Chương 2: Tiến hành khảo thí

" Đệ nhị quan là trắc thử hồn lực, nhưng dựa vào thực lực của cả ba thì hoàn toàn phù hợp yêu cầu, chỉ cần qua đó chào hỏi một tiếng là được!" Đái Mộc Bạch đi trước nói, chẳng qua ánh mắt cả ba nhanh chóng bị vòng sáng trên trời gây chú ý, Mộc Bạch thấy cả ba tò mò về thứ phát sáng trên trời bèn hảo tâm nói: " Là  hồn ấn ngoại phóng!"

" Đó là cái gì?" Huỳnh Thảo nghi hoặc hỏi, ngoài kiến thức thường thức cơ bản ra thì cô dốt mặc cán.

" Hồn ấn nếu dùng hồn lực nhất định hiến dẫn thì ly thể hiện diện, thời gian duy trì thực tế rất ngắn lại không có tác dụng thực tế ngoài việc có thể dùng để biểu diễn, hiệu quả rất thả quan!" Đường Tam mở miệng giải thích cho Huỳnh Thảo nghe.

" Đương nhiên còn một cách dùng khác..." Dưới mắt muốn biết của Huỳnh Thảo, Mộc Bạch không nói gì thêm chỉ đưa tay chỉ về một hướng : " Có thể làm cửa hiệu!"

"Đi ngang qua đừng bỏ lỡ. Không chỉ hương vị thơm ngon  giá còn rẻ mà số lượng lại nhiều. Chỉ năm đồng tệ một cái. Ăn một cái, cam đoan các ngươi càng dễ dàng thông qua khảo thí nhập học."

" Lão bản, ở đây ngươi bán cái gì vậy?" Không ít người thông qua vòng sơ tuyển chảy mồ hôi nhìn vị trước mặt không ngừng múa mây trước sạp hàng.

Đường Tam, Huỳnh Thảo và Tiểu Vũ nhìn cách đó không xa có một người đang đẩy một cái xe rao bán. Sau chiếc xe đẩy là một người mặc bộ đồ xám đơn giản, mái tóc ngắn chỉnh tề, râu quai nón đầy mặt, nhưng lại có một đôi mắt đào hoa thật lớn, ánh mắt không ngừng lưu chuyển, chuyên môn nhìn về phía những nữ hài tử trong đội ngũ. Tiểu Vũ và Huỳnh Thảo tự nhiên cũng khó chạy khỏi ánh mắt đảo qua của hắn. Rất khó tin tưởng, cái loại âm thanh nhẹ nhàng của nữ tử lại là từ trong miệng của một ông chú có bộ dạng lôi thôi mà  hô hào như thế phát ra.  

" Món đặc biệt  của hôm nay là..." Ông chú hào hứng kéo tấm vải ra mà hô: " ...Đậu hủ thối! Thơm ngon và đẹp!"

Những người đứng gần lập tức bị mùi của món đậu hủ thối làm cho tái mặt, tất cả đều vội bịt mũi chạy đi khỏi nơi này càng sớm càng tốt để tránh bị cái mùi hôi thúi này tra tấn, thấy khách chạy hết, người này vội vàng hô: " Đừng đi, 4 đồng tệ thì thế nào?"

" Thôi, không cần!" Mọi xui tay từ chối, món này cho dù là miễn phí bọn họ cũng không có cam đảm nuốt nó đâu.

" Lại không bán được nữa rồi!" Đối với chuyện này, ông chú không khỏi ủ rũ ngồi xuống than vãn thì Đường Tam đã tiến đến hỏi: " Đại thúc, ngươi có bán bắp không hả?"

Thấy người không đáp, Đường Tam lập lại lần nữa: " Đại thúc, bắp có bán không?"

