Chap 34: FyoAtsu

*Ọc ọc*



Caught up to the emotions.



Em chìm nghỉm trên bề mặt nước, hơi ấm quanh bồn tắm khiến cơ thể em thư giãn, thả lỏng dễ chịu. Vết thương ở lòng bàn tay đã khỏi hẳn, nhưng em vẫn một mực không tháo chiếc băng vải ra, mà cứ giữ nó nguyên như thế, không để nước làm ướt hỏng nó.

Nhắm mắt trầm ngâm, em hơi mỉm cười khi nghĩ về việc Fyodor đã chăm sóc, ân cần băng bó vết thương cho em. Nhớ lại khi còn ở cô nhi viện, chẳng ai không ai quan tâm đến em, dù có bị bỏ đói hay cơ thể bị bầm dập, tất cả em nhận được chỉ có hàng loạt tiếng cười nhạo vang lên thô thiển, nghìn lời trách mắng oan ức đầy nguyền rủa. Những cú tát, gậy nhung lửa cứ thế dán lên người em những chấn thương từ thể xác tới tinh thần, làm bao hi vọng được đón lấy cánh cửa hạnh phúc nhẫn tâm bị vỡ tan. Nhưng Fyodor thì khác, gã là người đầu tiên hỏi thăm em, chăm sóc cơ thể của em tận tâm với đôi tay dịu dàng, khiến em càng muốn giữ lớp băng vải gã đã băng cho em, không muốn rời bỏ chúng mà níu giữ, cất vào hộp để nâng niu.

Đứng dậy rời khỏi bồn tắm, em lau khô cơ thể bằng khăn mềm, rồi mặc một lớp áo choàng tắm vào, thư thả ra khỏi phòng tắm với lớp hơi mờ mờ, vẫn còn phang phảng hương dầu tắm thơm dịu.

Đi qua dãy các phòng riêng biệt, em dừng chân tại cửa phòng Fyodor, thấy cánh cửa vẫn chưa được khép lại. Nắm tay giơ lên định gõ cửa, em sực nhớ ra lời mà gã đã nói về ngày đầu tiên mới tới.

-"Nơi này giờ đã là nhà của em rồi. Nó thuộc về em, và quyền sở hữu là của cả ta và em."

Gương mặt chớp phấn hồng nghĩ lại chuyện hôm đó, Atsushi thu tay lại, quyết đánh liều mình làm theo những gì gã đã bảo, thử tự tiện một lần như đang ở ngôi nhà của chính mình.



*Két két*


Khẽ hé nhẹ cánh cửa, em ngập ngừng bước một chân vào, đôi mắt lia lịa tìm kiếm thân ảnh chủ nhân căn phòng. Ánh trăng sáng hắt vào khiến em thấy rõ khung cảnh cửa sổ, nơi Fyodor Dostoyevsky đang ung dung đung đưa ly rượu vang trên tay, ánh nhìn thần bí trôi dạt về phía xa xôi bên ngoài.

Nét mặt em giãn ra, e ấp ngại ngùng khi bắt gặp khoảnh khắc tuyệt đẹp đó, rụt rè từng bước từng bước tiến về phía người đàn ông.

Nghe thấy tiếng bước chân nho nhỏ đi đến gần mình, Fyodor bật cười vì biết chắc chắn đó là ai. Đâu ra kẻ ám sát nào lại có thể đi với tiếng bước chân làm sướng rên đôi tai như thế cơ chứ?

Ngoảnh cổ đối mắt với con vật nhỏ đáng yêu kia, tía đồng phả tia sáng cùng ánh trăng làm lộng lẫy đi vẻ đẹp trong đôi mắt Atsushi. Em có thể nhận thấy gã cũng mặc một chiếc áo choàng tắm quanh mình, nhưng là một màu tím sẫm khác hoàn toàn với vẻ trắng phau, tinh khiết như của em.

-Thật là một sự bất ngờ, khi em lại chủ động vào phòng ta thế này. Em thật khiến ta cảm kích, zolotse.

