Chap 7
” Chỉ là đến xem cậu ta ra sao thôi, vợ của Tiêu Chiến nhập viện lại không thấy Tiêu Chiến đâu, nếu báo chí biết lại có chuyện “.
Tiêu Chiến nói.
” Ha? Cậu là người quan tâm đến mấy tờ báo lá cải đó hồi nào vậy? Trước đây bị nói là kẻ lập dị cậu cũng đâu chú ý đến ” . Tiêu Thiên Tuấn dò xét.
Tên Tiêu Chiến này sống là theo kiểu bất cmn đời, làm gì có chuyện bây giờ chú ý đến miệng lưỡi người đời chứ?
” À thì…”.
Tiêu Chiến biết mình chối không thành rồi.
” Có phải cậu đang quan tâm đến Nhất Bác? Lúc đầu không phải rất ghét à?” Tiêu Thiên Tuấn hỏi.
Tính tình của Tiêu Chiến không phải dễ thay đổi như vậy. Để Tiêu Chiến nhìn và chú ý đến rất khó, cuối cùng là chuyện gì khiến tên này thay đổi?
” Tôi đã đọc tiếp nhật ký của cậu ta “.
Tiêu Chiến bật dậy, anh bảo..
Anh không có hứng thú với việc đọc lén nhật ký của người khác đâu, nhưng lúc đấy như có ai đó kéo anh, thu hút anh nên anh mới…
” Tiếp? Ý cậu là lần trước cậu đọc chưa hết?”.
Tiêu Thiên Tuấn bất mãn hỏi.
Tiêu Chiến lấy điện thoại trong túi áo ra, anh bấm bấm gì đó, sau đó đưa máy cho Tiêu Thiên Tuấn.
Thật ra anh đã chụp lại những trang gần nhất của cậu đã viết vào, muốn đưa cho Tiêu Thiên Tuấn xem.
Tiêu Thiên Tuấn nhận lấy, anh im lặng đọc kỹ từng chữ.
Sau khi đọc xong, Tiêu Thiên Tuấn cau mày:” Chuyện này…”.
” Tiêu Chiến, theo cách nhìn của tôi, mặc dù cậu hơi lạnh nhạt và cục súc với Nhất Bác, nhưng tôi cảm giác được đối với cậu, cậu ấy thấy Tiêu Chiến cậu là người rất tốt ” Tiêu Thiên Tuấn nói.
” Tại sao cậu nghĩ vậy?” Tiêu Chiến hỏi.
” Cậu đã biết việc của Nhất Bác khi ở Vương gia chưa?” Tiêu Thiên Tuấn hỏi tiếp.
” Có biết “.
Anh đã dùng cả buổi sáng để đọc sơ yếu về Nhất Bác đấy, nên cũng đã biết rõ rồi.
” Đấy, nó chính là máu chốt. Nhất Bác ở Vương gia bị đối xử tệ bạc, thậm chí là ngày ngày bị nhiều trận đòn roi trên người. Nhưng từ khi sống với cậu, cậu nhận thấy cậu ấy thế nào?” Tiêu Thiên Tuấn cố khai thác sâu hơn, hy vọng mình có thể giúp cuộc hôn nhân này đi đến hồi kết đẹp.
” Rất có trách nhiệm, làm việc rất siêng năng ” Tiêu Chiến trả lời.
Câu trả lời có hơi cứng nhắc!
” Đó, mặc dù cậu không ngó ngàng đến cậu ấy, nhưng ít nhất Tiêu Chiến không động thủ và đánh đập Nhất Bác, nên Nhất Bác liền xem cậu là người tốt ” Tiêu Thiên Tuấn giải thích.
Tiêu Chiến nghe xong liền ngớ người ra.
Tiêu chuẩn đánh giá người tốt của cậu trai này kì lạ đến vậy à?
Anh hay buông lời cay đắng với cậu như vậy, cậu không ghét anh còn xem anh là người tốt sao?