" Đại thúc? Ai là đại thúc của ngươi hả! Ta chỉ mới 14 tuổi thôi!" Hắp tung mân đậu hủ thúi, ông chú phẫn nộ hướng về phía Đường Tam la lớn. Hành động này khiến cho cả người không khỏi giật mình, Huỳnh Thảo kinh ngạc che miệng: Cái gì!? 14 á!

" Không sai! Ta chính là U sư Ka, học sinh của Sử Lai Khắc!" U Sư Ka tiến đến trước mặt Đường Tam, khó chịu chỉ vào bộ râu của bản thân mà nói: " Ngươi không thể thấy râu ta dài thì kêu ta là đại thúc được!"

Có người nào mới 14 tuổi lại mọc ra từng ấy râu, nhìn nhằm cũng là chuyện thường thình thôi! Mặc dù trong lòng nghĩ vậy nhưng Huỳnh Thảo không có lá gan nói ra.

"Ta còn là thanh xuân mĩ thiếu niên đó!"  U Sư ka âm ức hô lớn, đứng một bên Mộc Bạch nhìn không được nữa lập tức tiến tới thẳng tay gõ đầu người này: " Nói câu này thì cạo râu trước đi! Tiểu U, ngươi làm ta cảm thấy mất mặt. Đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng có ở học viện bán đậu hủ thối!"

Áo Tư Lạp vừa đẩy bàn tay Mộc Bạch đang vò nát đầu tóc bản thân vừa lên án: " Tại sao không được bán! Ngươi xem thường hệ thực vật à!"

Mộc Bạch trợn mặt nhìn U sư ka nói: " Nếu vậy, ngươi biến cho Đường Tam xem đi!"

" Cái này, chuyện riêng tư như thế..." Áo Tư Lạp xấu hổ nói khẽ hệt như một thiếu nữ mới gặp người lạ, bộ dạng này khiến cho Mộc Bạch  cảm thấy vô cùng đau mắt: " Nhanh lên, đừng có mà ỏng ẻo nữa!"

" Đừng rống, biến thì biến!"Áo Tư Lạp giật mình hô, chẳng qua dáng vẻ cứ như một thiếu nữ gặp phải hạng cường hào ác bá vậy, Huỳnh Thảo cảm thấy dạ dày của bản thân bị đau không nhẹ nhưng cử động kế tiếp mới thực sự khiến cho cô cảm thấy vô ngôn.

" Khả á! Hương hương!"Áo Tư Lạp bất đắc dĩ đưa tay phải của mình ra, có chút bỉ ổi dùng giọng điệu yểu điệu kéo dài của hắn kêu lên một tiếng " Đậu hủ mền!"Quang mang màu vàng chợt ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, một miếng đậu hủ thúi đã hình thành, mùi hương đặc trưng lan tỏa khiến cho cả người vội bịt mũi bản thân vừa lùi bước cách xa Áo Tư Lạpmắng .

" Đại thúc, thật là...bê đê!" Tiểu Vũ nói trắng ra.

Đường Tam tái mặt nghĩ: Mùi này mà còn gọi là đậu hủ mền à!

" Võ hồn hệ thực vật muốn thực vật phát sinh biến hóa thì phải phối hợp hồn chú khác!" U sư kha xấu hổ nói: " Không phải tôi muốn nói như thế đâu!"

Vốn cảm thấy hồn chú của bản thân đáng xấu hổ, nhưng so với người này còn tốt chán a! Huỳnh Thảo vỗ nhẹ ngực thầm nghĩ.

Tiểu Vũ trợn mắt nhìn ngón tay tạo dáng của U sư kha: " Thế còn tay ngươi?"

" Ồ, phối hợp tư thế đặc định, có thể gia tăng hồn lực phản ứng." U Su kha giải thích.

Huỳnh Thảo thấy Tiểu Vũ không mắt tin tưởng bèn mở miệng chứng thực: " Tôi cũng là hồn sư hệ thực vật, lời cậu ấy nói là đúng!"

