Chap 5
Lưu ý trước khi đọc: chữ nghiêng không in đậm là mạch suy nghĩ của từng nhân vật nhó><
______________
Sau khi nhận được thông báo đã thành công thì cậu khẻ khàng đứng trước cửa phòng anh
"Trời đụ sao mình giống ăn trộm thế nhỉ? Mà có ăn trộm nào vừa giàu vừa đẹp trai như mình đâu nhờ há há"
Tự luyến 1 hồi thì cuối cùng cậu hít thở sâu gõ cửa phòng anh
Sau 1 hồi bào mòn giới hạn của cậu gõ muốn nứt xương tay luôn mà cánh cửa đó vẫn im lìm
Mất kiên nhẫn cậu liền nắm tay cửa mở ra
"Vcl anh ngủ đell khóa cửa phòng, lở ai vào làm bậy làm bạ lúc anh đang ngủ thì sao??? Ờm mà chắc cũng có mổi mình mình"
Cậu len lén ngó đầu vào thì thấy một bóng lưng chùm kính mích ngồi trên giường và hiện tại cậu đang đứng sau lưng người đó
"Ôi má ơi ảnh ngủ ngồi hả??"
Lấy một hơi dũng khí dồi dào
"Anh Andree em biết là em không thể tự tiện vào phòng anh nhưng mà em gõ cửa nữa tiếng rồi mà anh không phản ứng... ch-chuyện hồi sáng em không cố ý làm vậy với anh,e-m em chỉ là không tập trung nên sơ ý...anh ơi anh đừng giận em nha?? Em xin lỗi mà"
"........."
"Anh Andree?"
"......."
"Em biết là anh giận em nhưng mà anh trả lời em đi mà"
".........."
"Anh Andree anh có nghe em nói gì không vậy?"
Hết cách cậu đành lấy tay chọt chọt lên người đang ngồi 1 cục ở đấy
Đột nhiên người ấy quay lại làm cậu một phen hú hồn chim én vì đó không phải là anh
Thấy Strange H con út của anh cậu giật thót chạy tọt ra ngoài đóng cửa cái rầm
"????"
Ngàn dấu chấm hỏi hiện lên trên đầu Trung Híu bé nhỏ
Cảm xúc của cậu hiện tại rất hỏn lọn và đương nhiên là nó rối như tơ vò chỉ biết là phải chạy ra khỏi đây
"Đệch Hiếu nó ở nhà,đừng có nói là lũ giặc nhà mình kéo nhầm anh Bâus thay vì thằng Hiếu đi nha
Ôi địt mẹ cuộc đời"
Vừa suy nghĩ vừa chạy gần đến cầu thang thì cậu đột nhiên va phải người nào đó và chẳng ai xa lạ...người đó là anh chứ không ai ?! Chồng em chồng em trong tương lai=))
AAAAAAA!!!!
Phản xạ tự nhiên cậu liền ôm eo anh lại còn anh thì theo đà hoảng hốt mà bị cậu kéo ôm chặt cứng lọt thỏm vào lòng cậu
Phù xém tí là anh đi đời nhà ma rồi
Cậu biết là anh không sao mà cứ khoái cái cảm giác ôm con người ta như này nên càng lợi dụng mà ôm chặt anh hơn làm giọng hoảng hốt nói
"Anh em xin lỗi anh có sao không
Em hoảng quá nên không chú ý"
Sau một lúc trải qua mạch cảm giác hoảng sợ thì anh cũng hoàng hồn lại
Hoảng sợ vừa hết hoảng hồn cũng vừa tới
"Cái đell? Mình đang bị ôm, là bị ôm đóoo
Clm sao lại là Bảo nhỉ?? Giờ sao ta?? Chả lẽ nằm trong cái chăn di động này?? Ấm tới nóng luôn mà đuma thơm vailon"
"Khụ khụ ờm anh mày không sao
Bỏ ra được rồi... như này.. như này có hơi...n-nếu bị Tuấn thấy là không hay đâu"
"À dạ"
Cảm giác của cậu bây giờ ư? Vừa phê vừa tiếc nuối
Aiss muốn ẳm về nhà luôn quá chứ cưng như zậy ai chịu nổi chứ Thanh Bảo thì đell
"Ờm ... Cảm ơn em vì tình huống lúc nãy
Mà ai đạp đuôi mày mà chạy chết lên chết xuống vậy hả? Biết vậy nguy hiểm lắm không, lần sau không được như vậy nữa nghe chưa? À mà cũng không có lần sau luôn"
Nghe tới đây cậu lại giở trò mếu máo mắt long lanh xuyên thẳng vào trái tim anh 🫶
"Ủa em sao vậy ?? Va vào đâu à
