Chương 214 Tiểu ngỗ tác nhà ngươi không được a
Sau thời gian một chén trà nhỏ, Thân Khương đã trở lại.
Hắn vừa quan sát sân, đi cùng Diệp Bạch Đinh vào trong, vừa thuật lại tình huống vừa rồi tìm hiểu được: "Vị vừa rồi là phu nhân của Tất Chính Hợp, họ Vương, là chủ mẫu trong nhà, quản lý nội trợ, nói không biết trượng phu chết như thế nào, trong nhà hạ nhân cũng đều không biết, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy......"
"Ngay giờ ngọ hôm qua, Tất gia có cái tiệc nhỏ, Tất Chính Hợp là viên chức, trong nhà định kỳ có các loại tiệc nhỏ, trong tiệc, ông ta biểu hiện cũng không có gì không đúng, Vương thị nói không thấy ông ta có tâm sự gì, hoặc hành động biểu tình khác hẳn với bình thường, hai ngày trước không phải từ trên lầu ngã xuống bị thương sao, ông ta chỉ là động tác chậm chút, hai ngày nay cũng vẫn luôn ở thư phòng trong nhà xử lý công vụ, hôm qua cũng trước sau như một, buổi chiều rất an tĩnh, buổi tối cũng không có ra cửa, khi chiều hôm buông xuống, kêu hạ nhân đưa cơm đưa đồ ăn vào phòng, từ đó không có động tĩnh gì nữa. Ông ta mà bận lên đều là như thế, Vương thị cũng không thấy dị thường."
"Vì ông ta nói rõ không cho bất luận kẻ nào quấy rầy, hạ nhân cũng không dám đến gần, nói thư phòng rất lớn, phân ra hai gian trong ngoài, trời nóng không yêu cầu nước ấm, khi bọn hạ nhân đưa cơm đến, liền đổ đầy nước vào cái lu ở gian ngoài, bảo đảm sạch sẽ, cũng chuẩn bị nước sôi để nguội, đưa đồ ăn cũng không nhiều lắm, đều là mức Tất Chính Hợp ngày thường sẽ dùng, một ít điểm tâm như đậu phộng linh tinh có khả năng sẽ thừa ra, có để một đêm bên ngoài cũng sẽ không hư, với lại Tất Chính Hợp không kêu, cũng sẽ không có ai đến gần."
"Nhưng sáng hôm nay thì không đúng rồi, Tất Chính Hợp vẫn luôn không ra, ông ta ngày hôm qua có nói qua hôm nay buổi sáng có việc muốn ra cửa, Vương thị sốt ruột, mới kêu người lại đây thúc giục, nhưng thúc giục kiểu gì cũng không nghe thấy bên trong trả lời, sợ quá sức, sai người đá văng cửa, thấy Tất Chính Hợp đã chết, mới nhìn lại không giống tự sát, Vương thị liền báo án......"
Diệp Bạch Đinh: "Cho nên từ chiều ngày hôm qua, nơi này chỉ có người nhà Tất gia, không có khách lạ?"
"Đúng!" Thân Khương gật đầu, "Ta hỏi riêng, buổi tiệc nhỏ giữa trưa cũng không dài lắm, khách ăn cơm xong liền đi rồi, từ giờ Mùi, Tất gia liền không có người ngoài ở."
"Đi vào trước xem...... Chỉ Huy Sứ?"
Diệp Bạch Đinh đang muốn đi vào trong, bước chân khựng lại, thấy được Cừu Nghi Thanh.
Cừu Nghi Thanh rõ ràng mới từ nơi xa tới, thái dương còn dính mồ hôi, lời nói cũng không nhiều lắm: "Xem hiện trường trước."
Ba người cùng đi vào.
Thư phòng quả nhiên không nhỏ, ở giữa là một cái sảnh nhỏ, ngăn cách với bên trong bằng một cái rèm châu, sảnh không lớn, chỉ đặt vài món đồ, tỷ như lu nước, bàn trà, án kỷ vuông ..., hướng đông về bên trong, chính là chỗ quan trọng của thư phòng, các loại bài trí tinh xảo hơn, công năng sử dụng cũng nhiều hơn, tỷ như kệ sách, án kỉ, giấy và bút mực......
