CHƯƠNG 15

CHO ANH QUẢ TÁO NÀY

Chương 15
Anh ngắm nhìn quả táo rất lâu từ đáy lòng anh cảm thấy nhói lên. Chẳng phải suốt mười năm qua người anh mong chờ để được ở bên là cô sao? Anh thực sự không hiểu nổi bản thân mình muốn gì nữa, có thể anh ích kỉ nhưng nếu cô thực sự yêu anh thì đã không để người đàn ông khác chạm vào mình. Dù cho một cái nắm tay đi chăng nữa.

Anh bảo cô rằng mai anh đi công tác bên Anh Quốc nửa tháng rồi về anh còn dặn nếu cô dám làm Y Nguyệt đau hay buồn hay giận dỗi thì đừng trách ác. Cô thừa biết sau khi anh đi Y Nguyệt sẽ kiếm chuyện với cô nhưng cô chẳng nói gì cả chỉ biết " Dạ vâng " một tiếng để anh yên tâm đi công tác mà không cần phải lo nghĩ gì chuyện ở nhà. Đúng là như cô nghĩ từ lúc anh đi công tác nước ngoài Y Nguyệt và mụ người hầu hợp tác nhau ức hiếp cô. Cô ta tự ý vào phòng cô gom hết quần áo của cô đem ra sân đốt trụi hết cô thì mãi lo phơi đồ trên sân thượng mà không hề hay biết. Đến khi cô biết thì mọi thứ coi như đã thành đống tro tàn. Cô hỏi:
" Có phải hai người làm không? "
Mụ người hầu lên tiếng:
" Sao lại là chúng tôi làm chứ "
Cô với ánh mắt lạnh lùng nói:
" Tôi hỏi lại có phải hai người các người làm không? "
Y Nguyệt mặt vênh váo :
" Phải đấy, rồi sao tụi tao làm đấy mày làm được gì hả con khốn "

Cô ta vừa nói vừa đẩy cô té dựa vào sát vách tường, cô ta tính giơ tay tát cô thì bị cô chụp tay lại và hất mạnh làm cô ta ngã văng ra xa. Y Nguyệt tức giận la lên:
" Mày dám xô tao sao ? Chán sống lắm rồi phải không? "
Cô ta giật mạnh tóc cô còn cô vì đau mà gở tay cô ta ra rồi tát thẳng vào mặt cô ta một cái thật mạnh đến bật cả máu môi. Cô vẫn cứ nét mặt lạnh lùng đó:
" Vì Lạc Dật tôi bỏ qua cho hai người nhưng anh ấy không có ở đây nên đừng có động tay động chân với tôi. Hãy nhớ đấy nếu không muốn bị no đòn thì tránh xa tôi ra "
Mụ người hầu đỡ Y Nguyệt dậy quát :
" Mày dám xô ngã bà chủ à con ranh con này "
Mụ ta sấn tới tính đánh cô thì bị cô cầm cây chổi quét sân nện cho một trận, mụ ta không đỡ nổi đòn chổi của cô chỉ biết co rúm người chịu trận. Từ nhỏ cô đã được ba mẹ cho đi học võ nên đối với cô đánh nhau quá là dễ dàng chẳng có gì là đáng sợ cả. Nhưng cô vì anh, vì cô yêu anh nên cô chịu đựng tất cả mọi thứ, Y Nguyệt há hốc mồm không tin nổi vào mắt mình rằng mụ người hầu mập kia lại không làm được gì cô. Bất chợt, cô ta bắt gặp ánh mắt cô nhìn cô ta đến khiếp sợ cô ta run run nói:
" Nè!!! Đừng có qua đây mày đừng có mà đánh ta không thì Dật sẽ giết mày đấy "
Cô nhếch miệng cười ánh mắt cô tối sầm đến lạnh lùng bảo:
" Đừng lấy Dật ra, tôi đã nói rồi đừng động tay với tôi mà có phải không ? "
Cô vừa nói vừa túm tóc Y Nguyệt khiến cô ta đau mà la lớn :
" Bỏ tay ra con khốn này "
Cô đáp:
" Khôn hồn thì đừng đụng vào tôi bởi vì lần sau sẽ không nhẹ tay như lần này đâu "