Đưa anh coi coi trời ơi nín đi em ơi người ta đi ngang tưởng đâu tao chọc ghẹo con nít người ta lại oánh giá anh mày "
Anh cứ xoay qua xoay lại người cậu như chong chóng làm cậu xém té xỉu vì hoa mắt còn nhìn được tận 8 Thế Anh luôn cơ
Sau khi thả cậu ra nhìn cái tướng đi siêu vẹo của nó mà anh nín cười đau bụng muốn xỉu
Sau một hồi vật lộn với cái thây này thì anh cũng thành công ngồi cạnh cậu tại chiếc ghế ở sảnh chung cư
"Anh Andree chuyện hồi sáng....em không cố ý....em xin lỗi tại em mất tập trung quá huhu anh đừng giận em nhé... khó khăn lắm mới làm hòa được với anh vậy mà...."
Nghe cậu nhắc lại anh xém tẹo nữa sặc mà chết khi hình ảnh đáng xấu hổ của sáng nay mà anh cố quên lại ào ạt trở về như chưa từng có cuộc chia ly
Cả gương mặt lập tức phủ lên 1 tầng đỏ nhè nhẹ
Đặt biệt là đôi tai nói lên được chủ nhân của nó đang rất ngượng rất rất ngượng
"Khụ khụ anh không để bụng đâu,đừng lo"
Cậu bất ngờ ngẩng đầu lên, miệng cười rạng rỡ mắt sáng long lanh
Aaaaa cậu vui muốn nhảy cẩn lên luôn ấy hé hé anh ấy không giận mình anh ấy không giận mình yé hú
"Thật hả anh? Anh không giận em thật sao? Vậy chuyện sáng nay anh quên hết đi nhé? Hì hì"
"Ừm lớn tuổi rồi không nên hơn thua so đo tính toán
Với lại ch-chuyện đó không ai muốn nó xảy ra cả"
"Mà anh rảnh không? Anh đi dạo với em nhé? Tại team em chúng nó trốn đi chơi cả rồi=(("
"Mấy nhóc nhà anh chúng nó hình như cũng đi chung với mấy nhóc bên em thì phải
Chúng nó đi đâu giờ này vậy ta "
"Ui thế ạ? Trời ơi lũ giặc nhà em chúng nó khó bảo lắm, thế mà còn trốn đi lôi kéo mấy nhóc nhà anh theo nữa "
"Xin lỗi mấy đứa sau này thành công anh hứa sẽ xóa nợ cho mấy đứa
Hứa thì đã hứa còn làm hay không thì tùy tâm trạng hihi"
"Đâu sao đâu,tụi nhỏ ở phòng thu cả ngày rồi cũng phải để thời gian cho chúng nó khuây khỏa "
"Anh nói gì cũng đúng hết áaa
Nhưng mà anh đi dạo với em nha? nha nha nhaaa"
"Ơ nhưng mà còn Hiếu....thôi chết anh tính mang thuốc lên cho thằng bé
Anh xin lỗi em nhé chắc phải để lần sau rồi,Hiếu nó đang sốt anh đi coi nó đã nhé"
Nói xong anh bật dậy chạy đi
Aiss lo nói chuyện với Bray làm anh quên mất đứa con nhỏ đang suy còn bị sốt của mình
"Thế để em đi cùng anh"
"Ừm "
2 người tức tốc chạy lên phòng của anh
Anh lập tức chạy vào phòng ngồi cạnh Trung Hiếu ra sức vổ về khi đứa con trai cưng nước mắt nước mũi tè le sụt sịt nhìn điện thoại
"Huhu hic bố ơi anh An bảo con với ảnh.... hic hic chỉ là anh em thân thiết
Huhu anh ấy không thích connn"
Híu nhỏ thấy bố liền oà khóc nấc lên nói lia lịa tuy anh chỉ nghe được 1 nữa câu chuyện chữ còn chữ mất nhưng cũng hiểu là con trai mình đang suy như thế nào
Híu nhào vào lòng bố gát mặt lên vai anh mà ăn vạ làm anh cũng bất lực với đứa con này chỉ biết xoa xoa lưng nó
"Hiếu em ngoan em uống thuốc anh An mới thích"
"Bố nói xạo,anh An rõ bảo là anh ý không yêu em huhu"
"Bố nói xạo em bao giờ? An nó chỉ thích bé ngoan nghe lời bố thôi"
Hiểu ngẩng đầu lên đưa ngón tay múp múp ra trước mặt anh bắt anh móc nghéo hứa với nó
"Thật nhé? Bố hứa đi"
"Hứa mà, nhưng mà em đừng chùi ke vào áo của bố nữa đây là chiếc thứ 3 rồi đấy
Để bố ghi nợ mốt tính cho Dlow"
"Ơ sao lại tính cho anh An? Rõ là em làm mà?"
