4. Hắn nhớ rồi ư?
Hai tháng trôi qua, làng lá chẳng ai dám nhắc đến sự kiện ngày hôm đó nữa. Có chăng cũng chỉ là vài lời bàn tán từ các cô các dì lắm lời nhiều chuyện mà thôi. Câu chuyện ngoại tình nhà Uchiha như một trò cười cho thiên hạ, và cậu omega kia trở thành một chủ đề hay ho khiến người ta phải khâm phục về lòng dũng cảm. Được mấy ai đủ can đảm đến tận nhà chỉ tận mặt, đòi lấy đám thỏ mắt đỏ đó chứ? Lại còn là Madara, là Madara trời ạ, là kẻ mà cả ngôi làng này, à không, có khi là cả thế giới này không ai dám ngước nhìn hắn chứ đừng nói đến chuyện ăn vạ.
Chẳng lẽ cậu ta điên rồi?
Có thể lắm!
Có vài người đã nhìn thấy bộ dáng kẻ không biết sống chết kia. Hôm ấy cậu ta trông nhếch nhác và thảm hại lắm. Xem chừng rất túng thiếu. Và có thể cái đói khổ đã tiếp cho cậu ta động lực để tìm đến Madara. Mà quả thực, thân mang một giọt máu của hắn, nếu là người khác, thì cũng sẽ làm như cậu omega đó thôi. Ai bảo đó là Madara, ai chả biết Madara yêu thương người thân ruột thịt của mình như thế nào? Nhìn cách hắn đối xử với Izuna thôi cũng đủ hiểu. Kể ra thì đánh cược một phen như cậu ta cũng không tồi đâu.
Chỉ là, mỗi một người trong làng, đều cảm thấy không cam tâm, họ bất bình thay cho nhị đương gia nhà Senju. Cho nên ừ thì can đảm đấy, đáng khâm phục đấy, nhưng loại chen chân vào nhà người khác thì có mấy đời mà người ta nhìn bằng nửa con mắt.
Và cả Madara, sự nể sợ của mọi người đối với hắn dường như cũng đã giảm đi vài phần. Mấy con thỏ mắt đỏ chả bao giờ đáng tin chút nào.
Cả làng trở về với quỹ đạo bình thường.
" Tobi chan à~ cùng ta đi dạo đi, đại ca năn nỉ đệ đó. Tobi chan à~ "
" Ca, ta không có hứng. "
" Đệ đệ yêu dấu của ta ơi, làm ơn, chỉ ra ngoài một chút thôi. "
Tobirama hừ lạnh, tên Hashirama ngu ngốc này tính bày trò gì đây? Từ nhỏ tới lớn, tên nấm si này lúc nào cũng là nguyên nhân khiến anh xao nhãng công việc, rủ rê anh vào những trò vô bổ của y, thế mà Tobirama vẫn nghe theo y, bị anh trai lôi vào mấy trò chơi ngu nghịch dại ngớ ngẩn rồi lại cùng y ăn chửi, ăn đòn. Tobirama thật sự thắc mắc làm sao mình lại nghe lời đại ca đến thế? Tộc trưởng nhà Senju vẫn đang mặt dày năn nỉ đệ đệ ra ngoài một chuyến. Anh đắn đo hồi lâu, rốt cuộc cuối cùng vẫn chiều theo ý tên nấm si ngu ngốc kia
" Chỉ một lát thôi đấy "
" Vâng, đệ đệ đại nhân.~ "
Tobirama nghĩ mình hình như bị hoa mắt hay sao, đột nhiên lại thấy đại ca mọc ra cái đuôi chó ngoe nguẩy ngoắc ngoắc đuôi với mình. Chết thật rồi. Anh cảm thấy mắt mũi mình có vấn đề mất rồi. Hôm nào đó anh nhất định phải đến bệnh xá khám mắt mới được.
Hashirama vô cùng mừng rỡ vì cuối cùng cũng thuyết phục được tiểu tổ tông nhà mình ra ngoài. Y cực kì phấn khích kéo tay anh đến một quán nhậu.
Khoan?
Quán nhậu ư?
" Đệ về đây! " , nhị đương gia vô cùng tức giận. Tên bợm nhậu này thiếu bạn nhậu nên mới rủ anh ra đây mà.
