15

Suốt một tuần qua bệnh nhân của anh vẫn qua nhà chơi bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra. Jihoon cứ lên giường đi ngủ, mở mắt, lại ngủ, bừng tỉnh, quay sang bên cạnh, thấy người đẹp lại nằm ôm mình.

Được rồi, anh ta nói rằng anh ta mộng du và khó ngủ cần có thứ gì ôm nên mới tự nhiên, chỉ tự nhiên tay cầm nắm cửa phòng của cậu mở ra, chân tự leo lên cái giường to đùng này và đắp chăn lên người cho ấm, chứ không hề nhớ gì hết.

Vậy còn đoạn ôm nó mỗi tối thì sao???

Sao không giải thích nốt đi

Trời ạ nghĩ nhiều làm gì, chỉ là ôm nhau ngủ thôi mà, Jihoon tự nhủ như vậy! Nhưng thằng em của cậu thì lại nghĩ quá nhiều, lúc nào à không phải lúc nào đâu, chỉ cần nhìn thấy Wangho trong tình trạng đang ngủ thôi, nó cũng ngóc đầu lên rồi.

Từ lúc được ôm anh ta ở viện đã thế rồi chứ gì hả đồ chim to tồi tệ này!!!

Nhưng cái vấn đề cần giải quyết bây giờ là sao Han Wangho lại có chìa khoá nhà của cậu, nằm trên giường của cậu khi cậu chưa đi làm về, mặc áo sơ mi của cậu và đang nằm thở dốc đến như vậy.

Có nên chuồn đi không ta, mới đi ăn tối với mấy em y tá về! Đồng nghiệp cả thôi, con mèo không hề đào hoa như cái anh này đâu. Vả lại từ lúc Wangssi hay sang chơi, lúc nào trước khi đi làm về Jihoon cũng sẽ sịt khử mùi pheromone, rồi mới lái xe về nhà nấu cơm cho anh.

Nay thịt vịt ở quán kia ngon thật.. biết thế mua 1 phần về cho Wangssi.

Chết mẹ anh ta nhìn thấy mình rồi, tỉnh táo lại nào Jihoon, mình là bác sĩ, chỉ cần tới khám kiểm tra tình trạng và nếu có khó khăn quá thì cho con mẹ anh ta lên xe cấp cứu là xong. Có gì đâu

Đúng là không khó khăn gì thật, chỉ khó ở chỗ là...

"Wangssi, Wangssi, Anh đang sốt phải không?" Jeong Jihoon vỗ vỗ nhẹ vào một bên má Han Wangho trong trạng thái anh nửa tỉnh nửa mê nằm trên giường.

Tại sao Jihoon là bác sĩ mà còn tưởng chỉ là sốt mà lại không biết tới kì dịch cảm của anh ấy à?

Cũng đúng thôi.

Vì ngoài những người chăm sóc anh hàng tháng trong những ngày khốn đốn này ra, những biểu hiện của anh chỉ như những người sốt bình thường, cũng không khó chịu, muốn cắn, cũng không toả ra pheromone hoặc chính anh cũng chả biết có toả ra không.

Nhưng từ lúc anh ngửi thấy được mùi hoa tử đằng trên người tên bác sĩ mà anh nói bị thần kinh. Tự bản thân anh cũng cảm nhận được

Trên người mình có mùi đào

Mà lại là đào tươi.

Muốn được Jihoon hôn quá, hôn quá! Hôn vào môi, hôn vào tuyến thể sau gáy, muốn Jihoon thơm ở phía dưới nữa

Đm! Là bản năng thôi thúc anh muốn làm vậy, anh không hề có một tí tình cảm với cậu em này hết. Rõ ràng thằng nhãi ranh suốt ngày sống chung với thuốc sát trùng và kim tiêm này hoàn toàn không hợp để yêu đương với streamer họ Han xinh đẹp này!

"Em hôn anh được không?" Nước mắt sinh lí của Wangho chảy ra, người anh thật sự nóng như một cái lò than tự nhiên muốn được chữa lành bởi Alpha ngay trước mắt.