Người chết Tất Chính Hợp bò trên án kỉ, trước mặt có hồ sơ công vụ đang mở ra, góc trên bên phải giá bút có đặt bút lông, bên cạnh có đồ rửa bút chứa đầy nước, nước bên trong đồ rửa bút trong vắt sạch sẽ, đầu bút lông lại khô, đen cứng ngắc, rõ ràng là chưa rửa.
Xuống chút nữa là chung trà, đã uống nửa ly, nước trà hơi vẩn đục, thành ly màu trắng có một vòng cặn trà màu nâu thẫm bám vào.
Bên trái án kỉ, là khay đồ ăn để đầy chén đĩa, khay không lớn, đĩa đựng đồ ăn cũng không lớn, tổng cộng cũng chỉ có bốn cái đĩa đồ ăn, một cái chén cơm, phân lượng đều không nhiều, lại đều chưa ăn xong, đặc biệt là chén cơm kia, gần như còn nguyên.
Mép ngoài khay đồ ăn, trên án kỉ, là một cái bầu rượu cổ dài bằng ngọc, còn có chung rượu cùng bộ mang sắc xanh thẫm, chung rượu là cạn, còn bầu rượu thì......
Thân Khương bước qua chạm chạm: "Còn non nửa, khẳng định là đã uống qua." Bất quá hắn tò mò mấy món đồ ăn hơn, "Có một chút như vậy, cũng chưa ăn xong? Tất Chính Hợp ăn uống không được a......uống rượu không ăn cơm, đồ ăn cũng để nguyên, một mình ông ta ở trong cái thư phòng này, phiền muộn cái chuyện quan trọng gì chứ?"
"Không phải một mình."
"Hai người."
Diệp Bạch Đinh cùng Cừu Nghi Thanh gần như đồng thanh, nói xong nhìn nhau, Diệp Bạch Đinh cong mắt cười một cái, Cừu Nghi Thanh nhẹ nhàng gật đầu.
Thời điểm như vậy, Thân Khương đều rất khó tham gia, dứt khoát hỏi thẳng vấn đề: "Căn phòng này tối hôm qua có hai người? Làm sao mà thấy được?"
"Ngươi xem nơi này ——"
Diệp Bạch Đinh nói trước: "Mũi chân của người chết, hướng về phía nào?"
Thân Khương cúi đầu nhìn nhìn: "Hướng về phía cửa a."
"Ngươi lúc ngồi một mình bên án kỉ, mũi chân hướng về phía cửa?"
"Hình như không phải," Thân Khương thử thử, "Tư thế này cũng không thoải mái a, ngồi sau án kỉ, chân tự nhiên chạm đất, mũi chân sẽ hướng ra trước, người chết lệch qua trái hiều như vậy, thế nhưng hướng về phía cửa......không thấy trái khoáy sao?"
"Cho nên lúc đó ông ta không phải ngồi thẳng, mà là ngồi nghiêng, bên cạnh ông ta, có một người khác."
Diệp Bạch Đinh chỉ vào ghế vuông nhỏ dựa tường phía đông: "Ngươi không phát hiện cái ghế nhỏ này hơi lệch sao?"
Thân Khương nhìn nhìn: "Hình như là có một chút...... ở chỗ như này, khẳng định không phải do hạ nhân quét tước không cẩn thận...... là có người khác đã lôi ra ngồi, khi trả lại chỗ cũ không để đàng hoàng?"
Diệp Bạch Đinh nhìn hắn có chút vui mừng: "Trẻ nhỏ dễ dạy."
Thân Khương hận chính mình phản ứng chậm, không phát hiện cái này!
"Không chỉ có vậy," Cừu Nghi Thanh chỉ vào bầu rượu trên bàn, "Đây là bình liên thanh ánh ngọc 5 năm trước quan diêu* đặc chế, mỗi bầu rượu chỉ phối với hai chung rượu, không có hơn, cũng không phải thiếu, người bình thường lấy ra dùng, phần lớn là không phải thời điểm độc chước."
*lò nung gốm sứ chuyên dụng để nung gốm cho giới quý tộc có chức quyền dùng
"Hai cái chung rượu? Kết bạn?" Thân Khương nhíu mày, "Vậy cái còn lại ở nơi nào?"
Chẳng lẽ còn bị người mang đi rồi? Xem ra lát nữa phải tìm một chút......
"Không đúng!" Thân Khương dừng lại, "Ta vừa rồi hỏi chuyện bên ngoài, Vương thị chỉ nói hạ nhân dựa theo phân phó mang đồ vào, không có nói gì đến rượu, rượu này từ đâu ra?"
