hỏi có đi làm ko, chỗ bạn ông ấy đang thiếu chân quản lý PG bia Tiger với Heineken. E ok luôn, ở nhà hết ăn rồi nằm trông con cũng chán, để con ở nhà cho bme, e nói là đi làm lễ tân ở nhà hàng chứ ko nói là đi làm bia cho bme đỡ phải suy nghĩ. Tổ em quản lý có 10 đứa tính thêm em nữa là 11 mà đến 10 đứa bỏ cmn chồng toàn single mom 1-2 đứa con là chuyện bình thường, còn 1 đứa nữa thì sinh viên nó đi làm mà thấy toàn bỏ chồng vậy nó cũng chối. Mà mấy con PG toàn mấy con ăn thì ngon mồm, nhìn thì ngon mắt thôi. Có con mồi được cái thằng bỏ mẹ đấy ngày nào cũng đến gọi 1 két bia để đấy, uống ko hết bỏ cốp xe mang về, đi uống cafe 4-5 lần đủ tiền mua ip6 😒 Lưu ý cho các chị là càng mấy thằng công chức văn phòng nó lại càng đi thích đi cái kiểu bóc bánh trả tiền, từ trẻ đến già, nhìn ăn mặc lịch sự vậy vợ con có cả vào vẫn sĩ gái, rồi mồi đi nhà nghỉ các thể loại luôn, nchung là em làm trong môi trường này tiếp xúc nhiều thể loại lắm, còn mấy ông kiểu xã hội thì lại khác nhé, yêu vợ lắm, đến mời bia, ok anh uống cho em nhưng ko bao h kiểu ve vãn đâu. Lũ bọn em đang nuôi con nên làm cái này thì kiếm 1 tháng 15-20tr là chuyện bình thường. Tiền lương 5tr nhưng 1 ngày tiền tip khéo bằng mẹ nó tiền lương cả tháng luôn.
Em làm được hơn 2 tháng thì anh giám đốc báo tổ em chạy chương trình ở nhà hàng, hđấy tổ em có mấy đứa nghỉ thiếu người ko nhờ thêm được ai loạn hết cả lên, toàn mặc váy đi guốc cao thì bố con nào chạy nhanh được. Trời hôm đấy mùa đông mà buối tối thì lạnh chứ, bà trong tổ em thì cứ thấy hơi 1 tý là gọi 5 chai vào phòng Vip, e điên em đứng quát : "Đm bê cả két vào để trong phòng ấy, bận bỏ cụ lại cứ chạy đi chạy lại vậy". Mãi đến 9r mới vãn khách, mấy con đau chân lắm rồi ngồi hết vào 1 góc, e thì đứng nc với chị quản lý chốt xem bán được bn két bia rồi tính hoá đơn đem về công ty, em thì ngu tính toán chứ, em thề là đưa cho em cọc tiền chắc em phải đếm chục lần mới chuẩn 😅 e bảo cái chị đấy là thôi chị tính cho em đi, e tính hay bị nhầm lắm thì tự nhiên anh ở đằng sau đi lên bảo :"Đưa đây anh tính cho, e ra ghế ngồi đi". Thề là em nổi hết cả da gà lên cứ đứng cầm cái bút nhìn anh thôi, c quản lý biết anh hay sao ấy, chị ấy ngại nên nhận tính cho em luôn. 1 lúc sau anh nói anh phải tiếp khách trong phòng kia, anh đi trước nhé, e nhìn theo thì mới để ý cái phòng đấy e chạy ra chạy vào cả tỉ tỉ lần, thế mà ko nhìn thấy anh ngồi ở đấy 😞 Em đẻ xong thì lại bị cái bệnh cứ sốc quá là đau đầu với khó thở. Cứ đứng ngây ra ở quầy 1 lúc lâu, đi vào thay quần áo rồi nhờ chị quản lý tính hoá đơn mai quay lại lấy sau, em đi về trước luôn để bọn kia ở lại về sau. Đi đường em gọi điện rủ con bạn đi uống rượu ăn chân gà nướng, nhưng ko nói với nó là gặp lại anh nthe vì em cứ tự nói là chỉ gặp vậy thôi. Chắc bây h anh cũng có vợ hay có ny rồi, mà cũng mấy năm rồi nên em cũng ko hi vọng cho lắm. Nchung là buồn, mãi đến 11h mới đi về nhà.
