PHẦN 1 ( Chương 3)
⚠️⚠️ cảnh báo chương này có H ⚠️⚠️🔞
Thẳng chân anh đạp tung cánh cửa vốn đã cũ nát , quăng mạnh cô xuống dưới sàn. Ánh mắt ngập tràn sự khinh bỉ cùng ghê tởm. Không rõ lấy động lực từ đâu , cô hét thẳng vào mặt anh
" Tử Thiên , rốt cuộc anh bị cái gì ?! "
Xuất hiện trên môi anh là một nụ cười quái dị , vẫn cao cao tại thượng đánh mắt thương hại nhìn xuống cô. Mớ cảm xúc đủ mùi vị đành trào ngược làm anh tức giận. Chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ , có thế nào thì cô chỉ có thể thuộc quyền sở hữu của anh. Chưa vứt bỏ , chưa chơi đùa chán thì đừng ai hòng đụng vào.
- Có vẻ cô chưa ý thức được thân phận của mình nhỉ ? Trong mắt tôi cô là đồ bỏ đi nhưng không có nghĩa cô được làm con điếm của thằng khác !
Đáp lại anh là sự im lặng trong vô vọng , cô nở nụ cười chua xót. Hóa ra trong mắt anh cô cũng chỉ đáng giá từng vậy
-Hóa ra tôi nói không sai. Được rồi , nếu cô đã khao khát lao vào vòng tay của gã đàn ông khác thì tôi sẽ cho cô toại nguyện trước _ Anh nắm lấy mái tóc dài của cô , ném mạnh lên giường. Hàng lông mày nhíu chặt lại , đăm chiêu nhìn vào thân hình cô. Từ ngày cưới cô hành động thân mật nhất của họ cũng chỉ là cái ôm hời hợt hay một nụ hôn phớt nhẹ. Đêm tân hôn , anh bỏ cô một mình , bản thân ngồi uống rượu cả đêm trong club. Không phải vì anh không có phản ứng mà anh cho rằng đó là một việc dơ bẩn.
- Anh ...tính làm gì _ Chưa kịp định thần thì thân thể cao lớn kia đã đè lên cô , cô cảm thấy không khí xung quanh đang đặc quánh lại. Tịnh Kỳ lắp bắp , lo sợ nhìn anh. Cô vẫn còn nhớ cảm giác trống trải đêm tân hôn. Không hề chợp mắt , chờ người đàn ông của mình tới tận trời sáng.
- Đương nhiên là giúp cô hoàn thành nhiệm vụ của một người vợ_ Anh thô bạo xé rách bộ đồ ngủ mỏng tang trên người cô , yết hầu bất giác lên xuống. Một luồng khí nóng , khô rát tiến thẳng lên thần kinh của anh. Đập vào mắt anh là làn da trắng chồng chéo những vết bầm tím , ngang dọc những vết sẹo. Người con gái được nâng niu bao bọc ngày ấy đã chẳng còn. Một cỗ chua xót tràn lên sống mũi anh. Câu hỏi tu từ không thể dùng trong hoàn cảnh này vì anh là người biết rõ nhất tất cả vết thương ấy ở đâu mà ra. Anh cúi xuống hôn nhẹ lên đôi tai đang đỏ bừng , tay nhẹ chạm vào cơ thể đang khẽ run dưới lớp bra và đồ ngủ bị xé rách. Cả người cô thoang thoảng thứ mùi ngọt ngào khó tả thành lời, từng sự run rẩy từng chi tiết nhỏ lúc này làm anh muốn thời gian đọng lại. Anh muốn quên hết tất thảy , nhẹ nhàng hưởng thụ hết cảm giác ngọt ngào và mềm mại của người dưới hạ thân anh bấy giờ.
