Faker's POV
Faker chưa bao giờ dễ dàng bộc lộ cảm xúc, đó là điều mà mọi người đều biết về anh. Dù là trên sân đấu hay ngoài đời, Faker luôn là hình mẫu của sự điềm tĩnh và lý trí. Nhưng hôm nay, khi đứng đối diện với Doran, một nỗi lo lắng mơ hồ mà anh chưa bao giờ cảm nhận rõ ràng lại lởn vởn trong tâm trí. Anh không thể phủ nhận, giữa những lựa chọn mà Doran phải đối mặt, một phần trong anh cảm thấy sự bất an. Nhưng Faker không thể hiện điều đó, bởi trong lòng anh, thứ cảm xúc ấy thật khó giải thích.
Doran là một phần không thể thiếu trong đội hình của họ. Từ những ngày đầu cùng nhau chiến đấu, Faker đã dần cảm nhận được sự gắn kết giữa họ. Doran không chỉ là đồng đội mà còn là một người bạn, một người mà Faker cảm thấy có thể tin tưởng. Nhưng với những lựa chọn trong lúc này, Faker tự hỏi liệu họ có thể duy trì mối quan hệ ấy, bất kể con đường mà Doran sẽ chọn. Faker không muốn làm Doran cảm thấy bị áp lực, không muốn cậu ấy cảm thấy rằng anh đang chi phối quyết định của mình, nhưng trong lòng lại có sự lo ngại không thể chối bỏ.
⸻
Một buổi sáng trước trận đấu
Faker đứng bên ngoài phòng tập, mắt nhìn xa xăm, nhưng tâm trí lại đan xen những suy nghĩ rối ren. Doran đã đến bên cạnh anh, và một cách tự nhiên, họ lại bắt đầu trò chuyện. Tuy nhiên, câu chuyện chẳng bao giờ có thể thoải mái như trước. Doran đang đấu tranh với cảm xúc của chính mình, nhưng Faker cảm nhận rõ ràng rằng, dù là trong cử chỉ hay ánh mắt, có một điều gì đó đã thay đổi giữa họ. Cậu ấy không còn là cậu bé mới vào đội, không còn là người bạn dễ dàng chia sẻ mọi thứ. Doran đã trưởng thành và bây giờ, cậu ấy đang đứng trước một ngã rẽ.
Faker cảm thấy sự im lặng giữa họ, cảm giác như một bức tường vô hình, dày đặc và khó vượt qua. Anh hiểu rằng, dù có làm gì, Doran phải tự mình quyết định, nhưng trong những lúc này, anh lại không thể không cảm thấy một chút mơ hồ. Cậu ấy có thể chọn Deft, có thể chọn Faker, nhưng có một sự thật không thể phủ nhận: Mối quan hệ giữa họ, dù thế nào, cũng sẽ không bao giờ giống như trước nữa.
⸻
Sau trận đấu, trong phòng nghỉ
Faker ngồi xuống ghế, cẩn thận lau mồ hôi trên trán. Doran lại gần, nhưng lần này có gì đó khác biệt. Cậu ấy không nói gì, chỉ lặng lẽ đứng bên cạnh, ánh mắt ấy, những suy nghĩ ấy khiến Faker cảm thấy như cậu ấy đang tìm kiếm sự an ủi, một lời khuyên mà Faker không thể dễ dàng đưa ra. Faker cảm nhận được sự mệt mỏi từ Doran, nhưng anh không biết làm thế nào để xoa dịu nỗi lo lắng trong lòng cậu ấy.
"Cậu ổn không?" Faker hỏi, giọng anh nhẹ nhàng, nhưng có một sự nghiêm túc mà Doran có thể nhận ra.
Doran chỉ gật đầu, đôi mắt trĩu nặng. "Em ổn."
Faker không đáp lại ngay. Anh quan sát Doran, nhìn cậu ấy như đang cố gắng giấu giếm điều gì đó trong lòng. Faker hiểu Doran đang phải đối mặt với lựa chọn khó khăn, và dù anh có muốn cậu ấy lựa chọn Faker, anh biết rằng, lựa chọn cuối cùng vẫn là của Doran.
⸻
Một buổi tối muộn, trong phòng thay đồ
Faker đứng nhìn vào gương, mắt anh mơ hồ hướng về bóng tối trong căn phòng. Lúc này, anh tự hỏi: liệu Doran có thể lựa chọn đúng? Liệu cậu ấy có nhận ra rằng, dù là với Faker hay Deft, sự lựa chọn ấy sẽ thay đổi tất cả?
Faker đã từng quen với việc không cần ai để chỉ bảo, không quen với việc dựa vào ai đó để quyết định. Nhưng khi đối diện với Doran, khi thấy cậu ấy đứng giữa những lựa chọn không thể tránh khỏi, Faker lại cảm thấy một sự khó chịu khó nói. Anh không muốn Doran cảm thấy mình phải làm theo mong muốn của Faker, nhưng đồng thời, anh cũng không thể giấu đi sự lo lắng khi nghĩ đến việc Doran sẽ đi con đường khác. Một phần trong anh muốn rằng cậu ấy sẽ chọn mình, chọn con đường mà họ sẽ tiếp tục cùng nhau đi. Nhưng Faker không thể làm gì hơn ngoài việc đứng ngoài và chờ đợi.
⸻
Sáng hôm sau, trước trận đấu
Faker nhìn Doran đang đứng ở phía xa. Ánh mắt cậu ấy đượm buồn, và Faker biết, lúc này, Doran vẫn đang phân vân. Một phần trong anh tự hỏi liệu Doran có thực sự hiểu được rằng, khi quyết định, điều đó không chỉ ảnh hưởng đến bản thân cậu ấy, mà còn đến tất cả mọi người xung quanh.
Doran bước tới gần Faker, ánh mắt không còn sự lúng túng như trước, mà có vẻ đã suy nghĩ nhiều hơn. Faker nhận ra sự thay đổi trong cách cậu ấy nhìn anh, nhưng anh vẫn không thể chắc chắn được điều gì. Một phần trong Faker muốn nghe từ Doran những lời xác nhận rằng cậu ấy đã quyết định, nhưng Faker biết, đó không phải là điều dễ dàng.
Doran nhìn Faker một lúc lâu, rồi khẽ nói: "Em cần thêm thời gian."
Faker gật đầu, nhưng trong lòng, một cảm giác tiếc nuối lướt qua. Anh muốn có được câu trả lời ngay lập tức, nhưng anh hiểu, không thể ép buộc Doran. Cậu ấy cần không gian để suy nghĩ. Faker không nói thêm gì, chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, dù trong lòng có chút gì đó không thể diễn tả. "Em có thời gian."
⸻
Dù có cố gắng che giấu đi những cảm xúc trong lòng, Faker không thể không cảm thấy sự thay đổi đang diễn ra. Sự lựa chọn của Doran sẽ ảnh hưởng đến tất cả. Và dù là lựa chọn nào, Faker sẽ chấp nhận, nhưng trong sâu thẳm trái tim mình, anh không thể ngừng cảm thấy một chút tiếc nuối, rằng có thể mối quan hệ này sẽ không bao giờ giống như trước.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top