Chương 35:
Phong Bách bước vào văn phòng, vẻ ngoài vẫn lạnh lùng và uy nghiêm, nhưng từng bước đi đều nặng nề và chậm chạp hơn. Cái bụng bầu chín tháng của anh ta đã quá lớn, khiến anh ta phải nghiêng người về phía sau để giữ thăng bằng. Anh ta đã tự mình mặc quần áo trong sự khó khăn tột độ, không hề hay biết Kỳ đang âm thầm quan sát mọi hành động qua màn hình đồng hồ.
Kỳ, vẫn ở nhà, thong thả ngồi trên chiếc ghế bành sang trọng, nhâm nhi tách trà. Màn hình chiếc đồng hồ trên cổ tay cô giờ đây là cửa sổ dẫn đến văn phòng của Phong Bách. Cô có thể thấy rõ anh ta đang ngồi xuống ghế, vẻ mặt anh ta căng thẳng khi cố gắng điều chỉnh tư thế để cái bụng không bị cấn vào bàn. Cô thích thú nhìn anh ta vật lộn với chính cơ thể mình, ngay cả khi đang ở đỉnh cao quyền lực.
Kỳ đưa tay lên chiếc đồng hồ. Cô đã có một kế hoạch thú vị cho ngày hôm nay. Cô muốn Phong Bách phải trải nghiệm sự bất lực và khó chịu ngay trong môi trường làm việc của mình, nhưng vẫn phải giữ vững vẻ mặt lạnh lùng.
Đầu tiên, Kỳ kích hoạt chức năng "Tăng cường áp lực vùng bàng quang" lên mức "Trung bình" và "Giảm khả năng kiểm soát cơ vòng niệu đạo" ở mức "Rất thấp". Cô muốn tạo ra một cảm giác buồn tiểu dai dẳng, khiến Phong Bách phải vật lộn với sự thôi thúc này suốt cả buổi sáng.
Vài phút sau, Phong Bách khẽ nhúc nhích trên ghế. Anh ta cảm thấy một áp lực khó chịu dồn xuống bàng quang, một sự thôi thúc nhẹ nhàng nhưng dai dẳng. Anh ta cố gắng phớt lờ nó, tập trung vào màn hình máy tính.
Sau đó, Kỳ nhìn vào lịch trình của Phong Bách trên chiếc đồng hồ. Anh ta có một cuộc họp quan trọng với ban giám đốc và các đối tác nước ngoài vào lúc 10 giờ sáng. Đây chính là cơ hội vàng của cô.
Khoảng 15 phút trước cuộc họp, Kỳ tăng cường "Kích hoạt cơn gò giả" lên mức "Mạnh" và "Tăng tần suất" lên mỗi 3 phút một lần. Cô cũng kích hoạt chức năng "Tăng áp lực thai nhi lên xương chậu" lên mức "Trung bình cao".
Phong Bách lập tức nhăn mặt. Một cơn co thắt mạnh mẽ siết chặt lấy bụng anh ta. Anh ta phải cắn chặt môi, nắm chặt tay dưới bàn. Cái bụng bầu cứng đờ lại, và anh ta cảm thấy một áp lực khủng khiếp dồn xuống vùng xương chậu. Anh ta cố gắng hít thở sâu, nhưng cơn đau vẫn dai dẳng.
Trên màn hình đồng hồ của Kỳ, biểu đồ nhịp tim của Phong Bách đang tăng vọt. "Tình trạng: Đang chịu đựng cơn gò mạnh. Mức độ lo lắng: Tăng cao."
Tiếng gõ cửa vang lên. Trợ lý của Phong Bách bước vào. "Thưa chủ tịch, đã đến giờ họp rồi ạ. Các vị giám đốc và đối tác đã có mặt."
Phong Bách khẽ gật đầu, cố gắng nén lại một tiếng thở dài. Anh ta đứng dậy, nhưng cái bụng quá lớn khiến anh ta phải khom người, và cơn gò giả lại một lần nữa siết chặt, khiến anh ta khẽ rên rỉ trong cổ họng.
"Chủ tịch, anh ổn chứ ạ?" Trợ lý lo lắng hỏi.
