CHAP 5 :
Sơn Việt nhìn Xuân Lâm , lạnh lùng nói
-Cậu là ai?
-tôi là bạn trai của cô ấy
Sơn việt quay sang nhìn cô , thỏa My lúc này tỉnh hẳn ko biết phải nói sao
-lời cậu ấy nói đúng ko?
Cô chỉ cúi đầu ko trả lời , sơn Việt buông tay cô
-anh đã hiểu r , xl em , anh vào trước
Lòng cô luc snày bối rối vô cùng , cô vẫn đứng yên ko nhúc nhích nhìn anh bước vào trong , chân muốn chạy theo kéo tay anh giải thích nhưng cơ thể vân ko cử động , cô yên lặng tung buoc nhin a nh đi khuất
- Em mệt ko? Để anh đưa em về
- Em ko sao , em cần một mình yên tĩnh
- -anh ta là ai
- Em nói a vào trc , e cần yên tính
- Được r , bình tĩnh e phải vào ngay nhé , k mọi nguoi sẽ lo lắng
- Anh yên tâm
Khi chỉ có một mình cô nhìn lên , bầu trời hôm nay nhiều sao quá, nước mắt bỗng chảy r rớt xuống vỡ tan , cô đi về phía trc cứ thế đi ko đẻ y tới mọi người đang nhìn mình , nghĩ toi ánh mắt anh nhìn mình lúc nãy , cô hối hận , thật là hối hận r , đi một lúc lâu cô ko biết mình đã đi rất xa , lúc này túi xách đã để ở quán bar , điện thoại cũng để ở đó ,cô hơi sợ , đêm đã muộn , cô ngồi bên đường ....với tay lấy một viên đá viết lên chữ " Thảo My – Sơn Việt " roi cừoi ....một vòng tay ấm áp truyền đén từ sau lưng , cô hoảng hốt đẩy ra quay lại ............
Là anh sao???
Sao anh biết em ở đây ???
- Là anh
- Cô gái ngốc , anh sẽ ko bao jo đẻ e một mình ....
- Bỏ em ra
Vòng tay anh vân ôm cô , siết chặt hơn , cô đẩy anh ra , bao nhiu ấm ức tuôn ra , cô khóc
-anh đi theo em làm gì ??? hãy trở về vs Khánh Ly của anh đi
-Em ghen hả?
-em mà thèm ghen , em ko có thích anh
Vậy em vừa mới viết cái gì za?
Cô ngại ngùng ko nói j nữa
Hai người cứ thế đúng ôm nhau , ôm rát gần , ôm rất chặt ...........
- "anh nhớ em "
- Mấy ngày qua ko dc gap e anh đã rát nhớ em
- Hãy cho anh một cơ hội ???
Thảo my thấy tim mình ấm áp , ko trả lời anh , chỉ khẽ gật đầu
"anh sẽ chứng minh cho mọi người thấy tình yêu sét đánh nhưng nó mãi mãi tồn tại , ko bao giờ rời xa "
Lúc nãy thấy e ghen e rât vui , anh ko muốn làm e buoon nhưng khi thây e ghen anh rất vui bởi vì dieu do chung to trong lòng em có anh ....
Đi , đi theo anh ....
Anh nắm tay cô thật chặt , cùng chạy nhanh về phía trước ....
-anh muốn dẫn em đi đâu ? muộn r , em phải về
- anh đã nói anh sẽ dẫn em tới khắp nơi , ở đâu anh tới sẽ có dấu chân của em , hãy tin anh !
Anh và cô cứ thế chạy ...cho tới khi tới nơi , đó là một cây cầu trong thành phố , bên là bãi cỏ ...., hai người thở hổn hển , thật sự là rất mệt , họ cùng nhau ngồi trên bãi cỏ ngăm snhìn bầu troi đầy sao , đêm nay thật đep , dựa vào nhau , kể cho nhau nghe bao câu chuyện ...cứ thế đêm dần trôi , có một cặp tình nhân k muon cách xa...........
Thảo My chớt nhớ đến Mỹ Tâm cô hốt hoảng , chac bây jo my tâm và anh xuân lâm chắc rất đang lo lắng cho mình ... cô quay sang Sơn Việt
-Anh đưa em về đi , chắc bạn em đang đi khắp nơi tìm em rồi
-uhm để anh đưa em về
Sơn Việt dắt tay Thảo My gọi taxi dẫn cô về , ngồi trên xe hai người ko ai nói gì vs nhau , nhưng trong lòng họ tràn ngập những lời yêu thương ngọt ngào ...
Về tới nhà , Thảo My koc ho Sơn việt vào nhưng anh nhất đinh đưa cô vào , mới đi tới cửa , Mỹ Tâm từ trong nhà nhảy xổ ra
-Con điên này , mày chạy đi đâu m có biết t vs anh Lâm chạy khắp nơi tìm m , toa khóc sắp hết nước mắt r tưởng m bị ai bắt đi r huhuhu
-Tao xin lỗi ...tao...tao...