Lúc e đi về gần đến nhà thì thấy anh đứng ở ngay cửa nhà em, e thót cả tim luôn ấy, chỉ muốn quay đầu xe bỏ chạy chứ chả muốn về nhà nữa, e coi như ko nhìn thấy anh đứng đấy mở cổng dắt xe đi vào nhà luôn. E đi lên tầng đứng đến khi anh ko đợi nữa mà đi về, a đợi đến hơn 2h sáng, hôm đấy trời còn lạnh nữa chứ, e muốn nc với a nhưng e ko biết bắt đầu ntn, ko biết nc gì nên e ko dám đối diện, em sợ anh trách em, e sợ a biết là e có con rồi. Anh ấy yêu em nhiều nthe mà em lại nhẫn tâm rời bỏ anh, tối hđấy e uống cũng nhiều nhưng chs lại tỉnh như sáo ấy. Thức đến sáng mẹ em lên phòng, mẹ em hỏi:
- M lại thức à con. Ko ngủ đi.
- Tối hqa con gặp anh H đấy mẹ ạ. Lúc về nhà a ấy cũng đứng đợi con.
E nói xong chỉ ngồi gục mặt xuống thôi, e hiểu cảm giác bất lực của mẹ e, mẹ e tình cảm lắm nhưng đối với chuyện yêu đương của con cái mẹ e lại để tự e lựa chọn, hđấy mẹ e chỉ nói là " Thôi con ạ, cũng qua rồi, duyên phận chỉ đến thế là hết thì thôi đừng mong chờ gì quá nhiều". E im lặng ko nói gì, cả ngày chỉ ở trên phòng hết ngủ lại nằm mở mắt nhìn lên trần nhà xong nghĩ đến anh lại khóc. Nặng tình khổ lắm, cứ đặt anh ở trong lòng, cứ rảnh rỗi là nhớ đến, ảnh hôm đi đám cưới bạn anh mà anh bế em hôn rồi chụp ảnh, e vẫn giữ cất trong tủ, cgi liên quan đến anh em ko vứt đi nhưng cất hết ko bao h lôi ra, cũng ko bao h nói cho ai biết cả, ai hỏi thì em bảo vứt hết đi rồi. Đến ngày hsau em mới đi làm bình thường, cứ vài ngày em đi làm về lại thấy anh đứng trước cửa đợi em, e vẫn coi như mù dắt xe đi vào nhà, lại khóc. Hôm đấy về vẫn thấy anh đứng đợi, chả hiểu em nghĩ gì mà máu chó lắm, dắt xe vào nhà rồi phi ra cửa đi ra chỗ a, a thấy e ra thì đứng thẳng lên ấy xong kiểu định đưa tay ra ôm em, e đứng cách a cũng xa xa, e bảo :
- Thôi a về đi ko muộn. Từ sau ko phải đứng đợi e nữa đâu.
- A nc với e 1 lúc được ko.
- Thế a nói nhanh lên rồi về đi, e còn phải vào đi ngủ e đi làm về mệt lắm.
- Em có hạnh phúc ko ?
A hỏi xong 1 cái mà em lặng đi luôn, chả nhẽ lại phi vào ôm anh xong khóc, chưa có người nào từng hỏi em có hạnh phúc ko ngoài anh. E cứ nghĩ a sẽ hỏi e có khoẻ ko, cuộc sống của em thế nào nhưg e chưa bao h nghĩ a sẽ hỏi e có hạnh phúc ko. E muốn khóc lắm nên e ko trả lời, chỉ đứng đút 2 tay vào túi áo rồi cúi xuống ko nhìn thẳng vào anh. A nói nhiều lắm, a nói a đi như vậy a nhớ em lắm, sau ngày anh đi mấy tháng sau a về thì gặp e với ny đi ngoài đường, từ đấy a ko về nữa, mãi đến bây h mới về đây, a nói đợt đó a giận e lắm nhưng về đây người đầu tiên anh tìm lại là em, a còn biết e có con và bỏ chồng rồi. Từ ngày yêu cho đến bây h, lần đầu tiên a nói nhiều với e như vậy, nhiều lúc e còn nghĩ a khóc vì có đoạn a đang nói thì dừng lại ko nói nữa. Tâm trạng e lúc đấy ko biết diễn tả như nào, e ko khóc mà chỉ đứng nghe a nói thôi, mãi đến 1 lúc lâu sau anh mới nói muộn rồi e vào nhà đi, a định ôm e e đẩy ra quay người đi vào, nhưng anh vẫn kéo được em ôm, các chị có hiểu được cái cảm giác mà được ngửi lại cái mùi mình nhớ bao nhiêu ngày tháng ko ạ, cái cảm giác mà được người mình yêu khắc cốt ghi tâm ôm vào lòng, ko gì có thể sánh được. A ôm e chặt như ngày trước a đi công tác về rồi nói nhớ e. Lúc a buông e ra e thấy mất mát lắm, e chạy thẳng vào nhà luôn.