" Thật hả?" Tiểu Vũ giật mình nói, Đường Tam gật đầu đáp: " Là thật, chuyện này lão sư có nhắc tới! Nếu là tư thế của riêng mình để bổ trợ hồn chú, thì có thể tập trung tinh thần tăng tốc hồn hiện , các kỹ xảo này đối với các hồn sư cấp thấp cũng có ít lắm! Ta cũng đang tập luyện."

Mà U sư ka nghe Huỳnh Thảo cũng là hồn sư hệ thực vật, lập tức bưng mân đậu hủ thối tiến đến gần cô mà cười : " Tiểu thư mĩ lệ cũng là hệ thực vật à! Mau ăn thử món đậu hủ thối của tôi, miễn phí nha!"

Nhìn mân đậu hủ thúi trước mặt, Huỳnh Thảo tái mặt lùi lại: " Cảm ơn, nhưng tôi không đói!"

" Ngươi muốn ngộp chết tân sinh à! Mau đi kiếm người khác!" Đái Mộc Bạch nhìn Ú sa kha bám riết không bỏ, bèn tiến đến cản Ú su ka không cho cậu lại tiến đến gần Huỳnh Thảo.

Đối với việc Mộc Bạch ra tay tương trợ, Huỳnh Thảo âm thầm cảm kích, mà đứng bên cạnh cô là thiếu nữ tóc đen ban nãy đối với việc lời qua tiếng lại của Đái Mộc Bạch và U sư kha chỉ hừ lạnh một tiếng " Vô vị"

  Đái Mộc Bạch cười nói "Chúng ta nơi này chính là quái vật học viện, vu hồn tự nhiên cũng thiên kỳ bách quái rồi. Bất quá, Áo Tư Lạp tên gia học này trong học viện cũng tính là một đóa kỳ hoa. Vũ hồn của hắn không có công kích lực gì cả, nhưng trong vũ hồn thực vật hệ lại là cực phẩm. Dù sao, hắn cung cấp chính là thức ăn. Chỉ là người này trong lúc sử dụng vũ hồn có cái câu chú ngữ thật sự quá buồn nôn đi. Không biết có phải tại vì thực vật vũ hồn hay không, bộ râu của hắn so với người thường thì tươi tốt hơn nhiều. Râu mép một ngày không cạo sẽ biến thành bộ dáng như thế!"

Đái Mộc Bạch vỗ vỗ vai Đường Tam nói "Đi thôi, ta mang mọi người vào khảo thí. Không cần xếp hàng."  

Duy chỉ có Đường Tam nói "Như vậy không tốt a."   Còn những người khác thì vui vẻ với việc không cần tốn thời gian xếp hàng chờ đến phiên mình.

Phụ trách đợi khảo thí thứ 2 la một gã sư phụ lớn tuổi, bởi vì trò khôi hài ban nãy, Huỳnh Thảo còn không biết bên này khảo thí là cái gì.  

Đái Mộc Bạch đi đến bên người lão sư, bên tai hắn nói mấy câu gì đó, lại chỉ chỉ  về phía bọn họ.

Sư phụ nọ gật gật đầu nói "Được. Ngươi dẫn bọn họ trực tiếp đến đệ tứ quan. Thông qua là trúng tuyển."

Đái Mộc Bạch trở lại bên người Đường Tam, Huỳnh Thảo cùng Tiểu Vũ, dẫn ba người hướng phía trong học viện đi tới. Cả bọn thí sinh đang xếp hàng cũng mặc kệ.  

Một gã nam thí sinh nói "Sư phụ, chuyện này là sao? Tại sao bọn họ lại có thể vào thẳng vòng 4. Chúng ta lại phải thông qua từng cửa?"  

Lão sư lớn tuổi lạnh nhật nói "Nếu ngươi có hồn lực vượt qua 25 cấp vậy cũng trực tiếp đến vòng khảo thí thứ tư, không cần ở nơi này làm chậm trễ thời gian. Mà ngươi khi kiểm tra hồn lực chỉ có 21 cấp, vậy phải lưu lại từng cửa mà thông qua."  