Cừu Nghi Thanh đã bước hai bước sang bên cạnh, mở ra một bên ngăn tủ, bên trong có mấy vò rượu, lớn nhỏ bất đồng, hình thức bất đồng, nhìn có vẻ như trong phòng có sẵn.
Thân Khương:......
Cừu Nghi Thanh còn co ngón tay gõ gõ song cửa sổ: "Thời tiết như vậy, tuy là ban đêm, cũng khó tránh khỏi bị hơi nóng quấy nhiễu, sao cửa sổ đóng cứng như vậy, một chút gió cũng không có?"
Thân Khương lau mặt, hiểu ra: "Bởi vì tối hôm qua Tất Chính Hợp tiếp khách. Vì trong phòng tồn tại người thứ hai này...... không tiện bị người khác nhìn thấy, ông ta cần phải cẩn thận tối đa, dù chịu nóng, cửa sổ cũng phải đóng lại."
Thiếu gia chú ý tới hướng mũi chân người chết, dấu vết ghế vuông ở ven tường, Chỉ Huy Sứ phát hiện chủng loại bầu rượu, tìm ra đặc tính ghép đôi, còn có cửa sổ cố ý đóng lại...... Nếu nói cái đầu là ngẫu nhiên, cái thứ hai, thứ ba, thứ tư thì sao, tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên, hiện trường vụ án này, tối hôm qua tuyệt đối không chỉ có một mình Tất Chính Hợp!
Cẩn thận suy nghĩ một chút, Thân Khương cảm thấy, cho hắn thêm một ít thời gian, hắn cũng có thể phát hiện mấy thứ này, vừa rồi chỉ là đầu óc xoay chuyển chậm một chút...... Hắn khi nào có thể giống như thiếu gia và Chỉ Huy Sứ, ưu tú đến cả người đều như đang sáng lên kia chứ?
Hắn cẩn thận quan sát, rốt cuộc phát hiện ra một điểm: "Còn có bút lông đúng hay không! Người bình thường dùng xong bút, sẽ thuận tay rửa sạch, bằng không lần sau dùng sẽ bị cứng, Tất Chính Hợp làm quan, khẳng định có thói quen này, nhưng bút này chưa rửa, chỉ đặt trên giá bút, nhất định là ông ta bị quấy rầy giữa chừng, không kịp rửa, mới để quá một bên, chuẩn bị xong việc lại tiếp tục phê công văn, hoặc là rửa bút, nhưng không ngờ là chết trước, có phải hay không!"
Diệp Bạch Đinh mỉm cười: "Không uổng công chừa lại cho ngươi, cuối cùng cũng thấy được."
Thân Khương lập tức ưỡn ngực: "Đương nhiên rồi! Cũng không xem là ai dạy ta!"
Cho nên vị khách này là ai mới quan trọng, không ai biết là đã đến đây, cố ý thu thập sửa sang rồi giấu đi dấu vết, mục đích của người này là gì, chính là hung thủ giết người sao?
Thân Khương vuốt cằm, đại não không ngừng tự hỏi: "Tất Chính Hợp đều lấy rượu ra uống cùng, chắc là người quen? Nhưng đây là trong nhà ông ta, thư phòng tuy là ở ngoại viện, hạ nhân lui tới cũng nhiều, người này là vào bằng cách nào chứ?"
Mới vừa rồi hắn hỏi sơ qua người Tất gia, đều nói từ giờ Mùi trở đi, trong nhà không có khách nữa.
"Vừa rồi khi ta tiến vào, tiện đường nhìn thử." Cừu Nghi Thanh nói, "Nơi này tuy là thư phòng, địa phương lại có chút hẻo lánh, tường phía tây đi ra ngoài chính là một con phố nhỏ."
Cho nên sự thật rất rõ ràng, nếu là khách bình thường tới chơi, đương nhiên phải đi qua cổng lớn, để người gác cổng bẩm báo một lượt rồi đón vào, tất cả hạ nhân lui tới đều có thể nhìn thấy, chủ mẫu cũng sẽ không phải không biết, nếu là không ai biết, nhất định không phải quang minh chính đại mà vào từ cửa chính, mà là leo tường phía tây vào.
Thân Khương nhíu mày nhìn ra phía ngoài cửa sổ: "Vậy người tiến vào, cần phải có võ công?"