Sau hđấy chả biết a lấy sđt của e ở đâu, ngày nào cũng nt gđ, đầu tiên e nhất định ko trả lời cơ, nhưng tại nhớ anh quá nên thỉnh thoảng mới nghe đt nc vài câu. Mãi đến 1 tháng sau em mới đồng ý đi ăn cùng với anh, a lại dẫn e đi ăn với mấy ông bạn cũ chứ, mấy ông đấy ko biết chuyện của e với a nên cứ khen yêu nhau lâu các thứ, a chỉ cười thôi, e thì ko nói gì, a vẫn cứ khoác tay để trên vai của e rồi xoa, e khó chịu lắm cứ gạt tay a xuống nhưng a kệ, thấy e khó chịu quá quay ra kéo hẳn ghế của e sát vào luôn xong ôm người e sát vào chỗ a, tim e đập thình thịch luôn ấy, ko dám thái độ gì nữa cho đến lúc ăn xong mọi người rủ nhau đi hát nhưng e kêu mệt muốn về, a đưa e về nhà, trước khi xuống anh chỉ ôm e thôi. Mấy hsau tự nhiên a nt nói đến nhà em chơi, e hoảng dã man, tự nhiên đến nhà e lgi ko biết, e gđ bảo a ko được đến mà anh ko nghe máy 😭 e cứ đứng ở cổng hóng như con chó ấy. 15' sau anh đi xe đến xong mở cửa đi thẳng vào nhà luôn, e hỏi anh đến đây lgi thì a bảo anh đến nhà bạn chơi ko được à. E sợ dã man luôn vì bố e đúng kiểu gia trưởng, bảo thủ, nchung chuẩn hình mẫu đàn ông thời phong kiến ở Việt Nam, bn cái tiêu cực thì bố em hội tụ cả luôn. E cứ kéo anh ra bảo thôi anh đi về đi có chuyện gì nói với e, a vẫn đi vào nhà, bố e ngồi ở ghế, a vào nhà chào hỏi xong giới thiệu là ny em chứ, e phải lấy con bé ra làm lá chắn cứ ngồi bế nó vậy thôi, ngồi nc thỉnh thoảng bố liếc em 1 cái anh nhìn e cười hiền 1 cái mà e cảm giác như tận thế ấy 😭😭 mãi đến gần trưa a mới về. E quay vào nhà mà như đi vào chỗ xử bắn ấy, vào thì bố e lại ko nói gì mới lạ chứ. Ăn cơm xong té luôn lên trên phòng tránh câu hỏi phát sinh, đến tối a đến đón đi chơi thì e mới bắt đầu bùng cháy, cấm anh từ sau ko được đến nhà nữa. E nói 1 lúc thì a nói "Vậy e quay lại yêu anh đi" em im luôn quay mặt ra ngoài cửa ko nói gì nữa. Mấy hsau e với a quay lại với nhau các chị ạ. E nc với con bạn em nó còn chọc ngoáy bảo "Yêu thương quay về rồi à, lần này thì mắt mở to gấp đôi ra nhé". E vui lắm ấy, ngày nào cũng bế cả con bé đi chơi cùng với anh, đi ra ngoài ai cũng nghĩ là gia đình, chs ai cũng bảo con bé nhà e giống anh cơ, mà giống từ cái mắt cái mồm khuôn mặt luôn, a thích lắm cứ xuống xe là đòi ôm con bé nên con e cũng thích a lắm. Có lần e cũng hỏi a nghĩ sao vì e có con rồi a nói a chả nghĩ gì cả, anh yêu em thì con e cũng là con anh, a đủ yêu thương cho cả 2 mẹ con em. E hạnh phúc lắm, trước đây thì anh đối xử với e như người yêu còn lúc này anh lại đối với e như 1 người đàn ông của gia đình. E và a lại nắm tay nhau đi du lịch, a nói e bỏ nhẫn đôi kia đi vì chuyện đấy qua lâu rồi, a mua 1 đôi khác để tình yêu của bọn e sẽ ko có chia xa nữa. E thì ngại vì mới bỏ chồng nên ko up gì lên fb cả nhưng a thì từ cái đẹp đến cái xấu đều up hết. Nhiều cái nhìn e như con cá dọn bể a cũng đăng lên rồi cấm em xoá nói là để làm kỉ niệm. Bạn bè anh lần nào gặp cũng kêu bọn e yêu lâu vậy rồi thì cưới nhau đi vì a cũng có tuổi rồi chỉ lấy vợ nữa là xong nhiệm vụ, lúc đấy a lại ôm e rồi nói lúc nào cưới sẽ mở tiệc thông báo. A về có 7 tháng mà e tăng đều mỗi tháng 1kg luôn, béo quá mà anh cứ kệ nhất quyết ko cho e đi tập để giảm cân. E cũng hay đến nhà a nên bme a quý e lắm, mẹ a biết e có con riêng nhưg vẫn như vậy, con bé đến nhà 2 ông bà còn bế di chơi để cho e với a ở nhà với nhau. Tự nhiên hôm đấy e đang nằm trong phòng đợi anh làm việc, a quay ra hỏi em :
- Hay e đẻ con cho a đi.
