Part 65 - Jang Eunjeong

Taeyang nằm trên giường ôm lấy cô gái nằm bên cạnh mình, tâm trạng của anh rất không tốt.

Jang Eunjeong áp má vào ngực anh, người đàn ông này là người cô dùng cả trái tim để yêu thương, rất tiếc, anh đối với cô là quá xa vời, có lẽ cả đời này cô cũng chỉ có thể không chính đáng ở bên cạnh anh, thế nhưng cô vẫn cảm thấy hạnh phúc, chỉ cần thỉnh thoảng Taeyang nhớ về cô là đã đủ lắm rồi.

-Eunjeong, lấy anh nhé?

Taeyang dùng âm lượng nho nhỏ nói, giọng nói trầm ấm còn có chút ngọt ngào khiến cho Jang Eunjeong giật mình, khuôn mặt xinh đẹp khẽ biến sắc cô có nghe nhầm không?

-Taeyang, anh nói cái gì thế?

Taeyang hơi tách người ra, để một khoảng cách giữa 2 người để có thể nhìn thấy nhau, anh nhìn khuôn mặt cô, khuôn mặt thuần khiết xinh đẹp, nước da trắng nõn, đôi mắt trong veo. Eunjeong rất hiền lành, nhu mì đến nỗi ai nhìn cô cũng không muốn nặng lời. Thế nhưng khuôn mặt này so với Hahm Eunjung vẫn không thể xinh đẹp bằng. Eunjung gương mặt đẹp hoàn hảo, lại nhã nhặn, có khí thế làm cho Taeyang ngay từ lần đầu gặp mặt đã vô cùng thích cô, sau đó tìm cách đeo đuổi cô, đến nay trong lòng anh đã thực sự yêu Hahm Eunjung.

-Anh nói thật đấy, em lấy anh có được không Eunjeong?

Jang Eunjeong hơi nhăn mày.

-Nhưng mà, anh sắp kết hôn với người khác mà, đừng đùa em nữa.

Taeyang nhìn vào mắt cô nghiêm túc nói.

-Anh thực sự muốn lấy em, chuyện anh lấy người khác là do bố anh quyết định, cô ấy không hề thích anh, anh cũng không lấy cô ấy.

Eunjeong nhìn vào ánh mắt anh, trong tim cô khẽ rung động, Taeyang muốn lấy cô, đây có lẽ là lần điều cô mong muốn nhất, nhưng chưa từng dám nói với anh, hiện nay anh lại nói điều này, mặc kệ lý do có là gì, cô vẫn thực sự rất hạnh phúc.

Jang Eunjeong lên sáu tuổi thì bố mẹ mất do tai nạn xe cộ, lúc đó cô cũng đi cùng trên chiếc xe đó nhưng may mắn thoát chết. Sau đó được gia đình của người cậu nhận nuôi, sau này cậu của cô qua đời vì bệnh, vợ của cậu cũng lấy người khác, lại gửi cô vào trại trẻ mồ côi. Cô từng được rất nhiều gia đình nhận nuôi, cho nên cuộc sống vô cùng lận đận, vui vẻ, đau thương, ấm ức, khổ sở, nhục nhã cô đều trãi qua rồi.

Ba năm trước cô gặp Taeyang ở quán bar, cô làm tiếp viên ở đó, chính anh là người lấy đi lần đầu tiên của cô, lúc đó cô chỉ 19 tuổi, khuôn mặt trắng nõn khóc đến đỏ ửng nằm trên giường, hai bàn tay bấu chặt ga giường.

Taeyang sau khi tỉnh dậy đã lấy rất nhiều tiền ném cho cô, sau đó rời đi. Jang Eunjeong cảm thấy nhục nhã vô cùng, vội mặc lại quần áo, nước mắt vẫn rơi không ngừng, cô nghĩ lần đầu tiên của mình như thế là xong, trở thành một thứ rẻ tiền như thế.

Nào ngờ, cánh cửa phòng lại bật tung, lại là gương mặt đẹp đẽ của anh, Taeyang tiến đến nắm lấy bàn tay của cô, kéo cô rời khỏi phòng. Sau đó, anh mua quà cho cô, anh nói sẽ chịu trách nhiệm với cô, từ đó trở đi đối xử với cô rất tốt, cho cô tiền đi học, cho cô rất nhiều tiền để cô tiêu dùng, thỉnh thoảng anh đến chổ cô, hai người ngủ cùng nhau, thế nhưng anh chưa bao giờ nói anh yêu cô, còn cô lại thực sự đem trái tim trao trọn cho anh rồi.

