# 🌙 **Chương 12 - Rung động cấm kỵ**
Buổi sáng hôm sau, ánh nắng đầu tiên len qua cửa kính khách sạn, tràn vào căn phòng sang trọng. Orm ngồi ở bàn làm việc, cầm cây bút bi trên tay mà chẳng viết nổi chữ nào. Trước mặt cô là tập tài liệu quan trọng cho buổi họp, nhưng tâm trí lại bị ám ảnh bởi những hình ảnh đêm qua.
Tiếng thở dồn dập. Vòng tay siết chặt. Nụ hôn ngấu nghiến. Tất cả như vẫn còn vương lại trên da thịt.
Orm lắc mạnh đầu, cố xua đi. *Không được nhớ, không được nghĩ...* Cô tự nhủ, nhưng trái tim lại phản bội lý trí. Mỗi khi nhắm mắt, gương mặt Ling Ling lại hiện lên rõ mồn một.
---
### 🌐 **Cuộc họp buổi sáng**
Trong phòng họp, không khí căng thẳng nhưng chuyên nghiệp. Ling Ling ngồi ở vị trí trung tâm, ánh mắt sắc bén quét qua từng trang hợp đồng. Ánh đèn phản chiếu làm gương mặt chị ta thêm phần quyền lực.
Orm ngồi phía sau, vai trò chỉ là phiên dịch và hỗ trợ. Nhưng không hiểu sao, mỗi lần Ling Ling cất giọng tiếng Anh trôi chảy, Orm lại cảm thấy tim mình rung lên. Cô vừa ngưỡng mộ, vừa căm ghét chính bản thân vì không thể tách mình ra khỏi vòng xoáy này.
Có lúc, ánh mắt Ling Ling khẽ liếc về phía cô. Chỉ một thoáng thôi, Orm lập tức cúi gằm mặt xuống. Toàn thân nóng rực, như thể vừa bị bắt quả tang.
*Chị ta... đang nghĩ gì vậy? Đêm qua... chỉ là ham muốn, hay còn gì khác?* – Orm tự hỏi. Nhưng cô không dám tìm câu trả lời.
---
### 🏙️ **Buổi chiều – tham quan dự án**
Đoàn công tác được mời đi tham quan khu đất chuẩn bị đầu tư. Nắng chiều Singapore vàng rực, gió thổi nhè nhẹ. Orm đi cùng vài đồng nghiệp, nhưng ánh mắt cứ vô thức dõi theo dáng người phía trước – Ling Ling, trong bộ váy công sở màu trắng ôm dáng, cao gót gõ nhịp chắc nịch trên nền đá.
Có lần, Orm trượt chân vì mặt đường gập ghềnh. Ngay tức khắc, một bàn tay vươn ra đỡ lấy eo cô.
– Cẩn thận. – Giọng Ling Ling khẽ vang.
Khoảng cách gần đến mức Orm có thể cảm nhận hơi thở chị ta phả lên má mình. Trái tim Orm loạn nhịp, vội vàng thoát ra, lí nhí cảm ơn. Nhưng Ling Ling chỉ nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm như muốn nói điều gì mà không thốt thành lời.
---
### 🍷 **Buổi tối – bữa tiệc xã giao**
Đêm nay, một bữa tiệc được tổ chức để chào mừng ký kết hợp tác. Khách sạn lung linh ánh đèn, tiếng nhạc du dương vang vọng. Orm diện chiếc váy đen đơn giản, tóc buông dài, gương mặt trang điểm nhẹ. Cô không nổi bật giữa dàn doanh nhân, nhưng vẫn toát lên vẻ thanh khiết khiến nhiều người chú ý.
Một doanh nhân trẻ tuổi, con trai đối tác, tiến đến mời rượu Orm. Anh ta tỏ ra lịch thiệp, hỏi han về việc học tập, công việc. Orm đáp vài câu xã giao, cố giữ khoảng cách.
Từ xa, Ling Ling đứng giữa vòng vây khách khứa, ly rượu vang đỏ trên tay. Nhưng ánh mắt chị ta không rời khỏi Orm. Nhìn cảnh cô trò chuyện cùng người đàn ông khác, trong lòng Ling Ling dấy lên cảm giác lạ lẫm – khó chịu, bực bội, giống như... ghen.
Chị tiến lại, đặt tay lên vai Orm một cách tự nhiên:
– Orm, tôi cần em hỗ trợ chút việc.
Người đàn ông kia thoáng bất ngờ, lịch sự gật đầu rồi rời đi. Orm nhìn Ling Ling, mắt mở to:
– Chị... làm gì vậy?
Ling Ling nhún vai:
– Em quên à? Em đang là trợ lý tạm thời của tôi. Không được bỏ đi mà không có sự cho phép của cấp trên.
Nói rồi, chị khẽ cúi xuống, thì thầm sát tai:
– Và tôi cũng không thích nhìn em cười với người khác.
Má Orm bừng đỏ. Cô lắp bắp:
– Chị... chị điên rồi.
Nhưng Ling Ling chỉ cong môi cười, ánh mắt chan chứa sự chiếm hữu.
---
### 🌌 **Đêm muộn – ban công khách sạn**
Tiệc tàn, Orm lặng lẽ ra ban công hít thở. Thành phố về đêm rực sáng, nhưng lòng cô lại ngổn ngang.
Tiếng bước chân vang lên sau lưng. Orm không cần quay lại cũng biết là ai.
– Sao em tránh tôi? – Ling Ling hỏi, giọng thấp và trầm.
– Vì... tôi không muốn tiếp tục sai lầm nữa. – Orm siết chặt lan can, không dám đối diện. – Chuyện hôm qua... tôi sẽ coi như chưa từng xảy ra.
Ling Ling im lặng một lúc lâu. Rồi bất ngờ, chị xoay người Orm lại, ép lưng cô dựa vào lan can. Ánh mắt chị sáng rực, mãnh liệt.
– Orm, em nghĩ em có thể quên sao? – Ling Ling khẽ nói. – Tôi thì không. Tôi nhớ từng chi tiết... nhớ đến phát điên.
Orm run rẩy:
– Nhưng chị là... chị dâu tương lai của tôi. Nếu ai biết chuyện này, tôi... tôi không còn mặt mũi nào...
Ling Ling cúi xuống, môi gần như chạm vào môi cô:
– Vậy thì đừng để ai biết. Chỉ cần chúng ta hiểu, là đủ.
Orm thở gấp. Trong giây phút ấy, lý trí và trái tim giằng xé dữ dội. Cô muốn đẩy Ling Ling ra, nhưng bàn tay lại vô thức nắm chặt lấy áo chị.
Nụ hôn đến như bão tố. Lần này không còn do dự, không còn ngập ngừng. Đêm Singapore chứng kiến hai trái tim cấm kỵ cuốn lấy nhau, vừa đam mê vừa đau khổ.
---
### 🌙 **Sáng hôm sau**
Orm thức dậy với đôi mắt đỏ hoe. Cô ngồi thẫn thờ bên giường, ôm gối. Trong lòng là hàng ngàn câu hỏi: *Tại sao mình không thể dứt ra? Tại sao cứ yếu đuối trước chị ấy?*
Cô biết rõ, mối quan hệ này không thể có kết thúc. Nhưng cùng lúc, trái tim lại đập rộn ràng mỗi khi nhớ đến Ling Ling.
Orm tự trách mình, nhưng cũng không thể phủ nhận: cô đã rung động thật sự. Không chỉ là dục vọng, mà là tình cảm.
---
### ✍️ **Kết thúc chương 12**
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top