Chương 3: Đang xem mắt.
*Edit: Mặt Trời Nhỏ.
Đinh Thế: [ Nhậm thiếu, tôi vừa tham gia một bữa tiệc, cậu đoán xem tôi nghe được cái gì?]
Đinh Thế: [ Có người nói mấy ngày nay cậu đi xem mắt, ha ha, cười chết tôi!]
Đinh Thế: [ Có một đứa nhà làm công trình nhỏ tìm đến tôi để giúp giật dây, còn nghĩ đến việc giới thiệu em họ cho cậu, chậc chậc chậc, yên tâm tôi thay cậu mắn nó rồi, không biết từ đâu ra chó mèo dám bám cậu để trèo lên cao.]
Đinh Thế: [ Người khác không biết gì về cậu, tôi còn có thể không biết sao? Ở nhà cậu khẳng định chính là ứng phó Thái Hậu, nếu cậu nguyện ý xem mắt, tôi phát sóng trực tiếp ăn c*t!]
Nhậm Tinh Lưu mới vừa ngồi xuống lấy điện thoại di động ra, liền nhìn thấy tin nhắn của thằng bạn quen nhau từ nhỏ, cậu lần lượt nhìn lướt qua, trấn định dùng một còn nguyên vẹn trả lời tin.
Nhậm Tinh Lưu: [ Tôi đang xem mắt, có việc lát nói]
Nhậm Tinh Lưu: [ Có người tìm cậu giúp giật dây cũng đừng cự tuyệt nhanh như vậy, có nhân phẩm tốt giới thiệu một chút cũng đúng]
Sau khi tin nhắn của cậu được gửi đi, Đinh Thế bên kia không biết có nhìn thấy tin nhắn không hay như thế nào mà đợi một lúc lâu không thấy trả lời, vài phút sau, một tin nhắn mới nhảy ra.
Đinh Thế: [???]
Đinh Thế: [ Cậu là ai? Vì cái gì lại muốn ngạt tôi ăn c*t?]
Nhậm Tinh Lưu: "..."
Bên kia đối với thân phận của cậu tràn ngập hoài nghi, thực nhanh đã trực tiếp gọi điện tới.
Chờ đến khi nghe thấy giọng của Nhậm Tinh Lưu mới tin là không phải người khác giả mạo, thế giới quan của Đinh Thế đã bị chịu đả kích không nhẹ, nói năng có chút lộn xộn.
" Nhậm thiếu, không đến mức đó, thật sự không đến mức đó, cho Bùi gia một công đạo, cũng không đáng để cậu làm như vậy đi, rõ ràng Bùi Hiền Chi cũng chưa nói gì, cậu kiên quyết một chút, tôi cũng không tin Thái Hậu có thể làm mạnh bạo như vậy...."
Nhậm Tinh Lưu nhìn lướt qua đồng hồ treo trên tường của nhà hàng, đã tới giờ hẹn xem mắt giữa cậu và vị kia, sợ Đinh Thế nói không dứt, liền không khách khí đánh gãy: " Chuyện này không liên quan đến Bùi gia, là tôi muốn có một cuộc sống yên ổn mà thôi."
"...A?" Lúc ấy Đinh Thế nghẹn ngào, " A Tinh, cậu liền như vậy muốn nhìn tôi ăn c*t sao?"
Nhậm Tinh Lưu: "..."
Cậu không phải, cậu không có!
Nhưng nếu Đinh Thế một hai đòi ăn c*t cậu cũng sẽ không ngăn. (Hảo huynh đệ =)) )
Việc này không có cách để giải thích, Nhậm Tinh Lưu cũng lười giải thích, chỉ nói: " Không có việc gì thì cúp"
" Đừng a" Đinh Thế thật sự khó hiểu, lại nói, " Không phải tôi nói, Tinh bảo, việc này cậu thật sự đã muốn, nhưng cũng không cần phải như vậy đi, lấy điều kiện của cậu, này không phải là tuỳ tiện chọn bừa sao..."
Hắn nói đến một nửa, liền nghe thấy tiếng Nhậm Tinh Lưu thở dài, lời nói thấm thía, nói: " Cậu không hiểu, thanh danh của đàn ông rất quan trọng, tôi khuyên cậu về sau vẫn giữ mình trong sạch đi."
