Chương 29: Tử Sàng

Linh Tử nói: "Được rồi, đem mọi chuyện phân tích ngược một lần. Mục đích luyện hóa tiểu quỷ chỉ có hai, thứ nhất là làm vũ khí, thứ hai là để cương thi sống lại, khống chế cương thi. Hiện tại có người đàn ông thuần âm mệnh bị tính kế, bị Ngụy Hoa chú ý. Như vậy lý do của Ngụy Hoa sẽ là cái nào? Trước kia chúng ta còn nghĩ khiến cương thi sống lại chính là làm sống lại anh, kết quả hắn lại chỉ bắt anh làm vật thí nghiệm. Muốn sống lại là chính hắn."

"Không ngoại trừ Ngụy Hoa." Khúc Thiên nói, "Hắn ở khu nhà kia đang giám sát chúng ta."

Lúc này đồ ăn bắt đầu được đưa lên, tất cả mọi người đều rất ăn ý mà im lặng không nói gì. Trờ đồ ăn đưa lên xong, Kim Tử bưng chén trà, nói: "Rồi, sau này chúng ta hợp tác vui vẻ. Có gió thổi cỏ lay gì cũng nói với nhau một tiếng. Tuy rằng mục đích của chúng ta khác nhau nhưng hành động là giống nhau."

Mọi người cùng giơ lên chén trà. Tiểu Mạc nói: "Uống trà là có ý tứ gì, sao không gọi bia đi."

Kết quả không ai hưởng ứng anh ta, buổi chiều mọi người còn muốn đi chơi thuyền.

Hôm nay chơi rất vui vẻ, hơn nữa Kim Tử bọn họ một nhà ở cùng nhau rất vui vẻ. Là một nhóm dù nhỏ nhưng giúp đỡ và tín nhiệm lẫn nhau là không thể thiếu.

Trời rất trong xanh nhưng tác phẩm tốt nghiệp lại âm u. Phòng vẽ im phăng phắc không một tiếng động, giảng viên đi tới mỗi tháng phẩn nhìn vài lần, bình luận mấy câu rồi rời đi. Số sinh viên ở lại qua đêm ngày càng nhiều, tôi cũng bắt đầu gia nhập quân đội xuyên đêm.

Có người sẽ muốn hỏi, ở suốt đêm như vậy có gặp quỷ hay không. Ở trường tôi, mỗi khi đến thời gian giao tác phẩm cuối kỳ đều sẽ có rất nhiều người làm suốt đêm. Công việc một tháng phải hoàn thành trong nội một tuần, rất nhiều người, hơn nữa mọi người đều chỉ tập trung vào tác phẩm, thời gian tám chuyện với nhau rất ít. Như vậy, dù có thấy quỷ thì cũng không có thời gian để ý tới.

Hôm đó tôi ngủ suốt buổi sáng, tới chiều mới đến trường, thấy được giảng viên đang hỏi các bạn để tìm tôi.

Tôi đi tới, hỏi: "Cô Vu, em là Vương Khả Nhân, có việc gì ạ?"

Cô Vu là giảng viên xinh đẹp nhất nhì trường tôi, lại vừa mới tốt nghiệp đi làm chưa tới ba năm, là giảng viên khoa múa, dáng người tốt khí chất tốt, tuy rằng cô ấy không dạy tôi nhưng tôi cũng có biết.

Cô Vu nhìn tôi đánh giá một chút, tôi nói: "Sao vậy ạ?"

"Em... quen Khúc Thiên chứ?"

"Dạ. Cô có việc gì ạ?"

Cô Vu liền cầm lấy tay tôi, bảo tôi đi cùng cô ấy. Lòng tôi đầy nghi hoặc đi theo cô ấy vào cầu thang. Tới phòng vẽ có thang máy, cầu thang cũng chỉ dùng để thoát hiểm khi có cháy, ngày thường không có ai đi lại, ngay cả tay vịn cũng có một lớp bụi rồi.

Cô ấy dẫn tôi ra đây nói chuyện, chắc chắn là có việc không muốn cho người khác biết. Chỉ là chuyện này có quan hệ gì với tôi?

