CHAP 7 :
Trong lòng anh có chút khó hiểu ...nhưng vẫn đành đợi Khánh Ly ăn xong chở cô ấy về mới đi tìm cô được , Sơn Việt là một người rất có trách nhiệm , anh ko thể bỏ mặc Khánh ly một mình lúc này được ...Đợi khánh ly an xong anh hỏi
- E ổn hơn chưa? Anh đưa em về nhà nghỉ ngơi nhé
- Dạ vâng ạ
Sơn Việt chở khánh Ly về nhà trong lòng nghĩ ko biết Thảo My đang làm gì ? chắc cô ấy giận lắm ... tại sao lại tắt máy??? Đang đi trên đường Kl nói
-Anh , nãy h em nói chuyện a ko nghe thấy hả?
-à , anh ko để ý
-ghé vào siêu thị gần nhà em mua ít thức ăn trưa ny anh ở lại ăn cơm cùng em nhé
- A , anh bận rồi , em cũng đỡ r nên a phải đi
- ko , chân em còn đâu lắm ...e cũng vẫn còn rất sợ...em ở đây có một mình à, ko dc sao?
- uhm thôi vậy anh ở lại ăn trưa vs em , xong a phải đi
Khánh Ly cười thầm trọng bụng , cô đã yêu anh từ luc còn đi học , anh cũng rất yêu thương cô nhưng giống cái cách dành cho một người thân trong gia đình , cô đã đấu tranh rất nhiều để tìm một tình yêu dành cho mình nhưng cô ko làm dc ... khi cô biết anh đã yêu một người con gái khác lòng cô đau đớn , cái cảm giác ích kỹ chiếm ngự trong cô trỗi dây , cô biết nói như vậy vs Thảo My là một thủ đoạn quá hèn hạ nhưng lúc đó lý trí ko điều khiển dc con tim ...Thực ra Khánh Ly ko phải là một cô gái xấu xa nhưng do tình cảm của cô dành cho Sơn việt quá nhiều....
Về tới nhà , Sv Đỡ Kl vào phòng và nói
- Em ngồi đây , anh sẽ cbi nấu cho em
- Ko để em làm cho anh ăn , e ksao
- Em mới vua như zậy , tinh thần chưa ổn , em cần nghỉ ngơi
Nói xong anh đi ra ngoài , anh lại tiếp tục cầm dt lên gọi điện cho thảo my nhưng vẫn là "số máy quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc dc ..." , lòng anh khẽ nhói , Kl ở trong phòng nhìn ra thấy anh như vậy cũng khẽ thở dài , ko biết mình làm thế là sai hay đúng???
Anh vừa làm như thật ko để tâm vì lòng anh bây giờ chỉ nghĩ tới Thảo my , mong thật nhanh chạy đến bên cô ... cuối cùng cũng xong anh đỡ Khánh Ly ra ngoai
-Em ăn đi , ráng ăn nhiều một chút
- Anh cũng ăn nhìu vào nhé
Bữa cơm chỉ có mình kL là nói chuyện này chuyện kia , Sơn Việt thì chỉ tập trung ăn nhanh cho xong thôi , kl thấy vậy trong lòng ko được vui , cô ko ăn nữa , đặt chén xuống , trong lòng bực bội nói
- Em ăn xong r , a đang bận thì về đi , ko cần ở đây vs em mà lòng anh thì ko muốn
- Anh chỉ là Lo Lắng cho em , dù sao cũng là em theo anh vào Sài gòn
- Ko cần phải làm như vậy , ko cần phải thương hại em
Sơn Việt nghe tới đó cung đứng dậy ra về , anh ko muốn cãi nhau vs Khánh Ly , chuyện dvoi anh ko có gì quan trọng cả , cái quan trọng bây jo là phải đi tìm Thảo my , có lẽ cô ấy đã rất buồn ....
-Vậy anh về , em cố gắng mau khỏe ...
Sơn Viet quay đi , tay văn chốt cửa thì Khánh Ly từ sau lao tới ôm anh từ đằng sau , nghẹn ngào nói
- Anh đừng bỏ em một mình dc ko? Lúc này e rất cần anh
- Anh ko thể , anh còn có việc để làm
- Tại sao anh tàn nhẫn vs em như vậy , a biết tình cảm của em mà ? anh biết em đã yêu anh từ rất lâu r mà ?