Chọt chọt hai ngón trỏ vào nhau, Atsushi bắp bẹ nhìn sang hướng khác, tránh đi ánh nhìn cháy nồng mà gã ám lên em. - Em...em chỉ là muốn...có được cảm giác tự nhiên, um...như gia đình của mình thôi ạ. Anh...anh hài lòng chứ, Fyodor-san?

Tay áo em trượt xuống khiến lớp băng bó lộ ra, con tim gã lại được một bước nhồn nhột, dồn dập mà rạo lửa tới phát điên. Càng lúc gã càng cảm thấy khoảnh cách giữa hai người mỗi ngày lại thêm một màu, một vị, một cảm xúc sâu nồng, làm gã như được bay bổng lên ngọn giới. Cứ dấn sâu tiếp vào thứ tình yêu này, gã tự hỏi liệu có ngày, gã sẽ tắc thở trong cái hương vị ngọt ngào nguy hiểm này không.

Đặt ly rượu xuống bàn trước khi gã run rẩy mà đánh rơi mất nó, gã che đi cái thứ đen ngòm trong lòng mình, say đắm nhìn em với nụ cười phảng phất. - Không gì có thể khiến ta hạnh phúc hơn những gì em đã làm cho ta, sweetheart~



True dark side of hell's devil.



Môi hồng của em nhoẻn ra thành một bông hoa ngọt ngào, lịm đi cái nhếch cười nửa vời vợi của ác ma kia, tiếng nói dìu dịu tỏa cái ấm làm con người ta si mê. - Em vui khi được anh nói như vậy, Fyodor-san!

Ôi, không ổn rồi. Cái cách mà em gọi tên gã làm tảng đá chịu đựng cơn kiềm chế long lửa sắp vỡ nát, đánh bay cái mùi lạnh lùng phờ phạc của kẻ bại rợn kia. Đưa tay ôm lấy trán, gã muốn xoa dịu đi cái kìm nén nghẹt thở tức nghẹn này lại. Nhắm mắt hít thở sâu, rồi mở ra đón nhận cái nhìn lo lắng của thiên thần kia, mỉm cười nhếch sâu, Fyodor dang rộng đôi tay ra đón mời em.

-Đến đây nào, Atsushi!

Đôi chân em tự khắc nghe lời gã mà bước tới gần. Đến khi cách khoảng một bước chân, em la lên khi gã bỗng dưng nhấc bổng cả cơ thể em lên, đặt em nghiêng người ngồi giữa hai chân gã, tay để đầu em dựa vào lồng ngực.

Thấp thỏm bồi hồi đến ngạt thở, xúc giác em trở nên nhạy cảm hơn khi bàn tay to rộng kia miết miết mái tóc em, chạm qua da mặt làm em thả lỏng theo phản xạ. Mùi hương nồng nàn nhưng dễ chịu từ người đàn ông, khiến Atsushi càng thưởng thức thứ cảm giác này hơn.

-Em không khó chịu khi ta làm vậy chứ, Atsushi?

-Không ạ.

Nhắm mắt tận hưởng từng cái vuốt ve âu yếm, em đặt một tay lên bờ ngực vững chắc, rúc hẳn vào trong như được gói gọn trong lòng gã. Tròng mắt sáng rực kia vẫn đang nhìn em, ngập tràn in sâu dáng vẻ của em, bàn tay không an phận muốn vuốt lấy bờ má phiếm hồng kia.

Khảm vào hưởng hơi ấm từ em, Fyodor chiêm ngưỡng mọi đường nét trên gương mặt em, rồi trườn dần xuống làn da lấp ló dưới lớp áo tắm. Ái tình sâu nặng dần dần rót vào tâm khảm gã nhiều mật ngọt, như đóa hoa hồng bị níu chặt đến chảy cả nhựa đục trắng, sặc mùi chiếm hữu đến ghê tởm người. Quả thực lúc này gã rất muốn hôn lên hết mọi nơi trên cơ thể em, lớp quần áo cứ thế cọ xát vào, thúc đẩy cao cái thú tính muốn gầm thét.