Đinh Thế: ???
Hắn muốn hỏi Nhậm Tinh Lưu nói vậy là có ý tứ gì, bên kia đã cúp điện thoại.
" Chậc" Nhậm Tinh Lưu buông điện thoại, vẻ mặt thổn thức.
Cậu cùng Đinh Thế nói chuyện, cậu, Nhậm đại thiếu gia trước khi xuyên không đã lưu lại thanh danh thật sự quá kém.
Lấy gia thế của Nhậm gia, tìm cho cậu một đối tượng xác thật không khó, nhưng muốn tìm môn đăng hộ đối liền không có khả năng.
Thế gia con cháu không phải không có loại chuyện nam yêu nam, chơi cùng đàn ông, nhưng cùng kết hôn với đàn ông là chuyện không thể được.
Nhậm Chu cũng biết rõ rõ điểm này, nhưng bà chỉ cảm thấy tìm cho Nhậm Tinh Lưu một người bạn đời có gia thế trong sạch, đoan chính là được.
Vấn đề ở đây là thanh danh của Nhậm Tinh Lưu quá kém, lại mới vừa nháo với Bùi Hiển Chi xảy ra chuyện lớn, chả có người đoan chính nào nguyện ý dính đến Nhậm Tinh Lưu.
Lúc này có người nguyện ý cùng Nhậm Tinh Lưu xem mắt, không cần suy nghĩ nhiều cũng biết là nhắm đến Nhậm gia.
Nhậm Tinh Lưu ở Thịnh triều đã trải qua chiến trường, trải qua hỗn loạn ở triều đình, lợi ích thì lợi ích, nhưng không lẽ lại không có chút cảm tình nào?
Cư nhiên có người trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói muốn cùng cậu kết hôn, sau khi hai nhà kết hôn đường ai nấy đi, đồ chơi người nào người nấy tự chơi, còn tự nhận bản thân có nhãn lực rất tốt, hứa hẹn với Nhậm Tinh Lưu sẽ giới thiệu tình nhân của mình cho cậu.
Nhậm Tinh Lưu: ??
Thật là thói đời ngày sau, nhân tâm không cổ!
Trí thông minh này, ở Thịnh triều có một người được phong là đại tổng quản, chuyên môn phụ trách và an bài những việc trong hậu cung.
Ở Thịnh triều thanh danh của cậu tốt hơn một chút, cũng không kém đến mức như thế giới hiện đại.
Mấy ngày nay, Nhậm Tinh Lưu đối với người thân đã mất đi tin tưởng, cậu có thể đoán trước, lấy tình huống hiện tại của cậu, nếu vội vàng quyết định, đời này liền tạm biệt với cuộc sống yên ổn.
Nhậm Tinh Lưu: Hiện tại đang rất hối hận.jpg
Nhậm Tinh Lưu tưởng tượng đến cuộc sống tốt đẹp, Nhậm Chu nghĩ cậu vẫn đang đóng kịch, vì thế bà đã sắp xếp người 'thích hợp' cho cậu, đồng thời bà cũng nói ra lời tàn nhẫn, nếu Nhậm Tinh Lưu xem mắt không thành công, bà liền chỉ định người sẽ kết hôn với cậu.
Mà đối tượng mà Nhậm Chu chọn cho NhậmTinh Lưu liền khiến cậu tức giận, không phải là không đáng tin cậy, mà là ngược lại, tư liệu về người tên Bạch Quyện Thu này phải nói là đã trải qua một cuộc sống rất đáng thương.
Xuất thân trong sạch, các phương diện theo khuôn phép, tựa hồ từ nhỏ đến lớn hắn là một người thành thật, không làm trái pháp luật và đạo đức. Thân thế Bạch Quyện Thu có chút đáng thương, từ nhỏ cha mẹ đều mất, được đưa tới nhà người bác, hiện tại ở chung với người bác này có vẻ đã trải những điều không tốt lành gì.
Nhưng điều làm Nhậm Tinh Lưu tức giận không phải là Bạch Quyện Thu không tốt, mà là bối cảnh và người nhà của hắn, mục đích của những người đó quá rõ ràng.
