Chap 34

Hyomin cố xoay mặt sang chỗ khác, không muốn để Jiyeon nhìn thấy mình như vậy. Nhưng đối phương lại càng tăng lực, mạnh mẽ xoay mặt Hyomin lại, dùng sức hôn lên. Hyomin dùng sức vặn vẹo cúi đầu muốn thoát khỏi sự kiềm chế của đối phương, chính là không làm được gì, khí lực của đối phương quá mạnh.

"A ! Muốn chết à !" Lee Dong Gun không chút khách khí tát một cái thật mạnh vào mặt Hyomin, còn dám cắn mình ! Hắn lau miệng, trên tay dính đầy máu. Hyomin bị Lee Dong Gun tát một cái bị ngã xuống, đầu vừa vặn bị đập trúng các mảnh vụn trên mặt đất, đầu óc choáng váng.

"Lee Dong Gun, mày còn là đàn ông sao ! Phụ nữ không có sức lực mà mày cũng đánh !" Jiyeon thấy một màn như vậy, hướng Lee Dong Gun quát. Nàng muốn tiến lên nâng chị dạy, không ngờ Lee Dong Gun lấy ra một con dao đặt trên cổ chị. Nàng vội vàng dừng lại, "Rốt cuộc mày muốn gì ?"

"Mày nói đi? Đương nhiên là trả thù !" Lee Dong Gun đối với việc lúc trước vẫn còn ghi hận trong lòng.

"Chứa chấp tội phạm là phạm pháp ! Chẳng lẽ mày cũng muốn ngồi tù !" Cư nhiên hắn có thể cấu kết với Jin Yoo Jin làm việc xấu !

"Không sao cả ! Có chuyện gì thì tao một mình chịu ! Dù sao vượt ngục đã là tội lớn rồi, cùng lắm là chết thôi ! Không ngờ tao cũng có thể trốn được ! Cảnh sát đúng là một đám phế vật ! Ha ha ha..." Jin Yoo Jin đắc ý cười to.

"Mày muốn như thế nào ?" Jiyeon hỏi Jin Yoo Jin !

"Muốn như thế nào !? Ba mày hủy hại nhà tao ! Tao cũng muốn cho ba mày nếm thử mùi vị này !" Sắc mặt Jin Yoo Jin dữ tợn.

"Mày muốn giết chúng tôi !" Jiyeon khiếp sợ ! Nếu thật sự là như vậy chỉ cố dùng hết toàn lực, nhất định phải bảo vệ tốt cho chị, cho dù mình phải mất mạng !

"Giết chết tụi bây ! Vậy thì cũng lợi cho tụi bây quá rồi !" Jin Yoo Jin nói.

"Vậy mày muốn gì ?" Jiyeon có loại dự cảm không tốt.

"Đương nhiên là phải hưởng dụng mấy em thật tốt trước đã !" Lee Dong Gun vừa hạ lưu nói, vừa túm Hyomin từ mặt đất đứng lên, vừa muốn mạnh mẽ hôn Hyomin.

"Dừng tay !" Jiyeon hướng Lee Dong Gun hô to !

"Dừng tay ? Hiện tại mày có quyền lựa chọn sao ? Tao muốn đùa giỡn chị mày trước mặt mày ! Mày trước kia không phải trăm phương nghìn kế ngăn cản sao, hôm nay tao sẽ làm cho mày thấy, để xem mày có thể làm gì ?" Lee Dong Gun nói xong bắt đầu thô bạo xé quần áo Hyomin.

"Dừng tay ! Thả ra ! Tên khốn kiếp này !" Hyomin vừa giãy dụa vừa kêu lên, nhưng tay cô đã bị trói sau lưng, vốn chẳng thể làm được gì.

"Khốn kiếp, buông chị ra !" Jiyeon tiến lên ngăn cản. Lúc này Lee Dong Gun kè con dao vào trên lưng Hyomin, khiến Jiyeon ngừng lại.

"Muốn giữ tính mạnh cho chị mày thì ngoan ngoãn đứng sang một bên !" Lee Dong Gun uy hiếp nói.