Sự dịu dàng của anh như một liều thuốc độc , dần dần ngấm sâu đánh tan lý trí của cô. Mùi ẩm mốc hòa với tiếng mút mát ướt át trong căn phòng tối. Sự dâm dục u mê đến kỳ lạ , pha trộn giữa đen và hồng. Anh đánh úp cô bằng đầu lưỡi trơn tru , đẫm nước của mình. Tê dại đến điên cuồng. Trước cái đụng chạm và khoái cảm hòa tan , lạ lẫm kích thích thoáng xuất hiện trong trí nhớ của Tịnh Kỳ là hình ảnh nụ cười nở rộ của mẹ trên vũng máu. Cô bừng tỉnh , dạ dày thắt chặt từng cơn , trực trào sẽ cuộn hết ra bên ngoài
- thả tôi ra thả ra ...ừm.. mau thả.. _ Cô gắng lấy chút sức lực , run rẩy đẩy người đàn ông vẫn đang chăm chỉ trên cơ thể cô. Tiếng phản kháng đứt quãng như tiếng mèo kêu của cô càng làm anh phấn khích lạ thường , cắn mạnh trước ngực sữa căng tròn một cái cảnh cáo. Tay đưa xuống nơi bí ẩn đầy ngọt ngào , chạm nhẹ , sự tan chảy ôn nhu đầy mật ngọt
* BỐP *
Đánh mạnh vào xúc cảm đang mãnh liệt là cái đau âm ỉ , cô dùng toàn lực đạp mạnh vào hạ bộ anh. Ngăn chặn cái hành động vô sỉ đang xảy ra. Hít một ngụm khí lạnh , mắt Tử Thiên tối lại nhìn người phụ nữ đang thở hổn hển , ánh mắt ánh lên sự sợ sệt. Chết tiệt , hình ảnh này càng làm anh muốn khi dễ cô.
- Em đã vội đến vậy , tôi đành phải chiều lòng em _ Anh cười lạnh một hồi , không để cô kịp phản kháng trực tiếp nhấc chân cô lên tiến thẳng vào. Hoa huyệt non mềm không chịu được sự to lớn của nam căn. Không lấy một tia cảm xúc , anh mạnh mẽ tìm kiếm khoái cảm trong nơi chặt hẹp kia. Không hôn , không ấu yếm cũng chẩng vuốt ve. Mỗi lần đều đi vào thật sâu , hoa huyệt ẩm ướt bao trọn nam căn điên cuồng.
Tịnh Kỳ cảm thấy như bị xé toạc làm đôi , đau đớn , tuyệt vọng cắt triệt mọi cảm xúc. Bạc đã ố màu , vỡ vụn chút hy vọng cuối cùng trong cô. Cô ôm lấy khuôn mặt đẫm nước mắt , cắn răng để không phát ra tiếng rên rỉ. Anh cười , đắng ngắt , giờ cô hoàn toàn thuộc về anh. Cả đời này cô đừng mong hạnh phúc , cô ở đây là để trả giá cho sai lầm của cha mẹ cô.
- Cô đã biết bản thân mình thuộc về ai chưa? _ Trong tiếng thở dốc trầm đục và âm thanh va chạm đầy ái muội anh gằn giọng hỏi cô. Tủi nhục bao trọn , Tịnh Kỳ chẳng bất kỳ điều gì nữa. Nhận thấy sự phớt lờ của cô , anh càng gia tăng tốc độ... máu hòa quyện cùng nước mắt.
Đêm hôm nay quả là một đêm dài.
******
Cô ngất lịm từ khi nào , ngất đi trong sự mơ hồ. Cô mơ về những ngày xưa , những ngày tình yêu e ấp còn đang vươn mình đón sương mai. Chim ríu rít vờn cùng bướm , ghen tỵ với tự do của chúng thật. Anh đi rồi , bên giường chẳng có chút hơi ấm. Cô gượng đứng dậy rồi lại vấp ngã trên nền đất lạnh lẽo. Chất lỏng trắng đục đang rỉ từ chân Tịnh Kỳ chính là đại diện cho sự nhục nhã xảy ra vào đêm qua. Cô từng chờ sự dịu dàng , ấm áp mà người ta thường nhắc tới , nến thơm và hoa đầy lãng mạng. Trải nghiệm đêm qua , ấn tượng.
CẠCH
Cánh cửa gỗ cọt kẹt mở ra , xuất hiện người mà cô không muốn thấy nhất lúc này_ Lục Nhã. Trên khuôn măt ngây thơ ấy là một nụ cười tràn đầy khinh miệt
- Sung sướng chứ ? Đê mê chứ ? Phụ nữ trên giường mười người thì cả mười chết mê_ Nói đoạn Lục Nhã giật ngược đầu Tịnh Kỳ ra sau. Con ngươi tràn đầy sự chết chóc và nham hiểm
* XẠCH *
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top