Cừu Nghi Thanh: "Một lát cẩn thận thăm dò, nếu không có hướng nào chỉ đến người bình thường, xác định phải có võ công, mới có thể lặng lẽ mà vào."
Thân Khương đồng ý: "Đợi chút ta cũng đi hỏi Vương thị lấy một phần danh sách khách đến hôm qua, xem thử có những ai, ở lại bao lâu, có người chúng ta biết hay không."
Diệp Bạch Đinh lôi bao tay tùy thân ra: "Chúng ta xem nguyên nhân chết trước?"
Cừu Nghi Thanh tránh ra trước bàn: "Có thể."
Thân Khương biết thói quen của thiếu gia, trước hết để yên cho hắn cẩn thận quan sát hiện trạng thi thể, dạo một vòng quanh thi thể, sau khi ghi chép chi tiết trên giấy Tuyên Thành, mới đến hỗ trợ, kéo thi thể khỏi mặt bàn, đặt nằm thẳng một bên, mới tiện kiểm nghiệm nhiều hơn.
"...... Thi đốm tụ tập nhiều ở phần mặt, ngực, phần trước tứ chi, khối thi đốm lớn, màu sẫm, ấn ngón tay xuống bị đổi màu một phần, khi di chuyển thi thể thì dời đi một phần, dấu vết cũ không thể hoàn toàn biến mất, thi thể cứng đờ rõ ràng, độ vẩn đục của giác mạc......"
Diệp Bạch Đinh nhìn sắc trời bên ngoài một cái, trong lòng nhanh chóng tính toán: "Thời gian người chết tử vong ở vào sáu cái canh giờ trở lên, theo lời khai của hạ nhân Tất gia, lần cuối nhìn thấy ông ta là lúc đưa cơm chiều, thời gian ông ta tử vong, hẳn là không lâu sau đó."
Thân Khương vuốt cằm: "Chết sớm như vậy, thời gian giữa chừng dài như vậy, cũng không có ai đến xem một cái, có thể thấy được nhân duyên của Tất Chính Hợp này, ở quan trường chẳng ra gì, ở nhà cũng chẳng ra gì a."
Cừu Nghi Thanh thì nói: "Thời điểm ông ta ra lệnh không ai được tiến vào ——'khách lạ' có lẽ đã ở trong phòng."
Thân Khương trợn tròn mắt: "Vậy đồ ăn này của ông ta, là gọi cho một mình ông ta, hay là chia cho khách nữa?"
Chỉ có bốn cái đĩa nhỏ đồ ăn, một chén cơm nhỏ, nếu còn chia cho khách, có phải có chút keo kiệt hay không?
"Có thể mục đích không phải vì ăn cơm hoặc mời khách, mà là......" ánh mắt Diệp Bạch Đinh hơi ngưng, "Không để ai quấy rầy."
Vị 'khách lạ' này đã đến, người chết có khả năng cũng không bất ngờ, hoặc là có bất ngờ cũng không có cách nào, xuất phát từ lý do nào đó, ông ta cần phải tiếp đãi, mà đối phương đột nhiên vô thanh vô tức vào phòng, trong nhà trên dưới cũng không biết được, vì lý do an toàn, ông ta cần bảo trì phần ẩn mật này, nhìn nhìn sắc trời bên ngoài, liền thuận tiện kêu cơm chiều, hơn nữa dặn dò hạ nhân, không cho phép bất kỳ ai đến quấy rầy.
Vì mệnh lệnh như vậy cũng không đột nhiên, thói quen trước đó đều như vậy, bọn hạ nhân cũng không cảm thấy lạ.
Cho nên chén cơm trong mâm đồ ăn mới còn nguyên, đồ ăn vơi đi cũng ít, thậm chí ngay cả bầu rượu và rượu, cũng là Tất Chính Hợp lấy ở thư phòng.
'Khách lạ' làm xong việc cần làm, rời đi, vì không để ai biết, mới trả ghế vuông nhỏ về chỗ cũ, xử lý chung rượu mình vừa sử dụng......
"Còn có đũa." Cừu Nghi Thanh nói, "Uống rượu có chung rượu, dùng bữa, cũng cần có đũa."