Hơn nữa Bạch Quyện Thu là người Bạch gia giới thiệu, Nhậm Tinh Lưu đối với Bạch gia có chút ấn tượng, cũng nhận thức được Bạch Diệu. Khi chưa xuyên không, Nhậm Tinh Lưu rất chướng mắt Bạch Diệu, gã hay đi khắp nơi trong trường nịnh nọt những tên quyền quý có tiền.
Hiện tại đẩy Bạch Quyện Thu ra làm bàn đạp để Bạch gia trèo lên cao, Bạch gia đây là đang xem thường Nhậm Tinh Lưu cậu sao!?
Người có thân thế như Bạch Quyện Thu, mà Nhậm Tinh Lưu vẫn là một tên ăn chơi trác tán, không phải là cậu tự chuốc lấy khổ cho mình sao?
Trong thân tâm Nhậm Tinh Lưu sâu sắc cảm thấy, tính tình của người trẻ tuổi hiện nay quá nóng nảy!
Nói thế như thế nào thì nói Nhậm Tinh Lưu cũng từng trải qua một thế hẹ chiến thần, tín niệm vì dân vì nước đã cắm rễ trong lòng, tự giác vì cải thiện không khí trong xã hội mà làm một số việc cống hiến.
Nhậm Tinh Lưu quyết định, Bạch Quyện Thu là người mà cậu chọn!
Lúc Nhậm Tinh Lưu đang vô cùng đau đớn. Lúc này, một bóng người cao lớn đột nhiên bao phủ trên đỉnh đầu cậu, thanh âm trầm thấp vang lên: " Xin chào, xin hỏi cậu là Nhậm đồng học sao?"
Thanh âm rất êm tai.
Nhậm Tinh Lưu ngẩng đầu nhìn lại, mắt đối mắt, trong lòng tức khắc như lỡ đi một nhịp, không cầm được mà sinh ra một tia uỷ khuất.
Dáng người đỉnh bạt, gương mặt tinh xảo, người thật so với ảnh chụp còn xuất sắc hơn vài phần, khó trách xuất thân kém như vậy, người này cũng dám tới xem mắt với một người thanh danh kém như mình.
Lúc Nhậm Tinh Lưu ngẩng đầu, Bạch Quyện Thu cũng hơi hơi hạ mi.
Lúc trước Bạch Quyện Thu chưa thấy qua Nhậm Tinh Lưu, lần này này tới đây hắn chỉ nghĩ tuỳ tiện ứng phó một chút, ngay cả ảnh chụp của Nhậm Tinh Lưu hắn cũng lừa nhìn, thật đúng là không biết, vị đại thiếu gia họ Nhậm được ca ngợi khắp Lăng thành này lại có vẻ đẹp xuất sắc như vậy.
Bạch Quyện Thu tự nhận mình không phải là người dễ bị mê hoặc bởi sắc đẹp, nhưng lúc này không thể không thừa nhận bề ngoài của đối phương xác thực đủ tốt sinh ra cảm giác khá ấn tượng.
Tỷ như hiện tại theo hắn cảm thấy, Nhậm Tinh Lưu cũng không giống như trong lời đồn, ít nhất gương mặt đẹp.
" Là tôi, mời ngồi" Nhậm Tinh Lưu hướng Bạch Quyện Thu gật gật đầu.
Bạch Quyện Thu ở vị trí đối diện, ngồi xuống: " Thật ngại quá, trên đường đi tôi bị kẹt xe, nên tôi tới trễ..."
" Không sao" Nhậm Tinh Lưu xua xua tay, còn lấy ly rót nước đẩy tới trước mặt Bạch Quyện Thu, " Bên ngoài rất nóng, uống nước trước đi."
Bạch Quyện Thu không khỏi có chút ngoài ý muốn, lúc trước hắn nghe không ít lời đồn đãi về Nhậm Tinh Lưu, đều vị đại thiếu gia này cực kỳ kiêu ngạo ương ngạnh, hắn còn nghĩ rằng chính mình cố tình tới trễ, vị tổ tông này sẽ nổi giận đùng đùng mà nhào vào đánh hắn chứ.
Không phải tổ tông này được dạy dỗ rất tốt sao?