"Mày muốn như thế nào mới bằng lòng thả chị tao ra ?" Jiyeon áp chế kích động muốn giết người của mình, hỏi.

"Để tao suy nghĩ đã." Lee Dong Gun giả vờ như đang suy nghĩ, "Ah ! Đúng rồi ! Trước tiên quỳ lạy tao ba cái, tao sẽ xem xét xem có buông tha chị mày hay không."

"Mày..." Jiyeon không ngờ Lee Dong Gun lại đưa ra yêu cầu như vậy !

"Như thế nào, không muốn ? Vậy tao đành phải..." Lee Dong Gun lại muốn động tay động chân đối với Hyomin.

"Được ! Tao làm !" Jiyeon nhìn thấy động tác của Lee Dong Gun liền vội vàng đáp ứng.

"Yeonie ! Đừng..." Hyomin muốn ngăn cản, không muốn để Yeonie chịu loại vũ nhục này !

"Câm miệng !" Lee Dong Gun rống to với Hyomin ! Hắn giơ tay lên muốn đánh Hyomin.

"Dừng tay !" Jiyeon kêu lên, "Không được đánh chị ấy, tao quỳ là được chứ gì !" Jiyeon quả thực làm theo.

"Ha ha ha....Mày cũng có ngày hôm nay !" Lee Dong Gun kéo Hyomin đi đến trước mặt Jiyeon, cười lớn nói. Tiếp theo hắn đá một cước vào bụng Jiyeon, Jiyeon đau đớn thét lớn một tiếng, theo bản năng che bụng lại. Lee Dong Gun giống như tên điên liên tiếp dùng sức đá vào bụng Jiyeon.

"Yeonie...Dừng tay, tên khốn, mau dừng tay !" Hyomin nhìn thấy Jiyeon đau đớn, cô gào khóc lên. Cô dùng sức đẩy Lee Dong Gun, muốn ngăn cản hành vi điên cuồng của hắn. Lee Dong Gun bị Hyomin thình lình xảy ra va chạm nên bị ngã xuống, Hyomin vội vã ngồi xổm xuống, xem xét thương thế của Jiyeon, bởi vì hai tay bị trói sau lưng, nên cô chỉ có thể kêu Jiyeon, "Yeonie, em sao rồi ? Yeonie !"

Jiyeon chỉ có thể nở một nụ cười, an ủi chị. Lee Dong Gun đứng lên, một phen kéo tóc Hyomin, dùng sức kéo về phía sau, đẩy ngã Hyomin, "Con khốn này ! Mày muốn chết đúng không ! Dám xô tao ! Xem tao xử lý mày như thế nào đây !" Hắn nói xong lập tức đè lên người Hyomin, hung hắng xé rách quần áo Hyomin.

"Đừng ! Buông ra !" Hyomin vừa vặn vẹo thân mình, vừa khóc hô !

"Buông chị ấy ra !" Jiyeon hô lên, "Mày đã nói chỉ cần tao làm theo là mày sẽ tha cho chị tao mà, mày..."

"Tao chỉ nói là xem xét, chứ cũng không hứa với mày ! Ha ha ha..." Lee Dong Gun lật lọng.

"Mày ! Khốn kiếp !" Jiyeon đứng lên, quyết xông vào đánh Lee Dong Gun.

Jin Yoo Jin đứng một bên nhìn thấy tất cả, tựa hồ toàn bộ đều không liên quan đến mình, xem mình như quần chúng đứng xem kịch mà thôi. Hyomin nhìn thấy Jiyeon và Lee Dong Gun đánh nhau, kích động muốn hỗ trợ nhưng tay đã bị trói chặt. Nên chỉ có thể đứng một bên lo lắng cho Jiyeon. Dù sao Lee Dong Gun cũng là đàn ông, khí lực lớn. Bình thường Jiyeon là cao thủ TaeKwonDo, có lẽ không thành vấn đề, chính là hiện tại Lee Dong Gun dường như nổi điên đá đánh liên tục, khiến Jiyeon có vẻ mất nhiều sức lực để đối phó.