Phong Bách lập tức đeo lên chiếc mặt nạ lạnh lùng. "Tôi ổn. Đi thôi." Giọng anh ta vẫn trầm ấm và dứt khoát, dù bên trong đang vật lộn với cơn đau. Anh ta bước đi chậm rãi, cố gắng giữ vững phong thái.
Kỳ chuyển chế độ quan sát sang phòng họp. Cô thấy Phong Bách bước vào, thu hút mọi ánh nhìn. Anh ta ngồi xuống vị trí chủ tọa, với vẻ mặt không chút biểu cảm.
Cuộc họp bắt đầu. Phong Bách cố gắng tập trung vào các bản báo cáo và lời trình bày của các đối tác, nhưng những cơn gò giả liên tục ập đến, cùng với cảm giác buồn tiểu dai dẳng, khiến anh ta khó chịu tột độ. Anh ta phải liên tục điều chỉnh tư thế ngồi, siết chặt hai chân lại dưới bàn.
Kỳ không ngừng tăng thêm áp lực. Cô kích hoạt chức năng "Gây ra cơn đau lưng âm ỉ" và "Gây chuột rút nhẹ ở chân" cho Phong Bách. Cô muốn anh ta phải chịu đựng một cách toàn diện.
Phong Bách khẽ nhăn mặt, đưa tay xoa xoa vùng lưng dưới. Anh ta cảm thấy một cơn chuột rút nhẹ ở bắp chân, và một cơn đau âm ỉ ở lưng. Anh ta cố gắng phớt lờ tất cả, nhưng những cảm giác khó chịu liên tục này đang bào mòn sự tập trung của anh ta.
"Thưa chủ tịch, về dự án Xuyên Á..." Một đối tác nước ngoài bắt đầu trình bày.
Đúng lúc đó, một cơn gò giả mạnh nhất từ trước đến nay ập đến. Kỳ đã kích hoạt chức năng "Cơn gò đỉnh điểm". Cảm giác căng cứng và đau đớn dữ dội lan tỏa khắp bụng Phong Bách, và áp lực ở vùng xương chậu đạt đến mức tối đa. Cùng lúc đó, bàng quang của anh ta cũng bị ép chặt.
"Ưm...!" Một tiếng rên khẽ, gần như không nghe thấy, thoát ra khỏi cổ họng Phong Bách. Anh ta cứng người lại, toàn thân co giật nhẹ. Khuôn mặt anh ta khẽ tái đi, nhưng anh ta vẫn cố gắng giữ vững vẻ mặt lạnh lùng. Mồ hôi lấm tấm trên trán anh ta.
Phong Bách đưa tay lên nắm chặt thành ghế, các khớp ngón tay trắng bệch. Anh ta cắn chặt môi, cố gắng không phát ra bất kỳ âm thanh nào. Anh ta cảm thấy như toàn bộ cơ thể mình đang bị vắt kiệt.
Các đối tác và giám đốc trong phòng họp không ai nhận ra điều gì bất thường. Họ chỉ thấy vị chủ tịch của tập đoàn Phong Vân đột nhiên trở nên im lặng hơn, và ánh mắt anh ta có vẻ sắc lạnh hơn bình thường. Họ nghĩ rằng anh ta đang suy nghĩ sâu sắc.
Kỳ mỉm cười. Màn trình diễn của cô đã đạt đến đỉnh điểm. Cô biết, Phong Bách đang phải vật lộn với chính cơ thể mình trong im lặng, chịu đựng sự bẽ bàng và khó chịu tột độ mà không ai hay biết. Anh ta, người đàn ông quyền lực, đã hoàn toàn trở thành con rối của cô, bị kiểm soát từng giây phút, từng cảm giác.
Sau vài phút căng thẳng tột độ, cơn gò giả dần lắng xuống. Phong Bách thở phào nhẹ nhõm, nhưng toàn thân anh ta vẫn còn run rẩy nhẹ. Anh ta cố gắng tập trung lại vào cuộc họp, nhưng rõ ràng, hiệu suất của anh ta đã bị ảnh hưởng nặng nề.
Kỳ biết, đây chỉ là khởi đầu. Cô sẽ tiếp tục sử dụng chiếc đồng hồ để tạo ra những tình huống khó xử và bẽ bàng hơn nữa cho Phong Bách, khiến anh ta ngày càng phụ thuộc vào cô, và cuối cùng, sẽ sinh ra đứa bé dưới sự kiểm soát hoàn toàn của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top