Sau đó cô Vu kể chuyện của cô ấy cho tôi nghe. Cô ấy nói cô ấy nghe được mấy giảng viên khác nói Khúc Thiên biết xem nhà, hy vọng tôi có thể liên hệ giúp với Khúc Thiên tới xem nhà cho cô ấy. Cô ấy đi tìm Khúc thiên nhưng không gặp mới tới đây tìm tôi.

"Nhà của cô làm sao vậy? Có thể khiến cô Vu khó xử như vậy có lẽ thực sự xảy ra chuyện, không đơn giản đang bình thường lại đi tìm người xem phong thủy.

Cô Vu do dự một chút, mới nói mỗi đêm cô ngủ đều luôn gặp ác mộng, mơ cô ấy bị chết, hoặc bị bóng đè. Dù sao cô ấy ngủ không được tốt.

Chỉ bằng này chuyện, tôi cũng không thể xác định được gì. Có lẽ nhà cô ấy là cách cục 34, hoặc có lẽ có đồ vật gì đó chiêu tà. Cho nên tôi chỉ có thể nói, tôi sẽ chuyển lời cho Khúc Thiên.

Cô Vu rất cảm kích, còn nói nhất định phải nhanh, hiện tại mỗi đêm cô ấy ngủ quả thật chính là một loại tra tấn. Đứng ở gần, tôi cũng phải hiện gương mặt cô ấy lộ vẻ mệt mỏi, sau lớp trang điểm kia còn không biết đã tiều tụy thành bộ dáng gì.

Tôi gọi điện thoại cho Khúc Thiên nhưng điện thoại anh ấy đã tắt máy, không biết anh ấy lại đang bận rộn chuyện gì. Như vậy hôm nay tôi không thể học qua đêm, buổi tối phải về nhà.

Nghĩ tới buổi tối về nhà, sẽ đối mặt với... chuyện trên giường kia, tôi liền... có cảm giác nói không rõ được.

Chờ mong? Khẩn Trương? Sợ Hãi?... Dù sao cũng là cảm giác không tốt.

Buổi tối, khi nói với Sầm Tổ Hàng, anh ấy chỉ im lặng nghe. 

Nghe xong liền nói: "Nay em không đi qua đêm, về chỉ để nói chuyện này với anh à?"

Tôi nhất thời không biết phải trả lời thế nào mới tốt. Nếu là trước đây, tôi sẽ quay sang anh ấy hét lên: "Anh tự kiềm chế đi!" 

Nhưng hiện tại quan hệ của chúng tôi đã không giống như trước. Tuy rằng không ai chỉ ra không giống điểm nào nhưng vẫn là không giống.

"Không phải anh cũng không ở nhà sao?" Tôi tức giận nói. 

Đừng cho rằng mỗi tối tôi không về nhà thì không biết hành tung của anh ấy. Mỗi khi điện thoại anh ấy tắt máy đều là lúc không tiện nghe điện thoại. Là anh ấy bận rộn công việc hay rốt cuộc đang ở bên ai còn chưa biết được.

Những lời này của tôi rất rõ ràng có chút chọc giận anh ấy. Anh ấy trừng phạt cả đêm không cho tôi ngủ. Tuy rằng không chính thức tiến vào nhưng bị tra tấn một đêm cũng đủ khiến tôi khó chịu. Mà trong mơ hồ tôi hình như thấy máu. Khóe mắt anh ấy chảy máu. Nhưng tôi lại không có cảm giác sợ hãi, muốn đưa tay tới lau cho anh ấy nhưng tay như không có sức để nâng lên. Tất cả đều mơ mơ hồ hồ.

Chiều ngày hôm sau, chúng tôi tới tìm cô Vu. Vừa lúc buổi chiều cô Vu không có tiết dạy, cô ấy liền đưa chúng tôi về nhà mình.

Cô Vu lái một chiếc BMW, giống như cái của chị Kim Tử. Tôi lúc trước còn cười trêu chị Kim Tử, xe này không phải là kiểu xe của tiểu tam sao?

