Chương 2.2 :

Là một Thư Tử, bản năng muốn chống lại trái tim của Dean vốn đã rất yếu ớt, huống chi lại là một Hùng Tử đáng yêu đến vậy, hắn làm sao có thể từ chối được? Hắn chỉ không muốn để biểu hiện của mình trở nên quá xấu hổ mà thôi.

Khi nghe thấy từ "không cần" đầu tiên, cậu còn tưởng rằng mình đã bị từ chối. Nhưng ngay sau đó, giọng nói mềm mại, gần như nũng nịu của Dean khiến trái tim của Thi Linh đập thình thịch. Cậu nghĩ thầm, quả nhiên giống cái thật biết cách quyến rũ, không trách những người lớn trong bộ lạc luôn nói rằng phải đến khi trưởng thành mới hiểu được sự tuyệt vời của giống cái.

Nếu như trước đây mục tiêu của Thi Linh là tìm kiếm một đối tượng để sinh ra một quả trứng khỏe mạnh, thì bây giờ cậu chỉ có một mong muốn duy nhất, đó là biến giống cái này thành tài sản riêng của mình.

Ngoài việc có ý muốn chiếm hữu mãnh liệt đối với Dean, Thi Linh cũng không hề hay biết rằng kỳ động dục khiến cậu lo lắng đã đến. "Đi đâu, nghe anh."

Câu nói đó của Dean, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, Thi Linh cũng hiểu đó là một sự đồng ý. Cậu không hề cho Dean cơ hội từ chối, mà dựa vào bản năng của một thú nhân tộc Vũ Xà để hiểu ý nghĩa của hành động này. Đối với giống loài của cậu, một giống cái cười với ngươi nghĩa là thích ngươi, mặt đỏ lên nghĩa cũng là thích ngươi, và việc không từ chối sự tiếp cận của ngươi đồng nghĩa với việc sẵn sàng sinh trứng cho ngươi!

Trong mắt giống cái, tộc Vũ Xà vốn dĩ không hề tốt đẹp gì, nếu không có truyền thống mặt dày từ đời này qua đời khác thì chắc chắn đã sớm tuyệt hậu. Lúc này, Thi Linh mới thực sự cảm nhận được kinh nghiệm mà tổ tiên để lại là vô cùng đúng đắn! Chỉ có hành động mới chứng minh được tất cả! Chỉ có ăn vào miệng mới là của riêng mình! Cậu tiến lên một bước, ôm chặt lấy Dean, cánh tay siết chặt vòng eo đối phương không để lại một kẽ hở nào. Nếu không sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cậu đã muốn biến thành hình dạng gốc của mình và cuộn chặt lấy giống cái nhỏ bé này.

"Ưm......" Cái ôm chặt của Thi Linh khiến phần kiên trì cuối cùng của Dean cũng tan vỡ. Tiếng rên rỉ khàn khàn thoát ra từ cổ họng hắn, một âm thanh hoàn toàn xa lạ khiến bản thân hắn cũng giật mình. Sự sợ hãi xen lẫn với bản năng khiến hắn không thể chống cự.

"Bên cạnh... có cái phòng trống... A!" Câu nói còn chưa dứt, Thi Linh đã bế hắn lên. Bất ngờ trước hành động này, Dean vội ôm lấy cổ Thi Linh. Thi Linh khẽ cười, 'pi' một cái hôn lên má Dean.

Dưới cái nhìn chăm chú và hoảng sợ của đám trùng, Thi Linh làm theo chỉ dẫn của Dean, cố tỏ ra bình tĩnh nhưng thực chất lại vội vàng bế Dean vào phòng bên cạnh. Dean thậm chí chỉ kịp mở hình thức "Không làm phiền" của phòng thì đã bị ném lên giường.

Căn phòng này vốn được dùng để chăm sóc những người bị thương, nên giường khá cứng, Dean thình lình mà bị ném đi lên nên có chút không thoải mái, hơn nữa việc rời khỏi vòng tay ôm ấp của Thi Linh giữa chừng mà không có lý do khiến cho hắn bắt đầu khủng hoảng, thân thể hắn cũng làm theo mà phát ra kháng nghị, chưa bao giờ bị đụng vào quá địa phương không được mà bắt đầu phát ngứa.

Thi Linh cảm thấy rất ngạc nhiên khi nhận ra "cậu nhỏ" của mình đang sưng lên và rất khó chịu, nôn nóng muốn được giải phóng ra ngoài. Cậu chưa bao giờ cảm thấy như vậy trong suốt 20 năm qua. Lúc này, Thi Linh mới hiểu ra rằng kỳ động dục của mình đã tới.

Thi Linh nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình. Hai cây dương vật do sự cởi bỏ quần áo thô lỗ của cậu mà run lên lắc lư hai lần, cậu tò mò đưa tay ra cầm lấy, cảm giác run rẫy từ xường cùng bò lên tới đỉnh đầu. Ngay lập tức, cậu trừng lớn mắt, tay buông ra không dám đụng vào nữa.Nhưng hai bé Thi Linh nho nhỏ lại bởi vì sự đụng vào của cậu mà ngày càng khó chịu, Thi Linh lẩm bẩm: "Thật kỳ lạ."

Sau đó, Thi Linh nhìn sang Dean thì thấy cậu ấy đang rất hưng phấn và liên tục vặn vẹo trên giường. Thi Linh cũng cảm thấy "cậu nhỏ" của mình đang sưng lên và rất khó chịu. Cậu ấy không thể kìm nén được cảm giác này nữa.

Thi Linh liếc nhìn sang giống cái nhỏ trên giường, Dean đang rất hưng phấn và đã chìm sâu vào dục vọng, hắn mất ý thức mà liên tục vặn vẹo trên giường, "cậu nhỏ" cũng đang hưng phấn mà phình lên. Thi Linh không thể kìm nén được nữa mà nhào lên.

Quần áo của Dean trông rất kỳ lạ. Thi Linh kéo vài lần vẫn không biết phải cởi ra như thế nào, nên đã mạnh tay xé luôn. Mặc dù đầu óc của Dean đang rất hỗn loạn nhưng hắn vẫn phối hợp với Thi Linh để cởi bỏ hết quần áo của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top