Hạ nhân dựa theo quy củ đưa cơm cho chủ tử, đồ ăn là phần của một người, đũa tất nhiên cũng chỉ có một đôi, Tất Chính Hợp tìm rượu, bầu rượu chung rượu để chiêu đãi khách nhân, cũng phải tìm một đôi đũa, nhưng đôi đũa này rõ ràng không còn ở đây, trên án kỉ, chỉ có một đôi đũa đã qua sử dụng.
Chung rượu cùng đôi đũa, ở nơi nào chứ?
Mắt Thân Khương sáng lên: "Thiếu gia nghiệm thi xong ta liền đi tra! Hai món đồ này, đương nhiên là ở trên con đường nhỏ người kia rời đi!"
Diệp Bạch Đinh cúi đầu, tiếp tục nghiệm thi: "...... Người chết võng mạc sung huyết, thị bàn tái nhợt......"
Đặt thù rõ ràng như vậy, đã xuất hiện hai lần trong vụ án này, lần này đều không cần hắn kết luận, Thân Khương liền vỗ đùi: "Lại là rượu giả độc chết, có phải hay không?"
Mà trong phòng chỉ có một bầu rượu......
Hắn xốc nắp bầu rượu lên, để lên mũi ngửi ngửi: "Woa, thối! Thứ của nợ này khẳng định là rượu giả!"
Cừu Nghi Thanh đưa mắt nhìn hắn: "Ngỗ tác của chúng ta không phải đã dạy cách phân biệt sao, còn không thử xem?"
"Tuân lệnh!"
Thân Khương lấy một cái ly khác, đổ ra một ly rượu, rồi đốt lửa rồi tìm đại sư phụ phòng bếp hỗ trợ, không bao lâu liền chạy về tới: "Thật đúng là rượu giả, vô cùng xác thực không thể nghi ngờ, bầu rượu này chính là hung khí!"
"Nhưng tiếp xúc mộc tinh dễ nhất chính là Lỗ Minh, người đã sớm chết, hiện tại có cơ hội lấy được cái của nợ này, chẳng phải chỉ có một mình Chung Hưng Ngôn sao? Chung Hưng Ngôn này cùng Tất Chính Hợp có thù oán, từ trước đến nay không hợp chính kiến, có lúc còn đối đầu, hiềm nghi của hắn rất lớn a!"
Diệp Bạch Đinh tiến hành sơ kiểm tại hiện trường cho thi thể, xong đứng dậy: "Rượu người chết tự cất giữ khẳng định là không thành vấn đề, sẽ không phải lúc nào cũng chuẩn bị thứ như vậy để tự sát, rượu giả mộc tinh, nhất định là 'khách lạ' mang vào."
Nhưng mấy thứ rượu giả này, có trong bầu rượu người chết dùng để chiêu đãi, nếu khách tới nói muốn mời rượu, không cần phải đặt biệt đổ vào bầu rượu của người chết, lại từ đó đổ ra, dùng chính đồ chứa rượu của hắn là được rồi, không cần thiết làm điều thừa, trừ phi......
Rượu giả này, là thừa lúc người chết không chú ý, đổi vào.
Cừu Nghi Thanh: "Vụ án lần này cũng không phải là ngoài ý muốn, mục đích 'khách lạ' đến đây, chính là vì giết người."
Nhưng bản thân người chết cũng không biết.
Tất cả những suy luận vừa rồi, đều là dựa trên cơ sở 'bình rượu là của Tất Chính Hợp'......
Diệp Bạch Đinh chỉ vào bình rượu trên bàn: "Cho nên ai là chủ của bầu rượu này, cần phải xác định rõ ràng."
Cái này không khó, Thân Khương vẫy tay kêu hạ nhân thường hầu hạ ở trong viện đến, đưa bình rượu cho hắn xem: "Thứ này, ngươi nhận ra không?"
"Nhận ra, chính là bình rượu của lão gia nhà ta, một cái bình rượu cổ dài, phối với hai chung rượu nhỏ," hạ nhân chỉ chỉ vị trí chỗ tường phía tây, "Đặt ngay trong ngăn tủ bên kia, cùng chỗ với hũ rượu, lão gia thích như vậy, ngẫu nhiên muốn nhấm nháp, là dùng bộ bình rượu này."
"Nếu ông ta dùng, chắc là chỉ dùng một cái chung rượu?"
"Lão gia nhấm nháp một mình, đương nhiên là chỉ dùng một cái, mỗi lần ông ấy dùng xong, tiểu nhân đi vào đều phải dọn đi, rửa sạch sẽ thả lại chỗ cũ, bất quá hai cái chung rượu giống nhau như đúc, khi lão gia dùng đều là tùy tay lấy, cũng không nhất định phải là dùng cái nào."