Nam thí sinh nghi hoặc "Hồn lực của bọn họ ngoài 25 cấp? Không có khả năng, chúng ta mới có 12 tuổi, nhưng thế nào có thể có hồn lực cao như thế?"  

Có thể đến nơi này, đều là hồn lực vượt qua 21 cấp, hơn nữa tuổi cũng không quá 12, trong sơ cấp học viện cũng coi như là một nhân vật trung tâm. Mà đến Sử Lai Khắc học viện này lại liên tục đụng vào tường đá, tâm tình cũng khó trách được có chút biến hóa.

 Đái Mộc Bạch lạnh lùng hừ một tiếng "Chính mình không được, đừng nghĩ rằng người khác cũng không được. Khi ta tiến vào học viện hồn lực cũng là 25 cấp, Đường Tam, cho bọn chúng thấy hồn lực của ngươi đi." Vừa nói, hắn vừa cầm lấy một khối thủy tinh màu trắng trên bàn cấp cho Đường Tam.  

 Thủy tinh kiểm tra căn cứ vào cấp bậc bất đồng biểu hiện màu sắc bất đồng. Loại thủy tinh màu trắng này là kiểm tra hồn lực dưới 30 cấp, nếu hồn lực trên 30 cấp sẽ làm thủy tinh nổ.  

 Đường Tam lúc này mới hiểu tại sao Đái Mộc Bạch nói thông qua cửa này cũng là đãi ngộ của bọn hắn, hiển nhiên, một cửa này là thi kiểm tra hồn lực của thí sinh chuẩn xác là bao nhiêu.  

 Lập tức hắn cũng không mở miệng, tiếp nhận lấy thủy tinh màu trắng, trực tiếp đem huyền thiên công nội lực nhập vào trong đó  

Trong phút chốc, chỉ thấy trong tay Đường Tam phát ra bạch quang mạnh mẽ, thuỷ tinh màu trắng trở nên sáng như ngọc, quang mang mãnh liệt từ thủy tinh phát ra chiếu khắp mọi nơi, rõ ràng là sắp đạt tới cấp ba mươi.  

 Trên mặt vị sư phụ phụ trách việc kiểm tra toát ra nụ cười hài lòng: "Xem ra, học viện Sử Lai Khắc năm nay lại nghênh đón thêm một tiểu quái vật không tồi rồi."  

  Trên mặt Đường Tam lộ ra một nụ cười mỉm và đưa thủy tinh cầu cho Tiểu Vũ, hắn không sợ Tiểu Vũ bị người ta đàm tiếu, đối với Tiểu Vũ hắn tuyệt đối tin tưởng.  

Bạch quang đồng dạng lại lóe sáng lên, hoàn tòan ngăn cản cái miệng đàm tiếu của các thí sinh. Ánh mắt đang nhìn Đường Tam và Tiểu Vũ của những người đó nhất thời trở nên quái dị.  

Cấp 29, mười hai tuổi hồn lực đã đạt tới cấp 29, đây là mức mà con người có khả năng đạt tới sao?  

Huỳnh Thảo cầm lấy thủy tinh cầu mà Tiểu Vũ đưa cho mình, bạch quang sáng ngời lại xuất hiện, mặc dù không mãnh liệt bằng Đường Tam và Tiểu Vũ nhưng cũng đã mãn cấp 25 có mơ hồ tiến đến cấp 26, bởi vì hiện tại Huỳnh Thảo chỉ mới có 10 tuổi cho nên không cảm thấy mới có cấp 25 như cô không được ưu ái nhảy đến vòng kiểm tra thứ 4, song những người khác lại nghĩ khác.

Quái vật! Mọi người không khỏi toát mồ hôi nhìn cả ba người họ thầm than.