Cô Vu lái xe đi trước, chúng tôi lái xe theo sau tiến vào một tòa nhà ở khu nội thành. Đó là một cao ốc độc lập, ở dưới có vài tầng làm trung tâm thương mại, bên trên là nhà ở.

Đi theo cô Vu vào nhà, tôi có chút choáng ngợp. Căn hộ này ít nhất cũng một trăm bốn mươi mét vuông. Phòng khách có cửa sổ sát đất rất xinh, bức màn trang nha, sô pha, thảm, TV... Mọi thứ đều rất xinh đẹp. Cô Vu nói: "Bọn em cứ thoải mái xem đi. Nơi này chỉ mình cô ở."

Chúng tôi đi một lượt xem căn hộ, càng ngày càng giật mình. Căn hộ này hẳn là căn ba ngủ hai khách, khi trang trí lại liền biến một phòng ngủ phụ thành phòng tắm cùng là nơi để quần áo. Trong phòng tắm còn trồng hoa, có một con đười nhỏ bằng đá sỏi đi tới bồn tắm. Bồn tắm là loại bồn siêu cấp lớn.

Một bên là cửa kính sát đất. Bên kia hẳn là ban công.

Một người ở? Căn hộ xoa hoa như vậy? Với một giảng viên mới làm việc được ba năm? Cho dù nhà cô ấy có tiền đi nữa thì một người ở cũng sẽ không làm một phòng tắm to như này.

Còn phòng ngủ lại càng khoa trương. Một chiếc giường hình tròn lớn! Giường tình nhân, là giường tình nhân! Trên trần nhà còn treo một chùm đèn pha lê lộng lẫy.

Nếu hiện tại tôi còn không hiểu những thứ này có nghĩa là gì thì hẳn tôi là kẻ ngu. Đây không phải rất rõ ràng sao, căn hộ này là cô Vu ở một mình nhưng sử dụng chắc chắn là hai người. Rất nhiều người vì tình ái mà có thiết kế kiểu lãng mạn như vậy.

Nhìn chiếc giường nước ở giữa phòng, tôi đỏ mặt lên, giả vờ ho khan một tiếng, nói: "Nơi này là pha lê, xung quanh là cửa sổ, lấy bên kia làm hướng nhỉ?"

"Căn hộ này không đo hướng được. Nếu ảnh hưởng tới cô ấy thì chỉ ảnh hưởng tới chuyện tình dục."

Khúc Thiên nói rất thẳng thắn. Cô Vu đứng ở cửa cũng nghe được chúng tôi nói chuyện, mặt cô ấy đỏ lên: "Khúc Thiên đoán đúng rồi. Căn hộ này chỉ sử dụng cho mục đích đó. Ngày thường cô cũng ở đây, anh ấy một tháng sẽ đến mấy ngày."

Khúc Thiên nói: "Vậy cô thuê nhà khác đi. Trang trí như này chắc chắn không tốt cho việc nghỉ ngơi."

"Nhưng là, anh ấy sợ cô có người khác bên ngoài, trong phòng này có camera, mỗi đêm cô đều phải về đây ngủ."

Tôi cúi đầu, không dám nói gì nhưng trong lòng muốn ói. Lắp camera nữa, còn cần mỗi đêm về đây ngủ. Người đàn ông kia một tháng mới đến mấy ngày, giống như kinh nguyệt vậy, vậy thì thời gian khác ở đâu? Đã vậy còn canh chừng cô Vu qua màn hình nữa.

Căn hộ này cũng thật đủ tà ác.

Khúc Thiên do dự một chút, mới nói: "Người ngủ cần phải có đầu giường, cần có chỗ dựa. Bốn phía xung quanh đều trống không gọi là tử sàng. Hơn nữa đầu giường kia trái phải còn có hai ngọn đèn, thành nhị hắc..."

"Vì sao lại gọi là tử sàng?" Tôi hỏi.

Khúc Thiên liếc mắt nhìn tôi một cái: "Chỉ có quan tài dành cho người chết mới trống không như vậy. Hai ngọn đèn kia, hai người tự mình nhìn xem, có giống như quan tài trước nến không."

Khúc Thiên không nói thì tôi cũng không để ý, anh ấy nói như vậy rồi tôi lại thật sự cảm thấy giống.