-Tao cai gì??? M đi theo soái ca của m ko còn biết tới ai nữa mà
Sơn Việt nghe Mỹ tâm nói za bật cười lên tiếng :
- Xin lỗi em nhé , là do anh dẫn My đi quên thời gian
- Dạ k có gì đâu anh , là do con lơ ngơ này quên mang điên thoại nên mới za đó
- Thảo My : Thôi muộn r anh về nghỉ ngơi đi , khi nào có dịp e sẽ giới thiệu anh vs Mỹ tâm , cô ấy là bạn tốt nhất của em ở đây
- Uhm thôi anh về trước , hai em vào nghỉ đi qua muộn r
Sơn Việt ra về , cô và Tâm cũng vào phòng , cô nhìn mỹ tâm vs ánh mắt áy náy , mỹ tâm noi
- Mày gọi cho anh Lâm đi , ko chừng bây jo ãnh vẫn còn ở ngoài đường tìm m
- Tâm nè , tao xl nhé , sinh nhật m mà tao lại như za...
- Tình yêu là vậy đó , tao ko trách m , mà sao r m ???
- Thì có lẽ là yêu r m ạ
- Okay thôi mai nói tiêp , ngủ đi m
Thảo My lấy dt thông báo cho xuân Lâm đã về tới nhà r , cô thay đồ lên giường nằm lăn lộn mãi ko ngủ dc .....bỗng điện thoại có tin nhắn , là anh
Cô mở tin nhắn ra , lòng cô bỗng hồi hộp vô cùng
- Chắc em đã ngủ rồi , anh thì vẫn chưa ngủ được , đêm nay anh thật sự anh rất hạnh phúc , cái hạnh phúc lần đầu tiên anh cảm nhận dc nó rõ ràng như thế ...hãy cùng anh nắm chặt tay trên con đường phía trước em nhé , chúc em ngủ ngoan "
Lòng của cô ấm áp tựa như mang cả một mùa xuân bên cạnh , chợt nở một nụ cười , ôm điện thoại vào ngực cứ thế miên man vs những suy nghĩ về anh và dần thiếp đi.....
Sáng hôm sau ......
Hôm nay do ko phải đi học cho nên cô ngủ nướng một xíu ...lâu r mới có một giấc ngủ ngon như thế này , cô ngồi dậy vươn vai , mở một bản nhac quen thuộc , nhăm mắt cảm nhận từng giai điệu nhẹ nhàng phiêu lãng ... đang định ngồi dậy thì nhìn thấy đồng hồ 8h30p nghĩ tới nhà , cũng lâu k gọi về ko biết ba mẹ khỏe ko , cô vội bấm số ba
- ba đây con , con khỏe ko
- dạ ba à , con khỏe , ba mẹ và em khỏe ko?
- Uhm cũng khỏe hết con , nhưng thời tiết lạnh nên em con dạo này bị ho hơi tức ngực , khó thở , ba kêu đi khám nhưng nó bảo chắc do trời lạnh
- Vậy hả ba , ba nhắc em măc ấm vào nhé , ba mẹ cũng vậy giữ gìn sk
- Con cũng vậy , đừng làm thêm nhiều quá mà quá sứa , cv của ba mẹ dạo này cung ổn nhìu r
- Dạ con nhớ r , con cúp máy nhé
Cô lại nhìn , muốn nhắn tin cho a r lại sợ anh bận , lại thôi , đứng dây vào đi tắm , ra thấy mấy cuộc gọi nhỡ , mở tin nhắn ra
- Trưa nay a tới trường đón em nhé , baby?
Cô mỉm cừoi nhắn lại cho anh
-HoM NAY E được nghỉ , tuần này e ko đi học
-vậy trưa anh qua đon em đi ăn , vậy nhé
Nhìn tủ quần áo , ko biết nên chọn cái nào , thử hết cái này tới cái khác cũng ko vừa lòng, lựa qua lựa lại cô quyết định mặc một bộ đồ thật đơn giản , năng động ...quần jeans baggy vs áo thun đen , áo khoác bomber, mang giày sneaker , mang balo màu đen ...ôi thật thoải mái à , cô nằm phịch lên giường ,chắc anh cũng sắp tơi rồi , Đọc đi đọc lại tin nhắn của anh lúc tối, cô thầm nghĩ " mình đã yêu anh rồi , kể từ bây giờ mình ko còn cô đơn nữa , r bật cừoi ha hả , đang cười nhắm mắt nhắm mũi thì bên cửa sổ một bóng đen lù lù xuất hiện , mắc cỡ , xấu hổ muốn chết , bị sơn việt nhìn thấy cảnh tượng đó cô chạy bay vào nhà tắm chốt cửa né anh " huhu , ngại quá , làm sao đây " , anh goc cửa " em ra đi , anh ko thấy gì đâu , anh chở em đi ăn nè " , đấu tranh một lúc cô cũng đành mở cửa , vừa bước ra anh đã kéo cánh tay ôm chặt mình vào lòng , cô bỗng đẩy anh ra , anh nói
- Hình ảnh trẻ con lúc nãy ...thật đáng yêu đó biết ko?r hôn chụt một cái vào má cô
Mặt của cô đỏ ửng ko biết phải phản ứng như thế nào?bao nhiêu thứ cứ thế len lõi vào mọi ngõ nghách trong trái tim cô , bông nhiên
- Bắt đền anh , ai cho anh hôn em
- Sơn việt lại hôn tiêp vào má còn lại r kéo tay cô đi theo anh
- Em muốn ăn gì chúng ta đi ăn ...
Vừa đi ra thì bắt gặp ngay Xuân Lâm , anh tới tìm thảo My vì muốn hỏi về việc hôm qua của cô ... cả ba người nhìn nhau ... Thảo My bối rối , ngại ngùng rời tay Sơn việt , Sơn Việt quay sang nhìn cô....
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top