- Anh xin lỗi nhưng e đừng như vậy
- Nếu ko có tình cảm vs em anh còn quan tâm e làm gì ? sao lúc nãy ko mặc kệ em luôn đi , mà tới vs cô ta đi
- Cô ta? Tại sao e biết a có hẹn vs cô ấy ? a quan tâm em là bởi vì tu trc tới nay a luôn coi em như là em gái của anh , tu nhỏ anh đã luôn bảo vệ cho em bởi vì a ko có ae , chúng ta cùng nhau lớn lên ... ba mẹ e a cũng rất tôn trọng và yêu quý nhưng em đừng ngộ nhận vì đó chỉ là tình cảm anh em mà thôi , anh đã có bạn gái r , từ nay a ko muốn cô ấy hiểu lầm ... a cũng ko bắt ép e phải vào đây vs anh , chie là em muốn nên anh chiều ...e có hiểu ko?
- E biết anh thích cô ta ?Là Thảo My , là cô Mc đó dung ko? Cô ấy đã gọi choa nh sáng nay đấy
- Sao? Em đã nÓI gi???
- Anh đi tìm cô ấy mà hỏi ? từ nay e ko cần anh nua
Khánh Ly bỏ anh ra vào phòng đóng cửa lại , cô khóc...
Sơn Việt lúc này như ko nghĩ dc gì ? Chỉ nghĩ chắc Thảo my đã hiểu lầm gì anh nên mới tắt máy như zậy ...a sợ cô tổn thương , sợ cô đau lòng ..mới quen nhau đây thôi mà cô đã đau lòng vì anh ...chạy xe thật nhanh tới nhà của Thảo My , Anh lúc này chỉ mong gặp cô ....
Tơi nơi thấy Thảo my đang Cbi lên xe Mỹ Tâm đi ra ngoài , nhìn thấy a cô quay mặt đi xem như ko thấy , Sơn Việt chạy lại nắm tay cô
-Nghe anh giải thích đã
Nghĩ tới mấy món ăn mình làm và cảm giác hạnh phúc chờ đợi anh lúc sáng là cô lại sôi sục giân dữ , nhìn thẳng vào anh noi
- Tôi ko cần anh giải thích gì hết , a đi về đi
- Thực sự là anh...Khánh Ly cô ấy bị xe đụng nên tới đó lúc gọi cho e e đã tắt máy r
- Nếu a coi tôi quan trọng hơn cô ấy a đã gọi cho tôi trc khi tới đó , a có đủ thời gian để làm chuyện đó mà ...anh có biết tôi chờ anh rất lâu , tôi đã mong chờ ngày hôm nay thế nào ko?mà anh tới vs cô ấy-bạn gái của anh cũng ko có giì là sai
Nói xong cô đi thẳng tới xe mỹ Tâm , Sơn việt giữ tay cô , cô hất ra quát to
-bỏ tôi ra
Mỹ tâm nhìn Sơn Việt ra hiệu lắc lắc đâu
-Thôi được bây giờ em đang ko bình tĩnh , để lúc khác mình nói chuyện ..chỉ là "em mới chính là bạn gái của anh " , đừng hiểu lầm...
Sơn Việt lên xe ra về , mỹ Tâm quay sang nói
-Bây h đi đâu m ? tao nhớ m đã ăn hết đống thức ăn n làm r à , thật là dã man con ngan đó m
-jo này m còn trêu tao , tao đang điên đó
-mà m cũng phải nghe a ấy nói chứ, cứng đầu vua vua thôi
-thôi đi lẹ , qua miền đồng thảo uống cafe , gọi anh Lâm nua , dù sao cũng đã nói sẽ gặp bữa hổm r
Cả hai cùng đi tới , gọi xuân Lâm , 10ph sau đã thấy anh tới
-Mỹ Tâm : Sao anh nhanh vậy?
-Xl : a cũng đang chạy cùng đường có việc nên ghé vào luôn
-Thảo My : Anh Lâm à , em xl chuyện bua sinh nhật Mỹ tâm nhé , e đã làm mọi người mất vui r
-XL: e ksao là tốt r , lần sau đừng như vậy nữa , a sắp đi báo công an e mất tích đến nơi r
Cả ba người cùng cười rộ lên , Xuân Lâm tiếp
-Cuối tuần này a tính về quê , e về vs anh ko ?