Khúc Thiên tiếp tục nói: "Giường tốt nhất là phải có đầu giường tựa vào tường, cấm kỵ nhất là bốn phía đều không có gì. Có phòng thật sự không có cách nào khác mới có thể dùng giường để ngồi. Đó gọi là Kỵ Long Cục - thế Cưỡi Rồng để kê giường. Đó thật sự là không có biện pháp nào mới có thể như vậy. Còn có, phía trên của giường tốt nhất là không có thứ gì. Xà nhà là tối kỵ, có đèn ở giữa cũng là tối kỵ. Cô lại đặt một chùm đèn pha lê như thế này, chưa nói tới phong thủy mà cũng nên lo lắng ngày nào đó đèn rơi xuống đúng lúc mình nằm trên giường."

Cô Vu không nói gì, gương mặt vẫn luôn đỏ hồng. Mặt không đỏ có thể được sao? Phía trên giường treo chùm đèn pha lê, vừa thấy là biết đây là dùng để tăng hưng phấn.

Dùng cách trang trí của khách sạn tình nhân đặt ở trong nhà rồi mỗi ngày ngủ, đây không bị bóng đè mới là lạ.

Khúc Thiên dừng một chút, lại hỏi: "Cô đặt giường khi nào?"

Thấy cô Vu có vẻ nghi hoặc, anh ấy giải thích: "Là khi nào thì dọn giường vào, rồi trang trí những cái này."

Cô Vu báo một ngày, còn nói: "Chắc chắn là đúng." 

Căn nhà như này, đêm đầu tiên ở sao có thể quên được.

Khúc Thiên tính toán một chút, nói: "Ngày hung, vị trí đặt hẳn không phải là vị trí tốt năm đó. Khả Nhân, đo hướng, nhìn trên bài bàn xem."

"Được." 

 Đến khi đo xong hướng, Khúc Thiên lập tức xem la bàn, nói: "Phòng này vừa lúc là Ngũ hoàng Nhị hắc, sát khí rất nặng. Hơn nữa tràn ngập khí tức dâm đãng, dã quỷ không tới đè mới lạ."

"Vậy... phải làm sao bây giờ?"

"Đổi giường, đổi thành giường đồng, dùng giường đồng hóa giải Ngũ hoàng Nhị hắc. Để giường dựa vào kia, tránh cái đèn này đi. Tốt nhất thì là cô đổi nhà đi. Bên này chỉ thỉnh thoảng tới mấy ngày sẽ không có việc gì. Phương pháp em đã chỉ cho cô, cô làm hay không là do cô."

Cô Vu đưa chúng tôi một bao lì xì, khi tiễn chúng tôi ra cửa còn lần nữa dặn chúng tôi đừng kể ra ngoài.

Rốt cuộc hiện tại nghĩ lại, kỳ thật rất đơn giản. Bố trí một căn nhà như vậy, một tháng chỉ đến đây mấy ngày, người đàn ông kia còn đặt camera ở nhà, cô Vu hẳn là một tiểu tam được người khác bao nuôi.

Đi xuống lầu, tôi còn cảm thán, sao một cô gái xinh đẹp như vậy lại làm tiểu tam, không thể tìm một bạn trai tốt để kết hôn sao?

Khúc Thiên vừa khởi động xe vừa nói: "Kỳ thật trong Kỳ môn độn giáp, có cái hợp nhìn từ bên ngoài cũng thấy, đó là hợp không chỉ có Mậu-Quý hợp. Cũng có hợp chỉ vì tính dục, là Đinh-Nhâm hợp, cũng rất bình thường. Từ cổ chí kim cũng đã có loại chuyện này."

Tôi đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, hỏi: "Chúng ta thì là hợp cái gì?"

Khúc Thiên cũng ngưng một chút, không nói gì. Tôi liền cười nói: "Người quỷ hợp."

Khúc Thiên vốn dĩ đã tính lái xe đi, bỗng nhiên lại tắt máy. Tôi còn tưởng anh ấy vì câu nói đùa của tôi mà tức giận. Kết quả anh ấy nói: "Xem ngày rồi chúng ta đổi giường."