” Ở Vương gia Nhất Bác chịu những chuyện khủng khiếp gấp mấy lần, khi ở cùng cậu ngoài việc bị cậu xa lánh thì nó lại giúp Nhất Bác nghĩ thoáng hơn “.
” Tiêu Chiến, đã làm người tốt rồi, làm đến cùng đi ” Tiêu Thiên Tuấn đi đến, vỗ vai anh.
” Ý cậu muốn nói là gì?” Tiêu Chiến cau mày.
” Cậu sẽ làm niềm tin của Nhất Bác, cậu ấy có niềm tin ở cuộc sống này hơn, sẽ không nghĩ đến chuyện tự tử và cái chết nữa “.
” Nếu cứ để cậu ấy mất niềm tin với cuộc sống như vậy…”.
” Sẽ có hôm hai chúng ta nhận xác cậu ấy về đấy!”.
Thời gian sau Nhất Bác ở viện khoảng một tuần rưỡi, cậu không muốn ở viện nữa nên đành xin Tiêu Thiên Tuấn cho mình về nhà.
Mấy ngày gần đây Tiêu Chiến cũng cho người đem thức ăn đến, có cả đồ tẩm bổ cho Nhất Bác, anh cũng đến vài lần, vì công việc nên đều chỉ được mười phút rồi rời đi.
Nhưng như vậy đủ làm Nhất Bác vui rồi.
Hôm nay cậu xuất viện, nhưng Tiêu Chiến không đến đón, đành để Tiêu Thiên Tuấn đưa về.
Ngồi trên xe, Nhất Bác tâm trạng đầy thoải mái, thật ra cậu thích về nhà hơn là cứ ở bệnh viện nằm một chỗ như vậy.
” Cậu nhớ đấy, vết thương của cậu chưa khỏi hẳn. Không được làm gì quá sức, chủ nhật tôi sẽ đến kiểm tra cho cậu ” Tiêu Thiên Tuấn căn dặn lần thứ N cho Nhất Bác biết, để cậu trai này chạy nhảy lần nữa thì có mà quỳ lạy thôi.
Nhất Bác gật đầu, mặc dù anh đã nói nhiều lần rồi, từ lúc ở bệnh viện đến lúc lên xe rồi về nhà.
…
Nhất Bác chào tạm biệt Tiêu Thiên Tuấn, cậu vào nhà.
Tiêu Chiến quả là con người thích sạch sẽ và kĩ tính, mặc dù cả tuần nay cậu không có ở nhà nhưng anh cũng tự lau dọn mọi thứ, trong nhà đều sạch sẽ và sáng bóng.
Nhất Bác đem đồ về phòng, bất ngờ khi thấy ga giường và chăn của mình được đổi. Chăn của cậu dày hơn, trong phòng cũng đã được gắn máy sưởi.
Là do Nhất Bác làm sao? Trong nhà ngày chỉ có anh và cậu thôi mà.
Nhất Bác có chút vui, cậu đưa tay ôm lấy chiếc chăn mới của mình.
…
Đến tối, Tiêu Chiến về. Anh biết hôm nay cậu đã xuất viện về nhà, nhìn thấy cậu đang trong bếp đi ra, trên người còn mang tạp giề.
Thấy anh, Nhất Bác cúi đầu.
” Tôi về phòng tắm rửa “.
Tiêu Chiến nói, anh đi thẳng lên cầu thang.
Nhất Bác bất ngờ, đây là lần đầu khi anh đi làm về nói chuyện với cậu, còn nói là mình sẽ đi tắm?
Nhất Bác loay hoay vào trong bếp, cậu hâm thức ăn lại cho nóng sau đó dọn ra, đợi anh xuống ăn.
Tiêu Chiến tắm xong đi xuống thấy Nhất Bác đang lau cửa kính, đêm hôm còn đi lau cửa làm gì?
” Cậu làm gì vậy?” Tiêu Chiến hỏi.
Nhất Bác quay đầu lại, trên tay còn cầm chiếc khăn.
Tiêu Chiến đi đến, anh giành lấy chiếc khăn bẩn trên tay cậu, rồi tiện tay cởi tạp giề ra cho Nhất Bác.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top