Một thanh âm trong trẻo vang lên: "Sư phụ, Con nghĩ con cũng có thể vượt qua cửa thứ ba"  

 Mở miệng chính là người báo danh kiểm tra trước ba người họ, cũng là cô gái khiến cho vị sư phụ trong cửa thứ nhất kinh ngạc. Lúc này, Đường Tam, Huỳnh Thảo  và Tiểu Vũ chính thức nhìn thấy dung mạo của nàng, tóc ngắn ngang tai, da cực trắng, dung nhan đẹp đẽ, tuy vóc người không bốc lửa như nữ tử lạnh lùng kia nhưng vô cùng hài hòa, nhìn qua khiến cho người ta có cảm giác thoát tục. Trông thế nào cũng giống một cô gái đã qua giáo dục quý tộc cao cấp.  

Nếu nói cô gái đến cuối cùng kia là một tòa băng sơn, vậy thì nàng chính là trận gió xuân ấm áp, nụ cuời xinh đẹp ấy làm cảm nhiễm tất cả mọi người xung quanh.  

 Mỉm cười đi tới bên Huỳnh Thảo, gật đầu với cô một cái. Hiểu ý, Huỳnh Thảo liền đưa quả tinh cầu cho nàng.  

Bạch quang sáng ngời lại xuất hiện, mặc dù không mãnh liệt bằng Đường Tam và Tiểu Vũ nhưng cũng tuyệt đối vượt qua hồn lực cấp hai mươi lăm, trông ước chừng khoảng hai mươi sáu cấp.  

Đang lúc nàng tính hỏi sư phụ liệu mình có được thông qua tới đợt khảo thí thứ tư hay không, nàng đột nhiên phát hiện thủy tinh cầu trong tay không thấy đâu nữa, một thân ảnh không một tiếng động đã xuất hiện bên cạnh nàng, ngay sau đó, bạch quang sáng ngời lại lóng lánh. Quang mang so với nàng khi rót hồn lực vào còn mạnh mẽ hơn vài phần, chính là tiêu chuẩn hồn lực cấp hai mươi bảy.  

  Nhân vật đột nhiên xuất hiện chính là người cuối cùng đi với Đái Mộc Bạch tới nơi này, cô gái lạnh như băng kia.  

  Trên mặt vị sư phụ phụ trách khảo thí không che dấu được vẻ kinh ngạc: "Quái vật hàng năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều. Một lần có tới năm người. Tốt, tốt, xem ra có vẻ hay ho đây. Mộc Bạch, dẫn bọn họ đi tới cửa kiểm tra số bốn đi."

"Vâng!" Đái Mộc Bạch cung kính đáp lời. Tà mâu có chút phức tạp nhìn cô gái lạnh lùng kia, lúc này mới xoay người đi vào phía trong của học viện. Lúc này không còn lời phàn nàn của thí sinh nữa, thực lực đã nói lên tất cả.  

  Trong bốn thí sinh, cũng chỉ có quan hệ giữa Đường Tam cùng Mộc Bạch coi như có chút thân mật, một bên đi theo hắn vào bên trong, một bên hỏi: "Đái đại ca, khảo thí tổng cộng chỉ có bốn đề mục thôi sao?"  

  Đái Mộc Bạch gật đầu, nói: "Tổng cộng chỉ có bốn cửa. Cửa thứ nhất ngươi đã thông qua, chính là hồn lực không đủ hai mươi mốt cấp, hoặc là quá mười ba tuổi thì bị loại. Cửa này loại nhiều người nhất. Cửa thứ hai, chính là tiến hành khảo nghiệm hồn lực cùng vũ hồn. Hồn lực cho dù cường đại cũng không đủ chứng minh tiềm lực phát triển trong tương lai, cửa này chính là kiểm tra vũ hồn, chỉ có vũ hồn có tiềm lực phát triển mạnh mẽ, hơn nữa trước khi tu luyện có phương hướng phát triển vũ hồn chính xác thì hồn sư mới có thể tiến vào cửa thứ ba. Đương nhiên, nếu có vũ hồn cực kì đặc thù, quái dị thì cũng có thể được thông qua. Tiểu Áo chính là vì vũ hồn đặc biệt mà được nhận."  