"A? Đổi giường? Nhưng chiếc giường đó... rất quý."

"Anh không thích có khí tức của Khúc Thiên."

Giường cũng sẽ mang theo khí tức của người khác, cho nên giường cũ cũng sẽ không có người muốn. Nhưng chiếc giường này thật sự quý. Tuy hiện tại tiền tiêu vặt của Khúc Thiên rất nhiều nhưng tôi cũng không muốn lãng phí. Tôi nói: "Hay là chúng ta mua bộ chăn đệm mới, tìm ngày tốt, dịch chuyển giường, thay chăn đệm mới, cũng coi như một lần nữa an giường, thay đổi phong thủy. Được không?"

Khúc Thiên do dự một chút, mới nói: "Ừ, làm như vậy đi."

Kỳ thật an giường vào ngày hung, không cho giấc ngủ tốt, hay gặp phải ác mộng. Không muốn đổi giường khác thì cũng có thể làm như vậy. Đã có phương pháp đơn giản, chúng ta hà tất phải lãng phí thêm tiền?

Buổi tối, Sầm Tổ Hàng không ở nhà. Phải nói là Khúc thiên không ở nhà. Rất kỳ quái! Từ khi tôi bắt đầu ở lại đây, mỗi khi tôi ở nhà vào buổi tối thì anh ấy đều sẽ ở nhà. Có lẽ hôm nay anh ấy bận công chuyện của mình, gọi điện thoại đều là tắt máy. Nếu anh ấy không ở nhà thì tôi cũng tới trường học qua đêm. Còn mấy buổi cuối cùng, liều mạng cũng phải làm được tác phẩm thật tốt.

Nhưng tôi còn chưa đi tới trường đã nhận được điện thoại của chị Kim Tử. Giọng của chị Kim Tử không được tốt, có chút gấp gáp nói: "Em đang ở đâu? Chị tới đón em tới một nơi, ngay bây giờ!"

"Chuyện gì vậy? Em ở... cổng sau của trường học."

"Đừng đi đâu, bốn năm phút nữa chị sẽ tới." Nói xong liền tắt điện thoại.

Tôi đứng ở cổng sau trường, bắt đầu suy đoán xem có chuyện gì xảy ra. Sầm Tổ Hàng không liên lạc được, có khi nào anh ấy bị thương không? Chị Kim Tử có vẻ nóng vội như vậy, có phải anh ấy bị thương nặng?

Thấy xe chị Kim Tử đã tới, tôi cũng không do dự mà lên xe ngay lập tức, hỏi: "Chị Kim Tử, có phải Tổ Hàng đã xảy ra chuyện không?"

Chị Kim Tử tức giận nói: "Đúng là anh ta đã gặp chuyện." Chị ấy vừa lái xe vừa kể cho tôi, mấy hôm trước Tổ Hàng tới tìm bọn họ, nói hy vọng có thể tìm được cô đồng nào để giúp anh ấy gọi hồn lên hỏi chuyện.

Tuy rằng Sầm Tổ Hàng cũng là quỷ nhưng anh ấy ở dương gian, không phải ở thế giới bên kia. Muốn mời một hồn ma ở thế giới bên kia lên hỏi chuyện, biện pháp tốt nhất chính là hỏi cô đồng. Nếu không cho dù anh ấy có đi sang thế giới bên kia, nhiều vong hồn như vậy anh ấy không thể nhanh chóng tìm được.

Cô đồng kia là một bà dì đã lớn tuổi, dì cũng đã không làm chuyện này nhiều năm rồi. Nhưng Sầm Tổ Hàng mỗi ngày đều đến nhà người ta cầu khẩn, nói vài ngày nhưng dì kia vẫn không đồng ý. Anh ấy thấy vậy liền để lộ thân phận mình là tiểu quỷ được luyện hóa ra, thậm chí còn đe dọa nếu dì kia không giúp thì anh ấy sẽ khiến cho gia đình dì không yên. Dì không có cách nào khác đành tìm Kim Tử cầu cứu.

