Chap 1: Buổi tối
Tôi – Hứa Thảo Nguyên một đứa bình thường à không, trên cả chữ bình thường nếu không muốn hạ thấp bản thân là tầm thường. Haizzz. Người tôi thương nhất chính là ba và nhóc Nguyên thằng em láu cá của tôi, tôi không thích mẹ lắm vì mẹ luôn giữ khoảng cách với chúng tôi ngay chính tôi cũng không hiểu vì sao.
Hiện tại thì tôi đang nằm trên giường, mắt dính vào cái laptop, hừmm facebook dạo này chẳng có gì thú vị. Ngán ngẩm qua web khác mở nhạc lên nghe, thần tượng của tui là Justin Bieber nha nha, cả cái list nhạc cũng chỉ toàn nhạc của anh í.
'As long as you love me,we could be starving, we could be homeless we could be broke'.
Ôi cái bài nhạc hay nhất từ khi cha sinh mẹ đẻ tôi nghe, phải nói tôi nghiện nó đến thuộc lời. Đang feel the beat thì...
"Bà Nguyênnnn, mang trả cái điện thoại cho tuii" giọng thằng nhóc em tui đó, nhão nhoẹt. Để tui sang phòng nó cho mọi người biết mặt nó, thằng em thần đồng của tôi.
"Rồi rôi, chị mày sang ngay đây" tôi lầm lũi gấp cái lap vào với trên bàn cái samsung màu đen.
cạch tôi mở cửa bước vào.
"Bà làm gì cứ lấy điện thoại tui thế, đồ chùa chăng" nó giựt lấy phòng vèo lên giường cằn nhằn.
"Điện thoại tao hết tiền, nên mượn mày gọi cho bạn có xíu mà" tôi nặn nụ cười xinh nhất quyến rũ nhất ra.
"Gì chứ, một xíu của bà là cả gần hai tiếng à, thế này thì tui phá sản mất, lần sau bà tự nạp mà gọi đi" nó nổi gân xanh lên với tôi.
"Bà đây cóc cần nữa, hứ" tôi vênh mặt.
À quên không tả dung nhan của nó cho mọi người. (Muốn dễ tưởng tượng thì xem hình nhé).
Nó – Hứa Cao Nguyên ôi tên giống tên tôi mà nó chẳng giống tôi một mống nào. Cái mặt thì trông cũng dễ nhìn đấy, mắt to, môi trái tim, mũi dọc dừa. Da thì trắng không tì vết lâu lâu còn hồng hồng nhìn búng ra cả tấn sữa. Học thì khỏi nói, nó được xếp vào cái dạng mà chỉ cần đặt bút là làm được hết. Đặc biệt là thua tôi 2 tuổi mà như lớn hơn tôi gấp 4 tuổi. Thế đấy.
"Này nhóc" tôi bay vào cạnh nó, tay huých huých.
"Muốn gì?" Nó lạnh lùng, không phải giận chuyện vừa rồi chứ, thằng em ích kỷ.
"Thiên Thư là nhỏ nào vậy" tôi giả vờ dò xét nó chứ nãy trong điện thoại nó tôi thấy hai đứa nó chat chit ghê gớm lắm.
"Bà...bà...bà điên à, tui chả quen nhỏ nào tên Thư" nó lắp bắp, còn không chịu khai sao thằng nhóc cứng đầu.
"Nãy tao thấy nó nhắn tin cho mày" tôi giả vờ đứng dậy.
"Nói gì, bà có trả lời không đấy, bà đúng là khùng mà" nó vội vả mở điện thoại ra xem, trông mặt đỏ bừng lúng túng đáng yêu kinh.
"Tao đùa thôi" tôi phủi mông định đi về thì nó lụi cho một cái gối vào mặt, tôi còn cười hố hố như con điên.
"Thảo Nguyên, bạn con tới này" tiếng ba tôi từ phòng khách, quái, giờ này ai còn gọi. Chuẩn bị ăn đến nơi rồi.
"Dạ" tôi đáp lại, chạy luôn xuống. "Ủa, Du Nam đến lâu chưa cu" tôi thấy ông bạn thân thì cười tươi rói, mấy bữa hắn đi thi học sinh giỏi toàn thành phố không gặp nhau buồn muốn chết.
"Đi ăn không" Nam cười tươi, khoe cái má lúm bên trái, hạt gạo bên phải. Nhìn vào chắc cả tá em bị hút hồn, quá đẹp.
"Đi liền" tôi đáp ứng luốn rồi quay sang ba, ba đang đọc báo thấy vậy nhìn tôi gật đầu.
"Hai đứa đi về sớm" ông dặn dò.
"Tuân lệnh ngài" tôi cười hề hề chạy lên lầu thay đồ.
Thế Nam – cu cậu bạn thân tôi, thân dữ dội luôn, thân từ hồi lớp 6, một đứa tính nết siêu hiền đối với tôi, toàn bị tôi bắt nạt nhưng cũng là đứa hiểu tôi.
Thay đồ xong tôi bay qua phòng nhóc em
"Ê nhóc, ăn gì không mua cho"
"Gà chín cựa, ngựa chín hồng mao" nó đáp mà không liến tôi một cái.
"Ok luôn" tôi cười hì hì.
Xuống tới nhà tôi cùng tên Nam chuồn đi khắp nơi.
"Thi được không mày" tôi hỏi.
"Nhìn mặt tao có chữ rớt sao" mặt kìa, vênh lên tận trời trăng (đang tối).
"À ờ, mặt mày ghi rõ chữ bất rồi, tao hỏi cho có lệ." Tôi đá xoáy hắn. Và cứ thế chúng tôi buôn chuyện, đi ăn tới nổ cái dạ dày.
Không hiểu sao mỗi khi ở bên tên này tôi cảm thấy mình cứ tự nhiên như ở, vì hình tượng của tôi với tên này chỉ còn lại từ 0 đến âm vô cực. Hừmmm
Trên tay tôi đang là sơn hào hải vị của thằng em, gà chín cựa của nhóc là chân gà nướng,ngựa chín hồng mao thì tôi chả biết là cái rốn gì cả. Mua đại cho nó túi mận, nó không ăn tôi ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top