Chap 10

"P'Freen, Becky xảy ra chuyện rồi" - Irin chạy hớt ha hớt hải vào phòng cô báo tin

"Hả? Becky xảy ra chuyện gì cô mau nói đi" - Freen gấp gáp hỏi, tay cầm chiếc điện thoại xem tin nhắn và bang đảng cũng không tự chủ mà rơi xuống đất

"Hồi nãy em và cậu ấy có đi ra biển chơi, không cẩn thận để cậu ấy bị sóng cuốn ra xa bờ rồi, chị mau cứu cậu ấy đi, nếu không..."

Chưa để Irin nói hết câu Freen đã vội vàng chạy ra khỏi phòng để lại Irin với nụ cười gian

Flashback
"Becky nghe này, tí nữa khi mà tớ và chị ấy cùng chạy ra thì cậu nhớ hãy giả vờ vùng vẫy kêu cứu nhé. Còn giờ thì cậu xuống bơi một vòng đi, xa xa bờ một chút chị ấy sẽ không nghi ngờ đâu" - Irin dặn dò

"Rồi rồi biết rồi, cậu toàn nghĩ ra mấy trò gì đâu không ấy. Nếu mà chị ấy giận tớ thì cậu đi mà chịu trách nhiệm" - nàng phồng má lên nói

"Yên tâm, sẽ không có chuyện ấy đâu. Thôi tớ đi thông báo với chị ấy đây, cậu chuẩn bị đi" - nói rồi cô nàng quay lưng chạy đi
End flashback

"P'Freen, cậu ấy ở kia kìa, chị mau cứu cậu ấy đi" - Irin hoảng hốt mà giục cô

Cô bơi nhanh ra chỗ nàng, thấy cánh tay người ấy sắp chìm xuống thì không khỏi sợ hãi, cô ôm lấy eo nàng về phía mình, nhanh chóng bơi vào bờ. Bế nàng trên tay rồi đặt xuống nền cát, gương mặt lo lắng cầu cứu Irin: "Tôi phải làm sao mới cứu được Becky đây Irin" - tay cô run run

Nhìn thấy được sự lo lắng trên gương mặt của Freen, Irin biết mình đã sai khi đùa quá trớn nhưng mà biểu hiện của cô như vậy cũng khiến Irin an tâm phần nào: "Chị mau hô hấp nhân tạo cho Becky đi, như vậy cậu ấy sẽ tỉnh lại thôi ạ"

Nhìn Freen bây giờ y hệt đứa trẻ ngoan ngoãn nghe lời người lớn. Cô cúi xuống chạm môi mình lên môi nàng, cảm nhận được sự ấm nóng không giống như người vừa được cứu lên, nhìn kĩ thì mới thấy gương mặt Becky có chút ửng đỏ, nghi hoặc trong cô càng lớn hơn

"Becky, em không có bị làm sao hết đúng không?" - giọng nói trầm nay đã trầm hơn vì bực bội

Thấy mọi việc đang đi quá xa so với dự kiến ban đầu, Irin muốn nói đỡ thay bạn mình vài câu nhưng nhìn thấy ánh mắt cô thêm phần lạnh lùng, Irin sợ hãi nuốt khan, không dám hó hé câu nào. Thôi thì tự chịu nha Becky

Biết mình không còn cách nào khác, Becky đành phải từ từ mở mắt, sau đó ngồi dậy cầm lấy cánh tay cô mà nói: "Em xin lỗi, em không cố ý lừa gạt chị đâu"

Freen chính thức không còn lời nào để nói với nàng, tay đưa lên gạt bàn tay đang bấu víu của nàng ra khỏi cánh tay mình. Quay lưng đi thẳng không thèm nhìn nàng lấy một lần

Becky liền đi theo cô, cũng không quên gửi tặng cho cô bạn cái lườm cháy mặt

Freen đi về phòng đóng cửa cái rầm, mặc kệ nàng có gọi với theo thì cô chỉ mở tủ lấy bộ quần áo mới rồi đi vào phòng tắm

Xoay người bước ra đã thấy Becky ngồi chờ mình, cô ngó lơ mà tiếp tục lau xơ qua đuôi tóc đang chảy nước, leo lên giường ngồi cầm điện thoại

"P'Freen, chị lại không sấy tóc rồi, hay để em giúp chị nha" - Becky vừa nói vừa cầm máy sấy đi lại gần chỗ cô