Thấy a hỏi vậy e cũng giật mình, từ trước đến giờ theo e nhận xét thì a là kiểu người luôn thận trọng khi nói, a nói gì đều suy tính trước. Lúc anh nói e cũng có hơi bất ngờ, a thấy e ko trả lời thì a ra nằm cùng với e rồi ôm e bảo :
- E đẻ con cho a đi rồi mình cưới nhau nhé. A cũng có tuổi rồi, a có mọi thứ rồi. Bme a ko qtrong việc e có con riêng nên e ko phải nghĩ đến việc đấy. E cứ suy nghĩ đi rồi nói với a, a bảo bme chuẩn bị đến nhà e.
- E muốn để cho con bé lớn thêm 1 tý nữa đã nếu được thì đợi hết năm nay đi. Còn mấy tháng nữa là hết năm rồi.
- Con bé bây h cũng quen hết anh với bme rồi ko phải đợi gì nữa đâu. E cứ về nói trước với bme đi.
- Cứ nhất định là phải luôn trong năm nay à. Sao tự nhiên a gấp vậy.
- A muốn lúc nào e cũng ở cạnh a. A muốn lúc a về đến nhà nhìn thấy e.
- A dạo này văn chương thế. Để e nghĩ đã.
E nói xong vậy a ko nói gì nữa chỉ thở dài rồi ôm em thôi. Đến tối đưa em về nhà a vẫn cứ nhắc e suy nghĩ vì a muốn cưới luôn trong năm nay.
Về nhà xog e cứ nằm nghĩ mãi sao tự nhiên anh lại muốn lấy e gấp như vậy, nghĩ đi nghĩ lại thì e chắc là a có tuổi rồi nên muốn lấy vợ đấy là điều đương nhiên thôi. Ko hiểu sao e ko nói với bme e luôn, a hỏi thì e cứ kêu từ từ, thấy a cũng sốt ruột lắm lần nào đi chơi cũng nhắc e làm e phát cáu lên. A còn lôi e đi định mua nhẫn cưới chứ, e bảo hâm à, từ đã xem nào. A bảo mua luôn đi nếu mấy nữa thấy ko đẹp thì mua đôi khác, đấy thế là lại phải vào chọn chọn mấy ngày liền mới được 1 đôi ưng ý, a còn bắt ngta khắc tên 2 đứa vào đấy nữa chứ. Đợi 1 tuần mới lấy được nhẫn về, đeo luôn, e trách a chả thấy cầu hôn gì cả, anh nghĩ bỏ tiền ra bắt đeo nhẫn cưới là được à. Thì a hôn e bảo "Chị yên tâm là có cầu hôn" 😂😂. À còn 1 chuyện nữa là e với a đi xăm tên nhau từ ngày trước khi chia tay cơ. Anh xăm cả họ tên lẫn ngày 2 đứa yêu nhau, e sợ đau nên xăm mỗi tên của a thôi.
A về được gần 1 năm thì còn 2 tháng nữa đến tết, có ông a của e về đây chơi, ông ấy là người ở chỗ e nhưng mấy năm nay đi làm ăn chỗ khác, nói là anh cho trẻ vậy chứ ông ấy hơn e 20t 😅 Anh e rủ nhau đi tụ tập ăn uống xong đến lúc về ông ấy hỏi e dạo này đã quen ai chưa, e nói e quay lại với nyc, ông ấy chửi e là Con điên, nyc đã bỏ rồi thì đừng quay lại. E kể lại chuyện của e và a cho ông ấy thì ông ấy nói Tạm chấp nhận được 😂 ông ấy nói mai đưa cả nye đến cho ông ấy gặp, ông ấy ở đây bn năm mà nye cũng lớn tuổi chắc ông ấy biết.