Biết anh sắp lấy vợ, lại là người xin đẹp, tài giỏi, tuy trong lòng cô khổ sở nhưng lại rất mừng cho anh, bởi vì anh từng kể anh cũng yêu cô ấy.

-Eunjeong, em lấy anh có được không?

Taeyang thấy cô im lặng hồi lâu, liền lên tiếng hỏi lại

Jang Eunjeong nhìn vào đôi mắt anh, tròng mắt màu cà phê rất đẹp, cô mỉm cười nhẹ gật đầu.

-Em là của anh, từ ngày đầu tiên gặp mặt đã là của anh, em làm gì cũng được miễn là được bên cạnh anh.

Nói rồi ôm lấy Taeyang, hít ngưởi mùi hương quen thuộc bên người anh, mọi người thực ra không hiểu Taeyang, chỉ có một mình cô hiểu. Ai cũng nói Taeyang chỉ biết ăn chơi trác táng, suốt ngày gái gú, thực sự không hẳn như vậy, anh rất thông minh lại vẽ rất đẹp, anh rất hay vẽ tranh, cô cực kỳ thích.

Anh không bao giờ đụng đến công việc ở công ty của bố mình bởi vì bản thân anh không thích những công việc đó, còn về phần phong lưu đào hoa, kể từ khi Taeyang quen cô, cô cũng biết rằng anh không ngủ cùng một người phụ nữ nào khác chỉ lên giường với mình cô.

Cách đây một thời gian cô thấy anh đem về rất nhiều sách kinh doanh, chăm chỉ ngồi đọc, khuôn mặt rất hăng say, cô chưa từng thấy anh có hứng thú với mấy cuốn sách như thế, sau đó lại thấy trong phòng có rất nhiều tranh vẽ một cô gái, sau này cô biết được đó chính là Hahm Eunjung, người mà anh sắp kết hôn cùng.

Anh kể với cô hình như cô Eunjung kia rất ghét anh, bởi vì anh ăn chơi trác táng, anh vô dụng không biết gì về kinh doanh, ăn bám bố mẹ. Cô hiểu, thế nên anh dốc sức học tập kinh doanh, làm những cái mà anh ghét nhất. Bởi vì sao? Vì anh yêu Hahm Eunjung. Cô thực sự đã rất ghen tị, nhưng trong lòng tự hiểu, dù sao Taeyang đối với mình cũng chỉ có trách nhiệm, không có tình cảm, cho nên chỉ cần mình cô yêu anh là đủ rồi.

-Có thể anh sẽ làm những việc khiến em phải ấm ức, em có đồng ý không?

-Em đã nói là như thế nào cũng được mà.

Taeyang mỉm cười, ôm lấy cô vào lòng, khẽ thở dài, cũng giốg như Hahm Eunjung, anh mong muốn Eunjung sẽ không phải khổ sở, càng không muốn khổ sở đó là chính mình đem lại, cho nên anh sẽ không gượng ép cô lấy mình

***

Jiyeon về nước, nơi đầu tiên đến chính là nhà của Park Seung, sau khi biết tất cả mọi chuyện ông liền báo tin ngay cho cô. Jiyeon càng rối bời hơn tuy nhiên cô vẫn phải quay về.

-Bố, chuyện đó là thật sao? Chị Eunjung không phản bội con?

Jiyeon đôi mắt sưng mọng cô càng mừng vì cô ấy không phản bội thì cô cũng càng đau lòng những chuyện mình đã làm ra. Đáng lẽ cô nên không nên nghi ngờ tình cảm của Eunjung, phải tìm hiểu thật kỹ. Chuyện lại đi đến nước này, Jiyeon thật sự không biết dùng mặt nào nói chuyện với chị ấy.

-Không phải, Eunjung là đứa tốt, nó bị ép tới đường cùng, bị ông Sundae kia đem mẹ nuôi ra uy hiếp.

Park Seung nói, ông chợt thấy sắc mătJiyeon càng tệ hơn, đáng lẽ nên vui mới phải chứ.

-Con sao thế? Con đừng lo, chuyện này bố sẽ xử lý, không để đám cưới diễn ra.

Jiyeon nghe chỉ biết gật đầu một tiếng vâng, nước mắt không ngừng rơi xuống, cô thực sự cảm thấy khổ sở.