Như hôm trước thì Freen sẽ ngồi ngoan ngoãn để nàng sấy tóc cho mình nhưng hôm nay thì không, cứ thấy nàng lại gần thì cô sẽ tránh né. Cô không hiểu nàng làm ra cái trò đấy để làm gì nữa, lôi cả sự lo lắng của cô ra làm trò đùa, đúng là tức chết mà

"P'Freen, để em giúp chị nha. Để lâu sẽ bệnh đó" - Becky giương đôi mắt cún con lên nhìn cô, cố gắng để cho cô thấy gương mặt nàng đáng thương mà từ đó tha lỗi cho nàng

Nhưng không, Freen vẫn không nói gì, trực tiếp đi đến chỗ Becky giật lấy máy sấy trên tay nàng, quay trở lại giường cắm vào ổ điện, tự sấy tóc cho mình. Sấy xong cũng đứng dậy cất về chỗ cũ rồi lại cầm điện thoại lên xem. Hoàn toàn coi nàng là không khí, không để tâm đến

Nàng ngồi trên ghế mà nhìn hành động của cô mà cười khổ, không biết sao lại đi nghe lời cô bạn báo kia làm gì để giờ nhận hậu quả là chị người thương giận dỗi ra mặt, không biết bao giờ mới hết nữa.

Ngồi một hồi lâu nàng quyết định đi tắm thay bộ đồ này ra đã rồi tính tiếp. Thay quần áo xong xuôi thì bỗng điện thoại có hiện lên tin nhắn, nàng cau mày mở ra xem, giờ này không phải Irin nhắn thì chẳng là ai cả, và đúng như thế thật

Tài xế Irin
Becca, chị ấy hết giận cậu chưa. Tớ xin lỗi
nha, vì nghĩ ra mấy trò như vậy để cậu bị chị ấy dỗi

Seen

Tài xế Irin
Tớ xin lỗi mà

Seen

Tài xế Irin
Để tớ mua cho cậu chục cốc trà sữa để chuộc lỗi nha
Được không?

Becca đáng iu
Không thèm nhé, cậu mua cậu tự uống đi
Xóa/Gửi
Thế còn nghe được chứ😒
Rồi giờ dỗ P'Freen như
thế nào bây giờ, chị ấy coi
tớ như không khí luôn rồi😞

Tài xế Irin
Tớ cũng không biết thế
nào nữa, nhưng đấy cũng
là tin mừng bởi P'Freen
quan tâm đến cậu
Chúc may mắn nha🍀

Đầu Becky vội nhảy số, bây giờ không dỗ cô được trực tiếp thì gián tiếp vậy, đành mặt dày nhắn tin xin lỗi thôi. Nghĩ là làm, và sau đó là một tràng seen liên tiếp từ Freen

Nong Beck
P'Freennnn, em xin lỗi
Em không cố ý mà 👉👈

Seen

Nong Beck
Tại vì Irin bày cách cho em thử chị, em cũng tò mò không biết chị ứng xử ra sao nên mới đồng ý thôi mà🥺
Em biết lỗi rồi, chị tha lỗi cho em, đừng giận em nữa nha👉👈

P'Freen
Cô làm vậy mà coi được à?
Có biết tôi lo đến mức nào không?
Xóa/Gửi
Coi thường tính mạng bản thân đến như vậy thì cũng nghĩ đến người khác dùm
Cảm ơn!

'Coi bộ lần này tiêu mày rồi Becky, chị ấy giận dữ lắm rồi'
.

.

.

Đến bữa tối, cả lớp ăn uống trong không khí ảm đạm. Nhìn về hướng Irin, Becky và tiền bối P'Freen, họ cảm giác có một luồng khí lạnh như băng phát ra từ họ. Mà lạ lắm nha, hôm nay Becky và P'Freen không hề ngồi cạnh nhau, cô ngồi cách nàng hẳn ba bốn người, còn nàng thỉnh thoảng lén nhìn về phía cô nhưng cô không phản ứng gì, làm cho nàng buồn tủi hết sức

"Nào mọi người, sao hôm nay không có nhiệt tình sôi nổi gì hết vậy? Không khí này hơi đáng sợ nha" - Jim không chịu nổi sự yên lặng này, lên tiếng phá tan bầu không khí đó

"Đúng đó, sôi nổi lên đi các bạn" - Irin hùa theo

"Vậy tối nay Irin có trò gì bày cho cả lớp chơi không? Ngồi không cũng..." - Han bày tỏ quan điểm

"Tôi ăn no rồi, xin phép về phòng trước" - cô lên tiếng cắt ngang lời của Han, trực tiếp đi về phòng