"Thế đứa nào làm mày khóc?"
"........."
Về phía cậu thì ngoan ngoãn đi lấy nước ấm với khăn lau để ghi thêm điểm trong mắt cr sau những chuỗi ngày âm vô cực
Để tránh khổ cực trên con đường theo đuổi anh thì giờ cũng phải vớt vát thêm tí điểm tốt trong mắt anh chứ
Lên tới nơi cảnh con chùi ke lên áo bố qua mắt Bảo thì rất tình
Hủ giấm chua muốn sặc nhưng mà cũng ngậm ngùi đi vào vắt khăn rồi đưa cho anh
Nhìn cảnh anh tận tùy lau ke à lau mặt cho đứa con cưng to gấp đôi mình cậu chỉ hận là mình không thể đẩy nó ra tự sinh tự diệt
"Chờ đó đi, hưởng thụ nốt lần này đi rồi chổ đó sẽ thuộc về anh mày sớm thôi Hiếu ạ"
Lửa hận thù đốt cháy kí ức hai ta
Đang so deep, chìm trong suy nghĩ của bản thân thì những lời Hiếu cưng mà cưng vô lây làm cậu chết đứng người
"A anh Bray anh tới thăm bố em ạ
Mà bố ơi nãy nhà mình có sinh vật lạ trà trộn vào ấy"
"Hả???? Dẹp đi tiểu tổ tông ơi mày sốt rồi mê sản thì có"
"Đúng đó Hiếu, làm gì có sinh vật lạ ở đây anh Bâus nhỉ hơ hơ "
"Có mà anh, nãy em đang ngồi tự nhiên cái nghe tiếng gì cứ ù ù liên thoắc bên tai ấy, nó còn đụng vô người em nữa mà
Lúc quay lui thì thấy nguyên con ong vàng khè chà bá lửa luôn ấy bự lắm bự như anh Bray vậy á cở nó như vậy
Em chưa kịp sợ là nó chạy mất dép rồi "
"Làm gì có con ong nào to như vậy mà nếu có thì nó chích em không còn hình dạng luôn ấy
Mà sản nữa rồi đó,nằm xuống nghỉ đi lát bố khều Dlow lên ngủ cùng cho"
"Dạ"
".................."
"Bà mẹ nó chứ ong ^^"
Sau khi Hiếu nhỏ ngủ cũng đã là một quá trình
"À tí thì quên
Anh thế cái quần em đâu ạ?"
Cậu ngây thơ hỏi anh còn anh trước câu hỏi đó thì hơi sượng....tai 1 lần nữa đỏ lên
"Ờ ờm anh để nó ở trong cái bọc đằng kia
Em lấy giúp anh nhé"
Rồi bảo người ta quên mà 5 lần 7 lượt nhắc như vậy sao quên nổi ^^
________________
Haizzzz giờ chán nên đăng trước chap ngày mai cho mn lun nè
Mai có gì sai sót thì tui sửa sau hoặc thay đổi 1 tẹo cũng được nè hé hé
Bth là tui hay viết xong rồi mai chốt thêm vài ý rồi thêm hoặc bớt ý lại mới hoàn thành cho mn á tr
Mà chap này dài quá nên tui nghĩ nó ổn hihi
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top