E cho ông ấy xem ảnh luôn bảo nye đây, anh nhìn có quen ko. Ông ấy nhìn thì bảo:
- Mày yêu thằng này thật à ?? Thằng này tên là H đúng ko.
- A biết thật à 😰
- Mày yêu thằng này thật đấy à ?? Yêu lâu chưa ?
- Ơ e nói dối a lgi, mới quay lại được 1 năm rồi.
- Thằng này vợ nó sắp đẻ rồi đấy. Đm con ngu này, mày ko biết cái gì à.
- A điên à. Vợ ở đâu ra, a ấy ở với e suốt. Chắc a nhận nhầm với ai ấy, chụp ảnh nhìn khác mà.
- Đm con ngu. Mai tao gọi vợ chồng nó đi ăn cho mày nhìn, tao mà nhầm thì tao đ phải anh mày.
- Ừ mai a gọi đi. E ở cạnh suốt mà e ko biết à
E vẫn cứ chắc chắn là ông anh nhận nhầm người vì e và a 1 ngày 24h thì cũng ở cạnh nhau 12h, e và a đi cùng nhau chưa bao h có chuyện a ra ngoài nghe đt hay đt a có bất kì dấu hiệu nào liên quan đến vợ hay ny của a. E và a mới đi du lịch với nhau cả 1 tuần cũng ko bao h có cuộc đt nào đáng nghi cả. Mọi thứ a đều công khai với e, ko giấu giếm, ko bí mật, bạn bè anh gặp e đều vui vẻ nhắc bọn e chuẩn bị cưới đi ko muộn. Chả có điểm gì để e phải nghi ngờ là anh có vợ cả, mà vợ anh lại còn sắp đẻ nữa chứ, e cứ thấy buồn cười. Về đến nhà e vẫn nc với anh bình thường nhưng ko nhắc đến chuyện mà ông a nói với e lúc tối. Đến chiều hsau ông anh e gọi điện nhắc em rủ anh tối đi ăn, e gọi điện thì anh nói tối nay anh phải đi ăn với mấy người làm ăn chung, anh sẽ về sớm đón em đi chơi. Tự nhiên lúc đấy e lại thấy bất an lắm, kiểu nóng ruột ấy, ông anh e dặn khi nào gọi thì em mới được đến, e ở nhà sốt ruột quá đi ra hàng gội đầu, nằm gội đầu mà cứ giục chị ấy gội nhanh lên để đi có việc. Trong khi đấy a vẫn nc với e bình thường, hỏi e lát nữa muốn uống nước ở đâu, tầm 8h kém thì ông a em nt bảo ra địa chỉ này. Lúc đấy e mới đứng lên đi thay quần áo rồi bắt taxi đi ra đấy, đi đến nơi em đứng ngoài 1 lúc cuối cùng phải gọi ông anh em ra dẫn em vào. E chỉ mong anh thật sự ko ngồi ở đấy. E đi vào thì thấy a đang ngồi cạnh chị ấy. A nhìn thấy e đi đến cũng bất ngờ lắm, e vừa đi vào vừa nhìn anh rồi nhìn chị ấy. 😭😭 e viết đến đoạn này em khó thở quá. E ngồi xuống chào hỏi bình thường, e ko nghĩ e lại bình thường được như vậy, e chắc là tại em đau quá nên chết cmn lặng rồi 😊 e ngồi đối diện chị ấy chắc chị ấy chửa cũng phải được 6-7 tháng rồi. E biết a đang nhìn e nhưng e ko hề nhìn lại a mà chỉ chăm chú ăn thôi, a với chị ấy cũng ko nc gì với nhau. Ngồi tầm 1 tiếng em ko chịu được nữa mà lấy lý do con nhỏ nên về trước, e bắt taxi đi về, e nhớ lại lúc e quan sát chị ấy e lại nhìn thấy bản thân em lúc có bầu chồng ko có chồng ở bên cạnh lúc nào cũng chỉ có 1 mình. E tự cười vào bản thân e, e nhất quyết bỏ chồng chỉ vì nó đi ngủ với con bạn ngay gần nhà em nhưng còn em thì lại đi ngủ với chồng ngta. E về đến nhà thì tắt máy luôn, ở trong nhà mấy ngày mới ra khỏi nhà đi mua sữa cho con bé. Lúc e bật máy lên thì ko biết bn cuộc gọi nhỡ, tin nhắn của anh gửi đến, e đoán là anh giải thích nhiều lắm nhưng em ko đọc 1 tin nào cả mà xoá hết đi luôn. Đến tối mẹ em lên phòng gọi e xuống nhà vì anh đến tìm muốn gặp em, mẹ em hỏi cãi nhau à nhưng e ko nói gì cả, e cũng ko xuống gặp, e bảo mẹ nói anh về đi. Thì mẹ em lại bảo anh đi lên phòng tìm em 😒 mẹ em ác thật sự luôn ấy.