Thân là dân gà mờ, Huỳnh Thảo không rõ lắm nhưng vẫn có thể ngộ ra vài phần đạo lý trong đó.

"Đái đại ca, nhưng vũ hồn của ta là Lam Ngân Thảo, hẳn là thuộc loại không có tiềm lực phát triển nhất. Tại sao..."  

  Đái Mộc Bạch sang sảng cười, nói: "Ngươi cũng không cần khiêm tốn, thực lực của ngươi như thế nào ta lại còn không biết? Học viện quy định, nếu thí sinh báo danh có hồn lực vượt qua cấp 25, vậy bất luận vũ hồn là gì, đều có thể trực tiếp thông qua cửa thứ hai và thứ ba. Như là một loại ưu tiên, mặc dù phẩm chất vũ hồn có chênh lệch một ít, nhưng ngươi có hồn lực cường đại, nhờ vào ưu thế hồn lực, như trước đều có thể trở thành một gã hồn sư cường đại."  

  Tiểu Vũ nhịn không được hỏi: "Vậy cửa thứ ba khảo thí cái gì?"

  Đái Mộc Bạch nói: "Cửa thứ ba khảo nghiệm cách ứng dụng vũ hồn của bản thân thí sinh. Có được hồn lực cùng tiềm lực phát triển vẫn không đủ, đồng thời còn phải tự mình khống chế vũ hồn. Cấp bậc càng cao thì vũ hồn càng khó điều khiển, rất dễ dàng xuất hiện nhiều vấn đề. Nếu với vũ hồn, không thể khống chế được đến một trình độ nhất định, vậy chứng tỏ hồn sư tự mình tu luyện không chăm chỉ. Đệ tử như vậy cũng không được thu nhận."  

  Không đợi Tiểu Vũ hỏi lại, Đái Mộc Bạch trực tiếp nói về cửa khảo thí thứ tư: "Thứ tư là khảo nghiệm kinh nghiệm thực chiến. Có vài vị đệ tử vũ hồn bản thân rất tốt, đối với vũ hồn khống chế cũng tốt. Nhưng từ nhỏ sinh sống trong gia đình quý tộc, lớn lên trong nhung lụa. Đối với thế giới bên ngoài căn bản là không hiểu một cái gì, càng không phải nói tới chiến đấu. Đệ tử như vậy học viện cũng không thu. Viện trưởng đại nhân đã nói qua, chiều chuộng quá mức là một điều không nên!"  

  Nghe Đái Mộc Bạch nói xong, năm người đều trầm mặc, nhưng chỉ trong chốc lát Tiểu Vũ nhịn không được mở miệng trước: "Các ngươi đây là tuyển đệ tử hay tuyển lão bà. Sao mà nghiêm khắc! Khó trách vị sư phụ ở cửa trước nói các ngươi nơi này chỉ lấy quái vật. Có thể thông qua 4 cửa khảo hạch này, sợ là cũng chỉ có quái vật a. Ta muốn hỏi 1 chút, học viện Sử Lai Khắc hiện giờ có bao nhiêu đệ tử? Hàng năm có thể chiêu thu được bao nhiêu đệ tử?  

  Lần này đến phiên Đái Mộc Bạch cười khổ: "Học viện Sử Lai Khắc của chúng ta từ khi thành đến bây giờ, qua 20 năm, tổng cộng thu 42 đệ tử. Chia đều 1 năm hơn 2 người 1 chút. Năm nay các ngươi 4 người nếu đều được thu, chính là kỷ lục. Từ 2 năm trước học viện không thu được đệ tử. Trước mắt đang học tập ở học viện còn có 3 đệ tử."  