Bạch Quyện Thu gật đầu cảm ơn, liền cầm lấy ly, đang muốn uống nước, lại thấy Nhậm Tinh Lưu vẫn nhìn mình, trong mắt còn xuất hiện vài phần đánh giá.
Này là mới bắt đầu liền đem hắn nhìn kỹ?
Bạch Quyện Thu tức khắc có chút không vui, vừa mới có chút hảo cảm về Nhậm Tinh Lưu trong nháy mắt tan thành mây khói.
Nhậm gia quả thực như ngoại giới đồn đãi, con nhà giàu cao cao tại thượng, chỉ sợ buổi hẹn xem mắt hôm nay liền trở thành đơn phương tuyển 'vợ', hiện tại Bạch Quyện Thu đang là đối tượng có đủ ' tư cách' đi.
Trong lòng Bạch Quyện Thu rét run, nhưng sắc mặt không đổi, thậm chí còn mang theo thói quen mà nở nụ cười, giống như tuỳ ý hỏi: " Nhậm đồng học đang xem cái gì?"
Nhậm Tinh Lưu xác thực là đang đánh giá Bạch Quyện Thu, thật sự là càng xem càng thấy tiếc hận, nhất thời không chú ý đúng mực, bị Bạch Quyên Thu hỏi mới phản ứng lại, nhanh chóng thu hồi ánh mắt, cũng ho nhẹ để che giấu sự thất thố của mình, nói: " Bạch tiên sinh, tuy rằng đây là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng cũng có mấy câu tôi cảm thấy cần thiết nói một chút."
Bạch Quyện Thu thấy bộ dáng nghiêm túc của cậu, không khỏi có chút buồn cười, nói: " Mời cậu nói."
Hắn cũng không nóng nảy, dứt lời liền tiếp tục thong thả ung dung mà uống nước. Bạch Quyện Thu muốn nhìn, vị thiếu gia này đã đánh giá hắn thế nào.
Sau đó, nhìn Nhậm Tinh Lưu dùng một loại khí chất lẫm liệt đối diện với mắt hắn, nghiêm túc mở miệng, nói: " Tôi biết hiện tại áp lực xã hội rất lớn, đặt biệt là những người trẻ tuổi mới bắt đầu trải sự đời, xác thật tượng đối vất vả, nhưng nam nhi đại trượng phu là phải tự lực cánh sinh, đi đường tắt có thể mang đến nhiều hậu quả xấu, đặc biệt là đi đường tắt trong hôn nhân, đây chính là một việc ảnh hưởng đến cả cuộc đời."
Bạch Quyện Thu: ???
Bạch Quyện Thu đang uống nước, nghe vậy thiếu chút nữa bị sặc, nhanh tay đem ly đặt lên bàn, vẻ mặt mờ mịt nhìn Nhậm Tinh Lưu.
Từ từ, cậu đây là đang nói cái gì?
Không phải đánh giá bề ngoài cùng xuất thân của hắn để đưa ra điều kiện sao? Vì cái gì chủ đề lại nói sang đạo lý cuộc sống rồi?
Hơn nữa lời nói cũng rất thấm thía?
Người xem mắt là Nhậm Tinh Lưu không sai đi?
Hắn bị đưa tới đây là để Nhậm Tinh Lưu tuyển 'vợ' không phải sao?
Bạch Quyện Thu nghi ngờ chính mình nghe lầm, thử thăm dò hỏi lại: " Xin lỗi, tôi không hiểu ý cậu đang nói..."
Lúc trước Nhậm Tinh Lưu sợ làm tổn thương tự tôn của Bạch Quyện Thu, cho nên cậu đã tương đối nói uyển chuyển, không nghĩ tới là hắn nghe không hiểu, cũng không thể không nói rõ, vô cùng đau đớn, nói: " Đồng chí tiểu Bạch, lúc trước anh dự đinh tới đây xem mắt, không nghe người ngoài nói tôi là một người thế nào sao? Anh có hay không nghĩ tới, nếu tôi ở bên ngoài bị đồn đãi như vậy, kết hôn với anh thì làm sao bây giờ?"
Bạch Quyện Thu: "..."
Hắn được thông não.
Nhưng .... Nhậm Tinh Lưu có phải hay không tự hiểu lấy mình?