Em đang ngồi ngẩn ra thì thấy anh mở cửa phòng đi vào, e quay ra nhìn a nhưng ko nói gì cả, a đi vào ngồi cạnh rồi nắm tay em, a chỉ nắm lấy tay e rồi gục mặt vào thôi. Được 1 lúc thì e giằng tay ra, e nói
- Thôi anh di về đi, e nghĩ e với anh ko còn gì nữa đâu.
- E ko đọc tin nhắn của a đúng ko?
- Ừ e nghĩ ko cần phải đọc vì cgi quan trọng e cũng biết hết rồi.
- E thử nghe a giải thích 1 lần đi.
- E mệt mỏi với a lắm rồi. A đi về đi. Vợ a sắp đẻ rồi đấy.
Nói đến đây thì tự nhiên e khóc ầm lên, bố e thấy thế đi lên hỏi có chuyện gì thì e chỉ khóc thôi, a chỉ ngồi ko nói gì, 1 lúc sau a đứng lên đi về. Ko biết a nói gì với bme e mà bố e đi lên nhà nói với e là chuyện gì thì chuyện phải nghe từ 2 phía xem nó ntn. Đừng có hơi tý là làm loạn lên chửi bới như vậy. E chán ko nói gì cứ ở trên phòng thôi. Hsau e bảo với bme em trông hộ con bé e đi lên Hà nội chơi với bà chị e, thì 1 lúc sau anh đến nói là đi đâu anh đưa em đi. Em ko nhìn anh rồi gọi taxi đi ra bến xe, vừa xuống taxi thì a cũng đi đến nơi, a lôi e vào trong xe, ở đấy đông người nên e cũng ngại giằng co xong nghĩ có lỡ khóc lóc thì cũng dơ lắm nên theo a vào xe ngồi. Mãi đến lúc sau a mới nói với em :
- A xin lỗi, a yêu e. A chưa bao h nghĩ sẽ lấy 1 người khác ngoài e. Thật sự anh ko kiềm chế được nên anh ngủ với cô ấy 2 lần, anh ko nghĩ là cô ấy cố tình để chửa để bắt anh phải cưới. Hôm cô ấy đến nhà nc với bme anh, anh cũng nói sẽ ko cưới mà chỉ nhận con thôi. Nhưng cô ấy ko chịu ngày nào cũng đến nhà anh khóc lóc với bme anh. Lúc đấy anh ko biết phải ls nên anh giục em cưới anh, a sợ e biết chuyện nên muốn trong năm nay cưới e luôn.