Lust and desire keep enhance, inferior enough to be ashame of satires.



Atsushi nhắm mắt, dường như đang lim dim ngủ trong lòng gã, tự dưng cảm thấy lạnh tê người, khi cái siết ở hai cánh tay gã không ngừng ghì chặt lấy em. Mở mắt ra, em có thể thấy rõ cánh môi đang mím lại một cách thống khổ kia. Đa nghi rằng gã đang có điều gì khó nói, hay cảm thấy lạnh nên cần có ai ôm lấy, Atsushi mở rộng tay vươn tới gã, chạm nhẹ đôi gò má kia, bản thân không tự chủ, vô thức rút khoảng cách gần đôi môi kia, để rồi...

Fyodor cảm nhận đôi bàn tay kia kéo nhẹ gương mặt mình xuống, cổ họng gã bị đông nghẹn khi thứ mềm ấm đó bao trọn lấy cánh môi nhợt nhạt của gã. Nakajima Atsushi đang hôn gã, nhẹ dịu thôi, nhưng hơi thở truyền đến đó như làn mây của thiên đường, tẩy sạch gã khỏi vạn vật dơ bẩn ở hạ giới.

Thôi rồi. Không xong rồi. Làm sao mà Fyodor có thể dự đoán trước rằng, chính Nakajima Atsushi mà gã luôn nhận định rằng là yếu ớt đó, lại là người đầu tiên sẽ tự chủ động làm chuyện này.

Môi em gán nhẹ lên gã, bị gã đáp trả lại bằng cách miết chặt lấy nó, ôm khuôn môi em bằng miệng gã, như ăn sống nó vì cái khát thèm lấp liếm và xảo quyệt. Giờ thì quả tim gã chẳng khác bị bung nổ, rách toạc hết ra bởi sự mất bình tĩnh.

Hương rượu từ gã phả hết lên Atsushi, khiến em khó chịu không muốn tiếp tục nụ hôn này nữa. Dùng hai tay một mạch lấy hết lực đẩy vai gã ra, phổi lấy lại hô hấp bị thiếu, hai má hồng lên mịn bóng.

-Người anh tràn ngập mùi rượu, Fyodor-san. Em...không muốn nữa.

Ngón tay gã bấu víu lấy em, trầm mặc hỏi. - Vậy sao em, lại tự chủ động hôn ta vậy?

-Bởi vì... - Chần chừ, em ngập ngừng trong việc khó giải thích, cố thu hết mọi cảm xúc trong lòng. - ...Fyodor-san nhìn em với biểu cảm đau khổ, nên em nghĩ làm vậy sẽ...giúp anh...

Chớp rồi lay động mắt, Fyodor phải mất một hồi mới hiểu được ý em là gì. Trong lòng thầm cảm thán bởi sự ngây ngô dễ thương của tiểu bạch miêu. Ôm đầu em dựa gần hơn vào ngực, gã với lấy ly rượu kia uống nốt chỗ rượu vang.

.

*CHOANG*

Atsushi hoảng loạn khi Fyodor thô bạo ném em xuống giường đệm, cơ thể to lớn đè lên che hết trần nhà, bao trọn tầm mắt của em. Hương rượu từ gã sộc thẳng vào mũi em, làm em nhíu mũi vì khó chịu. 

Chiếc ly còn rượu đã bị gã thẳng tay ném xuống đất, khi hơi men đã chi phối mọi ý thức, sự tỉnh táo bên trong giờ gần như đã cạn sạch. Thân thể mềm mại và sức hút hấp dẫn bản tính đàn ông trong gã, hiện tại Fyodor đã không còn có thể nhẫn nại thêm giây nào nữa.