Kim Tử ngay lập tức tới tìm tôi. Chị ấy còn nói: "Hừ, còn tưởng Sầm Tổ Hàng anh ta sống đã hơn hai mươi tuổi, lại là quỷ vài chục năm sẽ trưởng thành một chút. Sao lại vẫn ấu trĩ như vậy. Không phải chỉ là một nữ quỷ sao? Đó không phải là bạn gái trước kia của anh ta sao? Sao lại cứ tâm tâm niệm niệm như vậy? Nói có chút khó nghe thì, nữ quỷ là bạn gái anh ta kia không chừng mấy năm trước đã bị Linh Tử tìm đạo sĩ tới siêu độ, đã đi đầu thai rồi. Cho dù anh ta thật sự tìm được thì có thể sẽ thế nào? Từ hôn với em rồi kết hôn với nữ quỷ kia chắc? Anh ta thật đúng rách việc!"

Tôi nghe Kim Tử nói, lòng trầm xuống.

Thậm chí đã không biết trong lòng mình đang tự hỏi cái gì. Hóa ra mấy ngày nay anh ấy không ở nhà, mấy ngày nay tắt điện thoại chính là bởi vì chuyện này. Người anh ấy muốn tìm là Sầm Mai sao? Không phải anh ấy đã nói anh ấy không có tình cảm sâu đậm với Sầm Mai sao? Vì sao anh ấy còn kiên trì tìm bằng được cô ấy? Nếu anh ấy thật sự yêu Sầm Mai, vậy tôi thì sao? Chẳng lẽ thật sự giống như chị Kim Tử nói, anh ấy sẽ cùng Sầm Mai kết Minh hôn? Vậy tôi là gì? Chỉ là một cô bạn gái trong thời kỳ buồn chán của anh ấy? Nếu là như vậy, mấy buổi tối kia anh ấy làm thế với tôi là có ý gì? Anh ấy đã không phải là đứa trẻ hơn mười tuổi, tôi biết anh ấy sẽ không làm chuyện mà không có ý gì. Anh ấy kiên trì muốn tìm Sầm Mai như vậy hẳn không phải chỉ hỏi mấy câu đơn giản.

Tâm tôi loạn, thậm chí xe dừng từ khi nào tôi cũng không biết. Khi chị Kim Tử vỗ vỗ vào người khiến tôi tỉnh hồn lại, tôi thấy được dưới đèn đường bên kia là xe của Khúc Thiên. Trong xe có người, hoặc có thể nói là có thi thể. Có thi thể của Khúc Thiên.

Chị Kim Tử kéo tôi xuống xe, Linh Tử đi tới ngửa bàn tay tôi ta, ấn một lá bùa vào tay tôi, nói: "Cầm lấy, lát nữa nếu Sầm Tổ Hàng dám làm gì với dì kia, cô hãy dùng lá bùa này ấn vào sau gáy anh ta. Yên tâm, với công lực của anh ta, lá bùa này chỉ khiến anh ta đau một chút, không khiến anh ta bị thương, cũng không mất thêm máu của chị tôi."

Tôi nhìn lá bùa trong tay, tôi nhớ rõ. Đây chính là lá bùa được đặt trong khóa Lỗ Ban mà lần trước họ bảo tôi hủy đi.

Tôi cười đau khổ, đem lá bùa trả lại vào tay chị Kim Tử, nói: "Em không muốn vào. Nếu anh ấy kiên trì muốn tìm Sầm Mai như vậy, em không có ý kiến. Chị Kim Tử, cuối tuần này em phải nộp tác phẩm tốt nghiệp, em phải về trước." Nói xong tôi xoay người đi ra phía ngoài. Chỉ là tôi thấy cái cớ của mình thật thấp kém. Ngõ nhỏ này cách nhà tôi rất gần, tôi biết nơi này. Buổi tối chỗ này không có xe, tôi muốn đi ra cũng phải rất xa mới có thể gọi được xe. Nhưng hiện tại tôi tình nguyện cứ đi để bản thân bình tĩnh lại. Đột nhiên cảm thấy những điều tốt đẹp trong khoảng thời gian này hóa ra chỉ là giả dối.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top