Ngay lập tức mọi sự chú ý dồn hết về phía Becky. Nàng nhìn ánh mắt của mọi người mà thấy chột dạ, cúi mặt xuống thỏ thẻ: "Chị ấy giận tớ nên mới cư xử như vậy" - rồi nàng kể chuyện cho mọi người nghe

"Irin, Becky hai cậu cũng ít có ác. Nếu tớ mà là chị ấy tớ cắt đứt với cậu rồi Becky, không đơn giản là giận không thôi đâu" - Hana bức xúc ra mặt

"Chơi gì không chơi, chơi trò mạo hiểm. May là Becky biết bơi đấy" - Mali hừ một tiếng

"Kì này cậu có dỗ hết nước hết cái P'Freen cũng không hết giận đâu. Tớ đảm bảo" - Han khẳng định, bản thân cũng là một người nóng tính nên Han hiểu cảm giác của Freen

Dần dần mọi người đi về phòng hết chỉ còn lại Irin, Becky và Nop. Nãy giờ cậu im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện, phân vân mãi mới quyết định gọi Becky ra chỗ khác nói chuyện riêng

"Becky, tớ muốn nói chuyện riêng với cậu" - cậu nắm cổ tay Becky dẫn đi, nói vọng lại với Irin: "Bọn tớ đi trước"

Nop dẫn Becky ra biển, cậu ngồi xuống bãi cát gần đó, nàng cũng ngồi bên cạnh cậu, im lặng chờ đợi điều cậu sắp nói ra

15p đồng hồ trôi qua, hai người vẫn ngồi im lặng trên biển, gió biển thổi làm tóc cậu bay bay, cũng giống như thổi bay cái tâm trạng cậu bây giờ

"Becky, cậu có biết tớ thích cậu hơn 3 năm rồi không? Ngay từ lần đầu gặp cậu, tớ đã bị nụ cười rạng ngời của cậu hút hồn rồi" - cậu nhàn nhạt nói

"Nop, đây đâu phải lúc nói chuyện này đâu" - Becky bàng hoàng, giờ nàng đã hiểu lí do vì sao rồi, P'Freen chị ấy nói đúng

"Becky, xin cậu để tớ nói hết đã. Hôm nay nghe câu chuyện của cậu, cộng thêm biểu hiện của cậu 2 ngày nay, tớ đã rõ P'Freen đối với cậu quan trọng như thế nào. Ánh mắt cậu nhìn chị ấy, giống hệt như cái cách tớ nhìn cậu" - ánh mắt Nop nhìn xa xăm, chậm rãi nói tiếp: "Trò chơi hôm qua cậu nói cậu thích một người trong số người ở đây, lúc đầu tớ cứ nghĩ cậu sẽ thích tớ. Nhưng nay tớ đã hiểu, người cậu thích là P'Freen. Tớ cũng không phải kì thị đồng tính hay gì nhưng mà nhìn người mình thích thích người khác...Hmmm, nói sao nhỉ? Đau đấy"

Becky hoàn toàn không tin vào tai mình, không ngờ một người như cậu ấy lại hiểu chuyện đến như vậy. Vô thức một giọt nước mắt lăn dài trên má nàng

"À nè Becky, tớ thấy chị ấy cũng có tình cảm với cậu. Cậu đừng nên nghe theo lời xúi giục của Irin thử chị ấy, không cẩn thận lại khiến chị ấy xa cậu thêm đó" - Nop cười cười, trong lòng cậu lúc này nhẹ hơn hẳn

Cậu kéo nàng đứng dậy, tay vuốt vài lọn tóc cho nàng, nói: "Về phòng đi Becky, chắc hẳn không thấy cậu chị ấy sẽ lo đấy"

Becky gật đầu xoay lưng bước về phòng, không quên vẫy vẫy tay tạm biệt Nop, thôi thì mình vẫn làm bạn bè bình thường nha!

.

.

.

Becky rón rén đi vào phòng như ăn trộm, nàng đóng cửa nhẹ nhàng rồi khóa cửa lại. Mon men đi lên giường nằm cạnh Freen, vòng tay ra phía trước ôm con người đang giận dỗi kia vào lòng. Úp mặt vào tấm lưng vững chãi kia, tham lam hít mùi hương tỏa ra nhè nhẹ từ cô, thủ thỉ:

"P'Freen em xin lỗi. Cũng bởi vì em tò mò xem em có quan trọng đối với chị không nên em mới làm vậy. Đừng giận em nữa nha được không"

Dứt lời nàng chồm người lên, hôn nhẹ vào má cô rồi từ từ chìm vào giấc ngủ

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top