"Ngươi xác định có hai cái chung rượu?"
"Đúng vậy, đặt ngay cạnh nhau, lúc mua chính là nguyên bộ như vậy, không hơn."
Nhưng trong ngăn tủ cũng không có, quá hiển nhiên, thiếu gia cùng Chỉ Huy Sứ phỏng đoán không sai, rượu là Tất Chính Hợp lấy ra, bầu rượu cùng chung rượu cũng vậy, chủ nhân cùng khách nhân nhấm nháp mấy chén, nếm vài món ăn, hàn huyên vài việc, có thể chủ nhân cảm thấy không khí cũng không tệ lắm, lại không ngờ, lúc ông ta xoay người hoặc lơ đãng, rượu trong bình đã bị đổi đi, khách rót thêm rượu, là rượu đưa tiễn lên đường xuống hoàng tuyền.
Cừu Nghi Thanh: "Buổi tiệc nhỏ trong phủ hôm qua, có dùng đến rượu không?"
"Có."
"Dùng rượu nhà ai? Của Tô Ký tửu phường?"
"Không sai, là rượu của Tô gia, Chỉ Huy Sứ làm sao...... mà biết được?"
Đừng nói người này tò mò, Thân Khương cũng có chút không hiểu, Chỉ Huy Sứ làm sao lập tức nghĩ ra, còn đột nhiên nhắc tới Tô gia, còn nói trúng!
Diệp Bạch Đinh lại rất hiểu hướng tư duy của Cừu Nghi Thanh, bởi vì ngay trong nháy mắt vừa rồi, hắn cũng nghĩ đến vấn đề này, cũng là uống rượu giả đến chết, tiệc rượu ở sứ đoàn trước đó, là dùng rượu của Tô gia, lần này có lẽ cũng không thể ngoại lệ......
Hắn ẩn ẩn có cảm giác, hướng đi của vụ án lần này, bọn họ vẫn luôn bị nắm mũi dắt đi, có một bàn tay to trong bóng tối khống chế mọi bề, là muốn cho họ không hiểu được, là muốn mọi người liên lụy vào, làm cho nước càng đục.
Mục đích của hung thủ, rốt cuộc là cái gì chứ?
"Người đưa rượu của Tô gia tới là ai?"
"Là tiểu đồ đệ nhà họ đó, hình như kêu là Đỗ Khang?" Hạ nhân nghĩ nghĩ, "Không sai, chính là hắn, tuổi còn trẻ, không thích nói chuyện, nhưng cũng không thất lễ, rất đàng hoàng, ngày hôm qua tới hơi muộn chút, giờ Tỵ mới đến, nói là có việc trì hoãn, còn bỏ qua số lẻ tiền rượu......"
"Hắn đi khi nào?"
"Đưa xong rượu liền rời đi."
"Rượu dùng trong tiệc còn thừa không?"
"Có, ở nhà kho."
Không cần thiếu gia ra hiệu, Thân Khương liền minh bạch: "Đi, mang ta đi nhìn xem."
Không bao lâu, hắn liền trở lại, bẩm báo với Chỉ Huy Sứ cùng thiếu gia, toàn bộ rượu đều không có vấn đề gì, rượu thật, còn rất thơm, xem ra Đỗ Khang kia đến đây, chỉ là ngẫu nhiên? Nhưng mà cũng không đúng a, nếu hành tung của hắn không có vấn đề, Đỗ Khang hết gặp chuyện tới muộn, còn giảm tiền thưởng, biểu hiện này nhìn kiểu gì cũng thấy như giống chột dạ......
"...... Vị khách nhân này, vị khách nhân này! Ngài không thể tiến vào, đã nói trong nhà có chuyện, không tiện tiếp khách ——"
"Sao ta không thể tới? Biết ta là ai sao? Phủ đệ này của ngươi có chuyện gì ta cũng đều có thể tới!"
Đột nhiên ngoài viện vang lên một trận động tĩnh, có khách xông vào, hạ nhân ngăn cản không được, một đường từ người gác cổng dây dưa tới đây, vừa xuất hiện ở sân thư phòng, hiện trường đột nhiên tĩnh lặng, hai mặt nhìn nhau.