Trong lúc Hyomin đang lo lắng, thì nhìn thấy động tác hai người dừng lại. Hyomin không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ nhìn thấy Jiyeon nằm trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, máu tươi đỏ sẫm từ ngực Jiyeon không ngừng trào ra. Cô vội vàng muốn chạy tới thì lại bị Jin Yoo Jin túm lại, lôi kéo cô chạy về hướng cổng.

"Buông ra ! Yeonie ! Yeonie..." Hyomin kêu Jiyeon, nhưng cơ thể lại bị Jin Yoo Jin không ngừng kéo đi rời xa Jiyeon !

Lee Dong Gun không nghĩ tới sẽ như vậy, chính mình cũng không muốn giết người. Nhìn thấy miệng vết thương của Jiyeon không ngừng chảy máu, không biết nên làm thế nào ! Nhớ đến Jin Yoo Jin, lại nhìn thấy Jin Yoo Jin chuẩn bị rời khỏi, hắn cũng vội vàng đuổi theo. Đúng lúc này cửa lớn bị mở ra, một nhóm cảnh sát trong tay cầm súng ống tiến vào, vây quanh giữ ba người lại.

"Ông Park, chậm một chút ! Cẩn thận !" Má Lee vội vàng đỡ lấy Park papa bởi vì sốt ruột thiếu chút nữa đụng té cô y tá. Park papa hiện tại làm sao còn nghe được gì nữa, vội vã chạy đến phòng phẫu thuật.

Lúc Park papa và má Lee chạy đến thì Hyomin, Oh Kang Suk, Yoo Seung Ho, lão Shin đều đang chờ trước phòng phẫu thuật. Lúc này Hyomin như một khúc gỗ ngơ ngác ngồi trên ghế, quần áo cũng không thay đổi, trên người còn nhiều vết thương rõ ràng có thể thấy được. Park papa nhìn thấy bộ dạng này của Hyomin, chậm rãi đi đến trước mặt cô. Hyomin tựa hồ cảm nhận được cảm giác quen thuộc và an toàn, cô chậm rãi ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy ba. Cô muốn tìm kiếm sự an ủi, nhưng không ngờ...

Mọi người thấy một màn vậy đều ngây người : Park papa cư nhiên hung hăng tát Hyomin một cái ! Hyomin cũng vì biến cố bất thình lình xảy ra này mà kinh ngạc ! Người cha mà mình thương yêu nhất lại có thể đánh mình. Chỉ có má Lee biết Park papa vì sao lại như vậy, vội vàng tiến lên khuyên can.

"Ông này ! Hiện tại tình trạng của Jiyeon là quan trọng nhất ! Chuyện này cũng không thể trách Hyomin !" Má Lee ôm Hyomin vẫn còn kinh hãi vào lòng, nhẹ nhàng trấn an cô.

Park papa thở dài, xoay người sang chỗ khác không nhìn Hyomin, "Lão Shin ! Vì sao lại như vậy ?"

"Lão Park, Jin Yoo Jin rất giảo hoạt ! Cố ý tự làm mình bị thương, kết quả khi đang điều trị trong bệnh viện thì thừa dịp chạy trốn ! Chuyện này... đều do chúng tôi sơ suất ! Ông muốn trách thì trách tôi được rồi, Hyomin cũng bị tổn thương không ít !" Lão Shin nhìn Hyomin đau lòng nói.

"Bác Park, bác sĩ còn đang cấp cứu cho Jiyeon, cấp cứu rất kịp thời, cô ấy sẽ không sao đâu !" Oh Kang Suk tiến lên trấn an nói, tuy rằng mình cũng cảm thấy buồn bực vì sao bác Park đánh Hyomin, theo lý thuyết lúc này người làm cha hẳn là phải an ủi Hyomin mới đúng chứ ! Tuy nhiên Oh Kang Suk lo lắng nhất vẫn là Jiyeon.

"Đúng vậy ! Đúng lúc nhiều cảnh sát đuổi tới, Jiyeon sẽ không có việc gì !" Yoo Seung Ho cũng an ủi nói ! Anh cũng thắc mắc vì sao bác Park lại đánh Hyomin, chẳng lẽ...

P/s:  End tới rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top