Chap 19

"P'Freen, chị làm gì mà để bị thương như vậy chứ? Còn không định báo cho em, biết em lo lắng thế nào không hả?" - Becky vừa mới đến đã nói một tràng làm cho Heng đứng bên cạnh không nhịn được cười, nàng cứ đi tới đi lui xem xem trên người Freen còn vết thương nào không mới chịu yên vị ngồi xuống ghế cạnh giường cô

"Chị không sao mà, vết thương nhỏ này có nhằm nhò gì đâu" - cô giương đôi mắt hổ phách lên nhìn nàng, cơn đau từ dưới bắp chân truyền lên khiến gương mặt cô nhăn lại, cả người không một chút sức lực, đến cả nói cũng mệt chứ đừng nói là xoa dịu vết thương kia

"Nghiệp, này thì vết thương nhỏ không nhằm nhò này. Rồi giờ ai nằm đó nhăn mặt vì đau đây" - Heng cười cười trêu đùa, tay lấy cốc cháo vừa mới mua nóng hổi đổ ra bát, đưa cho Becky: "Em đút cho cậu ấy ăn đi. Anh đi ra ngoài không làm phiền hai người"

"Chị đó, phải chăm lo cho bản thân nữa chứ. Không ngoan gì cả" - Becky múc một thìa cháo lên thổi nhẹ, đưa đến trước miệng cô: "Há miệng ra nào"

"Chị không muốn ăn" - cô lắc đầu sang chỗ khác tránh né

"P'Freen không ngoan là em không thương nữa đâu đấy" - nàng giả bộ đặt bát cháo xuống đứng lên giận dỗi bỏ về

"Ơ kìa, đừng đi mà" - cô gọi với lại khi thấy nàng xoay người đi

Nàng phì cười mà ngồi xuống ghế, múc thìa cháo đặt trước miệng cô. Lần này thì người kia ngoan ngoãn ăn từng thìa cháo một. Không biết cô học đâu ra kiểu nhõng nhẽo như vậy. Đáng yêu thật chứ

"Chị yêu giỏi quá, hết bát cháo rồi nè" - nàng đứng lên lấy khăn lau miệng cho cô, sau đó đặt cái bát lên tủ bên cạnh, ngước lên nhìn đã thấy nước chuyền trong chai đã hết, nàng vội khóa van vào dặn cô nằm đợi mình một xíu rồi đi gọi bác sĩ

"Chà, tình cảm quá nhỉ" - Anna mở cửa bước vào khi thấy Becky vừa rời đi

"Đến đây làm gì?" - cô gằn giọng

"Đến thăm chị xem chị có bị sao không? Ai ngờ lại thấy cảnh cơm chó"

"Cảm ơn nhờ phước của cô cả, nhìn thấy tôi chưa chết là được rồi" - ánh mắt Freen căm phẫn nhìn chăm chăm người đối diện, tay nắm chặt vào nhau: "Mang đồ cô về dùm cho, tôi không cần. Cảm phiền rời đi trước khi người yêu tôi trở lại, không hay đâu"

Anna đặt túi cam xuống dưới tủ, lại gần đưa tay xoa đầu Freen, nhìn cô với ánh mắt trìu mến: "Chị thay đổi thật rồi, không còn lạnh lùng như trước nữa. Em về đây" - trước khi đóng cửa còn gửi nụ hôn gió về phía cô

"Bác sĩ, rút kim ra dùm tôi" - Becky mở cửa cho bác sĩ đi vào, thấy mặt chị người yêu nghiêm túc lạ thường, nàng lại gần hôn nhẹ vào môi cô khi bác sĩ đã trở ra:

"Chị sao vậy, đợi em lâu quá nên giận rồi sao?"

Vì không muốn cho Becky lo lắng nên Freen đành phải hùa theo nàng, cô bĩu môi ra đáp trả: "Em cũng biết nữa à? Người ta ở một mình ở trong phòng cô đơn lắm"

"Em xin lỗi, đừng giận em nữa a" - nàng hôn thêm cái nữa vào môi cô

"Tha đó" - cô giơ hai tay lên trên mặt nàng: "Đỡ chị với, chị muốn ngồi dậy"

Dứt lời Freen choàng tay qua cổ Becky, kéo sát nàng vào để nàng đỡ mình lên. Nàng kê sẵn cái gối sau lưng để cho cô đỡ mỏi, âu yếm xoa đầu cô

"Ủa chị, túi cam này của ai vậy?" - nàng thắc mắc khi thấy túi cam trên tủ, nãy giờ nàng ở đây có thấy đâu

"À là Heng mang vào, cậu ta về rồi á mà. Chị muốn ăn, em gọt cho chị được không?" - cô cười chữa gượng, đành phải giả vờ cho nàng đỡ nghi ngờ vậy

"Được rồi nè" - sau khi đã gọt vỏ bên ngoài xong, nàng cẩn thận bỏ hạt từng múi cam một rồi mới đút cho cô

"Chị muốn ăn kiểu khác được không?"

"Kiểu gì ạ?" - nàng thắc mắc mà không biết ý đồ của thỏ háo sắc kia

"Như vậy nè" - cô ngậm một bên miếng cam, tiến sát lại gần với nàng

Như đã hiểu ra được ý Freen, Becky cũng ngậm nốt bên còn lại. Cả hai dần dần tiến lại gần nhau, cho đến khi môi cả hai cách nhau 1cm

"Freen, chị đến rồi đây" - Nam vừa cất tiếng vừa mở cánh cửa phòng ra, thấy cảnh mình không nên thấy: "Hai đứa cứ tiếp tục, coi như chị chưa thấy gì đi"

Bị bắt gặp tại trận, nàng ngượng đỏ cả mặt, ngồi nghiêm chỉnh lại. Cô nhìn gương mặt kia của nàng chỉ cúi mặt xuống cười, cố gắng để không phát ra tiếng

"P'Nam, chị vào được rồi đó" - cô hắng giọng

"E hèm, có vẻ như lúc nãy chị vào không đúng lúc cho lắm" - chị mở cửa bước vào tay dắt theo Mind, cười hì hì

"Em chào P'Mind" - cô chắp tay

"Đây là Becky đấy à, xinh đẹp dễ thương sao mà đâm đầu vào Nong Freen chi vậy bé?" - Nam cười cười hỏi

Mind bên cạnh lắc đầu, tay nhéo vào eo chị nhắc nhở: "Em cẩn thận lời nói chút đi"

"Ơ kìa vợ, em chỉ trêu chọc một chút thôi mà. Sao chị ra tay nặng thế!" - chị xoa xoa chỗ vừa bị nhéo. Đúng là phận làm công 12 bến nước quả thật không sai mà

"P'Nam với P'Mind là vợ chồng thật ạ?" - Becky im lặng nãy giờ mới dám lên tiếng hỏi

"Đúng rồi em, tụi chị đã đăng kí kết hôn với nhau. Là vợ chồng hợp pháp" - Mind giơ tay mình lên khoe chiếc nhẫn sáng lấp lánh trên ngón áp út

"Còn em và Nong Freen tính chừng nào đây hửm. Thấy hai đứa cũng tình tứ lắm nha" - Nam hùa theo

*Phụt* cô vừa mới cầm cốc nước lên uống được vài ngụm đã phun hết cả ra ngoài, khiến nàng phải đứng dậy vỗ vỗ vào lưng cô mới đỡ

"P'Nammm, còn sớm để nói đến chuyện đấy đó" - Freen đỏ mặt mà gắt lên

"Haha, có người ngại kìa" - Mind phá lên cười

Becky nhìn sang khuôn mặt ửng đỏ của Freen, cười thầm trong lòng. Nàng đặt tay mình lên tay cô, ánh mắt trìu mến hiện rõ

.

.

.

"Này cậu kia, áo tôi cậu giặt xong chưa đấy?" - Heng đặt tay lên vai Nop giữ lại, càng nhìn kĩ khuôn mặt cậu, anh cảm thấy người này rất quen thuộc, cứ như đã từng gặp trước đó lâu lắm rồi

"Đây của anh đây, tôi đã giặt xong rồi. Trả lại anh" - Nop lấy trong balo của cậu ra túi áo, đưa ra trước mặt anh

Heng nhận lấy túi áo, lấy ra kiểm tra tới lui lại mấy lượt. Phát hiện ra vẫn còn một vết bẩn, anh lại dúi vào tay cậu, nói: "Cậu xem lại đi, giặt còn chưa sạch đã trả lại cho tôi. Cậu nhìn khuôn mặt tôi xem có giống kẻ ngốc không? Đem về giặt lại liền cho tôi"

"Anh..." - Nop tức tối không nói lên lời, rõ ràng là trước khi mang theo cậu đã kiểm tra kĩ, không còn vết bẩn nào, sạch sẽ thơm tho rồi mà. Chắc chắn là tên này cố ý làm khó cậu rồi

"Đem về giặt lại rồi hãng tìm tôi" - anh nở một nụ cười khó hiểu rồi quay lưng đi để lại con người kia tức muốn xì khói

"Này, anh quá đáng vừa thôi chứ. Tôi đã cố gắng giặt sạch hết cỡ cho anh rồi, đem trả lại cho thì còn bắt bẻ, có rảnh thì đi mà mang về giặt lại đi. Tôi không rảnh oke" - Nop bước nhanh tới chỗ anh, ném cái áo vào người anh, xả một tràng cho bớt giận rồi một mạch đi thẳng

"Này khoan đã, cậu thú vị thật đấy. Hay cậu về làm vợ tôi đi. Tôi đang ế đoán chắc là cậu cũng vậy" - anh nắm cổ tay cậu, kéo người cậu đối diên với mình, thủ thỉ với cậu

Nop nhìn chăm chăm vào mặt đang hí hửng của tên kia, không tin vào điều mình vừa nghe thấy. Về làm vợ anh ta? Gì vậy, Nop đây là trai thẳng, thẳng 100% đó. Cậu hung hăng hất bàn tay to lớn đang nắm cổ tay mình ra, gằn giọng nói: "Anh bị điên à? Tôi là trai thẳng mà kêu tôi về làm vợ anh. Đúng là đồ thần kinh"

Heng nhìn theo bóng dáng Nop đang dần dần xa mình, lắc đầu cười khổ. Anh nhớ ra rồi, đứa trẻ ngày xưa đi theo anh như cái đuôi nhỏ, miệng lúc nào cũng bảo lớn lên sẽ làm một người vợ hiền của anh giờ đã trở thành một chàng đẹp trai hút hồn như vậy rồi. Nhưng cái tính cách vẫn không thay đổi mà

Trước đây anh chỉ cười cười cho qua mỗi khi nghe cậu nói câu đó, nhưng bây giờ gặp lại anh lại muốn biến lời nói trẻ con lúc đấy thành hiện thực. Trai thẳng chứ gì, để xem sắp tới còn thẳng không? Hay là nằm thẳng cẳng dưới thân anh đây

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top