Anh ấy nói nhiều lắm e chỉ ngồi dựa vào cửa ko biết nên nói gì hay phản ứng với anh ntn. Còn ý của bme anh là cưới cô ấy về đẻ con xong rồi ly hôn sau cũng được để tránh cô ấy làm ảnh hưởng đến công việc của anh với gia đình. Nói nhiều lắm em ko nhớ hết được, nhiều lúc em còn ko nghe rõ được anh nói gì. A ấy sợ mất e nên cứ luôn mồm nói xin lỗi, nói yêu em, nói em ở lại với anh, a nhất định sẽ lấy e. E ko nghĩ được gì nhiều đâu, chỉ khóc thôi, lần đầu tiên em thấy anh khóc, a ôm e rồi cứ nói e đừng bỏ a đi nữa. E đẩy a ra rồi nói "A với e ko đến được với nhau đâu, a đừng bỏ rơi chị ấy. E đi về nhà a ko phải lo đâu". Nói xong e bắt taxi đi về nhà luôn, từ hôm đấy e và a ko nc với nhau nữa. Có ai hiểu được cảm giác tuyệt vọng ko ạ, thật sự nếu ko vì con e thì chắc e xách balo lên và đi xa thật xa rồi. 5 ngày sau e lại quyết định lên Hà Nội với bà chị em, ở đấy nửa tháng ngày nào cũng lên Ibar ở Lê Duẩn uống rượu say đến nôn oẹ thì mới chịu đi về, thời gian đấy e gầy lắm, cả ngày nằm trong nhà ko ăn gì đến tối 10h thay quần áo lên bar uống rượu. Bà chị e còn sợ e bị ls nên bắt e phải về ko cho ở trên đây nữa. Ko cho em ở đấy em ra ngoài thuê khách sạn ở, hôm 27 Tết bố em gđ hỏi ko về à, thì e bảo ko con chưa muốn về, thế là bố e chửi loạn hết cả nhà lên, e vẫn nhất quyết ko về, Tết năm đấy em đi đến m4 mới về. Gầy đi 10kg thịt. Bme em nhìn còn hoảng tưởng e bị nghiện ko có tiền chích thuốc 😁😁
Em suy sụp lắm, bố e hay chửi mà thấy em như vậy còn kìm lại ko nói gì cả để kệ em như cái bóng đi đi lại lại trong nhà vậy. E lại mang nhẫn đôi và nhẫn cưới cất hết vào trong tủ. Fb của a vẫn còn trong ipad của e, e vào xoá hết ảnh của a với e đi, nchung là có cgi liên quan thì e xoá hết. E vào đọc thì thấy a viết stt "Ở đây sương khói mờ nhân ảnh. Ai hiểu tình ai có đậm đà" e lại ngồi khóc, vừa xoá ảnh vừa khóc, e đau lắm, e luôn nghĩ a quay lại với e là do duyên phận sắp xếp cho e và a ở bên nhau chứ ko nghĩ e lại lần nữa mất a trong cuộc đời e. E xoá gần hết rồi thì thấy a gọi, e tắt nguồn luôn ko nghe, e thấy a đổi pass fb e cũng thôi vứt ipad ở sang bên cạnh rồi cứ ngồi gục mặt như vậy. Tối hsau a đến tìm e, chắc lúc đấy e nhớ a quá nên a gọi ra nc thì e đi ra ngoài luôn. Vừa đi ra ngoài cửa a chỉ tay quát vào mặt e :
- Anh cấm em ko được xoá ảnh ở fb của anh, đấy là quyền tự do của anh, e ko được phép.
- Em biết rồi.
A thấy e nói nhỏ nhẹ như vậy cũng ko nói thêm gì nữa, a ôm e vào ngực a, e ngửi thấy mùi nước hoa mùi đàn ông quen thuộc trên cơ thể a, e hít sâu cái mùi ấy, e chỉ sợ sau này ko còn cơ hội để ngửi thấy nó nữa. A vùi mặt vào tóc em nói "Nếu sau này a bỏ cô ấy, e chưa lấy ai hoặc chưa yêu ai thì e quay về với a nhé. Nếu e nhớ a thì gọi điện cho a đến. A nhớ e lắm", e nghe a nói xong khóc nức nở lên a lại càng ôm e chặt hơn.
Sau đấy 1 tháng thì e bắt đầu ổn định lại tâm trạng rồi đi làm lại. Mọi người ở chỗ em ai cũng kêu sao gầy thế, e bảo em giảm cân, ai cũng hỏi làm gì mà lại gầy nhanh vậy. Chả nhẽ lại bảo chúng mày thất tình đi thì biết thế nào là gầy nhanh. Hôm đấy đang đi làm thì ông anh gọi điện bảo trưa đi đám cưới với anh nhé, e hỏi đám cưới ai thì ông ấy bảo bạn ông ấy mà đi 1 mình thì ngại phải tiếp rượu, dẫn e đi thì được chuồn sớm. E cũng ok trưa hđấy ko đi làm nữa mà ở nhà thay quần áo xinh đẹp đợi ông ấy qua đón, lúc đi trên đường ông ấy còn bảo e là Công nhận tình yêu nó có sức huỷ diệt dã man nhỉ. Ông này hay trêu mà đùa dai lắm ý nên e ko để ý ông ấy nói chỉ Vâng thôi, mãi sau đầu nhảy số mới biết ông ấy nói đểu. E hỏi ông ấy đám cưới ở đâu thì ông ấy bảo đi thì biết. E thấy ông ấy rẽ vào đường đi đến nhà anh là e đã nghi rồi. Đến đúng nhà anh thì dừng lại, ông ấy bảo :
- Đi vào.
- A điên vừa thôi. E ngồi đây đợi a vào đi.
- May cho mày là hôm nay tao ko vui đấy. Chứ tao mà vui tính như mọi hôm thì tao bế mày vào chỗ thằng H cho mày khóc ở đấy.
E kệ ông ấy đi vào e cứ ngồi ở trong xe. Lúc đấy mới nhận ra cảm giác đến đám cưới của nyc nó ntn :)) tâm trạng e cũng ổn định rồi nên e ko khóc nhiều nữa mà chỉ im lặng thôi, lâu lâu đêm nằm ngủ mơ thấy anh giật mình dậy lại khóc. E cố kìm nén lắm mới ko gọi cho a. E vẫn vào theo dõi fb của a nhưng ko thấy a đăng ảnh vợ con gì lên fb của mình cả. Hôm đám cưới cũng ko thấy có 1 cái ảnh nào xuất hiện. Đến gần đây e mới biết e là người đầu tiên anh ấy công khai trên mạng xã hội như vậy, còn từ trước đến nay đều ko up bất kì cgi lên trang cá nhân của mình cả. E cũng tự cảm thấy có gì đấy hãnh diện, ít ra e cũng có 1 vị trí nhất định trong anh.
Có 1 lần e và a cùng ăn ở 1 nhà hàng, lúc e đứng lên ra khỏi phòng đi về, cũng đúng lúc a từ trong phòng đi ra, e với a ko nói gì đi ra ngoài bãi gửi xe, tự nhiên cả 2 nắm lấy tay nhau vậy thôi, đi ra đến chỗ gửi xe cũng ko ai nói câu gì mỗi người 1 hướng đi lấy xe rồi đi về. Đến lúc về nhà e vẫn còn cảm nhận được bàn tay anh nắm lấy tay của em nhẹ nhàng. Trước đó e còn định rời khỏi đây để quên anh nhanh hơn, nhưng suy cho cùng e vẫn ở lại đây để cùng anh sống chung 1 thành phố. Ko còn ở bên nhau nữa, ko còn hứa hẹn gì cả, chỉ cần thấy bóng dáng của a ở đâu đó là e tự quay đi thật nhanh. Có lần trực tiếp đối diện với a, đứng bên cạnh cũng cảm thấy không khí có gì đấy ngột ngạt, nước mắt trực chảy ra. Có lần a chủ động đến trước mặt e nói chuyện, e cũng chỉ nói 1-2 câu rồi kiếm cớ để quay đi làm việc khác. Sáng e đi làm, dừng đèn đỏ trên đường, lúc chuẩn bị đi quay sang bên cạnh thấy cửa xe mở, a ngồi bên trong xe nhìn e, chỉ đơn giản là nhìn thôi, ko cười nói ko biểu cảm, e lại lặng người đi, đến lúc con bạn e giục đi em mới giật mình phóng xe đi, được 1 đoạn e phải nhờ con bạn lên đèo vì em run quá, e lại nhớ đến anh rồi, e ngồi đằng sau lại khóc. Có nhiều khi đi trên đường chỉ cần nhìn thấy biển xe của a là em quay mặt đi, ko cần biết lúc đấy anh có nhận ra em ko. Em ko muốn e và a có 1 chút dây dưa tình cảm gì với nhau nữa. E nghĩ nên dừng lại thôi. E còn nhớ a lắm, e còn yêu a lắm, e nhớ mùi cơ thể trên người đàn ông của em. Nhưng cả e và a đều hiểu được hiện tại là biện pháp tốt nhất cho cả 2. Thứ e và a cần ko phải là thời gian, ko phải là sự chờ đợi, ko phải là niềm tin nữa, e và a đều biết tình cảm của mình, và cũng đều biết sẽ ko còn tình yêu nào nữa.
Sau đấy thì e cũng có quen vài người nhưng cũng chẳng đi đến đâu cả. Tết năm vừa rồi e có đi xem bói bài Tarot của 1 chị, chị ấy xem đúng lắm, đến cuối cùng e hỏi chị ấy là Sau này chồng của em là người ntn? Chị ấy lật bài rồi nói với em " Chồng của e thương yêu em lắm nhưng chị thấy ở đây còn 1 người nữa yêu em thật lòng nhưng em bỏ lỡ họ rồi, ngta đi qua em rồi, ko ai được như người đàn ông này đâu". Rồi c ấy miêu tả lại đúng ngoại hình lẫn tính cách của anh, e ngồi tủi thân cứ khóc thôi. E với a thật sự bỏ lỡ nhau rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top