Cũng chỉ là đụng chạm một tí thôi, không mất gì đâu mà? Đúng không

Vậy nên Jihoon ơi

Hôn đi, nhanh lên, lẹ đi mà!

Bộ não và lưỡi của Han Wangho đang cầu xin môi mèo đến phát điên rồi đây này.

Nhanh đi mà Jeong Jihoon

"Này là nụ hôn đầu của em đấy? Anh hôn xong phải chịu trách nhiệm với em nha?" Jihoon cúi người xuống nhưng lại quay sang hướng khác tránh môi Wangho, cậu cười thầm

Định lừa thằng này vào tròng à, không có đâu nha. Tuy nó chưa làm tình với ai, và bản năng Alpha của nó cũng đang thôi thúc nó bắn thẳng tinh trùng vào bụng cái ông anh này luôn ấy chứ. Nhưng mà phải tỉnh táo, phải kiên nhẫn, phải nhẫn nại.

Bản năng mình có thể kiểm soát được, phải chờ anh đồng ý, phải chờ anh mở tuyến thể ra cho mình khám phá, không được làm tổn thương cái đồ ngốc này.

Sợ Han Wangho đau!

Nên mới chờ Han Wangho cho phép, vì cũng đã chờ lâu tình yêu nhỏ mọn này của mình, vì đã thích anh từ rất lâu trước đấy rồi

"Ừm, anh sẽ chịu trách nhiệm mà nên nhanh đi" Wangho không nghe rõ, chỉ nghe được mỗi mấy chữ đầu.

Chiếc điện thoại đang quay lại hình ảnh Han Wangho đang thè nhẹ chiếc lưỡi đỏ cùng với giọng điệu khàn khàn cầu xin cậu đã được ghi lại hết toàn bộ.

Dù sao cũng nên dừng tới đây làm bằng chứng thôi, những đoạn sau đấy Jihoon chỉ nên một mình bản thân tận hưởng.

Jihoon cũng cần được an ủi, sau những tháng ngày mập mờ chỉ ngủ chung giường mà không làm gì, hay những cái lướt nhẹ không biết vô tình hay cố ý của anh chạm qua thằng em khát khao được ngẩng cao đầu vẫn còn đang ở trong quần hót líu lo đòi xổng ra ngoài kia.

Anh ta phải chịu trách nhiệm cho hai anh em Jeong Jihoon!!!

"Chỉ muốn hôn môi thôi à?" Jihoon nhét ngón tay vào miệng Wangho, đè vào phần lợi ướt đẫm.

Không!!

Han Wangho muốn hét lên như vậy nhưng không dám, vì vậy trong lúc sắp được chìm đắm vào pheromone. Anh cầm lấy tay Jeong Jihoon, luồng vào trong áo, đặt vào phần đang nhô cao giữa chiếc sơ mi đầy mùi hoa tử đằng , nơi mà trái tim anh đang đập loạn xạ chả biết vì đâu.

Em hiểu rồi anh yêu!

Chỉ chờ mỗi câu nói đấy thôi! Ngay lập tức khoang miệng của Han Wangho được lấp đầy, đôi môi mèo của cậu vồ vập, không ngừng âu yếm đầu lưỡi đỏ hồng kia. Wangho cũng ngoan ngoãn ngậm lấy, liếm mút theo đầu lưỡi của Alpha, như học cách hôn từ đầu theo sự chỉ dẫn, những tiếng động nho nhỏ phát ra ngày càng nhiều.

Ở dưới ướt rồi...

Lần đầu tiên Han Wangho cảm nhận được bên dưới mình đang ướt nhẹp... Chỉ vì một nụ hôn nút lưỡi?

Nụ hôn đầu có phần mạnh bạo của Jihoon không để cho anh thở, nhưng bản năng có lẽ cũng biết từ sơ cứu cho người chết đuối. Cậu nhả môi anh ra rồi lại từ từ hôn xuống, rồi lại miết cánh môi đang run rẩy, chen lưỡi vào trong.

Tầm mười lăm phút sau, sau khi hai đôi môi xưng lên, Jihoon vẫn còn luyến tiếc đôi môi Wangho, vậy nên tiếng chụt chụt liên tục vẫn còn kéo dài. Trong khi người xinh đẹp phía dưới hai mắt mờ đi, cả người nhất là khuôn mặt nóng bừng, không còn sức để thở.

Ướt quá rồi, ướt quá Jihoon ơi!

"Anh đang toả ra mùi đào đấy, anh có biết không?" Mèo lớn nâng khuôn mặt của anh lên, từ từ hôn lên trán,má, và mí mắt

"Anh thấy mình ướt quá, em giúp anh với"

"Giúp anh cái gì cơ" Này là cố tình không nghe thấy, nhịn cả tháng trời rồi, nhịn thêm nữa để câu người đẹp thì có mất gì đâu.

"Bên dưới anh cũng muốn hôn, giúp anh đi mà, giúp anh đi mà, nhé em yêu ơi"

Đm chết mẹ Jihoon rồi!

Dứt khỏi nụ hôn, Jihoon mò xuống đũng quần anh, một phát kéo cả quần dài lẫn quần lót ra khỏi người Han Wangho.

"Dạng chân ra chồng xem nào" Có vẻ là hứng tình hoặc đang cần chút gia vị tình thú nên Jihoon mới dám buộc miệng gọi như vậy.

Han Wangho lúc ở trên giường thì lúc nào cũng là Han Wangho lúc ngoan nhất, này có được tính cả lúc ngủ không nhỉ?

Cẳng chân tách mở sang hai bên, bàn chân di chuyển đặt lên đùi Jeong Jihoon. Mọi tinh hoa đều được anh phơi bày trước mặt Alpha không hề có một chút xấu hổ nào.

Mạnh bạo hơn nữa còn lấy một ngón tay Jihoon, tự nhét vào trong.

"A..nhẹ thôi mà" Wangho nhắm tịt mắt, mảnh áo sơ mi không biết được ai cởi cúc bắt đầu rơi xuống, trượt sang bên để lộ ra đầu ti đỏ hồng.

Âm thanh rên rỉ cùng cảnh sắc có 102 này chính là thuốc kích dục, pheromone của Jihoon toả ra ngày càng nhiều, hoa tử đằng quấn lấy đào thơm rồi xiết lấy bắp đùi của Wangho khiến anh rên rỉ

Nhìn vào dương vật đang rỉ nước của người nằm dưới, Jeong Jihoon cúi xuống hôn nhẹ lên đầu khấc rồi di chuyển xuống dưới lỗ nhỏ.

Liếm nhẹ

Ngọt như đào, muốn cắn.

Khoái cảm ở phía trước khiến Han Wangho càng ra càng nhiều , anh đưa tay giữ lấy đầu của người đàn ông đang chôn giữa hai chân mình, mái tóc mềm mại của Jihoon chen giữa những ngón tay trắng hồng nhỏ nhắn.

Vì là lần đầu tiên chạm vào nơi cấm của anh yêu nên bác sĩ Jeong không muốn nó xưng tấy lên vào buổi sáng, vì vậy thay vì dùng tay mà không có bao cao su ở đây được chuẩn bị.

Chúng ta có lưỡi mà?

Phải không

Để chào hỏi em bé của anh yêu mà không mất lịch sự, Jihoon dùng lưỡi di từ trên xuống, hôn nhẹ vào vào "đôi môi" đang kẽ mở sạch sẽ không có một cọng lông nào, múp rụp như hai cánh hoa còn đang rỉ một ít chất lỏng ra ngoài.

Han Wangho được rèn luyện trở thành bạch nguyệt quang trên mạng. Hiện giờ đang không mặc gì, bị người đàn ông trước mặt chui rúc vào giữa mà liếm tới nứng không biết trời đất là gì


Chúc cả nhà ăn tối ngon miệng🥵

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top