"Ba?" Ngoại trừ băng lãnh thiếu nữ, Đường Tam, Tiểu Vũ, Huỳnh Thảo cùng nhu mỹ thiếu nữ gần như đồng thời kinh hô.  

  Đái Mộc Bạch tự giễu, cười cười: "Cả Đấu La đại lục, chỉ duy nhất học viện chúng ta là sư phụ nhiều hơn đệ tử. Cho dù sau này, có chiêu thu các ngươi, số lượng đệ tử của học viện cũng tuyệt không vượt qua sư phụ."  

Huỳnh Thảo hỏi: "Như vậy, học viện làm sao tồn tại? Không có người học sẽ không có nguồn thu." Dựa vào kiến thức kiếp trước, trường học như vậy có thể tồn tại thật là kỳ tích!

  Đái Mộc Bạch đáp: "Nếu không vậy, ngươi nghĩ tại sao học viện lại ở tại thôn nhỏ này. Chính là vì thiếu ngân quỹ. Nếu không phải gia đình ta hỗ trợ 1 chút, sợ rằng học viện đã đóng cửa từ năm ngoái. Năm nay nếu không chiêu thu được đệ tử, vậy 3 người chúng ta chính là nhóm đệ tử cuối cùng của học viện Sử Lai Khắc."  

"Vậy tại sao học viện không hạ thấp yêu cầu nhập học? Ta xem người báo danh cũng không ít đâu." Nhu mỹ thiếu nữ nghi hoặc nói.

  Đái Mộc Bạch toát ra 1 tia thần sắc tôn kính: "Viện trưởng đại nhân nói, bất luận thế nào cho dù học viện Sử Lai Khắc phải đóng cửa cũng tuyệt không thu phế vật, chỉ cần quái vật. Ngươi biết điều kiện tốt nghiệp học viện là gì không? Chúng ta nơi này không phải là trung cấp hồn sư học viện, cũng không phải cao cấp hồn sư học viện. Bởi vì yêu cầu của chúng ta cùng bọn chúng không giống nhau. Chúng ta chỉ cần đệ tử dưới 13 tuổi có thiên phú dị bẩm. Mà điều kiện tốt nghiệp học viện là trước 20 tuổi phải vượt qua cấp 40, đạt tới trình độ hồn tông."  

"Học viện tổng cộng có 62 đệ tử,nhưng chính thức tốt nghiệp lại chỉ có 14 người. 14 người này sau khi rời học viện, không một ai không phải là đại nhân vật. Trong đó xuất sắc nhất chính là 1 vị, bây giờ là trưởng lão trẻ nhất của Vũ hồn điện, quyền uy gần bằng giáo hoàng. Còn lại, đều là không cách nào trước 20 tuổi hoàn thành 40 cấp và tử vong khi liệp sát hồn thú. Viện trưởng đại nhân từng nói, không đủ 40 cấp không nên đi ra ngoài, làm mất thể diện của ông ta."  

  Nói xong lời cuối cùng, tâm tình Đái Mộc Bạch rõ ràng trở nên kích động, đối với viện trưởng học viện Sử Lai Khắc, hắn hiển nhiên cực kỳ tôn kính.

Giờ phút này, Huỳnh Thảo cũng biết tại sao Phán quan lại muốn cô theo học nơi này.

Đái Mộc Bạch thở dài 1 tiếng: "Vương thất của vương quốc Ba Lạp Khắc vốn định tài trợ học viện, nhưng yêu cầu đệ tử tốtnghiệp học viện phải hướng vương thất thuần phục, bị viện trưởng đại nhân trực tiếp cự tuyệt. Học viện Sử Lai Khắc chúng ta hoàn toàn khác học viện khác, cho nên mới biến thành bộ dáng này."

Huỳnh Thảo vô cùng cảm thấy tò mò về vị viện trưởng trong lời Đái Mộc Bạch, cô muốn xem đến tột cùng là cái dạng người gì có thể kiên trì cố chấp trong 20 năm thành lập 1 tòa học viện như vậy.  