" Ấy đừng đừng, trong này không chỉ có mỗi rượu thôi đâu, còn có, còn có takoyaki siêu ngon luôn đó. "
Hừ,
Tên này coi như khá, biết tỏng anh thích món đó nên dùng nó giữ chân anh lại. Tobirama thở dài, thôi thì ở lại uống vài chén với y cũng không tệ.
Cũng đã lâu rồi, anh không còn uống rượu với đại ca...
Đã hai năm rồi...
Anh nâng chén rượu lên, chén sake vừa chạm môi, vị chát ngấm trên đầu lưỡi tê tê kéo anh về lại những ngày còn độc thân, những ngày anh còn dùng chén rượu để giải sầu. Từ ngày bước vào nhà Uchiha, Tobirama đã chẳng còn biết cái gì gọi là nghỉ ngơi, cái gì là giải sầu, xung quanh anh, luôn chỉ có công việc. Đến lúc nếm lại vị rượu nồng, anh cảm thấy tửu lượng của bản thân đã xuống đi rất nhiều rồi. Một giọng nói quen thuộc lại vang lên
" Tobirama "
Anh ngỡ ngàng quay đầu lại, đôi đồng tử đỏ thuần dao động. Cái quái? Ra ngoài có một bữa lại gặp ngay hắn. Hay là anh đã say?
" Madara, tôi nhớ rõ đã nói là cậu không được xuất hiện trước mặt em trai tôi rồi mà!"
Hashirama đã uống được vài chén, nhìn thấy mặt Madara đã thấy nóng máu lên. Cơn giận trong lòng y vẫn chưa bao giờ nguôi ngoai mỗi khi nhìn đứa em trai mình hết mực bảo vệ bị Madara hắn đối xử không bằng một omega tầm thường kia.
Madara chẳng biết hắn đang nghĩ gì mà lại bắt lấy tay anh, kéo anh đứng dậy.
" Về thôi. " , hắn buông một câu như vậy, rồi kéo tay anh đi.
Cánh tay còn lại của Tobirama ngay lập tức bị chụp lấy, kéo anh trở lại, là Hashirama.
" Cậu bảo về là về đâu? "
" Về nhà Uchiha. Bọn ta chưa ly hôn, vẫn là vợ chồng. Ta để em ấy về nhà Senju hai tháng là quá lắm rồi. "
" Madara! Ngươi muốn kiếm chuyện à? ", có thể thấy rằng ngài đệ Nhất lúc này đang rất cố gắng kìm nén lửa giận bùng nổ ra ngoài. Y không ngờ hắn lại mặt dày đến vậy.
" Nếu ngươi không để ta đem Tobirama về, ta cũng không ngại đánh nhau với ngươi đâu. "
Madara nhìn rất quyết tâm, tay hắn một mực nắm lấy cổ tay anh, siết chặt đến mức anh phải nhíu mày vì đau.
Madara này rốt cuộc vì sao lại phát điên như vậy chứ? Chẳng phải hắn rất muốn ly hôn với Tobirama à? Cả cái làng lá này có ai mà không biết hắn ghét nhị đương gia nhà Senju tới mức nào. Giờ hắn lại cố chấp giữ lấy anh, thật là chuyện kì lạ hết sức.
" Ta không hiểu.."
Tobirama trầm giọng, sắc mặt anh thật sự rất tệ " Ta không hiểu tại sao ngươi thích giày vò ta đến vậy? Ngươi hành hạ ta chưa đủ à? "
Madara thoáng bất ngờ nhìn anh. Trông anh lúc này rất tức giận. Hai năm anh sống chung với hắn, hắn chưa thấy anh tức giận với hắn lần nào. Bàn tay đang nắm tay anh có chút buông lỏng, Tobirama liền giật phăng ra, mệt mỏi nói với Hashirama.
" Ca, ta muốn về nhà. "
" Được. "
Hai anh em họ quay đầu rời đi. Hashirama vẫn không quên ném một tia tức giận cho hắn.
" Quay về, Tobirama! "
Madara hét lên, hắn nhả pheromones ra khống chế khiến anh gần như ngã quỵ xuống đất.
Chết tiệt, ngày anh trở về tộc, Hashirama đã dùng y thuật của mình loại bỏ vết đánh dấu của Madara trên người anh. Nhưng omega vẫn là omega, Tobirama còn là một omega trội, pheromones của hắn áp bức anh đến ngạt thở, những omega xung quanh cũng bị ảnh hưởng không ít, đã có vài người ngất xỉu.
