56 - 60
[56]
Con trai của Đại nhân vật, tên là Park Jaehyuk.
Gần đây Park Jaehyuk và các nhân viên muốn đi đến một địa phương xa xôi khảo sát, bạn tốt của hắn sớm ám chỉ rằng có bố vợ anh ở đó, hi vọng hắn đến gặp ông.
Thái độ của Park Jaehyuk có tác động rất lớn với đám người ở dưới, chỉ cần Park Jaehyuk lấy lòng ba Lee, ngày tháng ba Lee ở nơi hẻo lánh kia cũng thoải mái hơn nhiều.
Đương nhiên Park Jaehyuk đồng ý, hắn biết anh em tốt của mình yêu vợ nhất, chuyện nhà vợ luôn để trong lòng. Chỉ tiếc tên này quá hẹp hòi, đến bây giờ vẫn không cho anh em gặp mặt vợ yêu.
Park Jaehyuk cũng rất tò mò, cha của Lee Sanghyeok trong truyền thuyết sẽ như thế nào, vì vậy Park Jaehyuk liền đi, nhưng không gặp được người. Hắn hỏi thăm nửa ngày, người phụ trách mới ấp úng kể lại, ba Lee đã từ chức.
Trong lòng Park Jaehyuk thắc mắc, nhưng còn có việc công, hắn định khi quay về tìm Jeong Jihoon nói sau. Trong quá trình tra xét hắn cũng chẳng phát hiện ra chuyện gì, bèn quyết định tự mình đi đến nơi thôn quê.
Đều nói vấn đề xuất phát từ nhân dân mà.
Hắn gặp được một nông dân tuổi tác không nhỏ, khí thế cũng không tầm thường.
Người trung niên này có nhiều kiến thức, đề xuất cho hắn nhiều ý kiến có giá trị thực tiễn.
Park Jaehyuk muốn nói chuyện nhiều hơn với ông, "mặt dày" đòi đến nhà ông ăn cơm: Đồng hương ơi, nơi cháu muốn đi còn xa lắm, bữa trưa còn chưa biết ăn ở đâu, không ăn thì đâu có được, bác dẫn cháu về được không?
Người trung niên do dự một chút, đồng ý.
Hai người cùng quay về nhà, từ bên trong có một Omega xinh đẹp kinh người đi ra, gọi người chú trung niên một tiếng "ba", sau đó cảnh giác nhìn Park Jaehyuk.
Tim Park Jaehyuk đột nhiên đập mạnh, đây, đây, đây, đây, đây, không phải là bản thực tế của Omega trong mộng của hắn sao?
Duyên phận!
[57]
Park Jaehyuk ngửi được mùi đồ ăn từ phòng bếp, liền nhìn Lee Sanghyeok, không nhịn được cảm thán một câu: "Thơm quá-"
Mẹ Lee bưng một nồi món hầm đi ra, thấy người lạ trong nhà thì hơi bối rối một chút.
Bởi vì, dù Park Jaehyuk cảm thán rất thơm, nhưng con bồ câu này là hầm để tẩm bổ cho Lee Sanghyeok.
Ba Lee nhanh chóng hòa giải: Ngại quá, xào thêm vài món cho cậu nhé.
Park Jaehyuk vội nói: Không sao đâu chú, anh trai nhỏ này bị sao thế? Không khỏe sao?
Ba Lee cười cười: Không phải, con trai chú sắp sinh cháu ngoại cho chú.
Mặt Park Jaehyuk xịt keo cứng ngắt.
Hắn nghe thấy tiếng trái tim thiếu nam tan vỡ.
[58]
Mối tình đầu không còn, cuộc sống vẫn phải tiếp tục.
Park Jaehyuk quan tâm đến đời sống gia đình này, hỏi họ làm cái gì, thu nhập nhiều hay ít, có chỗ nào không tốt hay không?
Lee Sanghyeok cũng không hay nói chuyện, chỉ yên tĩnh ngồi một bên, thỉnh thoảng xoa bụng. Ngược lại ba Lee rất rõ ràng, kể với hắn gia đình họ trước mắt trồng trọt ở đây, chờ năm sau thu hoạch sẽ có thu nhập khá tốt. Park Jaehyuk hiếu kỳ với khả năng của ba Lee sao lại ở đây làm nghề trồng trọt, ba Lee qua loa: Thật ra trước đây chú cũng đi lính, nhưng bị thương nên có không ít di chứng. Cũng được sắp xếp công việc khác rồi, nhưng thân thể không khỏe nên chú không muốn làm gánh nặng quốc gia, tự mình về quê, cũng có một miếng cơm ăn.
Park Jaehyuk như nhớ tới chuyện gì: Aii, chuyện nhập ngũ làm binh, cũng khó nói trước được. Một chiến hữu của cháu lúc trước cũng vậy, lúc làm nhiệm vụ vì cứu cháu mà suýt hi sinh. Mỗi lần cháu nhớ lại vẫn còn sợ hãi.