Thân Khương vừa thấy người đến, lông mày liền nhảy dựng lên: "Đạt thủ lĩnh? Sao lại là ngươi! Chỗ nào cũng không thể thiếu ngươi có phải hay không! Ta nhắc nhở ngươi, đây không phải là bãi đất hoang man di của người Ngõa Lạt các ngươi, muốn đi đâu là đi đó, đây là kinh thành Đại Chiêu chúng ta, mọi nơi đều có quy củ!"
"Đây không phải là nhà của Tất Chính Hợp sao? Sao lại gặp các ngươi? Thật là đen đủi!"
Đạt Cáp phất tay áo, đột nhiên cảm thấy không khí hiện trường có chút khác thường, thò cổ nhìn vào trong, mặt đầy vẻ lén lút mà lắm chuyện: "Cẩm Y Vệ đều tới, chẳng lẽ nơi này thật sự đã xảy ra chuyện? Ai chết vậy? Tất Chính Hợp?"
Vừa lúc vị trí này của hắn có tầm nhìn góc độ không tồi, qua khe hở rèm châu, có thể nhìn đến cảnh tượng trong thư phòng: "Thao, chết thật a! Lão tử sao lại xui xẻo như vậy!"
Thân Khương híp mắt, ngăn trở tầm mắt của hắn: "Đạt thủ lĩnh giải thích một chút, tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?"
"Tại sao......" Đạt Cáp đột nhiên dậm chân, "Các ngươi không phải là hoài nghi ta, muốn vu oan giá họa cho ta nữa đi!"
Thân Khương: "Ít nói nhảm, hỏi ngươi đó, tới đây làm gì?"
Đạt Cáp ra vẻ ủy khuất: "Ta có hẹn với Tất Chính Hợp! Hôm qua không phải ông ta té bị thương mông, không động được sao, nói là dưỡng hai ngày, hôm nay buổi sáng bồi ta đi ra ngoài coi đồ biển, ta chờ ông ta mãi không thấy tới, chỉ có thể lại đây nhìn xem là tình huống như thế nào, còn tưởng là ông ta lại đang làm bộ làm tịch giả ngu kìa, ai ngờ ông ta xảy ra chuyện thật, chết ngay lúc quan trọng này!"
Thân Khương: "Người cũng đã chết, chết vô đối chứng, không phải ngươi nói sao thì nghe vậy à?"
"Cẩm Y Vệ các ngươi có xấu hổ hay không!" Đạt Cáp phẫn nộ, "Nếu ta thật sự giết người, đã có chuyện, tránh né còn không kịp, sao còn ba ba đưa tới cửa cho các ngươi bắt được, đầu óc ta có bệnh sao!"
Thân Khương đánh giá hắn từ đầu đến chân một phen: "Nói không chừng."
"Ngươi ——"
Đạt Cáp hít sâu, âm mắt nhìn về hướng Cừu Nghi Thanh: "Chỉ Huy Sứ phá án, chắc không phải là không cần chứng cứ, không phân xanh đỏ đen trắng liền nghi ngờ người khác đi?"
Tròng mắt đen như mực của Cừu Nghi Thanh dạo một vòng trên người hắn: "Cẩm Y Vệ cũng không vô cớ oan uổng người tốt, tất nhiên cũng sẽ không bỏ qua một tên ác đồ."
Lời này rất có thâm ý, Đạt Cáp lại ra vẻ lợn chết không sợ nước sôi, dù sao cũng không liên quan đến hắn, không cần thiết sợ hãi, thậm chí còn có thể mở rộng tư duy, ra vẻ tấm tắc: "Chết như thế nào? Tự sát hay là bị giết? Sao lại luẩn quẩn trong lòng làm bậy trong thư phòng nhà mình chứ?"
Hắn dời tầm mắt xuống, thấy được bình rượu Thân Khương vừa buông xuống, tròng mắt chuyển một cái: "Hay lại là rượu giả độc chết? Lần này là ai? Làm ta đoán xem...... à, lần trước ta làm tiệc rượu, đã có người chết như vậy, lần này cũng vậy, chẳng lẽ người Tô gia?"
Cừu Nghi Thanh: "Sao ngươi cảm thấy là người Tô gia?"
Đạt Cáp hừ một tiếng: "Ta không phải mới nói xong? Đầu tiên là ta làm tiệc rượu xảy ra chuyện, lần này Tất gia làm tiệc nhỏ, lại xảy ra chuyện, cùng loại rượu, cùng loại người, cùng phương thức tử vong, ngoại trừ người Tô gia thì còn ai? Đây không phải chuyện ván đã đóng thuyền sao?"