Lần này Hashirama nhịn không nổi nữa rồi. Y nhả ra pheromones bảo vệ đệ đệ, đồng thời đấm một cú vào mặt Madara. Hai alpha trội đánh nhau, kéo nhau đến một vùng rừng núi. Một kẻ bật susano, một kẻ bật thiên thủ quan âm đánh nhau ầm trời. Cứ cái đà này, họ sẽ phá hủy cả khu rừng và ngôi làng mất.
Tobirama không thể để hai kẻ này tiếp tục đánh nhau được. Anh dùng thủy độn tạt cho mỗi tên một biển nước.
" Thôi ngay! "
Thật may là họ vẫn biết điểm dừng, Hashirama choàng tay qua vai anh, bảo hộ anh về nhà an toàn. Trong ánh mắt y loé lên sự giận dữ cùng thất vọng nhìn thiên khải của mình.
Còn hắn, hắn đứng đó nhìn người rời đi, bàn tay hắn siết chặt lại thành quyền.
Madara dường như nhận ra, bản thân cần Tobirama đến thế nào. Hai tháng anh rời đi, hắn bắt đầu cảm thấy trống vắng. Hắn đột nhiên nhớ Tobirama đến lạ lùng. Hắn thấy khó chịu khi không được nhìn thấy anh, nhưng mà hắn cũng không biết làm gì.
Hắn buồn bực tìm đến men rượu để giải sầu, lại vô tình nhìn thấy anh ở đó. Khi đó, anh hơi mỉm nhẹ, tay nâng chén sake lên nhấp một chút, cánh môi hồng khẽ chép miệng. Tửu lượng Tobirama thật sự tệ, hai gò má trắng trẻo chưa gì đã hơi đỏ hồng lên, nhìn thế nào cũng khiến người ta liên tưởng đến một trái đào đang chín hồng lên từng chút từng chút một. Madara ngơ ra một lúc, trong đầu dấy lên suy nghĩ phải đưa người này về nhà, nếu không sẽ có người bắt cóc anh mất, liền gọi tên anh.
Hắn chỉ không ngờ Tobirama suốt hai năm qua chưa một lần phản bác lại mình, hôm nay lại tức giận đến ghét bỏ hắn. Hắn còn nhìn thấy chiếc cổ trắng nõn kia, nơi đó đã không còn dấu vết của hắn. Madara có cố gắng đến thế nào cũng không thể tìm được chút mùi hương của hắn sót lại trên người anh.
Hắn tức giận. Hắn khó chịu. Hắn nhả pheromones muốn bao bọc hương rượu nồng đậm khắp cái cơ thể đó.
Rồi hắn bị Hashirama ngăn cản, sự tức giận của y cũng không khiến hắn để tâm đến. Hắn vẫn một lòng chú tâm đến Tobirama.
Giờ hắn nhìn anh rời đi, trong lòng hắn đầy khó chịu, như thể có gai nhọn đâm vào ruột gan hắn.
" Anh hối hận rồi chứ gì, đại ca? " , Izuna dựa người bên một thân cây. Cậu chẳng biết nói gì với người anh này nữa. Hỡi người anh tóc nhím ngu ngốc, đây là cái giá phải trả của anh đó.
" Đệ đến làm gì? "
" Đến đưa đại ca ngu ngốc về xem omega của anh lại gây ra chuyện gì rồi này. "
Izuna nhún vai, nhắc đến omega đó là lại bực. Chỉ mới hai tháng, cậu ta đã tiêu không ít tiền của nhà Uchiha. Vừa mới nãy còn ngang nhiên đi đánh bài thua hết 1/3 tài sản nhà họ. Càng nhắc lại càng tức giận. Cậu chịu hết nổi cái tên cơ hội đó rồi.
...
Mùi hương của Madara là mùi rượu nho nhen.
Tobirama là hương chocolate đắng.
Còn tên nấm si kia thì đương nhiên là mùi nấm rồi...
......tui đùa á :)), Hashirama có mùi trái cây, còn cụ thể là hương gì thì tui cũng khum biết nữa.
~~~~
Bái bai mn, hẹn gặp lại ở chương sau nhó~
Mn iu thương tui thì nhớ để lại cho tui mụt vote nhó~ iu <3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top