"Đến nơi rồi." Đái Mộ Bạch dừng lại. Lúc này, bọn họ đã đi tới 1mảnh đất trống, nơi này so với đệ nhị quan lúc trước nhỏ hơn rất nhiều, chỉ khoảng 200 thước vuông. 1 người trung niên khoảng 50 tuổi ngồi ngủ trên ghế.  

"Triệu sư phụ, ta dẫn người đến tiến hành đệ tứ quan khảo hạch."

"Oh? Năm nay có người tiến tới đệ tứ quan? Mà lại có tới 4 người?" Trung niên nhân mở đôi mắt vẫn còn có vẻ ngái ngủ, có chút kinh ngạc nhìn 4 người trước mặt, tựa hồ gặp chuyện không thể tin nổi.  

  Đái Mộc Bạch nói: "Chẳng những bọn họ 5 người tới đệ tứ quan, hơn nữa bọn họ đều là miễn trừ kiểm tra ở đệ nhị và đệ tam quan."

  Triệu sư phụ con mắt sáng ngời, từ ghế đứng lên, vóc người hắn không cao, tướng mạo rất bình thường, nhưng nhìn qua lại cực kỳ rắn chắc, Huỳnh Thảo thầm đoán người này ước chừng hơn 1m 5 vì so với Đường Tam 12 tuổi còn thấp hơn 1 chút song làm cho người ta có cảm giác hùng tráng.

  Bả vai rộng lớn như tường thành, áo khoác căn bản không cách nào che giấu cơ thể hùng tráng như cương thiết chú tạo của hắn. Vẻ mặt dù hòa khí, nhưng vóc người hùng tráng vô hình trung gây mọi người áp lực mãnh liệt.  

" 5 người đều từ 25 cấp trở lên à. Không tệ, không tệ, xem ra năm nay tiểu quái vật không ít a. Thông qua cửa của ta, các ngươi chính thức trở thành đệ tử của học viện Sử Lai Khắc. Bất quá, khảo nghiệm của ta không có dễ dàng thông qua. Kinh nghiệm thực chiến của mỗi hồn sư phải dựa vào thực lực của chính mình. Ta khảo hạch chính là năng lực tại phương diện này."  

  Ánh mắt tươi cười đảo qua 5 người họ mà nói: "Ta gọi là Triệu Vô Cực, nếu các ngươi 5 người đều là miễn kiểm thông qua đệ nhị, tam quan. Ta đây tự mình cùng các ngươi thử một chút. Bây giờ ta cho các ngươi thời gian 1 nén hương để hiểu rõ nhau. Sau 1 nén hương, kiểm tra bắt đầu. Nội dung kiểm tra là các ngươi 5 người liên thủ ngăn cản ta công kích trong thời gian 1 nén hương. Chỉ cần có 1 người có thể kiên trì đến cùng, đều tính là các ngươi vượt qua kiểm tra. Ta hy vọng các ngươi hiểu được, không nên cố gắng giở trò, không ai có thể dùng tốc độ thoát khỏi phạm vi này. Đồng thời ta cũng nhắc nhở các ngươi, bằng vào sức lực 1 người không có khả năng ngăn trở công kích của ta. Cơ hội thành công duy nhất của các ngươi là phối hợp hỗ trợ lẫn nhau."  

 P/S: Mình xin giới thiệu một chút về cấp bậc từ thấp đến cao:

1~10: Cấp hồn sĩ cảnh giới

11~20: Cấp hồn sư cảnh giới

21~30: Cấp đại hồn sư cảnh giới

31~40: Cấp hồn tôn cảnh giới

41~50: Cấp hồn tông cảnh giới

51~60: Cấp hồn vương cảnh giới

61~70: Cấp hồn đế cảnh giới

71~80: Cấp hồn thánh cảnh giới

81~90: Cấp hồn đấu la cảnh giới

91~99: Cấp phong hào đấu la cảnh giới

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #đn