Diệp Bạch Đinh đột nhiên hỏi: "Sao ngươi biết tiệc rượu ở Tất gia hôm qua dùng rượu của Tô gia?"
"Nhìn xem nhìn xem, lại hoài nghi ta phải không?" Đạt Cáp thở dài, nói lời nói thấm thía, "Ta nói tiểu ngỗ tác nhà ngươi, làm việc phải cẩn thận, phải nghe người khác nói chuyện đàng hoàng sao, không phải vừa rồi ta đã nói, ta có hẹn với Tất Chính Hợp hôm nay cùng đi ra ngoài xem đồ biển? Lúc Tất đại nhân hẹn với ta, có giải thích, nói nghỉ ngơi một hai ngày, là vì dưỡng thương trên mông, với lại trong nhà có cái tiệc nhỏ, ta biết chuyện bữa tiệc này, không phải rất bình thường sao?"
Diệp Bạch Đinh: "Tất Chính Hợp cũng chính miệng nói với ngươi, rượu dùng trong tiệc là đặt ở Tô gia?"
Đạt Cáp ngưỡng cổ, tay áo quơ quơ, đúng lý hợp tình: "Đương nhiên! Ông ta chính miệng nói với ta!"
Thân Khương: "Đã nói là chết vô đối chứng, ai biết ngươi nói chính là thật hay là nói dối?"
"Ngươi muốn nói như vậy, ta cũng hết cách," Đạt Cáp buông tay, "Dù sao ta đến nơi đây, là như vậy, tin hay không tùy thích. Bất quá các ngươi vô lễ, ta lại không thể không rộng lượng, dù sao người Ngõa Lạt chúng ta trước nay hào phóng, không câu nệ tiểu tiết, ta có thể cung cấp cho các ngươi một cái manh mối."
"Manh mối gì?"
"Tên Lỗ Minh kia a, tâm thuật bất chính......"
Đạt Cáp nhìn trái nhìn phải, bước lại hai bước, lời nói thấm thía: "Cẩm Y Vệ các ngươi đúng là quá ngay thẳng, không biết biến báo, lúc nào cũng nghiêm túc tìm chứng cứ, phải phát tán tư duy, nghĩ tới nhiều chỗ khác sao, Chung Hưng Ngôn coi trọng tiểu cô nương Tô gia, Lỗ Minh cũng có chút tâm viên ý mã, cố ý thiết kế bẫy rập, bố trí nói người ta nơi này không hợp, nơi đó không đúng, kỳ thật người Tô gia khá tốt đó, ta thấy nha, già thì rất chính trực, nhỏ thì không a, hai cha con đều không tồi, chỉ là Đỗ Khang kia, hơi có chút tật xấu, nhìn an tĩnh, kỳ thật tâm tư thâm trầm, Lỗ Minh trước kia không phải bị hắn nện sao?"
"Ngày hôm trước ở Trúc Chi Lâu, khụ, ta đây là muốn cứu người, ngược lại có lẽ sai lầm, thiếu chút nữa dẫm phải ngỗ tác tiên sinh của quý tư, cũng may Chỉ Huy Sứ tới kịp, không tạo thành hiểu lầm, nhưng không biết nhị vị có phát hiện hay không, khi lão nhân Tô Đồ kia rời đi, đồ đệ Đỗ Khang kia của ông ta, đúng là chạy tới hiện trường, đỡ ông ta đi......"
"Sư phụ nhà mình bị Tất Chính Hợp khi dễ như vậy, thiếu niên có tâm huyết, nói không chừng sẽ làm ra hành vi, báo thù gì đó, không phải rất bình thường sao?"
"Thủ lĩnh đại nhân nói vậy là sai rồi."
Đạt Cáp còn chưa biểu đạt xong quan điểm vừa ló ra, trong viện lại có thêm một người, là Mộc Nhã phó thủ lĩnh sứ đoàn.
Thân Khương vừa thấy người này, cái bộ dáng này, đáy lòng nhịn không được 'woa' một tiếng, được lắm sứ đoàn Ngoã Lạt, bắt thành cặp đến đây diễn tuồng!
Lão tử cũng muốn nhìn, trong hồ lô của các ngươi bán thu gì!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top