- cuối tuần e bận dẫn sự kiện r
- à , vậy anh về sẽ qua nhà thăm ba mẹ em , chở ba má anh qua luôn chứ lau r cũng ko gặp chú gì
- Dạ cho e gửi lời hỏi tham ba má anh nhé
Trong lúc ngồi nc thì dt cô có tin nhắn , thấy người gui là Sơn Việt cô tắt máy luôn ko mở ra đọc , cô biết cô như vậy là quá bưởng bỉnh nhưng đó cũng như bản chất r ko bỏ dc , kết thúc câu chuyện ba người ra về , về tới phòng Thảo My leo lên giường , cô thấy nhớ anh quá , cái cảm giác này thật chết tiệt , đi rửa mặt cho tỉnh táo , ko biết làm gì lại mở dt , rất nhìu tin nhắn của anh , cô mở ra xem
" Anh xin lỗi , là anh sai khi ko nghĩ tới cảm nhận của em , tha thứ cho anh nhé "
" mới ko gặp em mà anh nghĩ đã rất lâu r "
" Anh nhớ em , Thảo My "
" Trả lời tin nhắn của anh nhé , anh nhớ em...vv "
Nước mắt cô nhỏ xuống từng giọt , cái tình yêu này mới bắt đầu mà sao lại như thế , là mình nên nghe anh nói , tin anh hay là tin vào chính tai mình nghe được ???
Cuối cùng cô vẫn tắt dt ko hề hồi âm lại.......
Cứ thế ngày qua ngày , anh vẫn nt cho cô nhưng cô vẫn ko trả lời .......
Hôm nay là thứ 6 ...chủ nhật cô phải đi làm , gặp lại anh và KL cô ko biết mình sẽ ra sao nữa , hôm nay cũng k còn thấy anh nhắn tin cho cô nua , hơi buồn và hụt hẫng nhưng vẫn trấn an lòng mình rằng " mọi chuyện r sẽ qua..."
Hôm nay là event thứ hai cô làm Mc cho công ty anh , hôm nay là sự kiện giải trí nên cô mặc váy , váy ren trắng dài qua gối làm cho cô giống như một tiểu thư đài các cổ xưa bước ra , đây là váy mà Mỹ Tâm đã tặng cô , lần đầu tiên mới dc sử dụng ...Cũng như mọi lần , tất cả hop trc khi bắt đầu sự chương trình ...cô hồi hộp cúi đầu , dường như nỗi giận trong cô cũng đã nguôi ngoai ...NHưng ko thấy anh mà chỉ có mỗi Khánh Ly lại cũng trao đổi vs mọi người một số vấn đề
- Hôm nay giám đốc bận nên tôi thay mặt
Mọi người cùng lắng nghe và thực hiện , sau khi cbi Khánh Ly đi qua cô và nói
- Qua event này tôi sẽ về lại Hà Nội , mong cô sẽ yêu thương Sơn Việt một cách thật lòng , anh ấy thật yêu cô ....
Cô mở to mắt nhìn Khanh Ly , cô ấy chỉ cuoi r đi , lòng cô có chút áy náy , lại nhớ tới anh đã rất cố gắng giải thích mà mình ko chịu nghe ...có chút hối hận ...ko thấy anh đâu ...ko biết hôm nay anh có tới ko ???
Chương trình diễn ra một cách tốt đẹp , cô bước xuống thì nhìn thấy anh đi vào cùng một người phụ nữ ...nghe loáng thoáng là khách hàng của cty , cô trừng mắt nhìn anh ( anh ko thấy cô ) nghĩ
- Con người này đi đâu cũng là phụ nữ , phụ nữ nào dính lấy anh cũng đẹp .... đẹp trai cho lắm làm gì j chứ hứ , hâm hực trong lòng ...cô bước đi cộp cộp tiếng giày cao got nện xuống sàn đi ra
Một giọng nói cất lên
- Con gái gì , đi giày cao gót cứ như là hận thù vs sàn nhà ấy
- Cô đanh đá quay lại , thấy anh nở một nụ cừoi rất đẹp vs mình , tim có chút choáng váng ... ngước mặt lên nói
- Tôi như vậy thì sao ???tôi ko dịu dàng dc như những cô gái kia ( hậm hực ghen bóng ghen gió )
- Em...lại ghen...
- Ko hề , anh đừng ảo tưởng sức mạnh , tôi chính là ko có ghen ...
- Anh thây mắt em đang ghen ...
Bị anh chọc quê cô xấu hổ đi nhanh ra ngoài anh vs theo
-để anh đưa em về , bây h cũng tối r
-k cần
Ko nói nhiều lời Sơn Việt ôm ngang hông cô bế lên đặt vào trong xe của mình đóng cửa lại ko cho cô cơ hội trốn thoat ...anh nhanh chóng lái xe chạy về phái trước....
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top