Nói xong cô để mặt hai người bọn họ rồi bỏ đi ra ngoài. Y Nguyệt cô ta vẫn không phục nên âm thầm đi theo cô xem cô có gì sơ hở sẽ tọc mạch lại với anh. Còn cô vì bực tức mà bỏ ra ngoài công viên ngồi ở đấy cho bớt bực rồi sẽ trở về nhà. Cô thầm nghĩ mới đó đã một tuần anh rời khỏi nhà đi công tác rồi, liệu rằng khi anh trở về cô nói với anh cô bị Y Nguyệt và người hầu mới do anh tuyển về hai người họ hợp sức ăn hiếp đánh đập cô thì anh có tin không? Hay anh lại cho rằng cô họa đặt vu khống Y Nguyệt nhưng cô lại nghĩ khác anh bênh cô ta là chắc bởi vì cô ta là vợ sắp cưới của anh kia mà. Cô thì sao mà sánh bằng cô ta, lời cô ta nói ra cái gì cũng đúng còn cô nói ra thì bị cho là bịa đặt vu khống. Cô ngồi suy nghĩ chỉ biết cười khổ cho qua, đang ngồi thẫn thờ Thiên Uy từ đâu đó bước đến ngồi kế cô. Hắn vỗ nhẹ vào vai cô làm cô hốt hoảng cô không hay biết gì khi hắn đã ngồi kế cô và cô cũng chẳng buồn hỏi thăm hay nói bất cứ điều gì với hắn cả.

Thiên Uy cất tiếng:
" Em làm gì mà ngồi đây thế? "
Cô im lặng :
Hắn nói tiếp :
" Tiểu Anh Anh, em làm sao vậy? Có thể nói anh biết được không? "
Cô nhìn Thiên Uy nói:
" Liệu tôi nói ra thì anh có làm cho Dật trở về như trước được không? Anh đi đi đừng làm phiền tôi chúng ta hết rồi. Tôi đã hết yêu anh "
Khi nghe câu nói đó của cô tự dưng hắn cảm thấy tim mình đau nhói. Vẫn là khuôn mặt xinh đẹp vẫn là lái tóc đen dài mượt mà vẫn là người con gái hiền lành trong sáng nhưng có lẽ trái tim cô giờ đây chỉ hướng về Lạc Dật trong tim cô giờ đây đã không còn chỗ hay vị trí nào dành cho hắn nữa rồi.

Hắn nắm lấy tay cô đặt vào ngực trái ngay tim hắn nói:
" Hắn ta không còn như trước nhưng anh thì vẫn còn và em vẫn ở ngay đây trong tim anh"
Cô rút tay lại:
" Anh cút đi, hai lần đều là anh và Y Nguyệt phá hoại tình yêu của tôi. Dật thay đổi cũng đều tại anh vì vậy hãy cút ra khỏi cuộc đời tôi có được không? "
Cô vừa đứng lên bỏ đi thì bị Thiên Uy nắm tay kéo lại, hắn ta cưỡng hôn cô chưa hết hắn ta như một con dã thú đang đói khát muốn ăn tươi nuốt sống cô, hắn tính giở trò đồi bại với cô nhưng vì là nơi công cộng nên hắn dừng tay lại. Cô đâu hay biết những động thái của cô và Thiên Uy khi cô bị hắn cưỡng hôn cho tới hắn tính cưỡng bức cô đều đã được cô ta chụp hình lại, cô ta đã gửi những bức hình đó qua điện thoại tới số của anh. Vừa gửi cô ta vừa nói:
" Lần này để coi mày còn dám đánh tao không Hội Anh Tử? Dật thấy được những bức hình này thì coi như mày đi đời "

Trong căn phòng tối, cả công ty mọi người ai cũng tan ca về nhà nhưng chỉ có một người duy nhất ở lại bóng lưng dài quen thuộc, ánh đèn đường chiếu vào càng làm chi dáng vẻ người đàn ông đó thêm cô độc với chính tình yêu của mình. Người đàn ông đó là anh, anh đã nhận được tin nhắn bằng ảnh của Y Nguyệt gửi và rồi anh gọi điện bảo thuộc hạ mình :
" Đặt vé máy bay đi, tôi cần trở về nhà gấp "
Ly rượu đang cầm trong tay đã bị anh đập bể, khuôn mặt anh tối sầm lại vì anh không ngờ nhân lúc anh đi vắng cô lại dám lén lút với người yêu cũ. Cơn thịnh nộ trong anh càng lúc càng lớn, ngay lúc này anh chỉ muốn dạy dỗ cô ngoan ngoãn lại khi anh không có ở nhà.