-Vậy con có định gặp Eunjung không

Ông Park hỏi, ông hơi lo lắng, ông biết Hahm Eunjung không muốn kết hôn nữa là chuyện tốt, có thể làm Jiyeon ổn hơn, nhưng mà ông không mong 2 người gặp nhau trong thời điểm này, ông sợ Jiyeon sẽ không kiềm chế được mà dang dở việc học.

-Con không.

Jiyeon lắc đầu, mọi chuyện như thế đại thể là tốt rồi, nhưng mà cô cũg tự ý được, cô không thể gặp mặt Eunjung được, cô chỉ sợ chỉ cần một lần gặp mặt thôi sẽ khiến tất cả mọi cố gắng ra đi của cô tan thành mây khói, có điều...cô vuốt nhẹ nước mắt nói

-Nhưng mà con vẫn muốn nhìn thấy chị ấy một lần, chỉ nhìn từ xa thôi, sẽ không nói gì hết, bố giúp con nhé?

Cô khẽ nói, trong lời nói có lẫn cầu xin, ông Park đau lòng, sau đó gật đầu.

****

Nói là làm, Park Seung ngay lập tức tìm hiểu, sau đó dùng mọi cách giúp Hahm Eunjung lấy lại công ty. Sundae tuy nắm phần lớn cổ phần nhưng vẫn ít hơn Hahm Eunjung, nhưng bởi vì các cổ đông bị ông ta mua chuộc, cộng thêm việc lần trước công ty buôn bán hàng giả không được giải quyết lại càng làm cho Eunjung mất uy tín, cho nên chức tổng giám đốc kia mới rơi vào tay Sundae.

Sau đó Sundae tiếp tục siết chặt tài chính, nhất cử nhất động việc quản lý công ty của Eunjung đều bị ông ta giám sát, khiến cho cô không thể nào trở mình, Đương nhiên, kế hoạch đã được ông lên từ rất lâu, sau đó còn được sự giúp sức của Hahm Ga In, mất rất nhiều công sức mới thành công. Ông càng đánh giá cao tài năng của Eunjung.

Có lẽ người sẽ nghĩ rằng thật vô lý, với chức quyền như Sundae chỉ cần vơ một cái sẽ có ngay một nắm con dâu chẳng mất chút công sức nào, thế mà lại chạy đi chạy lại, nhọc công tốn sức làm đủ mọi chuyện để thuyết phục Hahm Eunjung lấy con trai mình, chưa kể đến cô đã không đồng ý thì thôi, lại còn không thể sinh con được. Thế nhưng, Sundae lại thật sự yêu quý Eunjung, từ khi gặp cô gái này thì không có ai lọt vào mắt của ông hết, vừa thông minh hiểu chuyện, lại vừa xinh đẹp tài giỏi, biết trong biết ngoài, chẳng những thế lại còn xinh đẹp vô cùng, gai đình giàu có gia giáo, đứng bên cạnh con trai ông thật xứng đôi, vừa môn đăng hộ đối, có được cô con dâu như cô thì còn tiếc cái gì đây?

Còn về Taeyang thì sau khi gặp Eunjung anh lại chăm chỉ học hành kinh doanh, hàng ngày đều đi theo Sundae đến công ty làm việc, chẳng thấy anh giao du với đám bạn bè không ra gì kia nữa, chỉ có mấy hôm không thấy anh về nhà ngủ nhưng không biết lý do vì sa. (anh ấy đi đến nhà chị Jang Eunjeong ấy mà) nhưng sáng sớm ngày hôm sau lại thấy anh trở về quần áo vẫn gọn gàng, sạch sẽ, không có dấu hiệu của việc ăn nhậu. Con trai cải tiến tốt như thế làm cho ông thực vui mừng, nhưng vui mừng hơn khi ông nghe anh nói rằng cố gắng tiến bộ, mong ông có thể hỏi cưới Eunjung cho anh. Còn hứa nếu lấy được cô anh nhất định sau này sẽ cố gắng làm việc, bỏ thói ăn chơi trác táng. Ông Sundae cười thầm, con trai ông thật sự là có mắt nhìn người, nhìn trúng cô gái tốt đẹp lại vì cô ấy mà thay đổi bản thân, điều này cực kỳ tốt, làm cho ông cảm thấy rất mừng. Cho  nên chỉ cần cưới được Hahm Eunjung về làm con dâu, mặc kệ mấy chuyện liên quan khác, ông đều có thể bỏ qua.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: