Chiếc ôm từ vệt gió quỷ (Chap 53)

Chap 53: Sập bẫy.

Đông Vy quay người nhưng chưa kịp rời ngõ cụt thì đột ngột … một cú đòn phang thẳng vào đầu từ phía sau đã khiến cô gái nhỏ ngã gục xuống đường như ngọn cỏ bị vùi trong gió bão... 



*

“ Richard ấy, phải để Richard xuất hiện trước khi con bé đó biết Hữu Phong là người tặng quà cho nó! Nếu anh giúp tôi việc này, tôi hứa, sẽ chơi Hữu Phong một vố đau! ”

Tuấn Dương ngồi bất động trên giường như pho tượng, nhiều cảm xúc cùng lúc đan xen trên gương mặt đăm chiêu. Bí mật vừa hé mở từ chiếc máy ghi âm đã giáng cho anh một cú choáng váng dù anh là người có tinh thần vững. 


Hữu Phong chính là Richard! Điều này khiến anh ngạc nhiên nhưng không nhiều, bởi lẽ chỉ Hữu Phong mới có thể gợi nhiều tò mò cho người khác như dấu hỏi bí ẩn mang tên Richard vẫn đang thách thức toàn bộ học viện. Nhưng Tuệ Anh mới là thứ khiến Tuấn Dương sửng sốt nhất, hay chính xác hơn là bộ mặt thật của cô nàng. Đâu ai ngờ rằng, phía sau cô nữ sinh mờ nhạt, ít nói kia là cả một con người đáng sợ.

Cô ta là chị em thân thiết với Hạ An nên anh đã từng tin tưởng cô ta, tuy không hẳn tuyệt đối nhưng chắc chắn là nhiều. Bởi thế mà anh đã đánh gã lưu manh trận thừa sống thiếu chết khi hắn tố cáo âm mưu của nàng mập, hại gã phải nằm viện suốt một thời gian dài. Anh còn sợ gã tìm Đông Vy nói nhăng nói cuội nên khi gã xuất viện, lại bị anh tóm lấy đánh và dọa giết. Gã hoảng sợ đến mức tự tìm cách chứng minh lời nói của mình, đó là cuộc hẹn với Tuệ Anh ngay tại ngõ phố để anh chứng kiến màn đối đáp trơ tráo của Tuệ Anh. Thái độ hỗn láo của cô nàng hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của anh dù anh vốn là kẻ có lối sống khá hoang dã, thường hay giao du với lũ côn đồ. 

Cuối cùng, bộ dạng trơ lỳ của cô ta chỉ bị lột đi khi gã lưu manh lấy danh Richard để hù doạ nhưng thực chất, Tuấn Dương mới là kẻ gây ra những vết bầm tím trên người gã!

Vẻ sợ sệt của Tuệ Anh lúc đó chứng tỏ cô ả đã biết chính xác ai là Richard! Con cáo già này thật tinh nhạy, trong khi người khác mù tịt thông tin về người lạ bí ẩn thì cô ả lại rõ mọi thứ. Tuệ Anh chẳng hề đơn giản chút nào, thậm chí đem so cô ta với Thanh Ngân thì chút ranh mãnh của em gái anh còn bị cho là ngây thơ.

Nhưng làm thế nào để một nữ sinh bình thường có thể rành rọt mọi thứ như vậy nếu không còn kẻ khác đứng sau? Nhưng kẻ đó là ai? Kẻ mà Tuệ Anh liên lạc qua điện thoại rốt cuộc là ai?

Tuấn Dương chau mày suy nghĩ, gắng áp tai vào máy ghi âm để nghe ngóng giọng nói từ đầu dây bên kia nhưng thật kỳ lạ… sau loạt câu đối thoại gay gắt của Tuệ Anh thì chuỗi âm thanh đáp trả chỉ là tiếng cười thưa thớt. Hay hắn biết có người nghe lén nên mới không hé môi? 

Thêm một chi tiếng gợi mở về hắn theo như nàng cáo đã nói thì hắn là anh trai của Đinh Hữu Phong … Thật sốc! 

Mà nếu Hữu Phong thật sự có một người anh trai thì sao kẻ đó lại cấu kết với Tuệ Anh để hại cậu ta? Còn Tuệ Anh, có phải cô ả biết tới Richard là thông qua người anh trai đó không? Và vố đau mà cô ả sẽ để Gió Quỷ nếm là gì? Nhân vật cao quí ấy liệu có biết mình đang là mục tiêu của những âm mưu ghê gớm không? 

Hàng loạt dấu hỏi cùng lúc chiếm lấn khiến Tuấn Dương phải bóp mạnh trán để làm dịu bộ não. Anh có cảm giác như mình đang dấn thân vào một thế giới rất khác, nơi ấy tồn tại những mối quan hệ không ai ngờ tới và những toan tính ghê rợn không ngừng dậm đạp lên nhau. Người thống trị thế giới u tối đó sẽ là người tàn ác nhất!