Đến tối hôm sau, cô đang ở nhà một mình nhìn đồng hồ thấy cũng đã 22h cô dự là đi ngủ sớm nhưng vì hôm nay trăng trên bầu trời sáng đẹp quá cô mở cửa ra ban công ngắm nhìn nó. Anh chạy xe từ xa đã thấy cô đang đứng trên lầu thì liền đánh vòng chạy qua cửa sau vì anh không muốn cô nhìn thấy mình. Anh muốn cô sẽ bất ngờ và phải thật bất ngờ với những sự trần phạt anh sắp dành cho cô.

Cô đang ưỡn người vương vai hít thở bầu không khí trăng thanh gió mát thì bỗng có một vòng tay ấm áp quen thuộc siết chặt quanh eo cô từ phía sau làm cô giật bắn người. Cô quay lại nhìn bắt gặp khuôn mặt anh tuấn đẹp đẽ của người đàn ông mà cô rất yêu thương nhưng chỉ khác là ánh mắt của anh vô cùng lạnh lùng như chứa rất nhiều sự giận dỗi tức tối. Cô nói:
" Anh về rồi à!!! Sao sớm thế để em vào pha nước ấm cho anh tắm nhé "
Anh đáp:
" Không cần "
Nói rồi anh giáng lên môi cô một nụ hôn nồng cháy anh cắn môi cô đến bật máu nụ của của anh cùng vị máu tanh mặn của cô tất cả hòa quyện lại với nhau. Cô vì đau mà đẩy anh ra cô thở dốc nhìn anh còn anh thì siết chặt tay cô lôi cô vào trong. Anh quăng cô lên giường thật mạnh và cho cô xem những bức hình anh bảo:
" Cô có lời giải thích với tôi không Hội Anh Tử "
Cô hốt hoảng nhìn anh môi run lên :
" Những bức hình này sao anh lại có được nó "
Cô vừa nói dứt câu thì anh đã tát cô một cái tát khiến môi cô bật máu anh quát :
" Đồ lẳng lơ đồ đĩ, cô còn yêu hắn lắm có phải không nào? "
Cô nắm lấy áo của anh nói:
" Không phải vậy đâu anh là hắn cưỡng hôn em thực sự em không phải như anh nghĩ mà Dật "
Anh đáp:
" Đừng gọi tên tôi bằng cái miệng dơ bẩn của cô "
Anh nói tiếp :
" Có phải vì tôi giàu có nên cô mới yêu tôi có phải không? Hay tôi không làm cơ sung sướng thỏa mãn nên cô mới muốn qua lại với hắn "
Nước mắt cô bắt đầu rơi từng câu từng chữ anh nói ra như nhát dao cứa vào tim cô. Anh thấy cô im lặng không nói gì anh lại tức giận thêm anh túm tóc cô tát cô thêm vài bạt tay nữa anh xé hết quần áo của cô rồi lao vào cô như một con thú, anh chiếm lấy hết mọi thứ của cô không khúc dạo đầu cứ thế mà anh đưa con quái vật của mình vào bên trong cô cứ thế mà đi ra rồi đi vào cô không biết bao lần cô vì đau mà rên rỉ mà cầu xin anh buông tha. Nhưng cô càng nói thì anh càng làm mạnh hơn cơ thể của cô giờ đầy toàn những vết bầm tím do anh gây ra. Anh cứ thế mà hành hạ tra tấn trói cô vào ghế không cho cô ngủ anh bắt cô phải phục vụ cho mình cả đêm. Cô cứ thế mà bị anh dày vò hành hạ mà không thể làm gì được bởi vì cô biết anh chỉ tin vào những bức hình anh sẽ không lắng nghe cô.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top