Ba Lee: Cái này cũng đúng, ơn cứu mạng rất lớn lao. Còn là đối phương dùng mạng đổi lấy, vậy nhất định phải báo đáp người ta.
Park Jaehyuk "Vâng" một tiếng: Cũng may cậu ấy sống sót trở về, còn cưới được người mình thầm mến nhiều năm. Đúng rồi, ba vợ cậu ấy trước đây làm lãnh đạo nơi này đó, chú biết ai tên XXX không?
Ba Lee mẹ Lee với Lee Sanghyeok đều sững sờ.
[59]
Lee Sanghyeok đột nhiên nhìn về phía Park Jaehyuk: Cái người anh kể, là ai?
Park Jaehyuk nghĩ đến mình không thể lộ thân phận, vậy nên cười ha hả: Chiến hữu của tôi, chắc cậu không quen đâu.
Tuy rằng biết không thể nào, nhưng thấy Lee Sanghyeok này hứng thú với Alpha khác, trong lòng vẫn hơi chua, vậy nên nói: Chiến hữu của tôi, trời sinh thê nô. Nó với vợ nó là duyên trời định, đính hôn từ nhỏ, lớn lên cùng nhau. Sau đó nhà vợ nó xảy ra chuyện, cụ thể thì khó nói, nhưng chiến hữu của tôi năm đó vì có thể giúp đỡ mà liều cả cái mạng già.
Lee Sanghyeok với ba mẹ càng thêm hóa đá, hiện tại bọn họ hoàn có thể chắc chắn người Park Jaehyuk kể là Jeong Jihoon.
Lee Sanghyeok khó mà tin nổi, anh chưa từng biết, thì ra ở những nơi anh không nhìn thấy Jeong Jihoon yên lặng làm nhiều chuyện như vậy.
Park Jaehyuk thấy biểu cảm của Lee Sanghyeok sai sai, ân cần hỏi: Cậu khỏe không? Không thoải mái sao?
Lee Sanghyeok kiềm chế xúc động muốn khóc, khẽ lắc đầu: Tôi không sao, chỉ là không thể ngờ được.
Park Jaehyuk cười cười, nghĩ đến những chuyện Jeong Jihoon đã làm hắn cũng thấy khoa trương: Ban đầu tôi cũng không tin được. Cậu biết không? Ngày bọn họ kết hôn, nghe kể là từng đóa hoa bày trên thảm đều là tự nó đi chọn. Hơn nữa do trong nhà vợ có chuyện, vì nghĩ đến cảm xúc của vợ mình nó chưa bao giờ cho chúng tôi gặp mặt, giấu đi cứ như bảo bối. Tôi chừa từng thấy Alpha nào có thể làm đến thế.
Nói đến đây Park Jaehyuk không nhịn được cảm thán: Aiii, chắc là do người ta có vợ rồi.
Nước mắt Lee Sanghyeok đã rơi xuống.
[60]
Jeong Jihoon tỉnh lại sau giấc ngủ, trên mặt còn mang theo ý cười thỏa mãn, hôm qua Sanghyeokie hôn mình, hihi.
Cậu sờ vị trí bên cạnh theo bản năng, khoảng trống, Jeong Jihoon xuống giường, gọi tên Sanghyeok, nhưng không ai đáp lại. Jeong Jihoon hoảng rồi, cậu lấy di động, lúc này mới thấy mảnh giấy Lee Sanghyeok để lại, anh nói mình bị cảm vặt, đi bệnh viện lấy thuốc, kêu cậu đi ăn sáng đi.
Jeong Jihoon thở phào nhẹ nhõm.
Điểm tâm có hơi nguội, nhưng ăn vẫn thật ngon. Cậu thỏa mãn ăn xong, nhắn tin cho Lee Sanghyeok, Lee Sanghyeok không trả lời, cậu đến quân bộ đi làm.
Đến văn phòng, cậu lại gửi thêm một tin, vẫn không có hồi âm.
Jeong Jihoon cảm thấy không đúng, cậu gọi cho Lee Sanghyeok, bên kia đã tắt máy.
Jeong Jihoon không thể ngồi yên, cậu muốn đi tìm vợ!
Nhưng thuộc hạ của cậu ngăn cản: Có việc gấp cần giải quyết, không có Park Jaehyuk trưởng quan ở đây, chỉ cậu mới có quyền quyết định.
Jeong Jihoon liền gọi cho Park Jaehyuk, nửa ngày không có kết nối mới nhớ ra, Park Jaehyuk đi vùng sâu thị sát, tín hiệu không tốt.
Cậu hoàn toàn rối loạn: Không được, không thấy được Lee Sanghyeok mình không yên lòng.
Cậu gọi cho cấp dưới: Mọi chuyện tôi đã xử lý ổn, cậu lập tức đi tìm Lee Sanghyeok, bất cứ tình huống nào cũng phải báo cáo.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top