Hai bàn tay thô lớn cuồng dã của người đàn ông Nga luồn qua lớp áo tắm trắng tinh, sờ nắn mọi tấc da tấc thịt của mèo con dưới thân, khiến Atsushi phút chốc phát sinh dục luân thâm tình. Tiếng kêu rên tựa nai con của em như bản âm thanh trong đêm tân hôn lọt vào tai Fyodor, cao dục phía dưới gã càng lúc muốn nhanh nhanh phá cái thân xử nam dưới mình. Một tay nhanh chóng lột bỏ chiếc áo tắm vướng tay, lập tức tía đồng đổ dồn mọi sự tập trung vào làn da trắng nõn mịn màng.

Không muốn liền một lúc nuốt hết bữa ăn vì cứng lên quá nhanh, gã cúi xuống cướp lại cánh môi mọng ngọt kia, lia đảo ngóc ngách khoé cạnh bên trong, truyền đạt vị rượu đắng chát vào đầu lưỡi em, khiến Atsushi nhăn mày vì cùng một lúc mất hơi thở, và cái thứ mùi đáng hận đó cứ thế tấn công phổi và mũi em.

Cái lưỡi ấm nóng của gã chỉ nếm vị trong miệng em thôi là chưa đủ, liền muốn thưởng thức mọi nơi kẽ góc toàn bộ thân thể em. Trượt xuống cằm, rê lên tai, rồi trườn tiếp xuống cổ, hai bàn tay tự do chủ động du dưa xoa nắn khắp lưng rồi thân trước em, làm em muốn chảy nhão vì bị nhào nặn đến mềm chột.

Xung quanh người gã bắt đầu nóng hực tới phát loạn, liền nhanh tay tháo bỏ dây khăn ở eo, rũ xuống áo tắm trên thân, ngạo vật giữa hai chân cho em trông thấy rõ.

Da mặt Atsushi đã nóng phừng phừng, không thể nào chịu đựng nổi liền lúc bao nhiêu sự đụng chạm lạ lẫm trên da thịt mẫn cảm, bất lực không biết chống trả hay đối đáp thế nào. Cái khó là em không thể phủ nhận chính cơ thể, chính xác là bản thân em, cũng muốn được bày tỏ yêu thương, bằng cả thể xác lẫn tâm hồn thế này.

Đánh dấu hôn ngân lên làn da trần trụi của em, liếm gặm những nơi cực nhạy ở bờ ngực nhỏ, ve vuốt không ngừng da non ở hai đùi, bóp nhẹ cảm nhận sự mềm mịn. Chạm vào vật báu của em, uốn nắn cương cứng nó. Trườn tay xuống phía dưới, khuếch trương khuấy đảo nhục phùng của em, lắng nghe từng tiếng rên rót tràn lòng yêu kiều.

Chẳng mấy chốc, Atsushi cảm nhận thứ nóng thô kia từ từ khám phá nơi u huyệt, cảm giác đau đớn tới mức mắt nổi ven đỏ, nước mắt rơi ra từng giọt. Rồi đến khi nơi nhạy cảm bị chạm đến, em hét to lên mỗi lúc bị đưa vào cơn khoái lạc. Người đàn ông phía trên vuốt mái tóc rũ xuống đổ mồ hôi, rướn người xuống dịu dàng hôn lên trán em, thân dưới vẫn nhịp nhàng đưa đẩy, đều đều như vạch line của sự sống.

Sau mấy hồi, em có thể cảm nhận một dòng núi lửa bên trong bắn tràn ra, làm bụng em u đầy dục vọng của dã thú nằm trên, cùng lúc vật nhỏ của em cũng đã phun đầy ra, dính lên ngực em và gã.

Quá mệt mỏi vì lần đầu phải quật lực như vậy, cơ thể em run rẩy, ý thức dần dần tiêu đi. Trước khi chìm vào cơn mê man, em thấy mờ mờ đôi mắt màu tía kia đang say đắm nhìn em, môi mỏng mấp máy từng chữ.



-Atsushi, aishiteru.




Beautiful moonlight, changes into darken sky by gray cloud.




End part 7.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top