Nhậm Tinh Lưu tiếp tục, nói: " Người thân không có trách nhiệm với anh, đem anh giới thiệu cho loại người như tôi, sau khi kết hôn cũng chả sinh hoạt chung, điều đó đương nhiên không sao cả, nhưng anh là một người đàn ông tốt, chính bản thân anh có nhiều ưu điểm như vậy..."
Bạch Quyện Thu "..."
Nói thật, trước khi hắn tới đây, trong đầu cũng chỉ suy nghĩ ra vài câu để đối phó với Nhậm Tinh Lưu, tự giác mặc kệ Nhậm Tinh Lưu là loại người gì, hắn đều có thể nắm chắc việc đối phó với đối phương.
Nhưng loại người này hắn chưa từng nghĩ tới
Ý nghĩ của Bạch Quyện Thu bị xáo trộn, từ trước đến nay hắn luôn khắc khe với lý trí và suy nghĩ của bản thân, nhất thời không kiểm soát được mà ho nhẹ một tiếng, nói: " Tôi là bị bắt đi xem mắt."
Nhậm Tinh Lưu: "...!"
Nhậm Tinh Lưu thiếu chút nữa phun nước bọt, cậu giận dữ mà phỉ nhổ một hồi lâu: " Tôi quên là còn có khả năng này."
Kỳ thật loại chuyện này cũng không phải là hiếm gặp, thời điểm cậu còn ở Thịnh triều, thế lực ở khắp nơi thường xuyên đưa mỹ nhân đến trước mặt cậu.
Hiện tại thời đại bất đồng, nhưng thủ đoạn ở trong vòng quyền quý hiện đại ít nhiều gì cũng đẳng cấp hơn hẳn.
Chỉ là mấy ngày nay Nhậm Tinh Lưu bị những việc tri kỷ quá mức của đại tổng quản hun đến choáng đầu, nghĩ lại xuất thân của Bạch Quyện Thu cùng bọn họ không giống nhau, có khả năng Bạch Quyện Thu bị bức nhưng cũng có khả năng là bị người khác sắp đặt.
Nhậm Tinh Lưu biết mình sai liền sửa, hổ thẹn nói: " Xin lỗi, tôi không biết."
" Không liên quan." Bạch Quyện Thu không nhịn được cười khẽ một tiếng, chế nhạo nói, " Cũng là cậu suy nghĩ cho tôi."
"..."
" Bạch gia đúng là không biết xấu hổ." Nhậm Tinh Lưu có suy đoán, nói, " Anh nói cho tôi, rốt cuộc sao lại thế này?."
Bạch Quyện Thu cứ tưởng rằng Nhậm Tinh Lưu cùng Bạch Diệu là cùng một loại người, cũng suy nghĩ làm sao để ứng phó với Nhậm Tinh Lưu.
Trăm triệu không nghĩ tới, lần xem mắt này không ngờ lại đi theo hướng này.
Ngay từ Bạch Quyện Thu kỳ thực còn chần chờ, lại thấy Nhậm Tinh Lưu không giống như trong lời đồn, có vài phần nghĩa khí, liền nói vài câu.
Kết quả Nhậm Tinh Lưu lòng đầy giận dữ, lời nói càng lúc càng nhiều.
Đương nhiên, Bạch Quyện Thu nói đúng với sự thật, không nhiều không ít.
Cuối cùng biến thành hai người cùng nhau ngồi nói xấu Bạch gia, người hăng nhất là Nhậm Tinh Lưu, Bạch Quyện Thu cung cấp thông tin để nói xấu.
Hiện trường nhất thời tràn ngập thanh âm của chính nghĩa.
Hai người cùng nhau ăn một bữa cơm, Nhậm Tinh Lưu giành trả tiền bữa cơm còn hùng hùng hổ hổ cam đoan với Bạch Quyện Thu, nói: " Anh yên tâm đi, tôi sẽ không gây khó dễ với anh, trở về anh nên nói thế nào với đám người kia?"
Bạch Quyện Thu bật cười: " Cảm ơn."
Nếu nói ngay từ đầu hắn đối với Nhậm Tinh Lưu còn ôm hoài nghi, trải qua một bữa cơm, hắn cũng đã đối với vị đại thiếu gia này có một suy nghĩ mới.