Tiếng gõ cửa liên hồi chợt lôi Tuấn Dương ra khỏi dòng suy nghĩ căng thẳng, cô em gái thò đầu vào với vẻ mặt lạnh tanh:

- Hạ An tìm anh kìa. Anh có ra nghe điện thoại không để em cúp máy?

- Có chứ! - Tuấn Dương giấu vội vật đang nắm trong tay dưới gối ngủ, khẽ làu bàu vài câu để đánh lạc hướng đôi mắt nhanh nhạy đang lia về phía mình - Anh chưa cho phép thì đừng vội mở cửa. Còn nữa, em phải Hạ An là chị chứ không được xưng hô cộc lốc như thế. Mà sao em không nhắn chị ấy gọi vào máy cá nhân của anh!

Thanh Ngân bịt tai, tỏ ý khó chịu với lời nhắc nhở của anh trai mình rồi vùng vằng bỏ đi. Còn Tuấn Dương thì khẽ thở phào vì thoát khỏi cô em gái đa nghi. Những thông tin nằm trong vật thể đang im lìm dưới gối hẳn sẽ làm cô nhóc hiếu thắng ấy phát điên nhưng cũng đồng thời đẩy cô nhóc vào những cuộc va chạm. Nhóc em của anh chỉ giỏi mưu mẹo, tinh ranh về mấy thứ vặt vãnh chứ thực tế là rất khờ khạo… Ấy thế mới mạnh miệng tuyên bố Richard là bạn trai của mình và còn hắt nước cam lên người Hữu Phong. Thế khác nào thách thức cơn điên của người máu lạnh ấy…

***

Cô gái nhỏ thanh toán tiền bộ váy xanh nhạt rồi chạy ào ra khỏi shop thời trang. Thật không may, vì quá hấp tấp nên Đông Vy đâm sầm vào cánh cửa ra vào trước khi mở nó. Đầu cô nàng cụng mạnh phải mặt kính, phát ra tiếng động lớn tới nỗi những người có mặt lúc ấy đều phải ngoái lại nhìn. Sự cố này nhìn qua cứ như một vụ tự sát nên khiến tất cả cuống cuồng cả lên, người thì đòi gọi cứu thương, người thì muốn báo cảnh sát. Một vài nhân viên còn nhầm tưởng cô gái nhỏ vì quá tiếc tiền nên ăn vạ cửa hàng…

Với những con người lắm chuyện kia, Đông Vy chọn cách cười trừ rồi cẩn thận mở cửa, bước ra với cái đầu đau điếng và bỏ lại phía sau hàng tá ánh mắt kỳ dị. 

Trời về chiều khá lạnh, góc phố nhỏ buồn tênh với vài ánh nắng thưa thớt rải rác trên lòng đường vắng tanh. Cô gái nhỏ so vai, bước đi trong vô thức. Đầu Đông Vy đau buốt, não bộ chẳng thể sắp xếp những suy nghĩ tử tế một chút, cứ rối tung rối mù như bàn cờ bị xáo trộn. Cô gái nhỏ lơ ngơ giữa đường vắng, chẳng rõ mình nên tìm bạn ở đâu. Làm gì có siêu thị nào gần đây! Đông Vy bắt đầu đứng yên một chỗ, nhìn quanh với vẻ mặt lơ ngơ.

- Cướp! Cướp! Mau bắt nó lại!

Bất chợt, có tiếng hô hoán vang cả dãy phố. Bất thình lình, một kẻ bịt kín mặt chạy vụt qua chỗ Đông Vy đang đứng, tay hắn giữ chặt chiếc túi xách. Cách đó khá xa là một người phụ nữ béo núc ních khó khăn di chuyển, vừa thở hổn hển vừa hô đứt quãng: 

- Cướp … cướp. Bắt … bắt lấy nó!

Thoáng cái đã hiểu ngay vấn đề, Đông Vy liền tức tốc đuổi theo tên cướp bịt mặt. Cô gái nhỏ nhắm hướng hắn chạy, chẳng nghĩ gì mà cắm đầu lao theo. Đuổi tới một ngõ cụt thì cô gái nhỏ không thấy hắn đâu nữa, sống lưng đột nhiên lạnh buốt như có dòng điện chạy qua. Linh cảm mách bảo rằng cô cần quay lại ngay lập tức, kể cả đầu đang đau nhức cũng rung mạnh hồi chuông cảnh báo.

Đông Vy quay người nhưng chưa kịp rời ngõ cụt thì đột ngột … một cú đòn phang thẳng vào đầu từ phía sau đã khiến cô gái nhỏ ngã gục xuống đường như ngọn cỏ bị vùi trong gió bão. Ý thức văng khỏi cô như túi đồ chứa bộ váy mới. 

Cô gái nhỏ nhắm nghiền mắt, dần lịm đi trong cơn đau đớn… 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #meo