Chương VIII : say nắng
mối thù của tôi với nhỏ lớp trưởng mỗi lúc một chồng chất,ban đầu chỉ là hơi khó chịu về tính cách của nó thôi nhưng sự khó chịu ấy cứ lớn dần lên, mà cũng tại sự xuất hiện của nó mà ra cả,cuộc sống của tôi đang bình yên bỗng nhiên bị xáo trộn,đen đủi ập đến mỗi lúc một nhiều không biết ở lâu với nó còn bị gì nữa không? “mẹ mắng” có rồi,”cô phạt” có rồi, “xe đụng” có rồi :oh: tôi ngồi liệt kê những gì tôi dính phải mấy ngày hôm nay @@
đùi vẫn còn hơi đau,con bé lớp văn đi nhanh thật,có khi nào nó là vận động viên đua xe đạp cũng nên :surrender:
con bé ấy tên Ngân :x có mái tóc ngắn thơm mùi bồ kết :sexy: mẹ tôi ở nhà cũng hay nấu quả bồ kết để gội đầu lắm,mẹ còn nói gội dầu gội nó hay ngứa da đầu,tôi thấy gội dầu gội mát mà :surrender:
chắc Ngân cũng sợ ngứa da đầu đây mà :lockdown: nghĩ lại khoảnh khắc được Ngân dìu đi mà lòng tôi cứ xôn xao thế nào ấy,người như có luồng điện chạy qua vậy… tôi lại ngồi tưởng tượng hình ảnh ra hình ảnh của Ngân,người có mái tóc thơm mùi bồ kết……
ngồi mơ mộng 1 lúc thì cô dạy văn bước vào lớp,hôm nay có 2 tiết văn,lại khổ cái thân tôi rồi :sweat: tôi không thích học văn cho lắm,tôi thấy môn văn nó nhàm chán thế nào ấy,cô giáo dạy văn thì vừa già vừa khó tính thế nên từ không thích chuyển thành ghét học môn văn :gach: đang ngồi nghĩ ngợi thì cô gọi lên chữa bài tập :oh: nói thật chứ bài tập văn về nhà chả bao giờ tôi làm cả,tất cả đều đi chép lại của bà chị họ tôi học trên tôi 2 lớp,lúc tôi vào trường tôi có từng xin hết tập vở văn của bà ấy về nhà để phục vụ cho việc chống đối môn văn :gach: (ngày xưa không có học tốt ngữ văn mà chép đâu các thím ạ :gach: ) thế nên vở bài tập của tôi lúc nào cũng đầy đủ….mặc dù tôi chả biết gì hết
cô bắt đầu gọi tên,tôi và nhiều đứa khác bắt đầu “lặn” xuống =))))
- Hải Hồng,Anh Khoa,Hạ Anh….
3 đứa rồi,chưa có tên tôi….tôi cúi xuống cầu trời
- Mỹ Vân.
tôi thở phào nhẹ nhõm,suýt chút nữa thì hét lên thành tiếng,may mà còn kìm lại được. đang vui mừng thì thấy có đứa nói :
- Mỹ Vân ốm xin phép nghỉ học cô ơi..
- thế à? Vậy Hoàng Tùng lên bảng. – cô nói kia liếc qua sổ điểm 1 cái
giọng cô nói như sét đánh ngang tai tôi vậy,làm tôi rụng rời hết chân tay @@ nhìn lên tấm bảng mà cô lấy phấn chia làm 4 tôi chỉ muốn khóc mà không được. nặng nề lê cái chân đau lên bảng,cầm viên phấn mà chẳng biết viết gì hết,tôi cứ đứng nhìn trân trân vào bảng. đề bài của tôi là “em hãy viết một cái kết khác cho truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu,Trọng Thủy” nhìn sang 2 bên thấy chúng nó viết sắp kín bảng rồi tôi mới giật mình. Thôi thì nhắm mắt viết bừa vậy :surrender:
cái kết khác à? Cái kết ntn đây @@ Mị Châu bị chém đầu,An Dương Vương mất nước rồi còn đâu. Mà đúng rồi thằng Trọng Thủy nó còn sống,cái thằng phản bội đấy phải để cho nó chết mới được :shame: nghĩ là làm,tôi cắm đầu vào viết…..
khua tay được 1 lúc thì cũng xong,tôi cảm thấy tự hào về thành quả của mình liền phủi đít về chỗ.
con nhỏ lớp trưởng là người về cuối cùng,công nhận bài nó viết dài thật,chẳng bù cho tôi được có vài dòng @@
cô giáo bắt đầu chữa bài,đầu tiên là bài của cái Hồng con bé này ảo tưởng sức mạnh,nó hồi sinh cả Mị Châu
tiếp bài của thằng Khoa cũng k có gì đặc sắc lắm. sau bài thằng Khoa là bài con nhỏ lớp trưởng cô đọc bài của nhỏ lên,đoạn kết nó viết rất dài tóm tắt lại là Trọng Thủy thấy hối hận về việc làm của mình nhảy xuống biển tự tử xong hồn và xác của chàng đi tìm Mị Châu dưới long cung rồi rùa thần cho 2 ng họ cơ hội để đoàn tụ bên nhau…. Cô giáo khen bài văn giàu cảm xúc và rất có trí tưởng tượng. tôi nhìn sang thấy nó cười hớn hở thấy mà ghét :gach:
đến lượt tôi cô cũng đọc lên : “Chàng đang tắm ở giếng thì thấy hình ảnh Mị Châu ở dưới đáy giếng. Tưởng đó là thật, chàng nhảy xuống, nhưng chàng nghĩ lại thì ra là ảo giác vì Mị Châu đã chết rồi. Vì thế chàng bèn leo lên lại. Ngờ đâu chàng đang leo giẫm phải cục xà bông nên đã té xuống giếng và chết đuối. Thật là xui xẻo cho Trọng Thủy”
cô vừa đọc xong thì cả lớp cười ầm lên như như thể chưa bao giờ được cười vậy,tôi thấy thế cũng đần mặt.
- Tùng ơi,sao m cho Trọng Thủy chết thảm thế? Đạp cả xà bong ngã xuống giếng cơ đấy =)))
- Tùng ơi,sao Trọng Thủy là hoàng tử mà lại tắm ở giếng thế
- Tùng ơi,đang kể lại truyền thuyết tắm giếng chết đuối hả m =)))
bọn trong lớp cứ nhao nhao lên,trêu chọc tôi đủ kiểu. tôi thấy cái kết rất hợp lý mà,Trọng Thủy nó lừa 2 bố con nhà An Dương Vương thì phải cho nó chết chứ,chả nhẽ cứ để nó nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật mãi được à :shame:
- Tùng,e có trí tưởng tượng rất phong phú đấy. – cô nói như k nhịn nổi cười
tôi thì cúi gằm mặt xuống bàn,chịu trận cười của cả lớp,trong lòng thì vẫn ấm ức. kết quả bài của tôi đc 5 điểm chiếu cố,bài nhỏ lớp trưởng đc 9 điểm. lại thêm 1 lần thất bại trước nhỏ @@
cả buổi học ngày hôm ấy,câu chuyện về Trọng Thủy của tôi được chúng nó lôi ra cười cả ngày,phải ngày thưởng thì chắc tôi cho mỗi đứa 1 cước rồi :angry: nhưng hnay chân tôi bị đau nên tạm tha cho bọn nó vậy.
tiếng trống cuối cùng chịu vang lên để giải thoát cho tôi khỏi câu chuyện Trọng Thủy chết tiệt. xếp sách vở đi ra đến cửa thì thấy nhỏ Ngân đang đứng chờ ở đó. Thấy tôi nhỏ gọi :
- Tùng,Tùng ra đây….
tôi ngạc nhiên k biết nhỏ qua tìm tôi làm gì,tiến lại gần thì nhỏ xòe tay ra đưa cho tôi 1 lọ dầu sao vàng (loại này ngày xưa hay dùng lắm các thím) nói :
- hồi nãy mình xin dưới phòng y tế đấy,cậu cầm về thoa vào chân nhé. – nói xong nhỏ chạy mất hút
tôi ngỡ ngàng nhìn nhỏ khuất sau đám đông,mùi bồ kết,cái mặt đỏ lên vì ngượng,mái tóc ngắn đang in sâu vào tâm thức tôi.
- sao m quen nhỏ đó thế. – thằng Lâm hỏi tôi
- tao có quen đâu
- không quen thế sao nó đưa dầu cho m thoa chân? – nó chất vấn
- vừa nãy nó đâm phải tao thế nên tao mới đau chân vậy nè
- thế à,tao cứ tưởng m bị anh Tháo chém
- chém m ấy – tôi lườm nó
- mà bị đâm xe như mày thì tao tình nguyện bị đâm suốt cũng được :lockdown: xong có người đẹp mang dầu cho thoa,mà nhỏ đó cũng được đấy chứ.
- được cái đầu m ấy,m lát ra ngoài đường đứng để tao tông m rồi tao mang dầu cho m thoa nhé
- ấy chớ,làm gì mà nóng thế,tao muốn hot girl mang dầu cho chứ đâu có muốn mày. Hố hố - nó cười khả ố
tôi chỉ biết lắc đầu quay đi. Trong đầu tôi lại hiện ra hình ảnh của Ngân,chắc tôi say nắng mất rồi @@
- mà chiều nay nhớ qua đón tao đi ăn chè nhé – thằng Lâm nói phá tan suy nghĩ của tôi
thằng này ác vãi,đang đau chân nó còn bắt đón nó đi ăn chè,bạn bè như shit trâu ấy.
- tao đang bị đau chân,hay là hôm khác đi nhé. – tôi thương lượng
- tao thích đi hnay hơn,mày hứa rồi đấy nhé,định bỏ tao leo cây như hôm qua à?