Nhậm Tinh Lưu không giống như những gì người ngoài nói, là một kẻ không có học vấn không có nghề nghiệp, làm xằng làm bậy, nhưng ít nhất nhân phẩm tuyệt đối không giống như người ngoài đồn đãi.
Thậm chí rất có tinh thần chính nghĩa, so với những tên phú nhị đại mà Bạch Quyện Thu biết thì Nhậm Tinh Lưu còn tốt.
Đặc biệt là lúc mắng cha con Bạch Quảng Hải, dùng từ rất sắc bén, rất có sức công kích người nghe.
Bạch Quyện Thu tính toán đến đây là xong việc, kết quả vừa ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt của Nhậm Tinh Lưu nhìn mình tràn ngập trìu mến, nghiễm nhiên đem mình trở thành trở thành một tiểu đáng thương mặc cho người khác xâu xé. Trong lòng càng thêm buồn cười, cố ý nói: " Bất quá cậu xem tôi thành một con ngựa, mục đích của Bạch gia không đạt, khẳng định sẽ không cam chịu mà ngồi yên."
Hắn nghĩ trêu Nhậm Tinh Lưu một chút, thuận tiện đào cho Bạch gia một cái hố.
Kết quả ánh mắt của Nhậm Tinh Lưu lập tức kiên nghị lên mà nhìn hắn, cổ vũ nói: " Đàn ông cần phải biết cách để bảo vệ chính mình, thời điểm phản kháng được liền lập tức phản kháng."
Bạch Quyện Thu: "..."
Hắn cố gắng giữa cho biểu cảm trên mặt mình không đổi, nói: " Tôi biết rồi."
Nhậm Tinh Lưu không phải không nghĩ cách giúp Bạch Quyện Thu, hiện tại hắn tự bảo vệ mình khó mà được, làm không tốt ngày mai đại tổng quản Nhậm Chu sẽ chọn người đính hôn cho mình, làm đến gà bay chó sủa ầm ĩ... dám nhúng tay vào chuyện của người khác, Nhậm Chu sẽ không tin tưởng cậu, chỉ biết là đem tay cậu đánh gãy.
Nhất thời cũng không biết cậu và Bạch Quyện Thu ai thảm hơn ai...
Nhậm Tinh Lưu thổn thức, lấy điện thoại di động ra thìn thấy tin nhắn mới.
Đinh Thế: " Tinh bảo, tôi nghĩ tới nghĩ lui, cậu chính là muốn cho Thái Hậu cảm thấy quyết định của mình là đúng, hay là tôi giới thiệu cho cậu mấy cho thuê người yêu, cậu chỉ cần tốn một số tiền để thuê một người là được?"
Đinh Thế: " Cậu tuỳ thời có thể huỷ hợp đồng, không cần tốn công nhiều."
Nhậm Tinh Lưu: !
Thật không hổ là người cùng mình lớn lên, kinh nghiệm lừa gia đình quá đỉnh cao.
Nhậm Tinh Lưu lập tức có ý nghĩ, Nhậm Chu lần này chính là làm thật, cậu sợ Thái Hậu nhà mình trực tiếp đem cậu xử lý một cách tàn nhẫn.
Đương nhiên không thể mướn người diễn được, Nhậm Chu thông minh như vậy, mướn người diễn căn bản không qua mặt được bà.
Bạch Quyện Thu chuẩn bị đứng dậy, liền thấy Nhậm Tinh Lưu ngẩng đầu, ánh mắt sáng người nhìn hắn, vẻ mặt chính khí nói: " Đồng chí tiểu Bạch, tôi cảm thấy một mình anh đối phó với đám người Bạch gia quá khó khăn, tôi giúp anh đối phó với đám người ha."
Bạch Quyện Thu: ?
Cậu vừa rồi không có nói như vậy đi?
Tác giả có lời muốn nói:
Tinh Lưu: Chính nghĩa như ta!
Quyện Thu: Ta muốn dương cương một chút.
Này một thiên hẳn là sẽ không viết rất dài, nội dung cũng tương đối đơn giản, liền nói chuyện luyến ái, đánh vả mặt, sa điêu một chút, hy vọng mọi người xem đến vui vẻ, sóng sóng!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top