- thôi được rồi,chiều 3h tao đến
định mệnh,đúng là thằng ham ăn mà,chả nghĩ đến bạn bè gì cả. lại phải khổ sở với nó cả buổi chiều rồi.
vất vả lắm tôi mới vác được xác về đến nhà,chân đau đạp được có nửa vòng,nhìn như thằng thọt đi xe đạp vậy về đến nhà vào ngồi bẹo má con Bống 1 lúc xong đi ăn cơm,lúc ăn cơm mẹ cũng hỏi chân lsao nhưng tôi chỉ dám nói là bị chuột rút.
ăn cơm xong lên nhà ngồi tôi mới bỏ lọ dầu sao vàng Ngân đưa ra thoa,vừa thoa vừa tưởng tượng lại cái cảnh em ấy nắn nắn đùi lại thấy kích thích,xém nữa thì thoa luôn vào cái “đùi” thứ 3 :sexy: chẳng hiểu sao mà từ lúc gặp nhỏ tôi cứ nhớ đến nhỏ suốt,ăn cơm cũng nhìn thấy mái tóc của nhỏ,thoa dầu thì nhìn thấy nhỏ nắn đùi tôi @@ có khi tôi thích nhỏ rồi cũng nên. Nằm nghĩ ngợi 1 lúc tôi ngủ lúc nào không hay,thức dậy thì đá 2h40p chiều rồi. tôi uể oải đi vào nhà vệ sinh,cái chân của tôi cũng đỡ đau hơn nhiều rồi đúng là dầu gió sao vàng có khác =))))
bây giờ lại phải đến đón thằng Lâm đi ăn chè,tổ sư cái thằng tham ăn này chứ thích hành người khác thế sao??
lóc cóc đạp xe sang nhà nó,thấy nó đang nằm phườn bụng đọc đô rê mon trong nhà mà chỉ muốn cho nó phát đạp :lockdown:
nó thấy tôi như con thấy mẹ đi chợ về vậy,chạy ù ra lao tót lên xe nhanh như ninja ấy.
- mày k lên mà đèo tao,chân tao đau thế này đèo mày nữa chắc đột quỵ luôn quá . – tôi nhìn nó nói
- ừ nhỉ quên mất,xuống mình đèo cho bạn hiền.
được ăn có khác,ngoan như cún ấy =))))
- này ra quán chè mới mở ở xxx ăn đi,ngon lắm. – Lâm mời chào
- ừ,đi thì đi. Mày ở đâu có cái gì ăn là chả bao giờ vắng mặt nhỉ
- tao mà,kakaka
đi một lúc thì cũng đến đường xxx nó vòng xe vào 1 cái hẻm đi thêm 1 đoạn thì thấy lố nhố xe cộ,quán đông quá,người ngồi 2 bên đường như họp chợ ấy
tôi vào thằng Lâm dựng xe xong tìm 1 bàn trống để ngồi vừa mới đặt đít xuống thì :
- hai cậu ăn gì??
tôi nghe cái giọng sao mà quen thế không biết,ngẩng đầu lên thì tôi há hốc mồm,con nhỏ lớp trưởng sao lại ở đây,nó theo ám tôi chắc :oh: thằng Lâm thì vẫn bình thản,nó như biết trước con nhỏ ở đây rồi vậy :
- cậu cho mình 1 chè thập cẩm nhé,thằng kia m ăn gì?? – đoạn nói với nhỏ lớp trưởng xong quay sang hỏi tôi
tôi thì vẫn chưa hết ngạc nhiên,nhưng vẫn mở miệng :
- chè đỗ xanh
con bé nghe xong nguẩy đít quay đi. Tôi quay sang hỏi thằng Lâm:
- nó làm gì ở đây thế? Theo ám tao à?
- quán chè này của bác Hạ Anh,nhỏ ấy phụ ở đây mỗi buổi chiều mà. Lần trước tao đi theo chị tao ra ăn cũng ngạc nhiên như mày vậy nè. – nó cười
- sao tao đi đâu,làm gì cũng gặp nó thế trời. – tôi than vãn
- sao m ác cảm với Hạ Anh thế? Tao thấy H.A vui vẻ hòa đồng mà,lại dễ thương nữa chứ
- dễ cái đầu mày ấy,m cứ thử bị nó ám giống tao xem có thấy dễ thương không.
vừa nói dứt lời thì nhỏ H.A bê 2 cốc chè đến đặt trước mặt chúng tôi. Thằng Lâm nhanh miệng :
- cảm ơn nhé H.A,quán hnay đông khách quá
- cậu ăn ngon miệng,mình ra phụ bác đây. – nhỏ nói xong quay đi
tôi thoáng nhìn con nhỏ 1 cái,nó liếc mắt thấy tôi cũng gật đầu chào,con nhỏ lúc này đâu có đáng ghét như trên lớp nhỉ @@ thấy nó chạy đôn chạy đáo dọn bàn với rửa cốc mồ hôi nhễ nhại cũng thấy thương thương,tôi bắt đầu bớt đi phần nào ác cảm với nhỏ lớp trưởng,chỉ là giảm đi 1 phần thôi chứ vẫn chưa tiêu tan hết :gach:
mà công nhận,ăn chè ở đây ngon thật…
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top